Thiên Hạ Vô Song

Chương 171: Khóc Không Ra Nước Mắt




Daniel trực tiếp nhìn tác phẩm hoàn thành một nửa của Mạnh Hàn, sau đó quét dọn sửa sang một chút, sau đó lưu lại không gian cho ma pháp sau đó phóng thích ra ngoài.

Liên tục giày vò mấy lần thì bồn cầu đầu tiên vinh quang ra đời. Tuy bởi vì Mạnh Hàn mới tiếp xúc lần đầu tiên cho nên làm không được tinh chuẩn, nhưng lại không có trải qua đánh bóng, nhưng mà cũng đã thực hiện được công năng tự hoại, khu vực nước đọng là khúc ngoặc đã làm xong, nghiêm khắc mà nói nó đã là bồn cầu chính thức.

Thấy được hiệu quả này Mạnh Hàn đã hết sức hài lòng, kế tiếp chính là quen thuộc quá tình làm, sau đó thuần thục thủ công, độ khó của việc này không quá lớn. Đây thuần túy là một công đoạn làm thành thục, Mạnh Hàn liên tục phát động ma pháp hai ba lần cũng đã tìm được cảm giác, làm ra bồn cầu đã thập phần nghiêm chỉnh.

Đá trắng thập phần cứng rắn, thời gian huynh đệ Daniel làm ra bán thành phẩm thì Mạnh Hàn chỉ phí phí thời gian vài ngày đã hoàn thành gia công toàn bộ. Còn lại chính là cho bọn họ đánh bóng loáng. Mạnh Hàn lúc này hoàn toàn buông lỏng một hơi, hắn quay về lãnh địa thư giãn một tí.

Lúc này được Demi cùng Diana thân mật phục thị tắm rửa, Mạnh Hàn cũng không còn câu thúc như lúc ban đầu nữa. Mạnh Hàn đã buông thả tâm tư hưởng thụ, hai tiểu thị nữ cũng cẩn thận phục vụ, hai người tắm rửa cho Mạnh Hàn, thiếu chút nữa hắn thoải mái rên hừ hừ.

Giải quyết bồn cầu tự hoại chỉ là vấn đề mặt ngoài, đường ống dẫn nước cũng là một vấn đề trọng yếu, nhưng mà thực hiện thứ này không cần phiến toái sử dụng ma pháp.

Khi Mạnh Hàn mặc quần áo, hưởng thụ lấy hai tiểu thị nữ mát xa thì Ải nhân đại sư nhận được tin tức kích động chạy tới, gặp mặt đã nói một câu.

- Antonio, vấn đề công nghệ của ngươi ta nghĩ ra biện pháp giải quyết!

- Biện pháp gì? Đại sư!

Mạnh Hàn nhịn không được mắt trợn trắng, hắn cũng đã hoàn thành rồi, Ải nhân đại sư lúc này lại mã hậu pháo nói vuốt đuôi không kịp thời, nhưng mà hắn vẫn nhịn xuống. Đại sư cũng có ý tốt, giúp hắn nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề, thái độ không thể quá tùy tiện.

- Ngươi nghĩ chính là về sau khúc ngoặc không rỉ nước ra, đúng không!

Ải nhân đại sư xác thực rất hưng phấn, biện pháp này chính là do hắn treo giải thưởng ở tửu quán và nhận được kết quả rất hưng phấn.

Vừa mới nghe nói Mạnh Hàn trở về, nhịn không được chạy tới chia xẻ với Mạnh Hàn.

- Đúng vậy.

Mạnh Hàn muốn chính là hiệu quả này, nếu không cũng không đạt yêu cầu chính thức, nếu có khúc nối thì dễ dàng rỉ nước! Cống thoát nước rỉ nước thì không phù hợp yêu cầu của quý tộc.

- Ta tại tửu quán ra một cái nhiệm vụ, muốn các dong binh tìm một loại vật liệu có thể dán vào đá không rỉ nước, hôm trước rốt cục cũng có dong binh tìm được giúp ta.

Đại sư vui vẻ nhìn Mạnh Hàn thông báo.

- Ta hai ngày nay thử qua rồi, dán lại rất tốt, nhưng lại không sợ nước, chỉ cần ngươi tách ra làm được bộ phận ngoặc kia, sau đó dán lại là hoàn thành.

Vốn đang vui thích định uống một ngụm rượu ngon vào miệng, nghe được Ải nhân đại sư nói thì cả thân thể Mạnh Hàn cương lên. Một chén rượu tụ trên không trung, động cũng không động, toàn thân giống như ngây ngốc.

- Ngươi làm sao thế?

Ải nhân đại sư nhìn thấy thần sắc của Mạnh Hàn đột nhiên ngốc trệ, khó hiểu hỏi.

