Thể Tôn

Chương 498: Sát tổ




Lôi Cương vốn đã có tổng cộng hai mươi ba cuốn thiết quyển, cộng thêm với mười cuốn này nữa là ba mươi ba, trong đó có đến mười lăm cuốn là do Chỉ San tìm cho được, đối với Khai Thiên thức thứ ba mươi bảy, sau khi Lôi Cương đột phá thì vẫn chưa thử, Lôi Cương tự tin dựa vào sự cường đại của bản thân sẽ phát huy ra được, sau khi ra khỏi Vạn Tượng các, Lôi Cương rảo bước trong Dung thành, thần thức thì đang kiểm tra mười cuốn thiết quyển.

Lôi Cương muốn xem mười cuốn này rốt cục có bao nhiêu thức, nếu nó tương liên với thức thứ ba mươi bảy thì không còn gì hay hơn được nữa, chỉ thoáng kiểm tra qua một lượt thần thức Lôi Cương đã lui ra khỏi giới chỉ trữ vật, mắt nhìn xung quanh, thân hình Lôi Cương đột nhiên biến mất tại chỗ.

Một thời thần sau, tại một quần thể sơn mạch liên miên bất tuyệt cao ngất ngưởng cách Dung thành ngàn dặm về phía bắc, nếu là người có nhãn giới thì chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy được nơi này có long mạch, là nơi tu luyện cực kì tuyệt vời, còn Dung Luyện tông thì chính là tọa lại bên trong sơn mạch này.

Có điều, nếu lúc này ngước mắt nhìn lên thì ngoại trừ sơn mạch ra không hề nhìn thấy bất cứ kiến trúc nào khác, chỉ có thể nghe thấy tiếng gầm gừ của dã thú cùng tiếng lá cây xào xạc trong gió.

Hôm nay có một thân ảnh màu trắng đột nhiên hiện lên trên một đỉnh núi trong sơn mạch, mái tóc dài không có gió mà vẫn phất phơ, diện mục đạm nhiên, song mục sáng ngời nhìn về phía trước, người này chính là Lôi Cương, hắn nhìn sơn mạch vô tận phía trước, trong mắt tràn đầy dị sắc, chỉ thẩy hắn đưa tay phải ra, mãnh nhiên ngưng thành quyền đấm một quyền về phía trước, chỉ thấy một vòng lốc xoáy bạo phát ra từ trong quyền đầu của Lôi Cương, hình thành một đạo bạo phong trong không khí kích thẳng về phía trước.

Một quyền này không phải là đánh bừa mà là kích vào khoảng không trước mặt, kích khởi lên một đạo chấn hưởng, sau đó, giữa thiên địa phát ra tiếng uỳnh oàng, một màn ánh sáng cực đại dần dần hiền lên, màn áng sáng này ba động kịch liệt, chấn hưởng giữa thiên địa chính là từ trong màn ánh sáng này phát ra.

Ánh mắt Lôi Cương chú mục nhìn màn ánh sáng phía trước, mở miệng quát lớn:

- Diêm Lãi đâu?

Âm thanh như tiếng sét đánh chấn động thiên không, truyền đi trong sơn mạch liên miên bất tuyệt còn vọng lại hồi lâu không dứt, phủ chụp lên màn ánh sáng phía trước.

- Diêm Lãi đâu?

- Diêm Lãi ở ........

- Ở đâu ......................

Tiếng vọng truyền khắp trong sơn mạch nghe cứ như có cả ngàn vạn người cùng lúc hét lên một câu vậy khiến cho đám linh thú sinh sống trong sơn mạch run rẩy nằm phủ phục xuống.

- Cuồng đồ to gan, tên của tông chủ Dung Hỏa tông ta há là điều ngươi có thể trực tiếp gọi sao?

Từ trong màn ánh sáng truyền ra một tiếng quát bạo nộ, một trung niên nam tử đạp trên một thanh kiếm to đỏ lửa bay ra khỏi màn ánh sáng, trán hắn dô ra, song mục tinh quang, tràn ngập vẻ phẫn nộ.

