Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường)

Chương 144: Địa cầu phế thổ thiên (17)




Độ khó khi xuyên qua khu vực thứ tư độ thấp hơn nhiều so với suy nghĩ của Hank, bọn hắn hầu như đều chưa từng gặp phải một lần chống cự mạnh nào, thậm chí ngay cả Phong Bất Giác cùng Cuồng Tung Kiếm Ảnh cũng không nghĩ tới sẽ dễ dàng như vậy.
Vốn cư dân trong khu vực thứ tư của Thôn Thần Phù Hộ không nhiều, chỉ khoảng mấy trăm người mà thôi, ai cũng tiếc mệnh, lúc cảnh báo trong thôn vừa vang lên liền toàn bộ đóng cửa mà trốn. Mà số lượng vệ binh là khoảng hơn trăm người, trong đó sáu thành phân tán ở từng cái trạm gác cùng cửa vào, chỉ vẹn vẹn có một số nhỏ tiến hành công tác tuần tra. Dù cho liên lạc giữa các vệ binh không bị ngăn trở, cũng không thể tổ chức được biện pháp chặn đường hữu hiệu nào. Bọn hắn chỉ có ít người như vậy, lại không có các loại biên chế binh sĩ hành động nhanh trong trường hợp khẩn cấp, đối mặt với đám người xâm lấn tiến công đã nhanh, chiến lực lại càng giống như quái vật này, bọn hắn chỉ có thể chặn đánh lẻ tẻ thùng rỗng kêu to.
Cobain thân ở trong Thần Miếu đã nhận được tin tức đầu tiên, cũng chính hắn đã kéo còi báo động. Nếu như đám Phong Bất Giác không phải 3 người, mà là 300 người, đoán chừng lúc này Cobain đã tuyên bố đầu hàng. Nhưng lúc này, hắn vẫn chưa hề lo lắng, trên tay mình nắm giữ "thần lực", chỉ là 3 kẻ xâm lấn mà thôi, chỉ cần bọn hắn tiến vào Thần Miếu, tuyệt đối là có đến mà không có về.
Ngắn ngủi 10 phút, ba người liền cách Thần Miếu chưa đủ 1000m. Hài cốt của nửa chiếc phi thuyền tinh đã bị cải tạo đến mức hoàn toàn thay đổi, trở thành một cung điện to lớn, bất quá hình dáng nguyên bản vẫn còn. Lúc đi tới khoảng cách này, Phong Bất Giác đã nhìn ra chút ít môn đạo.
"Ta còn tưởng rằng "Thần Miếu" trong miệng các ngươi là cái gì chứ... Thì ra là một chiếc phi thuyền a." Phong Bất Giác cười nói: "Như vậy, cuối cùng mấy cái nghi vấn cũng cởi bỏ rồi."
"Phi thuyền..." Hank nghi ngờ nói: "... Là cái gì?"
"A đúng, ngươi không có khái niệm này." Phong Bất Giác nói: "Đơn giản mà nói chính là thứ có thể bay vào vũ trụ, là Khoang Thuyền Cá Mập cỡ lớn."
"Thì ra là thế... Cobain nói cho chúng ta biết, Thần Miếu là tạo vật của thần, chỉ có con của thần mới có thể ở lại, người chưa cho phép mà dám tiến vào Thần Miếu sẽ phải chịu nguyền rủa mà chết." Hank nói ra.
Phong Bất Giác lúc này đã đem tiền căn hậu quả nghĩ thông suốt, hắn giải thích nói: "Lời nói vô căn cứ như thần cùng nguyền rủa cũng không cần nghĩ kỹ. Theo ta phỏng đoán, chiếc phi thuyền này hẳn là do nhân loại cổ đại, cũng chính là những người mà hôm nay các ngươi xưng là người từ ngoài mấy trăm năm trước tạo ra. Địa cầu này của các ngươi xảy ra chuyện gì ta không rõ lắm, dù sao đơn giản là do nguyên nhân hoàn cảnh hoặc là chiến tranh... dẫn đến nhân loại không thể không dời đến trong vũ trụ, mà có một ít người bởi vì đủ loại nguyên nhân mà ở lại, tổ tiên của các ngươi chắc chắn nằm trong bộ phận người không thể rời khỏi kia." Hắn liếm môi: "Có khả năng chiếc phi thuyền này vốn là do bọn hắn điều khiển, bởi vì trục trặc mà rơi ở chỗ này; cũng có thể là bọn hắn phát hiện được xác chiếc phi thuyền này, về sau định cư tại đây. Về phần phiên bản lịch sử mà gia tộc Cobain nói cho các ngươi biết sau khi đạt được quyền thống trị là cái gì ta cũng không rõ nữa, dù sao câu chuyện tôn giáo đều có bài bản khá giống nhau, chẳng biết xấu hổ mà vô nghĩa, đem hết thảy đều quy về thần tích là được."