Mạnh Hàn lúc này tâm muốn khóc cũng có rồi. Sớm biết dễ dàng làm được như thế thì tội gì chính mình phí thời gian mấy tháng lại là rèn luyện lại minh tưởng, cải tạo thí nghiệm tân tân khổ khổ, mệt chết làm xong rồi, nhưng mà công nghệ của người ta lại dễ dàng như vậy a.

Nghe Ải nhân đại sư nhắc nhở như vậy, Mạnh Hàn lại nhớ tới chính mình là đi tìm việc, còn tự mình đi làm nữa chứ, mặc dù không có thực tế thao tác qua nhưng mà đã giải quyết được việc. Chỉ cần có thể tìm được thứ không thấm nước thì vấn đề này quá dễ dàng. Chính mình tịa sao không nghĩ ra sớm, lại còn đi một vòng lớn tìm việc chứ?

Nếu như không phải có thể năng cao tu vi ma pháp, Mạnh Hàn quả thực muốn đâm đầu vào đậu hủ tìm chết. Đến thế giới này luôn tự xưng là mình không gì làm không được, hiện tại mới phát hiện có đôi khi chính mình rất đần.

- Không có gì, đại sư!

Mạnh Hàn nâng cốc đưa lên miệng, đại sư uống một ngụm, hắn uống rượu ngọn nhưng lại vô cùng đắng chát nuốt vào miệng, sau đó hỏi,

- Loại nhựa cao su này quý không? Ta cần nhiều!

- Quý?

Ải nhân đại sư cười to lên.

- Một chút cũng không đắt, đó là đặc sản của công quốc. Nơi đó có rất nhiều, thân cây tiết ra nhựa là cao su, hiếm tới mức dân bản xứ không thèm nhin. Tại sao ngươi cảm thấy nó quý?

Cuối cùng là nghe được tin tức tốt, tươi cười trên mặt Mạnh Hàn chân thành và thân thiết hơn nhiều.

- Đại sư, có thể tìm được dong binh cung cấp tin tức không? Ta cần rất nhiều!

Muốn tìm được thứ không thấm nước, loại keo dán không thấm nước tự nhiên này có quá nhiều công dụng.

- Đơn giản ah, chỉ cần giá cả phù hợp muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nhưng mà ý định của ngươi là thật sự sao? Làm mấy cái bồn cầu ngươi nói cũng không cần nhiều như vậy?

Ải nhân đại sư cho rằng Mạnh Hàn chỉ dùng để chế tác bồn cầu, lại không nghĩ rằng nó có công dụng khác.

- Về sau sẽ giải thích cho ngươi, Demi, bảo Grace treo một nhiệm vụ cần mua nhiều nhựa cao su này.

Mạnh Hàn không có vội vàng giải thích nghi hoặc cho đại sư, dù sao đến lúc đó sẽ biết rõ, vội vàng quay đầu đi phân phó Demi, lại bảo Grace đi làm nhiệm vụ của Mạnh Hàn, xem ra đôi khi tim tệ còn tốt hơn ma pháp, thành phẩm còn thấp hơn. Rốt cục minh bạch kiếp trước vì sao nhiều công ty lớn lại đi thu mua kỹ thuật của các công ty nhỏ, dường như làm như vậy còn tiết kiệm tiền bạc và thời gian là tự mình đi nghiên cứu a, có Mạnh Hàn cung cấp đại lượng vật liệu bằng đá, có đông "Súc vật kéo cần cẩu" nên tu kiến tòa thành rất nhanh. Mạnh Hàn cơ hồ là bế quan mấy tháng, tòa thành Lục Mang Tinh đã đứng sừng sừng trên vùng đát này. Hùng vĩ, đại khí, bàng bạc, chắc chắn, rắn chắc làm cho ai cũng phải sững sờ.

- Đây là tòa thành rắc chắc nhất ta nhìn thấy.

Ải nhân đại sư cùng Mạnh Hàn cùng đi thăm công trường xây dựng, đại sư tự tán thưởng tự đáy lòng. Không có ai nghĩ tòa thành này dùng toàn bộ bằng đá khối mấy tấn xây thành, cho dù là máy bắn đá cũng không có khả năng lay động mảy may. Ải nhân đại sư hoài nghi tòa thành như vậy ngay cả thổ hệ Ma Đạo Sư đoán chừng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, nhìn qua tòa thành thở dài, hoàn toàn không có cách nào.

Duy nhất có thể chính là công phá bên trong.

Kế tiếp Mạnh Hàn thậm chí không chú ý tới tiến độ của tòa thành, bảo Ải nhân đại sư chế tạo một đám đường ống, dùng để thử bồn cầu tự hoại đầu tiên. Đương nhiên nguyên bộ đều phải làm, trừ tòa tháp cao tiếp nước thì thời điểm này không cần cân nhắc chuyện khác, buồng vệ sinh sử dụng bồn cầu này cũng đã làm thành.

Dưới ánh mắt không giải thích được của mọi người, Mạnh Hàn đóng cửa buồng vệ sinh kiểu mới này, một người lần nữa ôn lại cảm giác của bồn vệ sinh này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.