Thiên Hạ Vô Song

Chương 235: Khai Thác Đá Phiền Muộn (1)




- Ta hiểu rồi, đại nhân.

Con mắt Elyse sáng ngời, trên mặt cũng hiện ra vui vẻ, nói:

- Chúng ta chưa từng có thừa nhận qua nhưng mà chưa từng phủ nhận qua, đến lúc đó nếu người bình thường đấu giá vậy cho hàng, nêu như gặp người chúng ta không thích vậy không cho hàng, tiến có thể công, lui có thể thủ.

- Chính là ý này.

Mạnh Hàn ôm Elyse vào trong ngực, Elyse cơ hồ hoàn toàn dựa vào người của Mạnh Hàn:

- Thật không hỗ là quản gia đáng yêu của ta.

- Ngươi thật lợi hại, đại nhân!

Elyse nhịn không được khen một câu.

- Còn gọi ta đại nhân?

Mạnh Hàn có chút bất mãn vỗ mông của Elyse một cái, nói:

- Gọi ta là Tony.

- Tony.

Nghe được Mạnh Hàn nói như vậy thân thể Elyse dường như hơi cứng lại một chút, sau đó lại khôi phục bình thường.

Mạnh Hàn cũng không cảm giác được Elyse khác thường, tiếp tục ghé vào tai của Elyse nói nhỏ với nàng:

- Đợi đến lúc mua bán tơ lụa ổn định chúng ta sẽ an bài hôn lễ, ta sẽ cho ngươi một hôn lễ khó quên nhất đời.

- Tốt!

Elyse đưa lưng về phía Mạnh Hàn, đem thân thể hoàn toàn dựa vào người của Mạnh Hàn, hưởng thụ cảm giác ôn hòa khi được Mạnh Hàn ôm nàng, trong ánh mắt toát ra ánh mắt không muốn xa rời.

Thanh danh của tơ lụa còn không có truyền bá ra khắp cả thế giới, nhưng mà phân hội dong binh công hội tại Bạo Phong Thành lúc này có lẽ đã phát giác không đúng rồi.

Mỏ đá tại Hoàng Sa Trấn tự nhiên là phải tuyển người ngay tại chỗ khai thác rồi, chuyện này rất bình thường, vốn trong tay Mạnh Hàn cũng có một đám người chuyên khai thác đá, hiện tại mỏ đá chuyển nhượng đi những người này tương đương với bị thất nghiệp, dong binh công hội tiếp quản là danh chính ngôn thuận.

Nhưng mà mới nhìn thấy đám người này thì người phụ trách liền phát hiện vấn đề. Đám công nhân này chào giá rất cao, cơ hồ là tiền lương gấp hai lần so với những nơi khác. Giá cả như vậy dong binh công hội làm sao đồng ý? Nhưng mà sau khi cự tuyệt đám người này thù tên chủ sự đã phát hiện hắn không tìm được người nào tại Hoàng Sa Trấn nguyện ý đi tới mỏ đá công tác.

Sau khi nghe ngóng cẩn thân mới phát hiện Mạnh Hàn từ khi vừa bắt đầu đã trả lương cho bọn họ gấp hai lần so với các nơi khác, hơn nữa hiện tại các sản nghiệp khác của Mạnh Hàn đều duy trì mức như vậy.

Người phụ trách ở nơi này chính là trung niên nhân liên hệ với Mạnh Hàn, Bruce, sau khi công tử của nhân vật trọng yếu đi về Bạo Phong Thành cũng đem tin tức báo cáo lên trên, Bruce ở lại Hoàng Sa Trấn bắt đầu có ý định kinh doanh mỏ đá, nhưng không ngờ vừa mới bắt đầu chiêu công liền phát hiện phiền toái như vậy.

- Cái này không có biện pháp, ngươi quên đây là nơi nào sao? Eder đại nhân chẳng lẽ không có nhắc nhở ngươi à?

Mạnh Hàn thật sự rất cao hứng khi nhìn thấy gương mặt phiền muộn của Bruce đi tới thỉnh giáo mình, nhưng trên mặt lại không có nửa điểm biểu hiện hả hê nào, ngược lại cũng cau có như Bruce, nói:

- Nơi này chính là chỗ nguyền rủa ah, nếu không phải vì tiền kiếm được nhiều hơn ai nguyện ý tới nơi chim không thèm đẻ trứng này?

Bruce không thể làm gì nghe Mạnh Hàn giải thích, vốn có ý định tới nơi này thương lượng Mạnh Hàn, nhưng mà vấn đề tiền lương khi nghe câu này của Mạnh Hàn đã không cánh mà bay. Trong công hội chỉ thấy sinh ý buồng vệ sinh nóng nảy, nhìn thấy bồn cầu tự hoại kiếm tiền nhiều như thế nhưng ai có nghĩ tới đây chính là nơi nguyền rủa. Hoặc là nói đã nghĩ đến nhưng cũng lựa chọn xem nhẹ. Mỗi người đều bị tiền lời cực lớn mê hoặc nhưng quên đi cái giá đằng sau thành phẩm.

