Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 140: Địa cầu phế thổ thiên (13)




Edt: Hoconkut3
Ra khỏi "Phòng thay quần áo", vẫn không phải là khu cư trú mà là một khu vực rộng lớn khác cùng loại với sân ga, cây cột của khu vực này hầu như giống với khu vực lúc trước đi qua, đoán chừng hai khu vực này được kiến tạo theo hai tầng kính tượng trên dưới.
Đến nơi này, không khí quanh mình đã có thể cung cấp cho người bình thường như Hank hít thở trôi chảy. Xuyên qua nơi đây lại trải qua một đoạn thông đạo khúc chiết, phía trước một mảnh rộng rãi, ba người rốt cục đi tới bên trong Thôn Thần Phù Hộ.
Đối với hai gã người chơi mà nói, cảnh tượng chứng kiến trước mắt thật là kỳ cảnh. Ánh sáng màu da cam tỏa xuống từ không trung, ngẩng đầu nhìn lên có thể chứng kiến tầng tầng lớp lớp thảm thực vật giống như mây màu cấu thành bầu trời nơi đây, độ cao cơ bản có thể nhìn ra ước chừng chính là khỏag cách từ dưới lòng đất này đến phía trên hạp cốc. Ánh nắng không phải tiến vào từ khe hở của những thảm thực vật này mà giống như bị những thảm thực vật thanh lọc sau đó mới xuyên qua nó tiến vào, tầng thảm thực vật này phảng phất như là một tầng ô-zôn chỉ Thôn Thần Phù Hộ mới có. Đương nhiên, lúc này bọn hắn thấy, đã không chỉ thuần túy là kết quả của tự nhiên. Trải qua mấy trăm năm, tầng thảm thực vật này đã bị mọi người ở đây cải tiến rất nhiều lần, tầng phòng hộ này là mạch máu của thôn, phải tuyệt đối ổn định cùng an toàn.
Đi thẳng về phía trước có thể chứng kiến con đường xếp đặt chỉnh tề cùng với kiến trúc thấp bé liên miên bất tận. Người đi đường không tính rất nhiều, quần áo đều thống nhất, trang phục nam cùng trên người Hank giống như đúc, trang phục nữ kiểu dáng khác nhau không nhiều, chẳng qua là màu sắc sáng hơn.
Lúc này Phong Bất Giác cùng Cuồng Tung Kiếm Ảnh đã cởi mũ bảo hiểm ra để lại ở trong phòng thay quần áo. Bọn hắn đem cổ áo của trang phục phòng hộ trang phục buộc chặt, lộn vào bên trong để cam đoan trang phục bọn hắn mặc ở bên trong không bị lộ ra. Dù là như thế, bọn hắn vẫn rất dễ làm người khác chú ý.
Một ví dụ điển hình chính là: hai học sinh lớp 5 đi tới phòng học của lớp 1, bọn hắn mặc đồng phục không giống lớp 1, người cũng tương đối cao... Bất quá dù sao bọn hắn vẫn mặc đồng phục, không có ăn mặc giống như Conan đi học, cho nên các thôn dân mới chỉ dùng ánh mắt kỳ quái nhìn bọn hắn mà không phải kinh hoảng thét lên hoặc là cầm cái cuốc đến công kích bọn hắn.
"Tên gia hỏa thiết kế thành thị này thật là quá thiếu thẩm mỹ, người máy cũng sẽ không ở lại một chỗ như thế này." Cuồng Tung Kiếm Ảnh bình luận nói.
"Ha ha... Ngươi cho rằng ở đây sẽ là cái dạng gì?" Phong Bất Giác hỏi.
"Khi hắn nói thôn, ta tưởng rằng sẽ là một địa phương giống như "Charles"." Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: "Không nghĩ tới sẽ là loại cảnh tượng trước mắt này... Ở đây quả thực giống như là một xóm nghèo bị format." Hắn cười nhạt một chút: "Xóm nghèo chính thức so với cái này còn đẹp hơn, ít nhất kiến trúc cùng con người ở chỗ đó còn có..." Hắn nhất thời không nghĩ ra nên dùng từ gì.
Phong Bất Giác nói tiếp: "Có cá tính."
"Đúng, cá tính." Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói: "Nhìn đám gia hỏa này xem, ở phòng giống nhau, mặc quần áo giống nhau, dùng đồ vật giống nhau... Nói thật, các ngươi không sợ lạc đường sao?" Hắn quay đầu hỏi Hank.
