Thiên Hạ Vô Song

Chương 207: Thôn Phệ Mưa Gió




Có lẽ san bằng ngọn núi này, nói không chừng Hoàng Sa Trấn không cần Mạnh Hàn cũng có thể biến thành một khu vực đông đúc yên vui. Nhưng mà bây giờ không phải là lúc hắn nghĩ thế này, hiện tại trọng yếu nhất là cứu Elyse.

Vừa nghĩ tới thời tiết thì trên bầu trời dường như rất không nể tình xuất hiện vô số đám mây, chỉ chốc lát biến thành đen kịt, một bộ dáng sắp có mưa lớn. Ầm ầm, tiếng sấm mơ hồ truyền đến, xem xem ra là mưa tới rồi.

Trời mưa xuống vô cùng bất lợi cho việc bọn người Mạnh Hàn đi lại, Mạnh Hàn cũng vận dụng ma pháp sủng vật Vân Đóa của mình, không, là trong đầu bỗng nhiên xuất hiện cảm giác hưng phấn, dường như có chuyện thần kỳ xảy ra.

Nhất thời không biết tại sao lại hưng phấn như vậy, giống như toàn thân đang đói khát cồn cào lại xuất hiện một cái bánh trên trời rơi xuống. Thời điểm còn không biết xảy ra chuyện gì thì trên bầu trời đã phát sinh một biến hóa khiến người ta vô cùng kinh ngạc.

Mưa gió không ngừng vần vũ trên bầu trời, đột nhiên xuất hiện một cơn gió xoáy hình dáng đinh ốc, mơ hồ truyền ra từng đợt âm thanh rít gào. Mạnh Hàn đã không cách nào phân biệt được đâu là mưa gió đâu là ma pháp sủng vật, giống như đang hỗn tạp vào nhau không cách nào phân rõ.

Ầm ầm, ầm ầm, tiếng sấm nặng nề trên bầu trời vang lên, nhưng mà trên bầu trời lại không có chút mưa gió nào cả. Vốn Joy cùng Julie còn có ý định mang đội ngũ tiến lên, không ngờ lãnh chúa đại nhân vẫn đứng tại chỗ, lẳng lặng ngẩng đầu nhìn bầu trời, dường như trên bầu trời có đồ vật rất đáng xem, hai người cũng hết sức tò mò khó hiểu nhìn lên bầu trời. Về phần các chiến sĩ phía sau đã xếp thành hàng chỉnh tề, không nói bất động, nhưng mà đứng như tượng đá điêu khắc thành.

Một cổ lực lượng không cách nào hình dung tiến vào thân thể của Mạnh Hàn, Mạnh Hàn trước kia chưa từng cảm giác được. Mát lạnh, quen thuộc, lập tức Mạnh Hàn liền phát hiện loại cảm giác này, loại lực lượng này hoàn toàn giông như thời điểm lực lượng nguyền rủa của tỷ muội Louisa phát tác kích thích tinh thần lực của Mạnh Hàn, cảm thụ vô cùng giống nhau.

Đây là tinh thần lực? Mạnh Hàn có chút kinh ngạc, không biết chuyện gì đang xảy ra cả. Nhưng mà cảnh tượng trên bầu trời vẫn còn tiếp tục a, vòng xoáy khổng lồ hình đám mây không ngừng chuyển động, mà trong đầu cảm giác đói khát từ từ chuyển biến thành tốt đẹp, giống như mình đang bắt đầu ăn thức ăn vào bụng vậy.

Trong giây lát Mạnh Hàn chợt hiểu được. Ma pháp sủng vật Vân Đóa của mình đang thôn phệ mưa gió trên bầu trời. Đói khát cũng tốt, giảm bớt cũng tốt, toàn bộ đều là vì sủng vật Vân Đóa biến hóa, đây chính là nhận thức mới của Mạnh Hàn.

Cho tới nay Mạnh Hàn cũng không biết sủng vật của mình xảy ra chuyện gì. Dường như ma pháp sủng vật trừ có tính mạng bình thường ra, còn có thể từ đủ loại chiến đấu lịch lãm rèn luyện mà thăng cấp, nhưng Vân Đóa của Mạnh Hàn lại không rõ ràng lắm nó tăng cường và chiến đấu như thế nào. Trừ làm mưa mưa và sét đánh trên bầu trời ra, Mạnh Hàn không nghĩ ra nó còn có tác dụng gì, cũng không cách nào thực hiện được ý niệm này.

Vốn ý định tìm một đám ma tinh thạch sau thử cho sủng vật Vân Đóa của mình hấp thu ma lực trong ma tinh thạch, nhưng mà không có cơ hội này. Ma tinh thạch đắt đỏ không phải Mạnh Hàn hiện tại có thể tiêu phí. Không có ngờ tới trên đường đi tới Bạo Phong Thành lại xuất hiện biến hóa như vậy.