"Phong huynh... Nếu ở bên ngoài trò chơi ngươi cũng nói như vậy, sẽ mạo phạm rất nhiều người đấy." Cuồng Tung Kiếm Ảnh nói.
"Bộ phận người bị ta mạo phạm kia có thể tìm một nơi xó xỉnh nào đó quỳ xuống, khẩn cầu thần linh họ tín ngưỡng thả sấm sét đánh chết ta." Phong Bất Giác nói.
Trong khi ba người nói chuyện liền đã đi tới trước Thần Miếu. Ở lối vào Thần Miếu, ước chừng hơn bốn mươi tên vệ binh đang đứng thành một hàng chuẩn bị nghênh địch. Bọn hắn giơ Lá Chắn Phản Trọng Lực tạo thành một bức tường người, phía trước Đạn Xạ Khí Phản Trọng Lực trong tay bọn hắn đang lơ lửng rất nhiều đạn pháo kim loại, hơn nữa đã nhắm vào mục tiêu.
"Loại tình huống này ngược lại là hơi khó xử lý. Ta có một cái kỹ năng tiêu hao quần công, một mực không có cơ hội dùng, hiện tại liền thử xem." Cuồng Tung Kiếm Ảnh cười nói.
"Kiếm Thánh Phong Bạo?" Phong Bất Giác lập tức hỏi.
"Ách... Không phải." Cuồng Tung Kiếm Ảnh trả lời.
"Ah, vậy cứ tùy tiện a." Biểu lộ của Phong Bất Giác nói rõ hắn đã mất đi hứng thú đối với kỹ năng này.
[Tên: Phái Đơn Kiếm: Yakkodori
Thuộc tính: Chủ động, sau khi sử dụng một lần sẽ biến mất
Loại: Chiến đấu
Hiệu quả: dùng một cánh tay phát động trảm kích cự ly xa, nhấc lên sóng kiếm tiến hành quần công, chiêu thức uy lực mạnh mẽ, tốc độ trung đẳng (chỉ có thể phát động lúc sử dụng vũ khí hệ kiếm)
Tiêu hao: 300 giá trị thể năng
Điều kiện học tập: Sở trường chiến đấu D, cấp lớn hơn 15
Ghi chú: chiêu này do một tên kiếm khách lưu manh thuộc phái tam kiếm sáng chế ra. Nhiều năm sau nhìn lại, kỳ thật người này chẳng qua là tùy tiện đặt một cái tên cho chiêu thức trảm kích cự ly xa mà thôi. ]
Những vệ binh kia cũng không nói nhảm nhiều với người xâm nhập. Lúc ba người lọt vào tầm bắn 50m của bọn hắn, một gã vệ binh tổng trưởng ra lệnh, bọn hắn liền đồng loạt sử dụng Đạn Xạ Khí.
Mấy chục khối kim khí giống như đạn pháo bắn tới, chiêu thức của Cuồng Tung Kiếm Ảnh cũng ứng thế mà phát.
Hắn vung tay chặt nghiêng, một đạo kiếm khí hữu hình khuấy động mà ra, quét thẳng về phía trước, những khối kim khí bắn tới kia giống như đụng phải một bức tường khí liền bị đẩy lùi lại giữa không trung, thế tiến của sóng kiếm lại không giảm chút nào, trong tích tắc liền đánh về phía chiến tuyến do vệ binh kết thành kia.
Loảng xoảng một hồi, thanh âm lá chắn kim loại bị đánh bay rơi xuống đất liên tiếp vang lên, ngoài ra còn có tiếng kinh hô của đám vệ binh. Ngoại trừ những người may mắn đứng ở hai bên tránh được, còn lại đám vệ binh ở chính giữa quả thực giống như bowling, bị chiêu này đánh trúng ngã trái ngã phải, quân lính tan rã.