Cương tiên địa giai. Lôi Cương vừa liếc mắt đã nhìn ra tu vi của nam tử trung niên này. Lôi Cương lần này chẳng qua là đến tìm đám người Diễn Phần thôi chứ không hề muốn gây với Dung Hỏa tông, lúc nãy hét lớn chẳng qua là Lôi Cương không muốn tự mình động thủ phá vỡ màn ánh sáng mà thôi. Lôi Cương chú mục nhìn nam tử trung niên nói:

- Kêu Diêm Lãi ra đây đi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://trumtruyen.vn

Song mục nam tử trung niên này nhìn chằm chặp Lôi Cương, lúc nãy vừa bay ra, nhìn thấy hình dạng của Lôi Cương, hắn cảm thấy Lôi Cương cực kì quen mặt, nhưng nhất thời không nhớ ra được Lôi Cương là ai cả. Nghe Lôi Cương nói câu đó, nam tử trung niên sắc mặt hơi ngẩn ra nhưng hắn đối với Diêm Lại cực kì tôn kính, tai nghe thấy lại có người dám gọi thẳng tên cúng cơm của Diêm Lãi thì lắp bắp nói:

- Hay lắm, dám ở Dung Hỏa tông ta ...........

Nam tử trung niên này còn chưa nói xong thì đột nhiên thân hình run lên, thoáng chốc hắn bỗng nhớ ra thân phận của Lôi Cương, vẻ phẫn nộ trong mắt chớp mắt biến thành kinh hãi cùng cực, cứ như người thường gặp quỷ vậy, lùi lại mấy bước, sắc mặt tái mét.

- Sát tổ Cương Ma?

Nam tử trung niên kinh hô, lùi về bên cạnh màn ánh sáng, song mục cực kì cố kị nhìn Lôi Cương. Thời gian trước Lôi Cương một tay hủy diệt Hỏa Huyền tông có thể nói là chuyện mà Dung Luyện giới không ai không biết không ai không hay, còn hình dạng của Lôi Cương thì đã lưu truyền trong tay đại bộ phận tán tu, Dung Hỏa tông mặc dù bế tông ngàn năm, nhưng đối với đại sự phát sinh ở ngoại giới thì không thể không biết, lúc này nhận ra Lôi Cương chính là Cương Ma, làm sao không khiến hắn kinh hãi cho được?

Một tay hủy diệt Hỏa Huyền tông, điều này cần tu vi cỡ nào cơ chứ? Chẳng trách hắn dám trực tiếp gọi tên của tông chủ Dung Hỏa tông, đó là bởi vì hắn có cái tư cách đó!! Trong lòng nam tử trung niên lúc này là một khối băng lạnh ngắt, lại càng thầm hận bản thân sao lại tỉnh lại vào cái lúc này làm gì cơ chứ, lần này Dung Hỏa tông bế sơn ngàn năm, có năm vị chấp pháp thủ hộ, mà trung niên nam tử này chính là một trong số đó, trước khi Lôi Cương hét lớn, nam tử này vừa khéo tính lại từ trong tu luyện,sau đó thì xông ra khỏi màn ánh sáng, diện mục nam tử trung niên cấp tốc biến hóa vài lượt rồi nhìn chằm chặp Lôi Cương, giọng nói run rẩy:

- Sát tổ, là Đạm Minh Tử thô lỗ, tông chủ bây giờ đang bế quan .................

Đạm Minh Tử giọng nói run rẩy, mục quang đầy vẻ sợ hãi liếc nhìn Lôi Cương, phát hiện khuôn mặt đạm mạc của Lôi Cương, trong lòng hắn lại càng âm thầm kêu khổ.

Sát tổ? Tàn sát chi tổ (ông tổ giết chóc)? Lôi Cương giở khóc giở cười, không ngờ hắn một tay hủy diệt Hỏa Huyền tông lại bị người khác đặt cho cái tên này, nhìn Đạm Minh tử một cái, Lôi Cương đạm mạc nói:

- Tránh ra đi.

