Thiên Hạ Vô Song

Chương 247: Khiêu Chiến Quy Tắc (2)




- Tin tưởng ta!

Trên mặt Amanda xuất hiện mỉm cười thỏa mãn, giống như có thể làm được chuyện nhỏ này thì nàng đã thỏa mãn, mà không giống Mạnh Hàn:

- Tuy ta không nhìn thấy đường nhưng ta cũng là nữ nhân. Lòng dạ nữ nhân ta hiểu hơn đàn ông các ngươi.

- Như vậy ngươi có biện pháp nào không, để cho ta có thể lấy song bào thai làm vợ?

Mạnh Hàn cũng không cảm giác được mình đường đường là Nam tươc, lãnh chúa đại nhân lại đi thỉnh giáo một nữ nhân đui mù có gì không thỏa đáng, tràn ngập hy vọng hỏi.

- Đây là chuyện không có biện pháp, quy tắc quý tộc là như thế.

Amanda lắc đầu, tỏ vẻ chính mình bất lực:

- Ngươi bây giờ còn không có năng lực quyết định quý tộc nên sinh hoạt như thế nào, vậy ngươi cũng chỉ có thể dựa theo cách sinh hoạt của quý tộc.

- Ý của ngươi nếu như ta có thể thực lực cải biến sinh hoạt của quý tộc, ta có thể dựa theo ý nghĩ của mình mà sinh hoạt?

Mạnh Hàn lập tức ý thức được Amanda nói có nghĩa gì.

- Đây là ngươi nói, ta cũng không có nói.

Amanda giảo hoạt cười cười, mặc dù hai mắt vô thần nhưng mà có cảm giác linh động khác.

- Ta hiểu rồi.

Mạnh Hàn gật gật đầu:

- Nếu như lời của ta nói chính là thánh chỉ, những người khác chỉ có thể chấp hành mà không thể nghi vấn, ta nghĩ đến lúc đó không có kẻ nào dám khoa tay múa chân trước mặt của ta! Ta là lấy song bào thai cũng tốt, hoặc diệt thành chủ chó má nào đó cũng được, ai cũng không dám nói nửa chữ không. Ta biết rõ ta nên làm như thế nào rồi! Amanda, cám ơn ngươi!

Mạnh Hàn đứng dậy, rất chính thức thi lễ quý tộc với Amanda. Amanda giông như nghe ra âm thanh và động tác của Mạnh Hàn, cũng mỉm cười đứng dậy quỳ gối đáp lễ.

Hành lễ xong Mạnh Hàn cảm thấy mỹ mãn quay người quay về tòa thành của mình. Amanda y vẫn lưu lại tại chỗ.

- Tiểu thư, tại sao phải nói với hắn những lời này?

Hồi lâu sau bên người Amanda đột nhiên xuất hiện lão nhân Roger, dường như rất khó hiểu hỏi Amanda.

- Bởi vì hắn thoạt nhìn rất hài lòng với sinh hoạt hiện giờ. Ta muốn nhìn nếu hắn toàn lực ứng phó thì đó sẽ là cái dạng gì?

Amanda cười nói:

- Bắt đầu ta chỉ muốn học hắn làm cách nào biến nơi cằn cỗi này thành đông đúc và phồn vinh như vậy, suy khi hiểu được phương pháp thì ta thấy hắn có ý định ăn no rồi chờ chết, không có mục tiêu, cho nên trợ giúp hắn dựng một cái.

Roger không nói thêm gì, dù sao tiểu thư quyết định đã quyết định, điểm này chưa từng cải biến qua. Trước kia không có, về sau cũng không có.

- Grace, Elyse!

Mạnh Hàn bị kích động tiến vào gian phòng, nhìn qua hai mỹ nữ quản gia nói ra:

- Ta quyết định. Hiện giờ ta không thể lấy các ngươi làm vợ, như vậy chỉ có thể ủy khuất các ngươi làm quản gia của ta. Một ngày nào đó ta sẽ cho cả thiên hạ biết, ta muốn thì bọn họ chỉ có thể gật đầu. Ta muốn kết hôn với song bào thai, bọn họ chỉ có thể mang quà tới chúc mừng ta!

Grace cùng Elyse cũng không biết Mạnh Hàn đi ra ngoài đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà Mạnh Hàn hiện tại tràn ngập ý chí chiến đấu, đây chính là trạng thái các nàng ưa thích lãnh chúa đại nhân. Nhất là Grace, Mạnh Hàn còn nói một câu sẽ kết hôn với các ngươi, cũng ý nghĩa muốn kết hôn với Grace, chuyện này sao không làm Grace đang ảm đạm biến thành kinh hỉ đây?

- Nhưng mà tâm tình của ta hiện giờ không cách nào tốt được.

Mạnh Hàn hừ hừ hai tiếng:

- Ta phải tìm một tên gia hỏa nào đó để phát tiết tâm tình thôi, vạy bắt đầu từ Bạo Phong Thành Eder đi.

