Thiên Hạ Vô Song

Chương 237: Tâm Tư Khắp Nơi




Ai cũng cho rằng Bạch Diệu tinh thạch chỉ là tài nguyên khoáng sản hơi đáng giá mà thôi, nhưng không ai nghĩ tới khai thác khó khăn trong đó. Dong binh công hội phân hội tiếp nhận mỏ đá dùng thời gian rất lâu mới khai thác ra được, nhưng không thể không thỉnh cầu Francis bên này cho bọn họ xem hàng mẫu để tiến hành phỏng chế. Mấu chốt nhất là hắn lại không còn hàng để mà phỏng chế.

Đồng dạng là một đám nhân công khai thác vậy mà không cách nào làm ra được đồ vật như nhau đây quả thực làm cho Francis không cách nào tin. Nhưng hắn dã thông qua Donald quản gia rời khỏi Hoàng Sa Trấn hỏi một lần, Bruce thuê những người kia, toàn bộ đều là nhân công khai thác vốn có của Hoàng Sa Trấn, tại sao xuất hiện tình hình như vậy?

- Thành chủ Bạo Phong Thành Eder giấu diếm rất nhiều chuyện.

Thời điểm Bruce báo cáo dong binh công hội thì trực tiếp cho ra kết luận:

- Do Eder giấu diếm quá trình khai thác Bạch Diệu tinh thạch nên sau khi lãng phí rất nhiều thời gian và tinh lực, chẳng những không cách nào lập tức làm ra thành phẩm bồn cầu tự hoại lại đắc tội một ma pháp sư chính thức.

Vừa nghĩ tới lợi nhuận khổng lồ từ tơ lụa, sau khi từ Hoàng Sa Trấn đến Mộ Quang Thành thì truyền bá tới các nơi lại có lợi nhuận gấp bảy lần, Hầu tước đại nhân quả thực là muốn đem Eder phong tỏa mỏ vàng kia bóp chết ngay lập tức. Đáng tiếc Eder đối phó Mạnh Hàn tuy không phải Hầu tước bày mưu đặt kế, nhưng cũng là do hắn ngầm đồng ý mới xảy ra. Mạnh Hàn tuyệt đối không phải người ngu, hắn làm sao không hiểu được chuyện này cơ chứ? Muốn chữa trị quan hệ với Mạnh Hàn tuyệt đối không phải là chuyện nhẹ nhàng gì.

Chuyện này không chỉ làm Hầu tước đại nhân phiền muộn, còn làm cho quốc vương vệ hạ và mấy Đại Ma Pháp Sư của học viện ma pháp phiền muộn. Từ khi Mạnh Hàn xuất hiện ý niệm sản xuất tơ lụa, hoặc là nghiêm khắc nói là sau khi bị Eder phong tỏa thì không còn cung cấp cho học viện ma pháp ma pháp quyển trục Cơ Diện. Vốn cho rằng qua mấy tháng thì Hoàng Sa Trấn sẽ bởi vì bị phong tỏa mà không cách nào chống đỡ được Mạnh Hàn không thể không cầu xin giúp đỡ từ bọn họ. Ai cũng không ngờ rằng Mạnh Hàn lại đưa ra đại sát khí tơ lụa cơ chứ.

Quốc vương bệ hạ sở dĩ phiền muộn lại vì lợi nhuận mua bán lợi nhuận có khoản thuế cực lớn, cứ như vậy không công tiện nghi cho From công quốc. Rõ ràng là sản vật của mình lại vì con đường tơ lụa đi qua Mộ Quang Thành thì tiện nghi cho người khác. Mà những chuyện này chỉ là bởi vì tất cả mọi người không ngờ rằng ma pháp củi mục Antonio tiểu Nam tước lại có năng lực vơ vét tài sản biến thái như vậy.

Vô số người hối hận xanh ruột, thành chủ Bạo Phong Thành Eder lại có tâm tình hoàn toàn khác. Gần đây người của dong binh công hội nhiều lần biểu đạt ý kiến bất mãn với mình. Trời đất chứng giám hắn là một thành chủ đại nhân làm sao có thể biết rõ Hoàng Sa Trấn dùng tiền lương gấp hai trả người ta? Làm sao biết độ khó khi khai thác Bạch Diệu tinh thạch? Làm sao biết quá trình khai thác cần ma pháp sư hỗ trợ? Vốn cho rằng mình có thể thu được một nửa lợi ích trong đó nhưng không ngờ rằng chỉ nhận được tin túc phiền muộn oán trách của đối tác, cũng chỉ có không ngừng đầu tư thêm vào. Đến bây giờ mới thôi, một đồng tệ còn không nhìn thấy còn phải bồi ra không ít.

