Thiên Hạ Vô Song

Chương 196: Trụ Cột Ma Pháp (2)




Mạnh Hàn tin tưởng mặc kệ là dạng ma pháp gì, thậm chí không nhất định là ma pháp, đấu khí cũng như vậy, chỉ cần đánh tốt trụ cột thì sau này dễ nói. Cái gọi là cao ốc vạn trượng cũng xây từ đất bằng lên, không phải không có lửa thì sao có khói. Cho nên dưới tình huông kiên trì như thế này, cơ hồ mỗi một ngày Mạnh Hàn đều phóng thích ma pháp thuẫn một ngàn lượt, trừ mỗi ngày phải làm một quyển trục Cơ Diện ra, Mạnh Hàn không có luyện tập thêm ma pháp nào khác, trừ minh tưởng thì chính là ma pháp thuẫn.

Đọc sách trăm lượt hắn cũng có cách nhìn, ma pháp cũng giống như thế. Sau khi Mạnh Hàn phóng thích mấy vạn lần cố gắng rốt cục cũng có hiệu quả. Giống như Địa Thứ Thuật, rốt cuộc Mạnh Hàn cũng tìm được mấu chốt phóng thích ma pháp thuẫn rồi, hơn nữa rất dễ dàng tìm được ma pháp chữ ngữ thích hợp.

- Ma pháp thuẫn!

Ba chữ vừa ra khỏi miệng thì một đạo ma pháp thuẫn xuất hiện trước người của Mạnh Hàn. Cho dù còn không có lặng yên thuẫn phát như Demi Diana, nhưng mà chỉ ba âm tiết có thể phóng thích ma pháp thuãn thì giữa ma pháp học đồ hay cho dù là Đại Ma Pháp Sư, Mạnh Hàn cũng xem như độc nhất vô nhị.

Mấy vạn lần luyện tập không chỉ làm ma pháp thuẫn phát ra nhanh hơn, còn có thêm biến hóa vô cùng kinh người. Đầu tiên Mạnh Hàn đã có thể tùy ý phóng thích ma pháp thuẫn lớn nhỏ, nhỏ có thể bảo vệ bàn tay, lớn có thể bảo vệ toàn thân, toàn bộ đều theo ý niệm của Mạnh Hàn cả.

Một biến hóa khác làm cho Mạnh Hàn vô cùng kinh hỉ chính là cường độ ma pháp thuẫn được tăng cường rất mạnh. Kết cấu hình vỏ trứng tăng cường phòng ngự của ma pháp thuẫn lên gấp nhiều lần, hơn nữa qua mấy vạn lần phóng thích, xếp đặt và áp súc ma pháp nguyên tố, ma pháp thuẫn chửng khác gì thực chất, nó có năng lực phòng ngự vô cùng khủng bố, ngay cả thủ hộ kỵ sĩ Kiều cùng Chu cũng phải nghẹn họng trân trối.

Kiều cùng Chu chuyên môn thí nghiệm qua, hai người đồng thời phát lực một chém, một đâm đồng thời công kích vào ma pháp thuẫn của lãnh chúa đại nhân, dưới tình huống dùng toàn lực thì hai người hợp lực cũng chỉ khó khăn lắm mới làm ma pháp thuẫn của Mạnh Hàn tiêu tán. Hai người cũng không phải chưa từng tiếp xúc với ma pháp sư, nhưng đối với Mạnh Hàn có ma pháp thuẫn phòng ngự biến thái như vậy vẫn không thể tin nổi.

- Đại nhân, ngài thực sự là một ma pháp học đồ?

Chu nhanh mồm nhanh miệng, sau khi kiểm tra xong một chút cũng không thèm nghĩ mà hỏi, không có chút cảm giác nào nhớ tới chuyện cũ làm với đại nhân mà xấu hổ, đợi đến lúc Kiều muốn ngăn cản thì không kịp.

- Không không không!

Mạnh Hàn lắc đầu không nói thêm cái gì:

- Ta không phải ma pháp học đồ.

Mạnh Hàn thập phần chăm chú trả lời vấn đề của Chu:

- Nghiêm khắc mà nói ta chỉ có thể xem là ma pháp học đồ vứt đi, hiểu chưa?

- Nếu như tất cả ma pháp sư cũng giống như đại nhân bây giờ...

Câu nói đằng sau Chu không có nói ra khỏi miệng, bị Kiều một quyền đánh vào bụng, nhưng mà mọi người cũng có thể hiểu được hắn định nói cái gì rồi.

- Trên thực tế, các ngươi cũng không tệ.

