Hoa Y vừa mở mắt đã có thứ máu me quanh miệng, nhe răng lao tới đây, xác sống?
"Tiểu Y!!!"
Cùng lúc một thân mình mềm mại va mạnh vào người cô, ôm chặt cô.
Hoa Y nhíu mày, pha lê đỏ bắn qua, đầu con xác sống đằng sau bị cắt đứt, khuỵ xuống.
Tiếng la hét, tiếng chân vang lên xung quanh, cô gái đang ôm chặt cứng mình lại không ngừng run rẩy.
Hoa Y đảo mắt xung quanh, tất cả mọi người đều mặc đồng phục, còn đang tháo chạy khỏi xác sống, tràng cảnh y như địa ngục trần gian.
Cô suy đoán, mở miệng: "Không đứng dậy cả 2 đều lìa đời tại đây đấy"
Nữ sinh run run, rất nhanh buông cô ra, quay qua quay lại thấy xác sống mới nãy tấn công mình đã đầu lìa khỏi xác, lại một trận run lên.
"Sống rồi, mình vẫn sống"
Hoa Y liếc mắt nhìn nữ sinh: "Không rời đi thì chỉ có chôn thân tại đây thôi, đứng lên"
Nữ sinh nâng tay gạt đi nước mắt, gật đầu đứng dậy nắm lấy tay cô.
Hoa Y cúi đầu nhìn 2 tay giao nhau.
"Sao thế Tiểu Y?"
Cô không nói gì, kéo người đi.
Khắp nơi đều trộn lẫn xác sống và con người, rượt đuổi nhau trên hành lang, nhà vệ sinh, phòng học, vết máu vô số bắn trên sàn, tường.
Cô đang đứng trên tầng 4 toà nhà, Hoa Y một đường kéo người xuống, lách qua đám xác sống, nếu chúng tiếp cận quá gần mới đánh trả.
Một đường đi xuống, bị chặn lại tại cầu thang tầng 2, nam sinh nằm trên cầu thang hơi thở thoi thóp nhìn về phía này, hắn bị 3 con xác sống vây quanh, cắn xé.
"Cứu...cứu tôi...làm ơn"
Hoa Y đánh giá khoảng cách, quay đầu nhìn nữ sinh đằng sau: "Bật nhảy thật xa tại bậc thứ 6"
Nói xong cô liền buông tay, nhảy qua đạp vào đầu xác sống trước mặt, tiếp đất.
Hoa Y quay đầu thấy nữ sinh thật sự làm theo lời cô, hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần chạy xuống tầng 1.
Cô đi đằng trước nữ sinh theo sau bám sát.
Trên sân trường số lượng xác sống còn nhiều gấp đôi các tầng, chúng chi chít lê bước, phản ứng rất chậm nhưng lại quá đông gần như không có kẽ hở để xông ra.
Cộp cộp cộp, nam sinh từ trên tầng lao xuống, hắn dừng lại bên cạnh cô thở hổn hển, trong tay cầm gậy bóng chày đã dính máu.
Hắn nhìn phía sân trường nhíu mày lại, quay qua cô.
"Thiệu Đình Hựu, lớp 12b7"
Nói xong hắn rút một con dao rọc giấy đưa cho cô.
Hoa Y cúi đầu nhìn con dao rọc giấy trong tay hắn, bé nhỏ, mảnh mai lại còn màu hồng phấn xinh xắn.
Hoa Y thu lại tầm mắt bỏ qua hắn.
Nữ sinh mừng rỡ tiếp lấy tiện nhét cho cô thanh sắt trong tay, là lúc nãy cô ấy cặm cụi móc từ trong cánh cửa đẳng sau.
"Quỳnh Dao, lớp 12a4, cậu ấy là Diêu Hoa Y, bạn thân tớ, cùng lớp"
Thiệu Đình Hựu gật đầu, nắm chắc gậy bóng chày trong tay nhìn về phía cổng trường.
"Chúng ta phải đi ra, mở một con đường, nếu tốc độ nhanh sẽ kịp thời ra đến cửa mà không bị xác sống quây lại, liều thôi!"
Quỳnh Dao cũng bất giác nắm chặt con dao rọc giấy: "Được!"
Hoa Y bóp bóp thái dương, lúc cậu ta định xông ra thì ngăn lại.
"Đứng yên đấy"
Cô quan sát xung quanh tìm thứ gì đó vừa tay ném được, ngắm chuẩn xác tại hàng xe đỗ trong trường, tiếng còi báo trộm inh ỏi vang lên, hấp dẫn một lượng lớn xác sống.
Nhân lúc xác sống bị hấp dẫn tụ lại một chỗ, 3 người tiến thẳng ra cổng trường, đánh gục một vài con bị kẹt ở cổng rồi bước ra ngoài.
Bên ngoài cũng không khác trong trường là mấy, rất nhiều người hoảng sợ tháo chạy lại bị xác sống vồ được cắn xé, phương tiện giao thông kêu lên inh ỏi, đâm vào nhau.
