Thị Quý Mộ Hạ

Chương 3:




5.
Quý Minh Du đang định đi vào thì không hiểu sao lại thấy tôi loạng choạng chạy ra.
Mà Quý Sâm thì thản nhiên đi theo sau tôi, nhàn nhạt nói:
"Về rồi hả?"
Quý Minh Du "ừm" một tiếng, không biết có phải do ánh sáng ở lối vào hơi mờ nhạt hay không mà sắc mặt của cậu ta trông không được tốt lắm.
"Xin lỗi, tôi về hơi trễ."
Cậu ta nặng nề nói: "Tôi hơi mệt."
Vừa vặn tôi cũng không muốn ở lại đây nên thuận thế nói sắp đến giờ giới nghiêm ở trường, rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
6.
Tôi vò đầu bứt tóc bắt một chiếc taxi, âm thanh hệ thống đột ngột vang lên:
"Tôi nghĩ cô bị lộ rồi."
Tôi: "?"
Hệ thống yếu ớt nói:
"Cô xem, có chủ nhà nào để khách vào nấu cơm không hả?"
Tim tôi như ngừng đập nửa nhịp.
Trong tâm lý học, việc tiếp xúc cơ thể chỉ xảy ra với những người có thiện cảm với nhau.
Nghĩ đến hành động không hợp với lẽ thường của Quý Sâm, tôi phát hoảng.
Không phải chứ, lẽ ra Quý Sâm không nên đối xử với tôi như vậy...
Nhưng tôi vẫn mạnh miệng nói: "Có thể loại người như Quý Sâm không được bình thường."
Hệ thống: "Ha ha."
"Cứ chờ xem, tóm lại cô nên nhanh chóng tấn công Quý Minh Du đi, Quý Sâm mà nhận ra cô thì hắn nhất định sẽ ra tay đấy."
...
Sau khi về nhà vào đêm hôm đấy, tôi càng nghĩ càng hoảng sợ, càng cảm thấy Quý Sâm dường như đã thực sự đã nhận ra tôi rồi.
Nhưng hắn cũng không nói gì.
Vậy thì hắn muốn làm gì?
Tôi nghĩ càng phiền, dứt khoát trùm chăn đi ngủ.
Thẳng đến hôm sau tôi bị đánh thức bởi chuông báo thức, mới nhận ra ngay đêm qua, Quý Sâm gửi lời mời kết bạn wechat.
Chắc là xin từ Quý Minh Du.
Tôi nâng trán.
Con người luôn có bản năng chiếm giữ những thứ họ yêu thích, mà lý do Quý Minh Du vô tâm như vậy.
Đại khái là vì, cậu ta thực sự không hề yêu tôi.
Tôi do dự một lúc, rồi đồng ý.
Hơi bất ngờ, vòng bạn bè của Quý Sâm rất sạch sẽ, mọi thứ vẫn y như ba năm trước đây.
Trong ba năm này, hắn chưa từng đăng bài viết nào lên vòng bạn bè.
Suýt thì tôi cho rằng mình xuyên ngược trở về.
Sau khi tôi đồng ý, Quý Sâm cũng nhận được thông báo, năm phút sau hắn chủ động nhắn qua:
[ Hôm qua em chưa kịp ở lại dùng cơm tối, hôm nay có tới không? ]
Tôi không thèm nghĩ ngợi lập tức tìm lý do từ chối.
[ Không được rồi, hôm nay giáo viên giao nhiệm vụ, em phải ở trường hoàn thành. Cảm ơn ý tốt của anh. ]
Vài giây sau, hắn gửi ghi âm.
Trong giọng nói của người đàn ông mang theo nụ cười nhàn nhạt, âm lượng rất nhỏ, có ý tứ trêu chọc.
"Thế nào, không tiếp tục gọi là anh trai nữa hả?"
!!!
Giờ phút này tôi thật sự muốn nổ tung.
Hắn chắc chắn đã nhận ra tôi rồi!
Rõ ràng là hắn đùa giỡn tôi!!!
Quý Sâm đồ đểu!
Tôi mất mười giây để bình tĩnh lại.
Tôi trả lời:
[ Dạ anh trai.]
Quý Sâm gửi đến một loạt [...]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.