Mạnh Hàn nói rất có đạo lý, người bình thường nếu không phải vì kiếm tiền ai đi tới nơi này chịu tội? Bởi như vậy Bruce không thể làm gì hơn chủ động tăng tiền lương lên gấp đôi rồi mới miễn cưỡng chiêu được đầy đủ nhân thủ. Đương nhiên thủ hạ của Mạnh Hàn là nhân viên công tác hạch tâm Daniel cùng Dennis tuyệt đối sẽ không xuất hiện, những người kia muốn tạo hình bồn cầu phải chậm rãi học từ đầu a!

Nhân thủ đã vào vị trí của mình và đều là người làm nghề thành thục. Bruce hết sức hài lòng, kế tiếp Bruce nhìn tất cả đã đầy đủ, thời điểm đợi đào tài phú lên thì hắn mới phát hiện hiệu suất của những người này cực thấp.

Nổi giận Bruce cũng mặc kệ những người này có phải là nhân công thành thục hay không, bản năng cho rằng bọn họ tiêu cực biếng nhác nên tự mình vung vẩy cây roi quất những đám tiểu tử biếng nhác kia một trận.

Chuyện kế tiếp có thể nghĩ, thời điểm Mạnh Hàn kinh doanh mỏ đá thì chưa từng thô bạo như vậy. Lập tức một đám công nhân lập tức từ công, mặc cho Bruce uy bức lợi dụ như thế nào bọn họ cũng tuyệt đối không làm.

Nhức đầu không thôi, Bruce không thể làm gì xuất hiện trước mặt Mạnh Hàn lần nữa, hắn thỉnh giáo Mạnh Hàn một hồi. Hắn hiện tại đã nhìn ra Mạnh Hàn tại Hoàng Sa Trấn này quả thật là nói một không hai, muốn những người kia khởi công dường như chỉ cần Mạnh Hàn mở miệng là được.

- Tiêu cực biếng nhác?

Mạnh Hàn mở to hai mắt kinh ngạc nhìn xem qua Bruce đối diện:

- Ngươi chẳng lẽ không biết sao? Hay là Eder tên kia chưa từng nói qua với ngươi?

- Cái gì?

Bruce nghe được Mạnh Hàn nói như vậy lập tức ý thức được trong đó dường như có chuyện mà mình không biết được, vội vàng hỏi.

- Đám Bạch Diệu tinh quáng thạch này tuy rất là cao cấp nhưng mà độ cứng của chúng vô cùng cường hãn.

Mạnh Hàn trợn tròn mắt cố nén không cho bản thân của mình cười lên, vẻ mặt người vô tội nói:

- Công cụ bình thường căn bản không cách nào khai thác được, chỉ có thể dùng dụng cụ từ thép tinh chế tạo mới được. Mặc dù như vậy bắt đầu khai thác cũng không phải dễ dàng a.

- Còn có loại chuyện này?

Mặt mũi của Bruce tràn đầy không thể tin, lập tức sự thật rất nhanh đã đánh tan hoài nghi của hắn, Mạnh Hàn cho hắn một khối gạch men đã được đánh bong hoàn hảo, thí nghiệm vài lần Bruce lập tức đã biết rõ loại đá quý giá này vô cùng cứng rắn. Cũng ý thức được chính mình cũng trách oan những công nhân khai thác đá rồi.

Mạnh Hàn chỉ nói cho hắn biết những chuyện này và không nói chuyện nào khác. Nhưng mà Bruce không thể không cúi đầu với Mạnh Hàn vào ngày hôm sau, hy vọng Mạnh Hàn có thể khích lệ đám công nhân khai thác đá này, tiếp tục bắt đầu làm việc.

- Ít nhất có được cam đoan a?

Mạnh Hàn trong mắt Bruce bây giờ cũng không phải bất cận nhân tình như trước nữa, thậm chí còn có hỗ trợ to lớn. Những yêu cầu của hắn đưa ra chân thật đáng tin. Bởi vì tốc độ khai thác đá chậm mà đánh chửi công nhân đó là tuyệt đối không thể nào.

Bruce biết rõ chính mình phạm sai lầm rất nhanh nhận lầm, cũng bồi thương một kim tệ cho những công nhân bị đánh lúc trước, lúc này lại cho Mạnh Hàn ra mặt thì những công nhân khai thác đá kia mới bắt đầu làm việc lại.

- Ngươi tốt nhất nên chuẩn bị một thổ hệ ma pháp sư.

Nghe Mạnh Hàn nói như vậy Bruce nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao Mạnh Hàn nói như vậy. Nhưng rất nhanh hắn biết Mạnh Hàn nói là có ý gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.