"Oa... Ta còn chưa kịp thể hiện a." Phong Bất Giác một bên nói, một bên dẫn đầu đi vào trong Thần Miếu.
Kiến trúc trong Thần Miếu không có gì khác nhau so với những khu nhà cấp cao bình thường. Ngoại trừ nam nhân của gia tộc Cobain, bọn hắn còn phải cung cấp chỗ ở cho những người phụ nữ tiến vào nhận "Tẩy lễ", mặt khác còn có rất nhiều nô bộc sống ở trong Thần Miếu. Những nô bộc này cơ bản đều là một ít nữ nhân tuổi già sắc suy, các nàng lúc tuổi còn trẻ tiến vào trong gia tộc Cobain, nhưng không có con nối dõi, đợi nhiều năm sau, Cobain mất đi hứng thú đối với thân thể của các nàng, các nàng cũng chỉ có thể dùng loại phương thức này để "Phục vụ" cho gia tộc của con của thần rồi.
Không gian của chiếc phi thuyền tinh tế này tương đối khổng lồ mà phức tạp. Nếu như Cobain cố ý trốn, muốn tìm được hắn thật không dễ dàng. Cũng may Hank biết rõ nên đi đâu để tìm vị "Con của thần" này. Ở loại tình huống này, York Cobain nhất định sẽ chạy đến "Gian phòng thần chỉ", đó là nơi bọn họ quyết không cho phép ngoại nhân tiến vào.
Thôn Thần Phù Hộ sẽ không định kỳ mà cử hành hội nghị quy mô lớn, cụ thể bao lâu một lần còn phải xem tình huống mà định ra. Lúc tiến hành hội nghị, gia tộc Cobain sẽ mượn một ít "nghi thức" (như trị liệu cho người sinh bệnh, hoặc sớm báo trước các loại hiện tượng như nguyệt thực vân vân) biểu hiện "Thần Tích" ở trước mặt các thôn dân, đồng thời truyền đạt một ít "Ý chỉ của thần linh" mới nhất. Đây cũng là một loại thủ đoạn củng cố thống trị. Thường cách một đoạn thời gian, gia tộc Cobain phải nhắc nhở bọn nô lệ này một chút, quyền uy của gia tộc con của thần không thể mạo phạm hay nghi vấn.
Loại nghi thức này tất nhiên cần người xem, nhưng quảng trường trước Thần Miếu không dung nạp được toàn bộ người trong thôn, cho nên chỉ có các thôn dân "Được chọn trúng" mới có thể tới hiện trường quan sát. Cơ chế chọn lựa kỳ thật rất đơn giản, đại bộ phận người may mắn được quan sát nghi thức đều là tùy cơ lựa chọn từ khu vực thứ nhất cùng thứ hai, để cho bọn họ nhìn thấy uy năng của con của thần, sau này trở về thêm mắm thêm muối tuyên dương một phen là có thể tạo được hiệu quả tuyên truyền tuyệt hảo.
Hank trước kia đã được quan sát "Thần Tích" một lần, hắn mặc dù chưa từng tiến vào Thần Miếu nhưng hắn biết rõ phương vị đại khái của "Gian phòng thần chỉ". Gian phòng kia đứng ở bên ngoài Thần Miếu liền có thể nhìn thấy được (chính là một gian phòng ngăn cách phía dưới đài chỉ huy phi thuyền tinh tế). Mọi lần con của thần đều đi ra từ gian phòng thần chỉ, đứng ở trên một sân thượng ở phía trên cao biểu hiện ra các loại Thần Tích, tuyên bố các loại ý chỉ đấy.
Ba người tìm đường đi về phía trước, trên đường không hề có nửa điểm cản trở. Bởi vì trong Thần Miếu đã không còn tên vệ binh nào nữa, cho dù có cũng ngăn không được bọn hắn. Cũng không lâu lắm, cánh cửa gian phòng thần chỉ liền xuất hiện ở trước mắt. Mà ở hành lang phía trước cửa có một người đang đứng ở đó.
"Đó là đệ đệ của York Cobain, Havez Cobain." Hank nói.
