Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện?

Chương 302: Đại thần chúng ta yêu đương đi!




Mấy ngày sau, Hoa Y qua Thư Thành, vẫn như trước, thư kí dẫn cô đến thẳng văn phòng Huỳnh Lệ.
Hoa Y mở cửa, bên cạnh Huỳnh Lệ có thêm một người đàn ông, hắn ngồi trên xe lăn, dáng người cao dài, mặc dù chỉ ngồi nhưng cô xác định hắn rất cao, tấm lưng hắn rộng, thẳng tắp, áo sơ mi trắng mặc trên người hắn tạo cảm giác siêu thần vô thực.
Đường nét trên khuôn mặt hắn lại khác biệt, vô cùng dịu dàng, ấm áp, đôi mắt đan phượng đượm buồn, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng mang sắc hồng nhẹ nhàng.
Cô bước qua ngồi xổm xuống trước mặt hắn, nở nụ cười: "Xin chào anh chàng đẹp trai, em là Hoa Y"
Huỳnh Thư tầm mắt dừng tại khuôn mặt cô, cũng giống như hôm đó, tại khoảng cách này trái tim anh đập nhanh đến điên cuồng, cuối cùng hắn cũng được chân chính ngắm nhìn cô.
Giọng của hắn giống trong game, trầm ấm từ tính, hình như vì hồi hộp còn bất giác nhỏ hơn bình thường.
"Chào em, tôi là Huỳnh Thư"
Hắn vốn còn đang căng thẳng, nơm nớp lo sợ không biết cô nghĩ gì về mình, thì khoé miệng cô kéo cao, đôi mắt linh động, mang những tia sáng lấp loé nhìn thẳng vào mắt hắn, khẽ cầm lấy đôi tay đặt trên đùi của hắn, cúi đầu, hàng mi sượt qua mu bàn tay, đặt lên một nụ hôn.
Huỳnh Thư cứng người lại, Huỳnh Lệ bên cạnh cũng không ngờ hành động này của cô, một lúc sau dường như suy nghĩ gì đó, lùi bước tiến ra ngoài.
Hoa Y híp mắt, thấy hắn đờ ra liền khoái trá, vươn đầu lưỡi khẽ lướt qua.
Xúc cảm trên tay như điện giật, Huỳnh Thư rút lại tay, sắc hồng loang trên khuôn mặt hắn, lên cả vành tai tinh xảo.
"Em..."
Hoa Y nhìn thấy hành động ngây thơ này của hắn, không khỏi yêu thích vô cùng, bàn tay khó nhịn vươn ra chạm lên khuôn mặt nóng bỏng.
Cô thấy lông mi hắn run run, rồi rũ xuống dường như muốn cố gắng bình ổn lại cảm xúc.
Hoa Y cũng không quá đường đột nữa thật sự chỉ cọ cọ qua má hắn vài cái rồi thu tay.
Thu tay rồi lại đối diện tầm mắt hắn, hình như trong đó có tia mất mát.
Hoa Y thầm hận trong lòng, tiểu yêu tinh!
Cô híp mắt, trêu chọc lại lời vừa nãy của hắn: "Em làm sao?"
Huỳnh Thư cảm nhận cảm xúc vừa bình ổn đôi chút của mình lần nữa lại bùng lên, sắc mặt đỏ hồng, quay qua bên cạnh lúng túng không nhìn cô.
Hoa Y phá lên cười, ngây thơ đến mức độ này? Cũng lần đầu tiên nhìn thấy hắn như vậy, đáng yêu chết mất.
————————————
Hoa Y cùng Vô Phương tổ chức đám cưới trong game, danh xứng với thực cô chính xác trở thành phu nhân thành chủ.
Đồng thời Thư Thành tổ chức lễ tri ân gửi đến người chơi nhân ngày tròn 2 năm phát hành Vĩnh Hằng Chi Mộng.
Với những người chơi nổi bật, đóng góp nhiều trong game đều được gửi thư mời.
Hoa Y và Huỳnh Thư cùng nhóm Nhật Tử thành đứng chung một chỗ.
Cô trút một nửa ly rượu của hắn sang ly cô mới đặt xuống tay hắn.
Huỳnh Thư liếc nhìn cô chỉ nở nụ cười.
Bắc phương tên thật là Mạc Tiểu Bắc, 20 tuổi sinh viên đại học, Đông phương là lão công của cậu ấy Hà Vận Đông, nhân viên văn phòng.
Cả đám gặp nhau cũng chỉ có Tiểu Bắc hoạt ngôn khuấy động không khí, cô và Huỳnh Thư đều khá ít nói.
Hầu Bội Ca một lúc sau mới đến, chân dài sải bước đi qua.
"Người anh em, tôi nói này tại sao lại tổ chức ở đây thế? Sao không đặt tại Thành phố A?"
Huỳnh Thư nhìn hắn sương gió đi đến, hẳn lội từ thành phố A qua đây.
"Lâu lâu muốn đổi không khí, cậu chịu khó đi"
Hoa Y liếc nhìn qua phía xa, ngoài Nhật Tử thành còn có Phi Thiên thành và Độc Cô thành, đa số nhân vật chủ chốt đều đến đủ.
Mạnh Chấn Phi là thành chủ đương nhiên phải đến, đi cùng hắn là Trần Nghiên, cậu ta hình như đã làm lành với Mạnh Chấn Phi, hồn nhiên hoạt bát hơn hẳn.
Hoa Y kéo lên nụ cười, chợt tay bị nắm lấy, cô theo tầm mắt nhìn xuống.