Những chuyện này không phải tổn thất tiền tài nhỏ, càng làm cho Eder khổ sở là những tơ lựa mà mình cướp được từ Hoàng Sa Trấn lại bởi vì mình không biết nhìn hàng, trực tiếp để cho đám binh lính kia chà đạp. Dựa theo giá trị tơ lụa hiện giờ thì trực tiếp tổn thất hơn một ngàn kim tệ. Nghĩ đến số tài phú lớn không cánh mà bay trước mặt của mình Eder có cảm giác đau lòng.

Đau lòng thì đau lòng, nhưng nếu như so sánh với việc khác thì đây không phải là chuyện gì cả. Hiện tại Eder thành chủ đại nhân dã biết rõ sinh ý tơ lụa của Mạnh Hàn là cực lớn, nếu như tài phú như vậy Mạnh Hàn cam tâm tình nguyện thì tuyệt đối có thể dùng tiền nện chết mình. Cho dù bên cạnh mình có Austin Đại Kiếm Sư bảo hộ cũng không ngăn được người mạnh hơn vì tiền mà muốn mạng của mình.

Lo lắng tính mạng của mình mới là điểm cuộc sống hàng ngày Eder thành chủ đại nhân không được bình an. Thời gian một ngày một ngày qua đi Eder càng ngày càng sợ hãi. Thậm chí hiện tại thành chủ đại nhân ngay cả phủ đệ của mình cũng không dám bước ra, sợ trên đường tùy tiện một người xa lạ nào đó tiếp nhận kim tệ của Mạnh Hàn mà làm sát thủ giết mình.

Thư tín cầu viện phát đi ba lượt nhưng mà hậu trường của mình cho tới bây giờ còn không nói một câu biểu lộ ủng hộ hắn, chờ đợi dày vò làm cho Eder thành chủ càng ngày càng thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc, thậm chí một người xa lạ cũng không được xuất hiện trước mặt của hắn, nếu không bệnh tâm thần của thành chủ đại nhân sẽ bộc phát.

- Có biện pháp nào có thể làm cho Antonio tiên sinh buông tha thành kiến với chúng ta không?

Phát hiện quyết sách của mình trước kia là sai lầm, Hầu tước đại nhân lập tức đưa ra kiến nghị khôi phục quan hệ. Hắn đối với Antonio quen thuộc còn không bằng Francis, cho nên chỉ có thể hỏi con mình. Sớm biết như vậy thì thời điểm Mạnh Hàn bất lực ủng hộ hắn một lần, hiện tại tuyệt đối là tài nguyên cuồn cuộn, đáng tiếc hắn lại hối hận thật nhiều rồi.

- Hắn mỏ đá đã bị Bạo Phong Thành chủ cưỡng ép đoạt đi, cha nói chúng ta đoạt mỏ đá về trả lại thì hắn sẽ cao hứng không?

Francis suy nghĩ vô cùng đơn giản, hắn muốn dùng biện pháp đơn giản này đả động Mạnh Hàn.

- Có tơ lụa thì ngươi cảm thấy hắn sẽ vừa ý chút tiền lời từ mỏ đá sao?

Hầu tước đại nhân lắc đầu, trực tiếp bác bỏ đề nghị của Francis. Rất nhanh hắn liền nhớ lại cái gì đó, hỏi ngược lại:

- Ngươi không phải nói lần trước ngươi đáp ứng hắn sẽ cho hắn vị trí thành chủ hay sao, thế nào?

- Vâng, thưa cha.

Con mắt Francis sáng ngời, Antonio hiện tại không thiếu tiền, nhưng mà hắn chỉ là tiểu Nam tước, nhìn thấy quý tộc cao cấp hơn hắn phải hành lễ. Tranh thủ cho hắn tước vị cao hơn nói không chừng có thể làm cho Mạnh Hàn vui vẻ một chút.

- Ta ngay lập tức đi gặp quốc vương bệ hạ.

Hầu tước đại nhân lập tức làm ra một quyết định:

- Ta đi thỉnh cầu bệ hạ, Antonio Nam tước thống trị Hoàng Sa Trấn có công, hơn nữa thành lập Hoàng Sa Thành ta đề cử hắn làm thành chủ.

Sau đó bổ sung thêm một câu:

- Ngươi cảm thấy hắn đối với xưng hô Antonio Tử tước các hạ có cảm thấy hứng thú hay không?

Mạnh Hàn không biết những chuyện này phát sinh như thế nào, những ngày này hắn đang hưởng thụ niềm vui kim tệ không ngừng tiến vào trong túi của hắn, vẫn không quên nhớ tùy thời mở rộng thực lực của chính mình. Hắn lại chiêu mộ thêm hai trăm người gia nhập vào thành vệ quân bên ngoài Hoàng Sa Trấn, thống nhất phân phối vũ khí khôi giáp. Hiện tại tài phú càng ngày càng nhiều, Mạnh Hàn cũng không có tiết kiệm làm gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.