Thiên Hạ Vô Song

Chương 304: Thế Khó Xử (2)




Mạnh Hàn căn dặn George xong, lập tức bắt đầu ra lệnh cho Joey:

- Chúng ta có thể về nhà an toàn hay không, hoàn toàn dựa vào hai nàng đó.

- Vâng, đại nhân!

Joey cũng không chút do dự đáp ứng.

- Demi, Diana, các ngươi đi cho hai nữ Tinh Linh mặc quần áo ra dáng chút. Mặc kín là được.

Mạnh Hàn quay sang nhìn Demi và Diana nói:

- Đối xử tốt với các nàng một chút. Ta không hy vọng cao thủ Tinh Linh Tộc nhìn thấy hai nô lệ đã bị dạy dỗ quá tốt. Cố gắng khiến các nàng hài lòng một chút.

Sớm biết sẽ gặp phải chuyện như vậy, hắn đã dẫn theo mấy huynh đệ Tinh Linh. Chí ít bọn họ có thể dễ dàng giao lưu với hai nữ Tinh Linh kia, không cần phải chịu phiền toái như vậy. Mỗi lần gặp hai nữ Tinh Linh kia đều là một lần thử thách đối với định lực của Mạnh Hàn.

Vẻ mặt Demi và Diana không tình nguyện nhưng vẫn gật đầu. Dường như bọn họ không biết tại sao đại nhân nhà mình lại muốn làm như vậy. Tuy nhiên, trước mắt dường như cũng chỉ có hai người các nàng thích hợp tiếp xúc với hai nữ Tinh Linh kia, những người khác đều không tiện. Còn đại nhân, đương nhiên có thể gặp mặt các nàng bất cứ lúc nào. Nhưng, trong lòng hai tiểu thị nữ lại không muốn làm như vậy.

Sau khi sắp xếp xong tất cả những điều này, rốt cuộc Mạnh Hàn đã có thể yên tâm lớn mật nghỉ ngơi một chút. Không ngờ, ngay khi hắn vừa ngủ ngon, cảm giác muốn rời giường, chợt lại nghe được một tin tức vô cùng không ổn.

- Đại nhân, hiện tại thành bảo cự thạch đã sôi nổi truyền nhau, nói đại nhân đã mua được hai nữ nô lệ Tinh Linh từ trong buổi đấu giá vừa rồi.

George vừa rời khỏi, Gavin một mực lưu ý lấy tin tức bên ngoài. Sáng sớm ngày hôm nay, sau khi Mạnh Hàn phân phó xong, Gavin liền ra ngoài thám thính. Kết quả hắn đã nghe được tin tức này.

- Là ai?

Mạnh Hàn kinh hãi. Hiện tại hắn còn chưa liên lạc được với Tinh Linh Tộc. Một khi tiết lộ, nói không chừng đã bị cao thủ Tinh Linh từ các nơi tới giết chết. Đây là do người nào miệng rộng vậy, không ngờ lại truyền ra tin tức như thế? Hắn có thù oán với Mạnh Hàn sao?

Ý nghĩ này vừa tới, trong đầu Mạnh Hàn lập tức hiện ra một người rất phù hợp. Đại ma pháp sư Cosmo học viện ma pháp. Dường như sau khi mình đến thành bảo cự thạch, người duy nhất trực tiếp va chạm chính là hắn và ma pháp sư Rex kia, còn lại chính là một đám sát thủ đã chết. Nhưng Mạnh Hàn vừa nghĩ tới vẻ mặt của Cosmo trong học viện ma pháp dường như không nhịn được liền gắn nghi ngờ lên trên đầu của hắn.

- Gavin, đi tới phòng đấu giá Tôn Vinh tìm tổng quản Derek kia hỏi một chút. Có phải ngày hôm qua đại biểu của học viện ma pháp cũng có mặt tại hiện trường đấu giá hay không?

Hoảng sợ thì hoảng sợ, Mạnh Hàn lại không hề loạn. Hắn nhanh chóng ra lệnh cho Gavin:

- Nếu như đúng, nói cho Derek tổng quản biết, tin tức là do Đại ma pháp sư Cosmo truyền ra.

Bất kể có phải là Cosmo hay không, Mạnh Hàn đã nhận định là hắn. Dù sao đi nữa bị rất nhiều người đã có mặt ở đó ngày hôm qua ghi hận, tin tưởng Cosmo Viết Tử sẽ không dễ chịu cho lắm.

Sau khi đáp ứng một tiếng, Gavin nhanh chóng rời khỏi. Không đợi Mạnh Hàn suy nghĩ cẩn thận tất cả, Joey đã tới bẩm báo. Đại thần tài chính lại tới thăm.

- Tử tước Antonio, có người nói Tử tước đã mua hai nữ nô lệ Tinh Linh. Ngài thực sự là bạo tay!

Vẻ mặt đại thần tài chính đầy chế nhạo, khiến Mạnh Hàn nhớ tới gia hoả này cũng rất có khả năng để lộ bí mật của một người trong đó.

