Cho đến giờ 6996 vẫn không thông báo nhiệm vụ hoàn thành.
Chỉ còn 1 tuần nữa là sang năm mới, nhà của hai người liền chật ních người, là nhóm Đông phương kéo nhau đến, Hầu Ca tự như chủ nhà còn bày vẽ tiệc tùng tại gia, Bắc phương phấn khích hưởng ứng.
Cho nên...
Mạc Tiểu Bắc: "Chị, chị mau qua bên kia ăn trái cây đi chuyện bếp núc này cần gì đến tay chị, để em với A Đông làm là được rồi qua kia đi mau qua"
Hoa Y cuối cùng thật tự nhiên...không là ăn hại bị đuổi ra khỏi nhà bếp.
Cô qua bên sofa ngồi xuống, vị trí ngay bên cạnh Huỳnh Thư.
Anh đang đánh cờ, có chút suy tư, thấy cô bước qua liền quay đầu, đưa nho khô trong tay cho cô.
Hoa Y nhận lấy nhai nhai, nhàm chán nhìn bàn cờ, cuối cùng lim dim thế nào ngủ mất.
Hầu Bội Ca ngẩng đầu, ánh mắt khẽ liếc về phía cô gái đang dựa trên sofa, đôi mắt hắn lần đầu ánh lên sự phức tạp, thâm trầm.
Tiếng xe dần đến gần, hắn thu lại ánh mắt, với lấy nho khô trên đĩa nhai chóp chép.
Huỳnh Thư giũ chăn, nhẹ nhàng đắp lên người cô, đôi mắt anh ngậm ý cười, tràn ngập cưng chiều cùng yêu thương.
Anh quay đầu vươn tay với lấy nho khô, tầm mắt hướng về phía Hầu Bội Ca, khuôn mặt trở nên ám trầm, lạnh lẽo, đôi mắt đen đặc như vực sâu vạn trượng.
"Tôi không chắc lần sau mình sẽ nhịn được, nếu cậu nhìn cô ấy như thế một lần nữa, Hầu Bội Ca"
Nho khô trong tay anh sớm đã bị miết nát, anh dùng giấy tao nhã, từ từ lau sạch ngón tay.
————————————
Hoa Y ngủ không lâu lắm, thật ra cô vốn chỉ chợp mắt đôi chút, Tiểu Bắc cùng Vận Đông đem đồ ăn ra thì cô đã thức dậy.
Hầu Ca rất nhanh lấy lại tinh thần, hắn mở ra két bia, phát cho mỗi người một lon, không khí vui vẻ tràn ngập căn phòng.
Hoa Y vốn không thích bia cho nên cô từ chối, 3 người còn lại uống đến hăng say, Huỳnh Thư thi thoảng mới nâng cốc cùng mọi người còn lại cũng không động vào.
Như chợt nhớ ra điều gì, đôi mắt Tiểu Bắc sáng lên: "Chị, dạo này chị không vào game, chị bây giờ nổi tiếng lắm đó"
Hoa Y nâng mắt nhìn cậu: "Tôi sao?"
Tiểu Bắc ánh mắt si mê thao thao bất tuyệt: "Đúng vậy, hoá ra hôm thành chiến có máy quay sự kiện, cảnh chị triệu hồi thần thú được cắt ra đăng lên trang chủ rồi ấy, siêu siêu ngầu luôn!!!"
Hoa Y cười không nói gì.
"Cô làm cách nào triệu hồi được thần thú cấp cao thế?" Hầu Ca hắn cũng xem qua video thấy cô thoắt ẩn thoắt hiện trên không trung, đạp gió vô cùng đẹp mắt tò mò hỏi.
Tiểu Bắc càng phấn khích hơn, cậu đứng thẳng dậy: "Chị hôm đó chị đẹp như nữ thần luôn, chị biết sau khi video tung ra rất nhiều người đều đổi sang chức nghiệp triệu hồi sư, bây giờ triệu hồi sư còn nhiều hơn kiếm sĩ luôn ấy"
Hoa Y cười giải thích nhiệm vụ bị khoá đen cho cậu ta.
"Sau khi cậu thu phục thần thú, kĩ năng cấp cao sẽ xuất hiện, là loại hình nốt nhạc, khi triệu hồi thần thú nốt nhạc sẽ xuất hiện, cậu chỉ cần chạm vào nó là được"
Tiểu Bắc gật đầu lia lịa, ánh mắt đầy sự quyết tâm, cậu muốn mở ra con đường Thánh Tử Triệu hồi sư.
Nhưng lúc đó là cậu ngây thơ không biết rằng, tìm được thần thú đã là một con đường gian truân, cho dù vượt qua được nhưng khi phát động kĩ năng lại không có khả năng chạm đủ các nốt nhạc, chúng xuất hiện ngẫu nhiên, trong thời gian chớp nhoáng biến mất...cho nên cái này con người làm nổi sao??!!! Làm được sao??!! Game còn muốn duy trì nữa không đấy!!! Nhưng xác thực là trong lịch sử triệu hồi sư từng có người làm được, còn phi thường nhẹ nhàng bay bổng, đúng là khóc không ra nước mắt T_T
————————————
Thực sự cô cũng không ở thế giới này lâu, 6996 bất chợt ngoi lên thông báo nhiệm vụ hoàn thành cô liền bị truyền tống về không gian, lần này gấp đến độ còn không kịp nói với hắn.
Hoa Y nhìn thanh kiếm toả ra khí đen sì trước mặt, xem ra là nó cố tình trả đũa cô rồi.
Cô dĩ nhiên biết nó giận chuyện gì, còn không phải cô manh động suýt giết chết nam chủ sao.
"Ta sẽ cố gắng không có lần sau"
Được rồi Hoa Y chấp nhận xuống nước với nó, nhìn xem chướng khí mù mịt sắp hun chết cô luôn rồi.
[Sẽ cố gắng, có bao giờ cô thực sự cố gắng hả, chúng ta tan biến đấy, là xoá đi sự tồn tại, cho dù cô không sợ nhưng tôi không giống thế, tôi đã sống quá lâu bị chôn vùi phong ấn ở đây hàng ngàn năm, nhưng tôi vẫn không muốn mình cứ thế mất đi linh khí, trở thành một thanh kiếm có linh trí khó như thế nào? Tôi chính là muốn sống một đời oanh liệt, Tịch Tà Vân Thượng Mạc Lang tôi muốn thống nhất thiên hạ!!!]
Hoa Y: "..."
Cái bài diễn văn này lúc đầu còn cảm động, sướt mướt thế quái nào đoạn sau như tên não tàn thế không biết.
Hoa Y từ chối cho ý kiến.
"Được rồi, thôi mau truyền tống đi, càng sớm thì mi càng có cơ hội thống nhất thiên hạ"
6996 nghe ra lời cô cứ quái quái, nhưng lại không biết có vấn đề ở đâu, nó thật nhanh chẳng còn suy nghĩ vấn đề ấy, vực dậy tinh thần chiến đấu hừng hực.
[TRUYỀN TỐNG THẾ GIỚI TIẾP THEO: MẠT THẾ ĐẾN RỒI]