Về đến không gian trống vắng quen thuộc, 6996 không thấy đâu???
Không ai công bố nhiệm vụ, một cách cưỡng chế đột ngột cô đã bị đưa đến thế giới tiếp theo.
"Thái hậu người làm vậy mà không nghĩ đến ý kiến của bệ hạ sao?" giọng nói chất vấn vang lên.
Hoa Y chớp mắt, đánh giá hoàn cảnh xung quanh, hiện tại cô đang trên đại điện, mà người bên dưới tuổi đã xế chiều râu tóc bạc phơ hiện đang dùng ánh mắt chất vấn thông qua màn trướng nhìn đến thân ảnh cô.
"Thái hậu!!!" ông ta nhắc lại, giọng nói sốt sắng mất kiên nhẫn.
Hoa Y cụp mắt, thái hậu??? Cô cúi đầu quan sát cung trang chính mình, áo phượng vàng ánh kim, đường thêu tinh xảo chất liệu mượt mà, xem ra lần này nguyên chủ là thái hậu đương triều.
Hoa Y suy nghĩ đôi chút, giọng trầm trầm nghiêm nghị: "Cứ làm như thế đi, bãi triều!"
Trong tiếng xôn xao của đám đại thần, Hoa Y xoay làn váy phượng điểu vén rèm bước xuống, đôi mắt nhìn thẳng bước ra ngoài.
Về đến cung của Thái hậu, Hoa Y lẳng lặng cho người lui xuống mới tiếp thu cốt truyện.
Thế giới này có nhiều dây mơ rễ má đến thế hệ đi trước, cốt truyện bắt đầu từ lúc Tiên hoàng còn tại vị, khi hoàng đế còn là thái tử Lưu Hán đã cùng Tịch Thụy đại tướng quân kết nghĩa anh em, mặc dù mang danh quân thần nhưng tình cảm lại vô cùng tốt, hơn nữa trên chiến trường cũng từng vào sinh ra tử sát cánh bên nhau.
Nếu nói Lưu Hán Đế là một bậc quân vương tạo phúc cho bá tánh, xây dựng giang sơn phồn hoa, thái bình thịnh thế thì một nửa giang sơn phồn hoa này chính là do Tịch Thụy giành lấy cướp về.
Sau khi kết thúc chiến tranh, thái tử Lưu Hán cùng lúc lên ngôi trở thành Lưu Hán Đế, Tịch Thuỵ được phong làm đại tướng quân, trở thành người nắm quyền lực thứ hai sau Hoàng đế.
Không lâu sau Lưu Hán Đế phong Tịch phi làm hoàng hậu, Tịch Phi chính là Tịch Ly, muội muội ruột của Tịch Thuỵ.
Cuối cùng anh hùng khó qua ải mỹ nhân, ngay cả một bậc đế vương cũng có thể trở nên si tình, Lưu Hán Đế yêu Tịch hoàng hậu đến nỗi khi biết tin Hoàng hậu bệnh nặng qua đời liền như mất đi sinh khí.
Sự ra đi của hoàng hậu đã khiến cho hoàng đế vô cùng đau xót, trở thành tâm bệnh không thể chữa khỏi trong lòng Hoàng đế.
Nhưng chức vị Hoàng hậu lại bỏ trống, rất nhiều thế lực ngăm nghe ngôi vị này, cho dù Tịch Thuỵ không phải người hám danh lợi, cầu tiến nhưng Tịch gia chưa chắc đã như thế.
Vì vậy nên nguyên chủ, Tịch Hoa Y cháu gái của Tịch Thuỵ đã được gia tộc đưa vào cung thay thế Tịch Ly ngồi lên ngôi vị hoàng hậu.
Quyết định này vốn không được Hoàng đế cùng Tịch Thuỵ chấp nhận nhưng sau khi nhìn thấy dung mạo của nguyên chủ, Lưu Hán Đế liền đồng ý mối hôn sự lệch lạc này.
Tịch Thuỵ đối với việc làm này của Tịch gia và Hoàng đế không thể chấp nhận được bèn xin xung quân ra biên ải từ chối bỏ mặc thế cục hỗn độn này.
Khi ấy nguyên chủ lên hoàng hậu Lưu quốc khi chỉ mới 10 tuổi, một tiểu cô nương trở thành con cờ của gia tộc hư vinh hám lợi.
Năm nguyên chủ 15 tuổi, thì hoàng đế đột ngột băng hà, khoảng 2 năm sau Tịch Thuỵ cũng lên cơn bạo bệnh, chết tại biên ải, cuối cùng chỉ còn lại Tịch gia sừng sững thế lực gần như tóm gọn cả giang sơn.