Sau đó, Lôi Cương đạp về phía trước một bước, Đạm Minh Tử lùi lại vài bước, mục quang đầy vẻ sợ hãi nhưng vẫn cứng đầu ngăn Lôi Cương lại, hắn nói:

- Sát tổ tiền bối, Dung Hỏa tông ta bế sơn ngàn năm, không cho phép bất cứ ai không phải là đệ tử Dung Hỏa tông tiến nhập, xin tiền bối lượng thứ.

Lôi Cương hơi ngẫn ra, nhìn Đạm Minh Tử toàn thân run lẩy bẩy, mục quang Lôi Cương lộ ra vẻ tán thưởng, nhưng không có nghĩa là Lôi Cương sẽ từ bỏ, tay phải phất mạnh một cái về phía Đạm Minh Tử, chân đạp vào trong màn ánh sáng.

Sau khi đạp nhập vào trong, song mục Lôi Cương quét ngang phía trước, thân mình hơi chân động, ánh mắt nhìn một lượt Dung Hỏa tông, Lôi Cương hít vào một hơi lạnh, DUng Hỏa tông không thẹn là môn phái của Hỏa Đế, khí thế cỡ này, thủ bút cỡ này quả là kinh nhân, căn bản không phải là thứ mà Hỏa Huyền tông có thể so bì được, cả Dung Hỏa tông cứ như một tòa thành lớn, còn tường thành của tòa thành này thì toàn bộ đều là do tiên thạch chuyển thành, hơn nữa còn có một tòa kiến trúc bằng tinh bảo trong suốt tọa lạc bên trong.

Lôi Cương không hề biết rằng tông tích của Dung Hỏa tông đã bị Hỏa Huyền theo dõi vô số năm, nhưng lại luôn đau đầu là không thể kích hạ được dung Hỏa tông, mới đành phải buông tay, Hỏa Huyền vốn cũng muốn đem Hỏa Huyền tông kiến tạo ở đây nhưng lại khổ nỗi linh thạch quá ít, không phải là Hỏa Huyền không thể thu thập được mà là vì linh thạch của toàn bộ DUng Luyện giới đều rất ít, lúc đầu Hỏa Đế xây dựng Dung Hỏa tông đều là nhờ thu thập mấy giới mới có được khoản này.

Linh khí nồng đậm dưới màn ánh sáng hình thành một đám mây trắng, khí thế cực kì hùng dũng, nhìn bên dưới có không ít đệ tử Dung Hỏa tông đang ngồi tu luyện lộ thiên, Lôi Cương thầm thở dài, linh khí nồng đậm cỡ này, ngày sau Dung Hỏa tông nhất định sẽ lại quật khởi, cho dù là không thể đạt đến được trình bộ như Hỏa Đế lúc trước thì cũng không khác bao nhiêu.

Lôi Cương nhanh chóng mở rộng phạm vi, quét hết toàn bộ DUng Hỏa giới, tìm kiếm đám người Diễn Phần, nhưng sau khi bao phủ nơi này, Lôi Cương không hề cảm nhận được khí tức của bọn Diễn Phần, mà lại tình cờ phát hiện ra một cố nhân, người này chính là Hỏa Trập, Hỏa Trập vốn chỉ là kiếp cương thiên gian, chỉ trong thời gian ngắn ngủi không đến ngàn năm đã đạt đến cương thánh hoàng giai rồi, nhớ lại lúc trước Hỏa Trập bị khốn ở Kiếp cương thiên giai hơn một trăm năm gần như khiến hắn tuyệt vọng cùng cực, thế mà bây giờ đã trở thành một cường giả, bên trong mặc dù không thể thiếu sự tương trợ của Dung Hỏa tông nhưng tư chất cửa hắn cũng là nguyên nhân cực lớn, hơn nữa hỏa anh của Hỏa Trập lúc trước cũng quét lên một trận cuồng phong trong Dung Luyện giới.