Mạnh Hàn hết sức hài lòng với hai kỵ sĩ thủ hộ của mình. Bọn họ vất vả chuyên cần không dưới Mạnh Hàn, thậm chí có còn khắc khổ hơn. Chỉ có điều dù sao cũng là tu luyện đấu khí và luyện tập, không có khả năng như Mạnh Hàn, chỉ cần minh tưởng là có thể khôi phục ma lực, nhưng mà có tinh thần lực mạnh mẽ khống chế ma lực, có thể cam đoan Mạnh Hàn mặc dù phóng thích ma pháp cường độ cao cũng không có cảm giác tinh thần mệt mỏi. Dù sao tinh thần mệt mỏi cần thời gian dài mới khôi phục lại được.

Nhưng dù vậy Mạnh Hàn luyện tập ma pháp thuẫn cũng trôi qua hai tháng rồi, Kiều cùng Chu cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Từ khi Mạnh Hàn chỉ điểm phương hướng tu hành của hai người bọn họ, hai người cũng bắt đầu luyện tập trong nước. Một luyện tập bổ chém, một luyện tập đâm nhanh. Trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, Chu vung vẩy đại kiếm đã mơ hồ có xu thế vô kiên bất tồi và trầm ổn như núi. Mà khoái kiếm của Kiều Mạnh Hàn thậm chí đã không nhìn rõ quỹ tích xuất kiếm của hắn.

Điểm này thời điểm huấn luyện thân binh cũng vô cùng rõ ràng. Dù không cần vũ khí của mình, mà sử dụng một ít vũ khí huấn luyện bằng gỗ Kiều cùng Chu cũng có thể trong thời gian ngắn làm cho toàn bộ thân binh đo đất. So với trước kia hai người tiến bộ không chỉ một bậc.

Đáng tiếc là không có người để so, sẽ không có nhận thức rõ ràng được. Mạnh Hàn cũng tốt, Kiều cùng Chu cũng tốt, bọn hắn thực lực tiến bộ đến nay không biêt đạt tới mức độ nào rồi. Tất cả mọi người cảm giác mình đề cao rất nhiều, nhưng lại không biết đề cao bao nhiêu. Cảm giác như vậy làm cho người ta cảm thấy khó chịu.

Nhưng mà kể cả Mạnh Hàn ở bên trong, cộng thêm Kiều cùng Chu thì tiến bộ của bọn họ so với danh tiếng chấn động thiên hạ lộ ra nét thua chị kém em. Biến hóa của sự kiện này vượt qua ngoài dự kiến của Mạnh Hàn.

Thời điểm Mạnh Hàn luyện tập ma pháp, chuyện trong lãnh địa không có bị hoang phế, mà nó còn được làm ngay ngắn rõ ràng. Kể cả Mạnh Hàn mỗi ngày chế tác một quyển trục Cơ Diện là nhỏ, đến việc kiến thiết phủ lãnh chúa, toàn bộ đều được hai nữ quản gia an bài rõ ràng.

Kiến thiết tòa thành chấm dứt hoàn toàn, làm các an bài phía sau của Mạnh Hàn đều chuyển vào trong tòa thành sinh sống, ý tưởng của Mạnh Hàn bộc phát khi làm khu phó Khựa. Tòa thành rất lớn đủ chứa rất nhiều người. Mà nơi này cũng biến thành nơi tập kết hàng xuất ra khỏi thành. Về sau những cư dân đi vào Hoàng Sa Trấn toàn bộ có thể an trí chung quanh tòa thành.

Nhiều người như vậy sinh hoạt cùng một chỗ, Grace không có khả năng làm cho mọi người nhàn rỗi được, vì vậy quy mô của mỏ đá phải khai thác nhiều hơn, kiến tạo Nhà Trắng cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. Ít nhất nhũng vật liệu đá tinh mỹ này phải chuẩn bị tốt. Mà tường thành Hoàng Sa Trấn vốn làm ẩu cũng bắt đầu từng chút từng chút hoàn thiện lại.

Đối với những chuyện này khiến cư dân không phải song bào thai đều hết sức hài lòng. Các cư dân đều có công việc, mà các dong binh ước gì Hoàng Sa Trấn trở thành cứ điểm an toàn.

Có người lục tục tiến vào trong sa mạc phát hiện không ít tài phú của Lưu Kim vương triều, thì ra là những di chỉ của Lưu Kim vương triều bị chôn dưới cát. Tuy đều không phải bảo tàng chân chính. Nhưng mà phát hiện những thứ này khiến những dong binh kia cơm áo không phải lo nữa. Dưới tình hình này những dong binh kia tự phát tổ chức lại với nhau, cộng đồng giữ gìn trật tự Hoàng Sa Trấn.

Francis Tử tước các hạ phái người tới thì Mạnh Hàn tiến vào trạng thái tu luyện vài ngày rồi. Những chuyện này Mạnh Hàn đã sớm phân phó xuống, nếu như không phải Francis Tử tước tự mình đến thì không cần kinh động tới hắn.

Lắp đặt buồng vệ sinh Mạnh Hàn đã sớm dạy cho người của mình, sẽ do bọn họ phụ trách dạy người của Francis Tử tước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.