Sáng hôm sau Hoa Y đến toà soạn liền nộp đơn chuyển bộ phận qua báo pháp luật cũng đồng thời đề lên vụ án gặp ngày hôm nay.
Kình Phát uể oải xuất hiện, mắt còn hơi thâm hình như không ngủ được.
"Kế Hoa Y, mau đi thôi..."
Hoa Y lấy áo khoác đằng sau ghế liếc mắt nhìn hắn: "Anh được không đấy?"
Kình Phát miệng cười như mếu: "Mất ngủ thôi, nhanh lên quãng đường khá xa đấy"
Hoa Y gật đầu theo hắn lên xe.
Kình Phát dừng xe: "Được rồi lên thôi"
Hoa Y bước ra ngoài.
"Cẩn thận!!!" Một tiếng thét từ xa vang lên.
Cô ngẩng đầu lên, một loạt thanh sắt từ công trình gần đó rơi xuống, chính xác tại đỉnh đầu cô.
————————————
"Đội trưởng Hàn, đã tra ra công ty thầu công trình, vì không đủ vốn xoay sở nên công trình vốn đã ngừng thi công, không biết vì sao lại xảy ra việc này"
Hàn Lương Nghị đăm chiêu, lúc sau gật đầu bước về phía cô gái.
"Tai nạn ngoài ý muốn, cô có bị thương không?"
Hắn quét mắt nhìn cô từ trên xuống dưới, xác thực tư thái cô nhàn tản, tuỳ ý không giống như vừa trải qua một phen kinh hãi chút nào.
Vốn sự việc này cũng không cần thiết điều đến hắn, nhưng người báo án trong lúc hoảng loạn nhất quyết phải gặp hắn, nên hắn liền đến đây, người báo án...hẳn là cô, nhưng mà hoảng loạn...? Ở chỗ nào chứ?!!!
Hoa Y nhìn Hàn Lương Nghị nở nụ cười: "Không phải tai nạn ngoài ý muốn đâu, là có người muốn mưu sát tôi"
Hàn Lương Nghị nhíu mày, khuôn mặt rất chi là khiển trách: "Đừng có ăn nói lung tung"
Hoa Y thở dài ánh mắt đều viết lên ngu ngốc nhìn hắn.
"Hạ Tư Truy đâu?"
Hàn Lương Nghị cạn lời, nói chuyện với cô thực sự khiến hắn có bóng ma tâm lý lớn mất.
"Kế Hoa Y, cô phải cảm ơn vì Hạ Tư Truy không tới, hắn là pháp y cô nghĩ xem, nơi nào có người chết thì có hắn, không có người chết cũng gọi hắn tới chẳng lẽ định giải phẫu cô?"
Hoa Y cười hắn không hiểu phong tình: "Đây gọi là không gặp mặt như cách ba thu anh hiểu không? Thôi cái con người toàn thân toát ra ánh hào quang vạn năm của cẩu độc thân như anh, không hiểu được đâu"
Hàn Lương Nghị cứng họng, ngón tay run rẩy chỉ thẳng vào người cô: "Cô!!!"
Hắn thề là Hàn Lương Nghị hắn là người rất phong độ lễ phép, thế quái nào cứ đứng trước mặt cô lại bất giác lộ ra một mặt tính cách vô cùng quái đản, hắn trở nên rất ngứa miệng, nhất định phải khẩu chiến với cô cho bằng được.
Cảnh sát Hàn là không biết, có lẽ do Hoa Y là người đầu tiên cho anh ta thử cảm giác bị người đo đất, lại còn dùng còng số 8.
Hoa Y nhìn Hàn Lương Nghị như nhìn thiểu năng, Hạ Tư Truy không đến cô nhàm chán vứt lại hắn rời đi.
————————————
"Pháp y Hạ có người nhà nạn nhân tìm anh"
Hạ Tư Truy lột bỏ bao tay khẽ gật đầu, anh nhìn lại người trên bàn phẫu thuật.
Khuôn mặt bị 37 vết dao rạch nát, nguyên nhân tử vong do bị người nắm tóc đập vào vật cứng nhiều lần, gây chấn thương sọ não, theo giám định người chết qua đời 13 tiếng trước khi được phát hiện, trên người không có vết thương nào khác, nhưng có dấu vết bị xâm hại tình dục, không để lại t*ng trùng.
Hạ Tư Truy im lặng đánh giá cái xác, đăm chiêu suy nghĩ.
Cộc cộc, là tiếng gõ cửa.
Hắn quay đầu, bên cạnh cánh cửa là cô gái đồng dạng đăm chiêu ngắm nhìn hắn.
Hoa Y nở nụ cười bước qua.
Hạ Tư Truy nhíu mày: "Cô không nên vào đây"
Hoa Y nhún vai: "Dù sao em cũng đã vào rồi"
Hạ Tư Truy chỉ nhìn cô một chút, cũng không đuổi cô ra, không biết vì sao hắn luôn rất kiên nhẫn đối với cô, là loại cảm giác rất đặc biệt, giống như cô làm gì cũng không khiến hắn khó chịu, hay bực bội.
Nếu là người khác xông vào lúc hắn đang suy nghĩ, hắn nhất định rất tức giận.
Hoa Y cúi đầu mắt đảo qua thi thể trên bàn mổ.
"Từ lực đạo nặng nhẹ trên vết rạch và lực đạo khiến người chết tử vong, có thể kết định, là do nữ gây ra"
Hạ Tư Truy gật đầu: "Nhưng điều kì lạ là dấu hiệu xâm phạm tình dục"
Hoa Y nhìn hắn nở nụ cười đầy ý vị: "Ai nói nữ không thể xâm phạm tình dục, nếu là hành vi cố ý trả thù thì sao, chính là hành động thoả mãn trút giận"
Hạ Tư Truy cầm bút, tiếng bút soạt soạt vang lên, hắn hạ bút, quay đầu nhìn cô.
"Hung khí còn ở hiện trường"
Hoa Y gật đầu bật ngón cái với hắn: "Chính xác~"
————————————
(Hiện trường vụ án)
"Mau tìm kiếm thật kĩ càng một lượt, tất cả những đồ vật khả nghi" Hàn Lương Nghị quay đầu nhìn Hạ Tư Truy sắc mặt đen lại.
"Sao cô ta cũng ở đây?"
Hạ Tư Truy cúi đầu nhìn cô gái bên cạnh, sau không nói gì đeo găng tay bắt đầu quan sát.
Hoa Y nở nụ cười nhìn hắn bước theo hắn, lại quay qua liếc Hàn Lương Nghị khiêu khích.
Hàn Lương Nghị gân xanh nổi lên trên trán, có cục tức lên đến cổ họng mà nuốt không trôi.
Hoa Y nhàm chán theo sau Hạ Tư Truy, chợt hắn quay đầu, từ trong túi móc ra một cây kẹo mút vị dâu sữa.
"Cho cô, đi qua kia ngồi đợi"
Hoa Y nghe ra ý đuổi khách, nở nụ cười tươi rói nhận lấy cây kẹo trong tay hắn ngoan ngoãn ra sofa ngồi xuống.
Hương kẹo thơm ngọt lan toả trong khoang miệng, ánh mắt cô lại đảo về một phía, cô vẫy tay gọi một cảnh sát qua.
"Hạ pháp y bảo anh kiểm tra đống bút trong lọ kia, còn có bàn số 3, 8, 12 tính từ trái qua phải"
"Dạ" hắn nói xong liền quay người đi qua phía cô chỉ.