Tương truyền, Hỏa Đế trước đây cũng là hỏa anh chi thể, không biết Hỏa Trập có thể đạt đến được trình độ như Hỏa Đế? Tất cả đều phải xem tạo hóa của Hỏa Trập rồi. Không tìm thấy Diễn Phần, Lôi Cương hơi thất vọng, nhìn vẻ mặt đấu tranh của Đạm Minh Tử, Lôi Cương nói:

- Mấy năm nay có ai tên Diễn Phần đến Dung Hỏa tông không?

Lúc này Đạm Minh Tử vẫn còn đang trong lúc tranh đấu, một mặt thì sợ hãi Lôi Cương, một mặt khác lại là vì Lôi Cương cường hành tiến nhập Dung Hỏa tông, mà hắn lại không ngăn cản thì là thất trách, trong lúc Đạm Minh Tử còn đanh tranh đấu xem có nên động thủ hay không thì nghe Lôi Cương hỏi, Đạm Minh Tử toàn thân chấn động, giật mình bừng tỉnh, trong lòng phát lạnh, nếu thật sự động thủ, chỉ sợ rằng người chết chỉ có thể là hắn mà thôi. Hắn quá cường đại, không phải là Đạm Minh Tử không ngăn lại mà là Đạm Minh Tử không có tư cách đó, sau đó, Đạm Minh Tử chần chừ một lát rồi nói:

- Tiền bối quen với Diễn Phần? Bọn họ có đến để tìm gia gia hắn là Diễn Chiến nhưng hai trăm năm trước bọn họ cũng đi rồi.

Lôi Cương hơi ngẩn ra, nhìn Đạm Minh Tử, lát sau Lôi Cương gật gật đầu nói:

- Diễn Chiến có còn ở trong Dung Hỏa tông không?

Đạm Minh Tử hít sâu vào một hơi nói:

- Diễn tiền bối hơn ngàn năm trước có đến nhưng sau đó cũng đi rồi.

Lôi Cương gật gật đầu, thần thức lại một lần nữa quét vào trong Dung Hỏa tông, rồi bước ra khỏi màn ánh sáng.

Đạm Minh Tử nhìn Lôi Cương bỏ đi rồi thì thở phào nhẹ nhõm, đứng bên cạnh Lôi Cương, khí tức mà Lôi Cương phát ra như ngọn cự sơn đè trên thân hắn, mặc dù khí tức của Lôi Cương đã thu liễm lại như một phàm nhân, nhưng cái danh sát tổ kia vẫn khiến cho Đạm Minh Tử kinh hãi.

Sau khi rời khỏi Dung Hỏa tông, Lôi Cương phi hành một cách vô mục đích, trong lòng thì nghĩ:

- Lĩnh ngộ chiêu thức Khai Thiên trước hay là tu luyện phân thân trước nhỉ?

Suy nghĩ một hồi, Lôi Cương định sẽ tu luyện phân thân trước, rồi mới tìm nơi diễn luyện Khai Thiên, có điều luyện chế phân thân không dễ chút nào, hơn nữa, bên trong "Ngũ Hành thể tu" có miêu tả, quá trình luyện chế phân thân thứ hai phức tạp hơn phân thân thứ nhất mấy lần, ngoài ra còn yêu cầu vô số thiên tài địa bảo mới có thể tăng thêm được mấy phần cơ hội.

Lần trước luyện chế hỏa hành phân thân có thể thành công ngoài nguyên nhân là có Hỏa hoàng ra thì Lôi Cương vận khí cực tốt nữa, mới hữu kinh vô hiểm mà luyện chế thành công.

Dù sao thì trong nội thể hắn cũng có đại địa chi nguyên thế nên Lôi Cương định luyện chế thổ hành phân thân trước, trong "Ngũ Hành thể tu" có miêu tả, luyện chế phân thân thổ hành không cỉ yêu cầu linh hí thổ mà còn yêu cầu thổ hành cường đại cùng với mấy loại tài liệu mà Lôi Cương chưa nghe bao giờ, suy nghĩ một hồi, mục quang Lôi Cương lóe lên, xem ra, hắn cần phải quay về Cửu U giới một chuyến.

Không biết đệ tử thứ hai của hắn Quân Thắng ở Cửu U giới đã tạo ra được tiếng tăm gì rồi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.