Từ trong tâm mà nói, Mạnh Hàn vô cùng chờ mong nó có biến hóa thế nào. Nhưng mà thời gian thật sự là không trùng hợp, cách đây không lâu Elyse gặp chuyện không may. Mạnh Hàn cũng không khỏi không thập phần tiếc nuối buông tha cảm ngộ cảnh ma pháp Vân Đóa thôn phệ tích mây mưa, chỉ huy Joy cùng Julie chạy đi.

Khá tốt mặc dù là chạy đi, biến hóa trên bầu trời cũng không có dừng lại, Mạnh Hàn có thể cảm giác rõ ràng được ma pháp sủng vật Vân Đóa đang chậm rãi biến lớn. Đây thuần túy là cảm giác, hắn hiện tại đã không rõ Vân Đóa có hình dạng gì, vị trí nơi đâu, chỉ cảm thấy nó ăn rất no bụng, nhưng vẫn không ngừng ăn uống.

Tinh thần lực mát lạnh không ngừng từ ma pháp sủng vật truyền vào người của Mạnh Hàn, bị Mạnh Hàn tiếp thu từng cái một. Mà cổ tinh thần lực này và lúc cao thủ Tinh linh tộc tra tìm trí nhớ của Mạnh Hàn, chính nó đã xuất ra bao phủ lấy mình, cảm thụ vô cùng giống nhau. Thậm chí làm cho Mạnh Hàn có một loại ảo giác, lúc ấy sáu cao thủ Tinh linh tộc liên thủ tinh thần lực khổng lồ toàn bộ đều bị ma pháp sủng vật của mình hấp thu. Đến bây giờ dưới dạng tình huống này trả lại cho Mạnh Hàn. Về phần nguyên nhân gì Mạnh Hàn không rõ ràng lắm, cũng không muốn biết rõ ràng.

Tinh thần lực điên cuồng gia tăng rõ ràng, làm cho Mạnh Hàn đều không biết mình hiện giờ là họa hay là phúc. Vốn tinh thần lực của Mạnh Hàn cũng đã rất mạnh rồi, giờ phút này càng điên cuồng hấp thu lấy lực lượng giống như biển cả này, dung nhập vào trong cơ thể của mình. Toàn thân cao thấp đều bị cổ tinh thần lực này bao phủ hoàn toàn, toàn thân ngâm trong biển tinh thần lực khổng lồ, được triệt để tẩy lễ một lần.

Các đại lão Tinh linh tộc làm sao mà nghĩ tới, lúc ấy các nàng hao hết tâm lực dùng bí pháp Tinh linh tộc phối hợp với tu vi và tinh thần lực của các nàng chẳng những không có tạo thành chút ảnh hưởng nào với Mạnh Hàn, trái lại còn làm cho Mạnh Hàn nhân họa đắc phúc?

Joy cùng Julie mang theo mọi người chạy đi cũng vô cùng kinh ngạc, thậm chí đã có chút rung động. Trong không khí dường như cảm giác được lực lượng cuồng bạo, không nghĩ qua lại có thể cảm thụ được cảm giác tê tê, giống như đang phóng thích lôi điện lên người của hai nàng. Nhưng mà hết lần này tới lần khác lại không hiểu là cái gì, thập phần phiền muộn.

Sau khi đi được một đoạn, hai người lập tức phát hiện dị thường. Tu vi đấu khí của hai nàng vốn đã tiến vào cảnh giới Đại Kiếm Sư, tại trải qua Mạnh Hàn chỉ điểm tập luyện trong nước mấy tháng, đã tăng thêm một tầng, so với các chiến sĩ bình thường các nàng cảm giác càng thêm nhạy cảm.

Trên người của lãnh chúa đại nhân dường như tản mát ra một cổ lực lượng vô hình, hơn nữa cổ lực lượng này còn đang không ngừng gia tăng nhanh chóng. Tạm thời hai nữ kỵ sĩ cảm giác không thấy cổ lực lượng này có lực sát thương gì, nhưng mà các nàng cảm thấy giống như có một ngọn núi cao áp trước mặt mình, cho dù là ôn hòa cũng khiến các nàng cảm thấy áp lực thật lơn.

Tuy Mạnh Hàn đưa lưng về phía các nàng, nhưng giờ phút này đã làm cho hai nữ cảm giác được một lực lượng khủng bố, nhât củ nhất động của các nàng Mạnh Hàn rõ như lòng bàn tay. Đây là một loại cảm giác vô cùng huyền diệu, hai nữ không cách nào chứng minh là đúng, nhưng không cách nào thoát khỏi.

- Đây là...

Julie lúc này kinh hô thành tiếng, nhưng mà nhanh chóng bị Joy nhẹ nhàng thúc khuỷu tay, lập tức an tĩnh lại, cũng không có nói chuyện gì, nhưng trên mặt không cách nào che dấu kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.