"Không không không muốn!!!"
!!! "Cái quái gì vừa mới loé sáng vậy, tên phế vật này đã làm gì"
"Đồ ngu đã là phế vật thì hắn có thể làm gì, mau làm xong chuyện đi đại ca đợi lâu rồi đấy"
Khung cảnh phía sân sau, hai thanh niên đang đè một thiếu niên xuống đất, mạnh mẽ lột quần áo thiếu niên, vừa lột vừa đánh.
Bộ dạng thiếu niên yếu ớt chống cự, toàn thân trên dưới đều thâm tím hẳn là bị đánh rất nặng.
"Ê"
Một thanh niên quay qua hỏi tên còn lại: "Mày gọi tao?"
Tên kia dừng động tác cảm thấy phiền chán trả lời hắn: "Tao gọi mày làm gì nhanh lên lề mề có người đến bây giờ"
Chợt có ngoại lực kéo bọn chúng về phía sau đập mạnh xuống đất.
"Gọi bọn ngươi đấy" giọng một cô gái vang lên.
Hai người đồng dạng nhìn lên liền trợn to mắt cô gái phía trên mang đôi cánh cùng cái đuôi của ác quỷ, tóc trắng, mắt đỏ, làn da trắng muốt như bạch ngọc.
"...một...Vrag?" Hắn nuốt nước bọt.
Tên đồng bọn cũng sững sờ: "Vrag ư? Do tên phế vật kia gọi ra?"
Hoa Y đảo mắt xoay quanh 3 người vừa xuất hiện trước mặt cô, 2 tên này không có gì đặc biệt, nhưng cái tên đang ngất lịm tơi tả đằng kia thì lại khác, cô cảm nhận thấy dường như cô cùng hắn có một liên kết vô hình, lực lượng cùng hơi thở của hắn đều ảnh hưởng đến cô.
"Đi thôi việc này ngoài tầm kiểm soát của chúng ta rồi, báo cho đại ca!"
Chúng vừa nói xong cũng đồng thời loé sáng biến mất trước mặt cô, xem ra thế giới này không đơn giản.
Cho đến khi cô định rời đi liền cảm thấy giống như có một chiếc lồng vô hình ngăn cản.
Cô đành ngồi tại chỗ tiếp thu cốt truyện trước.
Thế giới này vận hành bởi ma pháp, mỗi một người sinh ra đa số đều mang sức mạnh ma pháp.
Sức mạnh ma pháp phân chia làm 3 loại chính:
Pioniri - cường hoá, đây là loại chiếm đa số.
Magija - hệ tự nhiên xoay quanh yếu tố tự nhiên.
Dozvati - triệu hồi, là loại hiếm nhất đa số đều chỉ xuất hiện trong những gia tộc truyền thừa cổ xưa.
Vậy nguyên chủ là loại nào? Cô ấy chẳng là loại nào hết nguyên chủ là Vrag, Vrag chính là tên gọi chung của một con quỷ do Dozvati triệu hồi.
Tất cả Dozvati đều có sức mạnh điều khiển sai khiến ác quỷ, tất nhiên là tuỳ thuộc vào mức độ cũng như lực lượng của Dozvati sẽ gọi lên Vrag tương ứng.
Mà nguyên chủ chính là một con Vrag điển hình, ngoài việc ngoại hình nổi trội xinh đẹp hơn các Vrag khác ra thì thực lực nguyên chủ yếu như sên.
Còn thiếu niên đằng kia chính là người triệu hồi cô, cũng là nam chủ của thế giới này, Lam Hạo.
Trong cốt truyện có nhắc đến cô là Vrag đầu hắn gọi lên cũng là bước đầu chấm dứt cái tên phế vật của hắn, bởi huyết mạch pháp sư đến muộn khiến cho hắn sau khi nhập học vào trường học ma pháp là người đầu tiên không thể sử dụng pháp thuật.
Vật họp theo loài, khác biệt liền bị bắt nạt, nơi nói chuyện bằng sức mạnh như vậy tất nhiên một kẻ thường dân yếu ớt như hắn sẽ trở thành cái đích cho người khác châm biếm, nhắm đến.
Mà Lam Hạo sau khi triệu hồi nguyên chủ hắn cứ nghĩ rằng mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, đồng thời thực hiện được ước nguyện trở thành Dozvati mạnh nhất đại lục của hắn.
Nhưng nguyên chủ lại không phải người làm được việc ấy, mà Lam Hạo cũng không phải đèn cạn dầu, khả năng của hắn có thể triệu hồi nhiều Vrag khác nhau, hắn càng mạnh, Vrag của hắn càng ưu tú.
Cho nên đến khi triệu hồi được một trong 7 quỷ vương cũng là lúc nguyên chủ bị lãng quên.
Một Vrag chỉ có thể tự do khi hoàn thành được nguyện vọng của chủ nhân mình, nếu không sẽ mãi mãi bị liên kết trói buộc, tại quỷ giới nguyên chủ trở thành nỗi nhục, một Vrag bị chủ nhân của mình ruồng bỏ.
Kết cục của nguyên chủ cuối cùng phủ đầy bụi, Lam Hạo có trở thành người mạnh nhất đại lục hay đi lên đỉnh cao nhân sinh cô cũng không được chứng kiến.