Havez so với Hank còn thấp hơn nửa cái đầu, thân thể to mập, trên mặt bóng loáng, hắn nhìn về phía ba người, không hề sợ hãi, mở miệng nhân tiện nói: "Dân đen, ngươi biết mình đang gì không?" Hắn trừng mắt về phía Hank, nhe răng cười: "Ngươi biết tội mình phạm phải nghiêm trọng đến thế nào không?"
Hank không thèm để ý đến hắn, giơ Đạn Xạ Khí lên, trực tiếp bắn ra đạn chuẩn bị trước đó. Khối kim loại giống như bóng rổ kia dùng tốc độ cao đánh úp về phía Havez, nhưng đối phương lại không né không tránh, giơ cánh tay trái lên, dùng bàn tay đi đón.
Pằng một tiếng, khối kim khí phát ra âm thanh giống như đâm vào trên tường sắt, trên thực tế là đánh vào trên bàn tay của Havez rồi rơi xuống mặt đất.
"Hừ, chẳng lẽ ngươi muốn khiêu chiến với lực lượng của thượng đế?" Havez cười lạnh.
"Cũng khó trách ngươi dám ngăn cản ở chỗ này." Phong Bất Giác đồng dạng nở nụ cười lạnh: "Thân thể dùng máy móc do cải tạo qua đúng không?"
Hắn hời hợt mà vạch trần cái Havez gọi là "Thần lực", sắc mặt của người kia lập tức trở nên vô cùng khó coi.
"Ân... Hiểu được tri thức máy móc, nhưng nếu không có khoa học kỹ thuật cùng sinh vật học của thời đại này ủng hộ liền không thể cải tạo được như vậy." Phong Bất Giác trầm ngâm nói: "Điều này nói rõ các ngươi chẳng những có khoa học kỹ thuật ghi lại trên chiếc phi thuyền tinh tế này, ngay cả văn minh ngoại giới cũng đã thu hoạch. Xem ra... Các tế tự giúp ngươi cải tạo thân thể này đều đã bị diệt khẩu a?"
"Loại người đó muốn bao nhiêu liền có bấy nhiêu, dù sao tri thức nắm giữ ở trong tay chúng ta, ai có tư cách thì học, học bao nhiêu đều do chúng ta quyết định." Havez hừ lạnh một tiếng, nói tiếp: "Người từ ngoài đến, cho dù các ngươi biết rõ một ít sự tình bọn dân đen này không biế cũng đừng quá đắc ý, các ngươi không có khả năng còn sống ly khai, trong thôn này cũng sẽ không có người nào tin tưởng chuyện ma quỷ của các ngươi."
"Ai..." Phong Bất Giác thở dài: "Ngươi dại dột đến mức làm ta muốn rơi lệ a..."
Xoẹt—— hàn mang lóe lên, đao thép đã ở trên tay.
Phong Bất Giác tay phải cầm đao, tay trái đã giơ súng lên, hắn một bên tiến lên, một bên liên tục nổ súng. Bất quá lúc hắn giơ súng, Havez đã giơ tay lên bảo vệ đầu, đồng thời cúi người xuống, rống to một tiếng liền vọt lên. Viên đạn bắn vào trên người hắn giống như là đánh vào trên tường phát ra tiếng vang bang bang.
Hai người cận thân giao thủ chỉ có thể dùng vô cùng thê thảm để hình dung, Havez căn bản không biết đánh nhau, kỹ xảo đánh nhau của hắn so với Phong Bất Giác còn tồi hơn nhiều. Nói thông tục một chút, hắn thuộc loại chưa từng ăn thịt heo, hơn nữa cả heo chạy cũng chưa thấy qua, lúc đánh nhau phảng phất giống như bơi lội vung vẩy cánh tay lung tung... Phong Bất Giác chỉ hơi lùi hai bước, vung đao hai lần liền chém đứt hai cánh tay của Havez, hơn nữa hắn còn không dùng sức, đại bộ phận lực đạo là của bản thân Havez đấy.
"Sao có thể?" Havez khiếp sợ nhìn hai cánh tay bị chặt đứt của mình, hắn ngược lại không có cảm thấy quá đau đớn, chỉ kinh ngạc tại sao cánh tay sắt của mình lại có thể bị chặt đứt.
"Ta nhìn sắp không chịu nổi rồi." Cuồng Tung Kiếm Ảnh lắc đầu: "Nhìn động tác này của ngươi, hồi nhỏ chưa từng đánh nhau qua a."