- Thế nào? Đại nhân cũng cảm thấy hứng thú sao?

Trên mặt Mạnh Hàn lập tức tươi cười:

- Nếu như ngài thích, ra giá đi! Tạm thời không có tiền cũng không sao. Ngày hôm nay ta sẽ đưa hai nô lệ kia đến quý phủ của đại nhân trước. Chờ sau này có tiền, tùy tiện cho một chút là được!

- Cái.. cái gì?

Bá tước Lawrence nghe thấy Mạnh Hàn nói lời này, mặt liền tái cả lại. Ban đầu hắn còn muốn xem trò hay của Mạnh Hàn, cũng thúc ép Mạnh Hàn ngoan ngoãn hợp tác với hắn. Hắn làm sao ngờ được Mạnh Hàn lại sử dụng một chiêu như vậy. Nếu như Mạnh Hàn thật sự gióng trống khua chiêng đưa hai nữ Tinh Linh như vậy về phía quý phủ của bá trước Lawrence, vậy Lawrence là có thể đếm bằng giây trực tiếp viết chữ tử.

- Ta nói, nếu như đại nhân yêu thích như thế, ta sẽ cho người đưa hai nô lệ kia đến quý phủ cho đại nhân.

Nụ cười trên mặt Mạnh Hàn vẫn không có đổi, nhưng ở trong mắt của bá trước Lawrence lại thuần túy là nụ cười mỉm của một ác ma. Đặc biệt là những lời nói thốt lên từ trong miệng hắn càng khiến cho lòng người thêm run sợ.

- Sao... sao có chuyện như vậy được?

Vào lúc này, bá tước Lawrence nào còn nghĩ được tới phương diện thu thuế tài chính nữa. Cái gì mà tạo áp lực cho Mạnh Hàn, cái gì mà muốn thúc ép Mạnh Hàn, tất cả đều bị hắn bỏ qua một bên.

- Đại nhân, thích thì thích, điều này có phải là chuyện gì ghê gớm đâu.

Trên mặt Mạnh Hàn vẫn là một nụ cười đơn thuần, giống như một kẻ quê mùa chưa từng va chạm xã hội vậy:

- Không phải chỉ là hai nô lệ thôi sao? Nếu như đại nhân đã muốn, ta đương nhiên phải cho đại nhân chút mặt mũi này.

Nói xong, Mạnh Hàn lại nghiêng đầu, nhìn về phía Joey lớn tiếng ra lệnh:

- Joey, lập tức phái người đưa hai nô lệ kia đến quý phủ của Lawrence đại nhân. Nếu như có người hỏi, sẽ nói cho bọn họ biết, bá tước Lawrence thích hai nô lệ của ta, cố ý tới cửa đòi.

- Vâng, đại nhân, sẽ lập tức làm ngày!

Joey cố nén cười, nhìn đại thần tài chính đang lúng túng không biết tiến lui thế nào, nàng phối hợp đáp ứng một tiếng, liền tỏ ra muốn xoay người rời đi.

- Chờ một chút!

Bá tước Lawrence lấy một loại tốc độ hoàn toàn không phù hợp với hình dáng của hắn, cản ở trước mặt Joey.

Nói đùa, Mạnh Hàn không chỉ muốn đưa Tinh Linh tới phủ, còn muốn tuyên truyền rộng rãi cho mọi người cùng biết. Đây không phải là trực tiếp đòi mạng mình sao?

- Đại nhân Antonio, ta thật sự không phải có ý này. Ta chưa từng thích nô lệ Tinh Linh. Nhất định là đại nhân đã nghe lầm!

Bản thân đang vô cùng sốt ruột, bá tước Lawrence thậm chí đã đổi cách gọi Mạnh Hàn chính thức thành đại nhân Antonio. Trời mới biết, tại sao một bá tước lại gọi một Tử tước là đại nhân.

- Nghe lầm?

Mạnh Hàn hơi nhướng mày, sau đó dáng vẻ lại giống như bỗng nhiên tỉnh ra:

- Ồ, ta hiểu. Đại nhân, yên tâm, đại nhân yêu thích như thế, ta đưa bọn họ cho đại nhân, đại nhân không cần lo lắng về vấn đề kim tệ. Hoàn toàn không có vấn đề.

- Không phải, không phải!

Lawrence sốt ruột phủ nhận, hai tay vẫy loạn, hoàn toàn không còn phong độ của một bá tước như lúc vừa mới bước vào cửa nữa.

- Không phải? Vậy đại nhân gấp gáp lại đây như vậy, chẳng lẽ không phải vì sợ ta đã qua tay sao?

Hiện tại Mạnh Hàn giả vờ hồ đồ suy đoán. Dù sao đi nữa cũng tỏ ra nhất quyết cho rằng Lawrence bá tước tới vì muốn nô lệ Tinh Linh.

- Ta tới nơi này, là thảo luận với đại nhân một chút...

Mới vừa nói tới đây, Lawrence bá tước lại không dám nói ra khỏi miệng. Nói cái gì?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.