Hank trả lời: "Trên mỗi con đường đều có đánh số, rất dễ dàng tìm được."
Cuồng Tung Kiếm Ảnh lắc đầu thở dài: "Được rồi."
"Ít nhất ở phương diện kiểu tóc bọn hắn còn được hưởng tự do, người đứng đầu không có an bài toàn bộ bọn hắn đều cạo thành đầu trọc, chỉ cho phép cán bộ để tóc vân vân." Phong Bất Giác nói.
"Hosen Academy phát tới điện mừng..." Cuồng Tung Kiếm Ảnh thật đúng là nghe hiểu, vui đùa mà trả lời.
Ba người đi được một đoạn liền gặp hai gã nhân viên tuần tra đường phố, trang phục của hai người này kiểu dáng cùng nhan sắc đều giống nhau, đeo quân hàm, giày ống dài, vũ khí được phân phối là một món Đạn Xạ Khí cùng một khối tấm chắn bằng kim loại.
"Đứng lại." Một người trong đó gọi bọn hắn lại.
Đám Phong Bất Giác dừng lại, chờ đối phương tiến lên hỏi. Cuồng Tung Kiếm Ảnh có thể nói không có sợ hãi, hắn chỉ dùng một loại ánh mắt không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn đối phương, đứng ở nơi đó giữ im lặng, mà Hank thì trong nội tâm chột dạ, khẩn trương không dám nói lời nào.
"Tại sao các ngươi lại mặc trang phục phòng hộ tiến vào?" Tên nhân viên tuần tra kia hỏi.
Phong Bất Giác trả lời: "Ân... Trưởng quan, y phục của chúng ta bị hư."
"Hư?" Người nọ hồ nghi mà liếc Phong Bất Giác: "Quần áo đặt ở trong tủ của phòng thay quần áo, làm sao hư được?"
"Báo cáo trưởng quan, không cẩn thận bị cửa kim loại của tầng lọc kẹp phải." Phong Bất Giác trả lời.
"Ah..." Người nọ bán tín bán nghi mà lên tiếng, qua vài giây mới nói: "Vậy mau chóng đi tới chỗ cung ứng lĩnh một bộ mới a."
"Minh bạch, cám ơn trưởng quan quan tâm!" Phong Bất Giác trả lời.
Hai gã nhân viên tuần tra nhìn nhau, nhún nhún vai, sau đó rời đi.
Cuồng Tung Kiếm Ảnh cười nói: "Thái độ này của ngươi... Ở phim truyền hình trong nước đã thấy nhiều a, có cảm giác giống như liên lạc viên ngầm ở trên đường gặp phải quân đội a...."
"Có tác dụng là được." Phong Bất Giác trả lời.
Hank mặt lộ vẻ nghi ngờ nói: "Kỳ quái a... Bọn hắn không ngờ lại tin tưởng, quần áo làm sao sẽ bị cửa kim loại qua thông đạo lọc kẹp phải a? Chúng ta lọc trước rồi mới thay quần áo a, muốn kẹp cũng là kẹp phải trang phục phòng hộ mới đúng chứ."
"Đúng vậy a, nhưng bọn hắn làm sao có thể biết rõ được?" Phong Bất Giác nói: "Bọn hắn cũng không phải Scavenger."
"Ah, đúng! Thành viên tuần tra có lẽ cho tới bây giờ đều không có ra khỏi thôn." Hank giống như bừng tỉnh đại ngộ nói tiếp.
"Loại sự tình này ngươi cũng nghĩ đến?" Cuồng Tung Kiếm Ảnh xen vào hỏi.
"Tại một loại giai cấp rõ ràng, không thể vượt qua; tất cả ti chức kia không thể can dự vào thể chế xã hội, dứt bỏ nhân vật tầng trên không nói chuyện, quần thể sinh tồn ở tầng dưới chót căn bản không có cách nào hiểu rõ công tác chi tiết của quần thể khác." Phong Bất Giác nói: "Scavenger không thể nào biết rõ trong phòng ăn của thành viên tuần tra cung cấp những món ăn nào, thành viên tuần tra cũng không thể nào biết rõ quá trình Scavenger sử dụng phòng thay quần áo. Cho nên ta chỉ tùy tiện nói một lý do là được rồi, chẳng lẽ bọn hắn còn có thể lập tức cầm điện thoại tra Google quá trình cụ thể lúc Scavenger quay về thôn?"