Phong Bất Giác lúc này không biết nhớ tới cái gì, dùng góc 45 độ nhìn qua Cuồng Tung Kiếm Ảnh cười ra tiếng, nói một câu: "Ha... Thiết lập kiểu "Ngay cả ba của ta cũng chưa từng đánh ta" ư?"
Cuồng Tung Kiếm Ảnh cũng cười: "Ý nghĩa lời thoại bị hủy là do mấy tên gia hỏa như ngươi tại thời cơ không đúng dùng bừa đấy."
Phong Bất Giác thu súng lại, cầm đao thép từng bước một đi tới gần Havez: "Tốt rồi, để chúng ta kiểm tra một chút xem thần lực của ngươi vận hành được là do cơ chế nào."
Havez bởi vì đã không có cánh tay, tăng thêm thân hình mập mạp, mới lui về phía sau mấy bước liền đã mất đi cân đối, ngã ngồi trên mặt đất, "Ngươi... Ngươi muốn làm gì..."
Phong Bất Giác bỏ qua lời của hắn, chỉ phối hợp nói: "Vừa rồi ta dùng súng ngươi liền đưa tay phòng ngự, nói rõ ngươi nhận ra loại vũ khí này. Ngươi chặn đầu, cho thấy bộ phận kia hoàn toàn không phải là máy móc..." Hắn nói xong liền đem đao đâm vào đùi của đối phương, hiệu quả của Người Máy Phải Chết cũng có tác dụng đối với sinh vật có thân thể được máy móc cải tạo này. Dưới uy lực tăng thêm, muốn xuyên thấu lớp phòng ngự kia căn bản không hề khó khăn.
"Tứ chi của ngươi tựa hồ được cải tạo rất triệt để, đã không hề có cảm giác đau phải không..." Phong Bất Giác rút đao ra, lại cắm vào ngực đối phương.
Havez cả kinh hút một ngụm khí lạnh, nhưng sau khi đao tiến vào lồng ngực, hắn vẫn như cũ không chết, chẳng qua là phương diện hô hấp có chịu ảnh hưởng, trong miệng cũng nói không ra lời.
"Quả nhiên công năng tim phổi cũng đã được cải tạo qua." Phong Bất Giác nói: "Có vẻ như tộc nhân của gia tộc Cobain đã sớm chuẩn bị xong, dù cho có phát sinh tai nạn trọng đại khiến cho bộ không khí trong thôn xảy ra vấn đề, các ngươi cũng không cần lo lắng, bởi vì các ngươi không cần trang phục phòng hộ cũng có thể sinh tồn trong bầu khí quyển đó." Hắn lập tức một cước dẫm vào trên cái bụng tròn vo của Havez, đối phương rõ ràng lộ ra vẻ mặt thống khổ.
"Hừ... Hệ tiêu hoá không có sửa phải không... Cũng khó trách, nếu đã sửa có lẽ phải là tám khối cơ bụng mới đúng." Phong Bất Giác cười nói: "Ta nghĩ hệ thống sinh sản có lẽ cũng không có sửa đổi a, bởi vì có quan hệ với hưởng lạc, cho nên không muốn bỏ qua a..." Mũi đao của hắn chuyển qua phần bụng của đối phương.
Trong cổ họng Havez tuy không phát ra âm thanh lớn được nhưng hắn vẫn cố liều mạng muốn kêu to, hơn nữa thần sắc kinh hoảng mà điên cuồng lắc đầu, tựa hồ là đang cầu xin Phong Bất Giác đừng giết hắn.
"Yên tâm, chỉ đùa một chút thôi." Phong Bất Giác nói xong liền thu đao vào: "Nếu như bên trong không có máy móc, đâm vào cũng sẽ không có giá trị kỹ xảo, còn vô duyên vô cớ dính mỡ cùng phân lên đao, rất buồn nôn a."
Havez cũng nghe không hiểu đối phương đang nói cái gì, nhưng hình như là muốn thả cho mình một con đường sống.
Đáng tiếc, một giây sau, Phong Bất Giác lại lấy cờ-lê từ trong bọc hành lý ra, đồng thời sử dụng một loại ánh mắt giống như tên cuồng sát, nhìn chằm chằm về phía ót của Havez.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.