Mạnh Hàn xác thực rất tức giận, cần tìm địa phương phát tiết lên người Bạo Phong Thành Eder Tử tước, cũng chỉ có hắn mới là đối tượng chọn lựa đầu tiên. Vốn Mạnh Hàn còn có ý định thả tin tức Austin bị giết xong thì cho Eder sống trong lo lắng sợ hãi thêm mấy ngày, nhưng hiện tại xem ra không cần.

- Các ngươi cảm thấy thành chủ Bạo Phong Thành đại nhân có xứng với danh xưng này không? Cảm thấy hứng thú không?

Sau khi Mạnh Hàn an ủi hai nữ hài, đột nhiên lại hỏi một câu, đây là câu nói bộc lộ dã tâm trần truội. Bất kể là về công hay về tư Mạnh Hàn hiện tại cũng không hy vọng Bạo Phong Thành nắm giữ trong tay của người nào khác. Đây là con đường ra ngoài duy nhất của Hoàng Sa Trấn, so với con đường tơ lụa còn tốt hơn cả trăm lần, nếu như lần nữa bị người ta phong tỏa thì Mạnh Hàn phải đích thân chu cấp sinh hoạt đắt đỏ cho cư dân của mình rồi.

- Rất êm tai, đại nhân!

Grace cùng Elyse nhìn qua lãnh chúa đại nhân đang khó chịu muốn tìm nơi phát tiết, trăm miệng một lời trả lời.

- Vậy ở lại nơi này tịnh dưỡng cho tốt đi, ta rất nhanh sẽ quay về!

Mạnh Hàn lại bảo hai nữ nghỉ ngơi, thậm chí chuyên môn lưu lại hai thị nữ thiếp thân và mấy hộ vệ bảo vệ, chính mình thì mang theo Gavin bốn người cùng với hơn bốn mươi chiến sĩ cùng một đám dong binh lên đường tới Bạo Phong Thành. Joy cùng Julie thương thế còn chưa khỏi hoàn toàn, còn đang dưỡng thương trong phòng của mình.

Vừa nhìn thấy tư thế của Mạnh Hàn thì lũ tiểu tử kia cũng biết được ân oán của Mạnh Hàn cùng Bạo Phong Thành như thế nào, cho nên hiểu Mạnh Hàn muốn làm gì. Loại đấu đá quý tộc này người bình thường khó mà nhìn thấy được, thật vất vả có cơ hội xem một lần, không ít người ôm tâm tình náo nhiệt đi theo.

Đương nhiên người theo nhiều nhất chính là thành viên thương đội đại phát tài nhờ tơ lụa của Mạnh Hàn, nhận được tin tức này thì không nói hai lời trực tiếp lệnh cho hộ vệ mình thuê đi theo sau. Bọn họ theo sau không phải xem náo nhiệt, lão bản của bọn họ bảo theo sau làm trợ thủ cho Mạnh Hàn. Có người dám vô lễ với lãnh chúa đại nhân cứ giết là được!

Vốn chỉ là đội ngũ nhỏ chừng bốn mươi người, đợi đến lúc Mạnh Hàn đi được nửa đường thì đã biến thành hơn hai ngàn người. Trong đó tuyệt đại đa số đều là hộ vệ thương đội mang theo vũ khí, trên đường đi nghe lệnh của lãnh chúa đại nhân như thiên lôi.

Nhìn thấy đại đội nhân mã quy mô to lớn như thế thì thành vệ quân đang thủ thành cũng xanh mặt. Vội vội vàng vàng đóng cửa thành Bạo Phong Thành từ rất xa, đứng trên tường thành bắt đầu run rẩy. Không chỉ có bọn họ sợ hãi, bởi vì Đại Kiếm Sư đỉnh phong hộ vệ bên cạnh thành chủ cũng đã bị lãnh chúa Hoàng Sa Trấn thu thập, đám cá tạp như bọn họ có thể làm cái gì chứ?

- Ta là lãnh chúa Hoàng Sa Trấn, ta cần giao bao nhiêu thuế mới được vào thành? Đứng dưới thành Mạnh Hàn cũng cũng không thèm quan tâm nhìn qua đám thành vệ quân đang run rẩy. Sau khi báo tên thì Mạnh Hàn lặng lẽ chờ đám người kia đưa ra câu trả lời thuyết phục.

Trên tường thành chỉ có một tên đại đội trưởng chỉ huy quân thủ thành, nhưng nào dám vô lễ với Mạnh Hàn chứ. Nhưng vấn đề của Mạnh Hàn hắm cũng không biết nên trả lời như thế nào cả, chỉ có thể trầm mặc.

Nhưng mà muốn hắn mở cửa thành thì hắn tuyệt đối không dám, mấy ngàn người đi theo sau Mạnh Hàn mỗi người đều không phải đèn cạn dầu, cho hắn thêm một cái đầu cũng không đủ cho đám người này chém, nhất là sắc mặt lãnh chúa Hoàng Sa Trấn trẻ tuổi kia cũng không tốt, hắn nào dám mở cửa thành chứ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.