"Ân... Bởi vì cách dùng từ này để che đậy, thỉnh cho phép ta dùng từ "giảo hoạt" để khen ngươi một chút." Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói, từ trong lòng hắn hình dung thật ra là "hèn hạ".
"Tốt rồi, Hank, ngươi thấy chưa, không có gì phải lo lắng, chúng ta có thể xử lý tốt." Phong Bất Giác nói với Hank: "Hiện tại, trước khi ngươi đi đến chỗ nhân viên thượng cấp phục mệnh, mang bọn ta đi thăm thôn của ngươi một chút a."
"Theo quy định... Tiểu đội Scavenger sau khi về thôn phải..." Lời nói của Hank đã bị Phong Bất Giác cắt đứt.
"Ngươi đã mang theo hai gã người từ ngoài đến vào thôn rồi, ngươi còn quản quy định gì nữa?" Phong Bất Giác nói: "Ngươi bây giờ đi phục mệnh, hai chúng ta khẳng định không thể đi theo, bởi vì thượng cấp của ngươi sẽ nhìn thấu chúng ta không phải là thành viên của Scavenger. Chúng ta cũng không có thời gian chờ ngươi một mình đi báo cáo rõ ràng với thượng cấp mới hành động tiếp, huống hồ ta cũng lo lắng ngươi một mình hành động, vạn nhất ngươi bán đứng chúng ta hoặc là lộ ra sơ hở, vậy thì sự tình tất cả mọi người không muốn thấy sẽ liền phát sinh... Chiến đấu.
Mặt khác, ngươi mang "người từ ngoài đến" nhập thôn, không thể nghi ngờ là tử tội. Ta nghĩ người đang cầm quyền của các ngươi căn bản sẽ không quản ngươi có phải bị uy hiếp hay không cũng sẽ không nghe giải thích của ngươi... Cho nên nếu ngươi định vụng trộm chạy đi từ bên người chúng ta, sau đó đi tới chỗ thành viên tuần tra, lúc đó chẳng những sẽ dẫn đến việc các đồng hương của ngươi tử vong, chính ngươi cuối cùng cũng khó thoát khỏi cái chết."
Phong Bất Giác nhìn biểu lộ của Hank biến hóa, trong lòng biết chính mình dụ dỗ lại một lần nữa thành công: "Lựa chọn tốt nhất của ngươi chính là dựa theo lời ta nói, trước không nên đi gặp thượng cấp mà mang bọn ta đi tham quan thôn. Chờ chúng ta đi thăm quan xong, rời khỏi thôn lặng yên không một tiếng động, ngươi lại đi phục mệnh. Đến lúc đó, ngươi tối đa chỉ muộn một chút thôi, không có hậu quả nghiêm trọng gì. Sẽ không có ai bị thương, cũng không ai biết rõ chúng ta đã từng tới đây."
"Cái đó và lúc đầu không giống nhau... Lúc trước ngươi chưa nói những thứ này..." Hank bối rối trả lời, hắn có chút luống cuống chân tay.
"Vậy ngươi cho rằng sự tình sẽ phát triển như thế nào?" Phong Bất Giác nở nụ cười: "Kế hoạch luôn phải bắt kịp với biến hóa."
Chuyện cho tới bây giờ, Hank coi như đã lên phải thuyền giặc rồi. Giống như lời của Phong Bất Giác, mỗi người đều có nhược điểm, một khi bị bắt chặt, bọn hắn sẽ phản bội nguyên tắc của mình.
Ngay từ đầu Hank chẳng qua là không muốn bị giết, về sau hắn là không muốn chứng kiến người cùng thôn bị giết, mà bây giờ, hai loại uy hiếp này đồng thời đặt ở trên vai của hắn. Với hắn mà nói, phương pháp giải quyết duy nhất chính là cùng hợp tác với hai gã "người từ ngoài đến" này, mong đợi bọn hắn có thể ly khai trong tình huống không bị phát hiện.
Đương nhiên, suy nghĩ của hắn thật sự quá đơn giản, quá ngây thơ rồi. Nếu như hắn có thể nghĩ sâu xa hơn một ít hẳn nên minh bạch, dù cho cuối cùng hai người Phong Bất Giác cùng Cuồng Tung Kiếm Ảnh lén lút rời đi giống như lúc bọn hắn lén lút đến, phất ống tay áo một cái không mang đi một mạng nào, sự tình vẫn sẽ bại lộ đấy... Lúc bọn hắn nhập thôn đã đăng ký danh tự, Javie cùng Joy bị coi là còn sống, hơn nữa đã quay về thôn rồi. Người sống há có thể hư không tiêu thất được? Bởi vậy, qua không được vài ngày, Hank vẫn sẽ bị chộp tới tra hỏi, đến lúc đó hắn nói không rõ ràng, chính là trọng tội. Nói rõ, càng phải chết.