Thiệu Đình Hựu: "Các cậu định đi đâu?"
Quỳnh Dao quay qua cô lo lắng hỏi: "Tiểu Y về nhà xem gia đình cậu?"
Hoa Y còn chưa tiếp thu cốt truyện, tạm thời cũng chưa biết thân thế nguyên chủ như thế nào, cô lắc đầu.
"Không về, hiện tại cần tìm một nơi an toàn rồi tính sau"
Thiệu Đình Hựu gật đầu, hào sảng: "Được chúc các cậu may mắn, tớ về nhà trước" nói xong cậu ta quay người chạy thật nhanh.
Hoa Y quay đầu tò mò liếc nhìn Quỳnh Dao: "Cậu không lo cho người nhà?"
Quỳnh Dao luống cuống, động tác mất tự nhiên xua tay: "Không sao, ba tớ rất lợi hại, ông sẽ không sao"
Hoa Y thu lại tầm mắt: "Ừ"
Hai người tìm một ngôi nhà trống, trong tủ lạnh còn ít đồ ở lại.
Màn đêm buông xuống các xác sống còn hoạt động siêng năng hơn ban ngày, vào ban đêm mắt của chúng có thể nhìn thấy, ban ngày chúng bị mù, chỉ có thể nghe và ngửi, cho nên ra ngoài vào ban đêm vô cùng nguy hiểm.
Hoa Y kiểm tra kĩ các nơi xác sống có thể lẻn vào, khoá trái, chặn lại rồi yên tâm đi tắm.
Quỳnh Dao lấy ra nguyên liệu, nấu ăn.
Ngâm mình vào trong nước cô mới từ từ tiếp thu cốt truyện.
Nguyên chủ Diêu Hoa Y, bạn thân của nữ chủ Quỳnh Dao.
"..."
"....."
Thôi tạm thời không nói đến quan hệ chị em tốt với nữ chủ, Diêu Hoa Y từ nhỏ cha mẹ mất sớm, cô sống cùng bà nội, nhưng bà nội vào năm cô 15 tuổi liền bị bệnh qua đời, cho nên cô được chú hai đón về nuôi, nhà chú hai gia cảnh bình thường, chú hai, cô hai có một người con gái, tính tình đại tiểu thư được cưng chiều từ bé, cô ta lấy việc bắt nạt nguyên chủ làm niềm vui, nguyên chủ sống trong căn nhà ấy chưa một ngày được bình yên, luôn phải nhường nhịn những trò bắt nạt ác ý của con gái cô chú.
Cô hai chú hai không tình nguyện nuôi cô cho nên việc nguyên chủ muốn đi học tiếp cũng là do công sức cô đi làm thêm dành dụm được, mà mạt thế nổ ra khi cô đang đi học, nguyên chủ xác thực giống với Hoa Y không quay lại tìm cô chú của mình.
Cô mang theo nữ chủ Quỳnh Dao sống nương tựa lẫn nhau, nữ chủ xác thực coi cô là bạn thân, cái gì cũng đều nghe lời nhường nhịn cô, thậm chí còn không tiếc thân mình chắn xác sống cho cô, nguyên chủ dĩ nhiên cảm động đối xử vô cùng tốt với người chị em này.
Nhưng mà chuyện phát sinh khi nữ chủ gặp lại ba cô ta, Đằng Tấn, ba con không cùng họ? Đằng Tấn là ông trùm hắc bang lớn nhất nước, mặc dù là ông trùm nhưng mới chỉ 35 tuổi, bằng thủ đoạn quyết liệt, cứng rắn hắn hạ bệ ba mình, thay thế ông ta.
Đẳng Tấn này lại có một điểm yếu chí mạng, hắn yêu con gái mình Quỳnh Dao, xác thực Đằng Tấn là nam chủ, còn là loại nam chủ phúc hắc cường ngạnh.
Đằng Tấn và Quỳnh Dao phát sinh quan hệ từ năm cô ta 16 tuổi, Quỳnh Dao rất sợ hãi, bài xích hắn, sau đó mạt thế nổ ra, Quỳnh Dao và Đằng Tấn chia tách.
2 năm sau Đằng Tấn tìm lại được cô ta, nguyên chủ cùng Quỳnh Dao tiến vào căn cứ của hắn, nguyên chủ biết loại quan hệ của hắn và Quỳnh Dao cho nên thường xuyên khuyên giải, ở bên, dần Quỳnh Dao thông suốt chấp nhận Đằng Tấn, nguyên chủ thân là thuyết khách giúp đỡ 2 người hoá giải một tầng quan hệ pháp lý.
Nhưng mà Đằng Tấn lại là người có ham muốn chiếm đoạt cực cao, hắn ghen ghét tất cả những người Quỳnh Dao coi trọng, và đặc biệt là nguyên chủ, cuối cùng nguyên chủ ra ngoài làm nhiệm vụ, chết trong tay Đằng Tấn.
Hoa Y hít một hơi dài, thầm chửi sói mắt trắng.