Hoàng hậu 17 tuổi buông rèm nhiếp chính, bị văn võ bá quan lập tấu sớ ngăn cản, quá nhiều ý kiến phản đối để tạm thời yên định lòng văn võ bá quan, Tịch gia đành phải đưa vị hoàng tử ốm yếu quanh năm bệnh tật quấn thân mới 14 tuổi Lưu Vũ lên làm hoàng đế.
Thực chất Lưu Vũ chỉ là Hoàng đế bù nhìn, quyền lực đều bị một tay Tịch gia thâu tóm dưới danh nghĩa Hoàng thái hậu, sau cùng đứng sau Hoàng thái hậu cũng còn có một Tịch Bằng, cha của nguyên chủ.
Người này mặc dù có trí tuệ, mưu lược nhưng lại là dạng tiểu nhân lòng tham vô đáy, ngay cả việc nắm giữ quyền lực cũng không phải cái đích cuối cùng của ông ta, điều ông ta muốn chính là đi lên làm Hoàng đế thay đổi giang sơn họ Lưu thành họ Tịch.
Nhưng cuối cùng Tịch gia cũng không nhảy nhót được quá lâu, nam chủ của thế giới này, Lưu Vũ hiện tại chính là Hoàng đế bùn nhìn.
Ngoài mặt hắn cho Tịch gia thấy hắn là người ngu ngốc, yếu đuối, bệnh tật quấn thân, khiến Tịch Bằng lơi lỏng cảnh giác, lại từ trong bóng tối âm thầm xây dựng đội quân riêng.
Tịch gia cuối cùng bại dưới tay hắn người vẫn luôn không có sự uy hiếp gì với chúng, Tịch Bằng bị chém ngang lưng, Tịch gia tru di cửu tộc, còn Thái hậu Tịch Hoa Y bị hắn dùng một chén rượu độc giết chết.
Tiếp thu xong cốt truyện Hoa Y liền thở dài ngao ngán, tiếc nuối thay cho nguyên chủ sinh ra là một quân cờ, cả đời đều sống trong bàn cờ của kẻ khác chưa từng có được hai chữ tự do, đến cuối đời cũng bị một chén rượu độc ép chết, đúng là một bi kịch.
Lần này cốt truyện truyền tống khá chi tiết, nam chủ là Lưu Vũ Hoàng đế bù nhìn, còn nữ chủ thực chất là ảnh vệ đi theo hắn từ bé đến lớn Thập thất, nàng ta không có tên nên được gọi theo con số, khi phát hiện ra tình cảm của mình đối với nàng Lưu Vũ mới đặt tên cho nàng, gọi là Lưu Diệp.
Số phận của Lưu Diệp này cũng rất thảm thương, một đời đi theo Lưu Vũ âm thầm bảo vệ chắn đi thương đao cho hắn mà cuối cùng ngay cả một cái danh vị cũn không có.
Sau khi Lưu Vũ loại bị Tịch gia, để trụ vững ngôi vị đành phải lấy Hoàng hậu thuộc một trong những đại gia tộc lâu đời, lại dùng hậu cung để củng cố địa vị, yên lòng quân thần.
Lưu Vũ này từ nhỏ khổ sở lớn lên nên thứ hắn hiểu rõ nhất chính là lòng người, đặc biệt là nữ nhân đặc tính này hình thành do tuổi thơ không được Mẫu phi yêu thương nên luôn phải dè dặt quan sát mà thành.
Cho nên đùa giỡn nắm bắt trái tim nữ nhân là điều cực kì dễ dàng với hắn, hắn dùng hậu cũng chi phối quyền lực trên triều của mình.
Việc Lưu Diệp yêu thâm hắn, hắn vẫn luôn biết nhưng lại mập mờ không rõ ràng, chỉ khi hắn dần nhận thấy Lưu Diệp khác biệt mới bắt đầu yêu cô, nhưng cuối cùng vì quyền lực Đế vương mà hắn chỉ để Lưu Diệp bên cạnh mình với danh xưng nô tài.
Hoa Y nghe xong cốt truyện càng cảm thấy buồn thay cho nữ chủ, mệnh khổ bi ai vướng phải một tra nam thứ thiệt, vừa muốn bảo vệ quyền lực Đế vương lại vừa muốn có tình yêu, thực là lòng tham vô đáy.
Ting ting là tiếng thông báo nhiệm vụ, dòng chữ ngay ngắn hiện ra.
[Nhiệm vụ phụ tuyến: Trở thành nữ đế]
Không thấy 6996 chỉ có một dòng chữ hiện ra trước mắt cô, để Hoa Y nhìn xong một lúc nó cũng liền biến mất.