Thích Sát Lầu

Chương 17: Nhiệm vụ săn thỏ




Học viện kiếm đạo thường xuyên tổ chức các nhiệm vụ để rèn luyện kỹ năng và trí tuệ của các học viên. Trong một ngày đầy nắng và gió, nhóm của Lý Phong và ba cô em được giao nhiệm vụ săn thỏ rừng như một phần của quá trình rèn luyện.
Họ bắt đầu hành trình của mình từ lúc bình minh, khi bầu trời vẫn đang trong sự rạng rỡ của ánh nắng ban mai. Trải qua những con đường rừng rậm rạp, họ cảm nhận được sự yên bình và hoang sơ của thiên nhiên xanh mướt.
Tiếng chim hót vang vọng từng nơi, những ánh sáng xuyên qua những lối đi nhỏ tạo ra những cảm giác thân thiện và gần gũi. Bầu không khí trở nên hứng khởi và đầy hứng thú khi họ tiến vào sâu hơn vào khu rừng.
Cùng nhau, họ cẩn thận và khéo léo di chuyển trong rừng, sẵn sàng tận dụng mọi cơ hội để tìm kiếm con thú săn mồi. Những kỹ năng của họ được thử thách khi họ phải sử dụng tinh thần quan sát và sự nhạy bén để nhận biết và theo dõi dấu vết của thỏ.
Cuối cùng, sau một thời gian dài săn đuổi, họ tìm thấy một bầy thỏ rừng đang ngơ ngác trong bóng râm của cây cỏ. Với sự chính xác và quyết đoán, họ tiến hành phối hợp để tấn công và bắt giữ thỏ.
Khi mặt trời đã dần lặn xuống, họ quay trở về học viện với niềm tự hào và sự hài lòng trong lòng, mang theo thành quả của một ngày làm việc vất vả và thành công. Nhiệm vụ săn thỏ không chỉ là một thử thách kỹ thuật, mà còn là một cơ hội để họ học hỏi và phát triển kỹ năng trong môi trường thiên nhiên.
Trong lúc họ đi săn thỏ rừng, không khí trong nhóm tươi vui và sôi động. Lý Phong, với tính cách lãng tử và ôn hòa, luôn biết cách nắm bắt tình hình và làm cho mọi người xung quanh cảm thấy thoải mái.
"Tôi đã nghe nói rằng săn thỏ rừng ở khu vực này rất khó khăn," Tú Linh, một trong ba cô em, nói. "Nhưng với đội của chúng ta, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì, phải không?"
Lý Phong cười nhẹ và đáp, "Chúng ta luôn là một đội, và khi làm việc cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua mọi thử thách."
Tú Ngọc, một cô em khác, nhấn mạnh, "Vậy nên, hãy tập trung và làm việc chăm chỉ. Chúng ta sẽ thành công!"
"Có lẽ chúng ta nên nói về những kỷ niệm từ quá khứ," Tú Tú, cô em thứ ba, đề xuất. "Nhớ lúc chúng ta học kiếm đạo ở trường, tôi luôn phải nhìn thấy Lý Phong chiến thắng trong mọi trận đấu!"
Lý Phong nhíu mày nhưng sau đó cười, "Thôi đi, không phải mọi trận đấu tôi đều thắng đâu. Nhưng chúng ta đã học được nhiều điều từ nhau, phải không?"
Nhóm tiếp tục trò chuyện và chia sẻ những kỷ niệm vui vẻ từ quá khứ, tạo ra một không khí đầy sự gắn kết và đoàn kết giữa họ. Điều này giúp họ cảm thấy tự tin và sẵn lòng đối mặt với bất kỳ thách thức nào trên đường đi.
Trong khi họ tiếp tục trên con đường săn thỏ rừng, cuộc trò chuyện tiếp tục, tạo nên một bầu không khí vui vẻ và thân thiện.
"Nhớ lúc đầu tiên vào học viện, chúng ta thực sự là những tân binh," Tú Linh nhớ lại. "Nhưng giờ đây, nhìn lại, chúng ta đã trưởng thành rất nhiều."
"Đúng vậy," Tú Ngọc đồng ý. "Nhưng không quên được những kỷ niệm đáng nhớ, như lần đầu tiên lên võ đài, hay khi chúng ta đạt được những thành tựu đầu tiên."
Lý Phong nhìn chăm chú vào một dấu vết trên mặt đất trước khi đáp, "Đúng vậy, những kỷ niệm ấy sẽ mãi ở trong lòng chúng ta. Chúng ta phải cố gắng, không chỉ vì bản thân mình mà còn vì những người đã dạy cho chúng ta và tin tưởng vào chúng ta."
Tú Tú cười và thêm, "Và cũng vì tương lai của chúng ta, những gì chúng ta đang làm sẽ ảnh hưởng đến hậu thế. Hãy làm cho mỗi buổi tập luyện và mỗi nhiệm vụ trở nên ý nghĩa."
Cuộc trò chuyện tiếp tục, đầy ý nghĩa và sự đồng lòng, khiến cho mỗi thành viên trong nhóm cảm thấy động viên và quyết tâm hơn trong hành trình của mình.
Trên con đường rừng rậm, tiếng chim hót lên từng nốt nhạc êm đềm, tạo nên một bầu không khí thật sự bình yên và gần gũi.
"Tôi nhớ lần đầu tiên ra ngoại trời như thế này," Tú Linh chia sẻ, ánh mắt nhìn xa xăm. "Nơi đây, mọi thứ đều trong lành và tự nhiên đến lạ kỳ."
Tú Ngọc cười nhẹ, "Có lẽ vì chúng ta đã dành nhiều thời gian tập luyện trong phòng học và trên sàn đấu, nên bên ngoài như thế này, mọi thứ trở nên đặc biệt hơn."
Lý Phong nhấn mạnh, "Đúng vậy, đó là lý do tại sao chúng ta cần những cuộc phiêu lưu như thế này. Để đối mặt với tự nhiên, học hỏi từ nó, và trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày."
Tú Tú gật đầu đồng ý, "Chính vì thế, dù nhiệm vụ có khó khăn đến đâu, chúng ta cũng không nên từ bỏ. Mỗi thử thách đều là một cơ hội để phát triển và trưởng thành."
Với tâm hồn hướng về sự tự do của thiên nhiên và sức mạnh của bản thân, nhóm tiếp tục hành trình của mình, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách và khó khăn mà cuộc sống đưa ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.