[Nhiệm vụ phụ tuyến: Trở thành quỷ vương đứng đầu quỷ giới]
Hoa Y có chút không vui nói: "Anh lại tự nhặt nhiệm vụ phụ tuyến?"
6996 gần đây điếc không sợ súng [Đằng nào cô cùng lười, để tôi chọn luôn giúp cô, quá phù hợp]
Hoa Y thở dài lười đôi co với hắn, dù sao đúng là nhiệm vụ này hợp ý cô, cô thu lại dòng suy nghĩ, đứng lên bước về phía thiếu niên đang nằm bất tỉnh phía xa.
————————————
Lam Hạo tỉnh lại trên chiếc giường của chính mình, trí nhớ của hắn dừng lại ở lúc hắn bị đám người kia đánh, lúc đó vì đau đớn cũng mất đi ý thức.
Nhưng mà bây giờ hắn lại đang trong nhà hắn, là ai đã đưa hắn về? Đó là câu đầu tiên hắn thắc mắc, hắn chắc chắn rằng đám người kia nhất định sẽ hành hạ hắn cho hả dạ rồi nhốt hắn ở đâu đó, lại không nghĩ mở mắt ra liền nằm trên giường.
Lam Hạo xuống giường bước ra ngoài phòng khách tính rót cho mình cốc nước, chợt đôi chân đau đớn suýt chút nữa khiến hắn khuỵ xuống, hắn nhìn những vết thương tím thâm xuất hiện trên người hắn thầm nghĩ lần này nặng hơn mấy lần trước.
Lam Hạo cúi đầu, hàng mi ngăn trở ánh mắt hắn, đôi tay vịn tường cố bước ra ngoài.
Vừa mở cửa bước ra ngoài hắn liền hoảng hốt la lên.
A!!!
Theo quán tính hắn ngã về đằng sau ngồi thụp xuống, trước mặt hắn là một đôi cánh lớn của ác quỷ, hắn ánh mắt sững sờ đôi tay bắt đầu run lên vì sợ hãi.
Hoa Y nghe thấy tiếng động từ trên sofa quay lại thấy thiếu niên sợ hãi nhìn cô, thậm chí chân tay còn không ngừng run rẩy.
Cô băng qua hàng ghế bước về phía hắn, thiếu niên đồng thời co rụt về sau, cuối cùng cuộn tròn lại bên chân cửa tay ôm đầu gối hắn không ngừng run rẩy miệng liên tục lẩm bẩm gì đó.
Hoa Y khựng lại đến lúc này cô thực sự nghi ngờ con hàng này có phải nam chủ không? Tâm lý yếu đến mức độ này? Làm thế nào đi lên nổi đỉnh cao nhân sinh thế?!
Lam Hạo vội vàng co mình lại giống như muốn giảm thiểu sự hiện diện của bản thân, hắn nghĩ về rất nhiều điều, từ ngày cha mẹ hắn bỏ hắn đi, từ ngày hắn mang tên phế vật hắn đã nghĩ đến hắn sẽ chết như thế nào, nhưng lại không nghĩ được rằng sẽ chết bởi tay một ác quỷ! Liệu có đau không hắn sợ hãi cái chết nhưng cũng càng sợ hãi sống như thế này.
"Ta không làm hại cậu, ta và cậu có khế ước phải nói dù muốn cũng không làm được, nên bỏ cái bộ dạng ấy đi"
Hoa Y chẳng biết thiếu niên sớm đang quay cuồng trong suy nghĩ của bản thân, cô nói xong vẫn thấy hắn như cũ không hề phản ứng, cô cũng phiền chán dứt khoát tính đi ra ngoài đợi hắn tự bình ổn lại.
Nhưng chỉ bước đến cửa cô liền giống như bị ngoại lực kéo lại, không thể di chuyển được tiếp.
Hoa Y thầm nguyền rủa 6996 trong lòng, cái khế ước này thực sự rắc rối hạn chế khả năng hoạt động của cô.
Tâm trạng 6996 lúc này [...] rốt cuộc nó chọc gì đến cô, khế ước cũng không phải do nó tạo mà, 6996 bi thương sâu sắc việc nằm không cũng trúng đạn.
"Cô nói cô sẽ không làm hại tôi...cô là Vrag của tôi sao?" Lam Hạo hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt rụt rè y như con thỏ nhỏ yếu ớt.
Hoa Y quay đầu đối diện thiếu niên, thấy hắn dường như đã bình tĩnh đôi chút.
"Ừ ta được gọi lên bởi cậu, cho nên từ bây giờ đừng làm bộ dạng đó trước mặt ta, càng tuyệt đối trước mặt kẻ thù của chính mình"
Lam Hạo ánh mắt mở to, sâu trong đó chất chứa nhiều suy nghĩ giọng hắn nhỏ tý nói: "Thật sự là Vrag của tôi? Tôi không phải...phế vật mà là Dozvati sao?"
Hoa Y cũng lười dỗ trẻ nhỏ dứt khoát cho hắn một đoạn văn tóm tắt toàn bộ sự việc.
"...cậu gọi ta lên, từ bây giờ ta tạm thời phải đi theo cậu ta sẽ không mãi đi theo cậu, ít nhất trong quá trình đó, chỉ cần ta ở đây, cậu chính là kẻ mạnh nhất"