......
Chỗ sâu nhất trong Thôn Thần Phù Hộ, có một địa phương gọi là Thần Miếu.
Tuy nơi đây được xưng là Thần Miếu, kỳ thật không có nửa điểm quan hệ với miếu. "Thần Miếu" này chính là cải biến từ nửa chiếc phi thuyền tinh tế lúc trước.
Ở trong thôn chỉ có người của gia tộc Cobain mới có quyền lực tự do xuất nhập Thần Miếu, chỗ ấy chẳng khác nào hoàng cung của bọn họ.
Nhiều năm qua, gia tộc Cobain tự cho mình là người phát ngôn của thần linh, bọn hắn truyền đạt ý chỉ của "Thượng đế", đương nhiên, "Thượng đế" này không có nửa xu quan hệ với Cơ Đốc giáo, ý chí đại biểu cho cái từ god này có thể tạo điều kiện cho gia tộc Cobain tùy ý bịa đặt.
Nếu bọn hắn muốn giết người nào đó thì sẽ nói là thần linh muốn hắn chết; bọn hắn muốn giết một đám người thì sẽ nói đám người kia đều là dị giáo; bọn hắn muốn cho mọi người thần phục thì sẽ lấy danh nghĩa thượng đế để ra lệnh; bọn hắn muốn tài sản cùng thê nữ của ngừoi khác cũng có thể lập lý do tương ứng.
Tóm lại, gia tộc Cobain, liền tương đương với ý chỉ của thần, người cãi lời chính là đối nghịch với thượng đế, không để ý đến sống chết của người trong thôn.
Đương nhiên, chỉ dựa vào tôn giáo nói dối là thống trị không được lâu như vậy, đồ vật gia tộc Cobain chính thức nắm giữ là "tri thức", tin tức còn sót lại trong phi thuyền tinh tế bị bọn hắn lũng đoạn, bọn hắn chỉ chia sẻ một phần nhỏ cho người hữu dụng [Tế tự trong thôn]. Như vậy, thời điểm bọn hắn nguyện ý, có thể biểu hiện ra một ít "Thần Tích", để cho những dân chúng ngu muội kia sợ hãi, hơn nữa tin phục.
Đây cũng chính là lý do vì sao dân chúng tầng dưới chót của Thôn Thần Phù Hộ đối với sinh vật học, y học, thiên văn học hầu như hoàn toàn không biết gì cả.
Sinh vật học làm cho người ta nghi vấn tạo hóa, y học làm cho người ta nhận thức tử vong, thiên văn học sẽ đâm phá vô số lời nói dối của tôn giáo, đánh vỡ tưởng tượng của mọi người.
Tri thức cải biến vận mệnh, khoa học kỹ thuật cải biến cuộc sống.
Nhưng gia tộc Cobain không muốn chứng kiến vận mệnh cái đồ vật này phát sinh biến hóa gì, bất luận cá nhân độc tài hoặc tập đoàn lợi ích cũng không muốn chứng kiến cục diện trước mắt bị cải biến, cho nên phải hiểu được "khống chế".
Bởi vì cái gọi là dân khó trị vì họ lắm mưu trí, chính sách ngu dân của Thôn Thần Phù Hộ có thể nói là rất cao minh. Gia tộc Cobain không có triệt để để thôn dân bọn họ trị vì không có cách nào tiếp xúc với tri thức, bọn hắn để cho dân chúng học tập một bộ phận, ví dụ như nông canh, tinh luyện kim loại, kiến trúc học... Đồng thời lại truyền bá tôn giáo tẩy não, để cho bọn họ tin tưởng thần linh tồn tại, không dám làm bất cứ thứ gì quá giới hạn.
Vì vậy, liền có một nền văn minh dị dạng đặc biệt như vậy.
York Cobain là "Con của thần" hiện tại của Thôn Thần Phù Hộ, cũng có thể nói hắn là thôn trưởng, thị trưởng, tù trưởng, tổng thống, quốc vương...