Huỳnh Thư: "Chị gọi chúng ta"
Cô tách ra ngón tay hắn, 10 ngón đan chặt, ánh mắt cô tràn ngập cưng chiều: "Đi thôi"
Hắn gật đầu, nhấn nút bằng giọng nói ra lệnh cho chiếc xe, cùng cô tiến về phía trước.
Huỳnh Lệ nhìn thấy hai người tiến đến, ra hiệu cho đội ngũ bắt đầu.
Kính thuỷ tinh trước mặt mọi người bắt đầu đổi màu, cùng phát ra âm thanh máy móc, đầu tiên nó giới thiệu về công tý, logo, giới thiệu về game và phần cuối là các chức năng, sự kiện sắp ra mắt.
Đoạn video cô cùng Huỳnh Thư được chiếu lên, bên trong video cô cùng hắn nắm tay nhau đi vào băng động lạnh giá, chợt hai người bị tảng băng tấn công, quái vật xuất hiện, cô cùng hắn liên hợp hạ gục chúng.
Bất ngờ lớp băng dưới chân cô nứt ra, hắn chạy nhanh về phía cô bắt được cánh tay cô, dùng sức kéo cô lên, ôm cô vào lòng, hai người ôm nhau sít sao lại không biết đằng sau hắn một con rồng băng xuất hiện, hơi lạnh nhả ra từ miệng nó, đôi cánh bằng băng to rộng giống như muốn nuốt chửng tất cả.
Video kết thúc, là phần giới thiệu về sự kiện mới Băng Toả Chân Long.
Đồng thời Huỳnh Lệ cũng đi lên phát biểu về nội dung sự kiện, ý tưởng,...
Ngoài sự kiện mới mở ra Vĩnh Hằng Chi Mộng còn mở ra hình thức thành chiến mới, để thống nhất thành chủ của sever đó.
Quảng bá tất cả nội dung xong là thời gian mọi người tận hưởng bữa tiệc, nói chuyện, ăn uống vui vẻ.
Người phục vụ đi đến, hắn nói nhỏ vào tai của Huỳnh Lệ, cô ấy liền vội vã rời đi.
Hoa Y ngồi xuống trước mặt Huỳnh Thư khẽ vuốt nhẹ tóc anh: "Đợi em nhé, em đi một lát rồi về"
Nói xong cô liền quay người bước theo phương hướng Huỳnh Lệ vừa đi khuất.
————————————
Trong phòng, tiếng rên cùng tiếng thở mạnh của hai người đàn ông vang lên.
Mạnh Chấn Phi lật lại người dưới thân, hung hăng từ đằng sau đâm vào.
"A Phi Phi...A...Ưm...Phi Phi...nữa...mau...thao em"
Mạnh Chấn Phi vỗ mạnh lên mông hắn, lời nói dữ dằn ngoan tuyệt: "Dâm đãng như vậy!!! Còn bỏ thuốc tôi? Diệc Phàn, càng ngày cậu càng có bản lĩnh đấy"
Kéo sau đó là tiếng thở dốc cùng tiếng rên, tiếng của nơi nào đó điên cuồng va chạm.
Cánh cửa bị người mở ra, cô gái đứng tại cửa không tin vào mắt mình, đôi tay cô run rẩy đặt trên tay nắm cửa.
"A Phi..."
Mạnh Chấn Phi đang trong cơn điên loan đảo vũ nào còn nghe thấy âm thanh gì, hắn vẫn tiếp tục luận động điên cuồng.
Đi cùng với cô gái còn có bạn của cô, cô ta len lén ngó vào trợn mắt nghiến răng nghiến lợi, nhanh chóng lấy điện thoại ra quay lại tình cảnh trên giường.
Cô gái không thể chịu đựng hơn được nữa, khuôn mặt cô trắng bệch, trực tiếp ngất đi, cô bạn sợ hãi gọi nhân viên phục vụ.
Mạnh Chấn Phi sau khi giải phóng ánh mắt mới tập trung về cục diện phía cửa, hắn trợn trừng mắt không ngại trên người không một mảnh vải chạy qua.
"Từ Vĩ Dạ!!!"
Một lúc sau Huỳnh Lệ và Hoa Y đi đến, cô không đổi sắc nhìn cảnh tượng cay mắt trước mặt.
Sau khi Từ Vĩ Dạ được đưa đi, Mạnh Chấn Phi mới nhớ ra mình đang không một mảnh vải che thân, hắn quay qua nhặt lại quần áo vội mặc vào.
Sự tình nháo ra có chút lớn, đám đông cũng đã kéo qua đây, Trần Nghiên chỉ đứng đằng xa, đôi tay nắm chặt thành quyền.
Vết tích trên giường quá rõ ràng, một đêm phóng túng tiêu hồn, huống chi người bị hắn đặt dưới thân vẫn còn đang mê man ngủ thiếp đi, trên người hắn đầy dấu vết xanh tím, chất lỏng kì lạ còn vương vãi trên chăn nệm.
Tiếng người xì xào bàn tán Mạnh Chấn Phi vò đầu, mặc xong quần áo hắn liền nhanh chóng biến mất.
Hoa Y khép lại mắt xoay người liền đối diện với đôi mắt đen, lúc này mặc dù vẫn mang theo sự dịu dàng ấm áp nhưng lại tăng thêm một tầng rét lạnh.
"Nhìn đẹp?"
Hoa Y gần như không cần nghĩ phun ra: "Không đẹp bằng anh"
Huỳnh Thư nghe thấy câu trả lời của cô, môi mím chặt lại, nhưng rất nhanh thả lỏng: "Lần sau đừng nhìn, bẩn mắt"
"Vâng"
Hoa Y nở nụ cười tươi rói, cầm lấy tay cầm đẩy hắn đi xa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.