Tổ tiên của hắn tham lam hiểm ác, nhìn xa trông rộng, sau khi đoạt quyền, chiếm cứ phi thuyền tinh tế, về sau bày ra bộ phương pháp thống trị này, vì hắn sáng tạo ra cục diện mỹ hảo hiện tại.
Phong Bất Giác trao đổi một chút với Hank liền đã đã minh bạch hệ thống xã hội của Thôn Thần Phù Hộ này là thứ gì, cho nên hắn mới một mực chắc chắn thiết lập của kịch bản này chỉ là khoa học viễn tưởng thôi. Cái gì mà "Con của thần"? Trò xiếc này một ngàn năm đã có người chơi qua rồi. Đến thế kỷ 20 các nhà độc tài cũng chẳng muốn đem mình cùng thần tiên kéo đến ở cùng một chỗ nữa, tối đa chính là không có đánh giặc tự phong tướng quân, không có đọc qua sách tự phong tiến sĩ vân vân. Tự nhận là con nuôi, thân nhi tử, con thứ hai của trời, người hơi có chút văn hóa cùng chỉ số thông minh liền làm không được.
Lúc Hank mang theo hai gã khách không mời mà đến dần dần đi vào sâu trong thôn đúng là thời gian Cobain uống trà chiều.
Thời gian của Cobain trôi qua rất có quy luật, một ngày ba bữa no bụng, hai bữa chè chén say sưa, buổi chiều còn muốn uống trà, ăn chút ít điểm tâm, chín giờ tối đi ngủ, cơ bản mỗi đêm đều đổi một cô nương đến bồi tiếp
Có lẽ có người sẽ kỳ quái, thôn này tổng cộng mấy ngàn người, hắn có thể làm đến điểm ấy? Chẳng lẽ nữ nhân cả thôn đều đã ngủ với hắn?
Trên thực tế, có thể nói như vậy. Người hơi có chút tư sắc hắn đều đã ngủ qua, tại sao? Cái này phải quay về thế kỷ XIII, khi đó các quý tộc Châu Âu đã từng sử dụng qua một thứ gọi là "quyền xử nữ", cũng gọi là "quyền đêm thứ nhất", tức là một ngày trước khi con gái tá điền xuất giá phải đưa cho quý tộc địa phương "nhấm nháp" trước. Tại Thôn Thần Phù Hộ, loại tập tục xấu này tro tàn lại cháy rồi, chẳng qua cũng không có rõ ràng như vậy. Trước tiên xưng là đưa đến trong Thần Miếu tiếp thu "tẩy lễ" của con của thần, thời gian có dài có ngắn, có một số hắn cảm thấy không hài lòng liền đưa ra ngoài, có khi hắn sẽ lưu thêm vài ngày.
Gia tộc Cobain nhiều năm kéo dài loại hành vi này do đó đã dẫn phát một vấn đề khác chính là tử tôn của bọn họ đầy cả thôn. Bình thường đương gia sẽ chọn lựa nữ nhân được sủng ái nhất làm vợ, cho nên trên danh nghĩa con của thần chỉ có một, huynh đệ tỷ muội của hắn thì là thành viên của gia tộc, đời thứ hai liền hạ thấp làm tế tự.
Thế nhưng trên thực tế, trong thôn này đến cùng có bao nhiêu người có quan hệ họ hàng với Cobain, cái kia cũng nói không rõ ràng.
Trong mấy trăm năm, họ hàng gần huyết thống gặp nhau không thể tránh né, tuy nói cũng có trường hợp đặc biệt nhưng theo thống kê mà nói, gien hậu đại trở nên càng ngày càng hỏng bét là hiện tượng phổ biến. Năng lực vận động, tố chất thân thể, trí lực thấp, trời sinh có tật bệnh... Đều là chút ít tình huống khó có thể nghịch chuyển, hết lần này tới lần khác y học trong thôn lại rất kém cỏi, chỉ có trong thần miếu mới có mấy cái đại phu. Kết quả cuối cùng chính là các thôn dân hình thể thấp bé mà lại rất ngốc, rất ngây thơ; số lượng nhân khẩu cũng hầu như không tăng trưởng, bởi vì tỉ lệ tử vong do bệnh tật quá cao.
Thôn Thần Phù Hộ suy yếu cùng diệt vong, sớm muộn sẽ tới, chỉ là vấn đề thời gian.
Bất quá, chuyện này có lẽ còn có cơ hội chuyển biến, bởi vì hôm nay có một gia hỏa gọi là Phong Bất Giác đã vào thôn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.