Thiên Hạ Vô Song

Chương 428: Sợ Nghèo Hơn




Các ngươi làm sao biết ta mang theo một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu?

Mạnh Hàn có chút hoảng loạn hỏi. Những chuyện này, Mạnh Hàn chỉ nói với đại biểu của ba đại nghiệp đoàn. Sở dĩ hắn nói cho bọn họ biết con số, chính là muốn trong khoảng thời gian này bọn họ có thể nghĩ cách trợ giúp Mạnh Hàn tăng cường ma lực, hạ thấp chi phí của quyển sách mặt phẳng chiếu. Tin tưởng với nhân phẩm của Jensen Bruce, chuyện quan trọng như thế bọn họ tuyệt đối sẽ không tùy ý tiết lộ ra ngoài. Tuy nhiên, lòng người cách cái bụng, ai biết là ai tiết lộ tin tức.

- Vì sau đó đại nhân Antonio ngươi phối hợp, nên ta có thể trả lời điều này.

Đối phương vẫn thong dong nói, hoàn toàn không có biểu hiện gấp gáp. Dường như hắn căn bản không thèm để ý xem liệu người của Tinh Linh Tộc có lập tức xông tới hay không. Đồng thời hắn cũng không thèm để ý tới mười mấy người thân vệ đang đứng phía trước Mạnh Hàn:

- Làm người cướp Tinh Linh bán làm nô lệ, trên thực tế, chúng ta đều có quan hệ rất tốt đẹp với rất nhiều nhân vật lớn. Về điểm này, tin tưởng đại nhân ngươi biết rõ. Có lẽ đại nhân có thể lý giải được tin tức tình báo của chúng ta đến từ chỗ nào.

Đối phương rõ ràng đều là cao thủ. Nếu không phải là cao thủ, trong rừng rậm Tinh Linh hẳn bọn họ đã sớm chết không còn một mống. Huống gì, đối phương còn dẫn theo một vài cao thủ thấp nhất là ma đạo sư. Sự tình xem ra rất vướng tay vướng chân.

Tên cướp người bán làm nô lệ kia nói không sai. Các nhân vật lớn trong thế giới loài người đều có ham muốn chinh phục đối với nô lệ Tinh Linh. Có thể nói, có ít nhất chín mươi phần trăm quý tộc trở lên, đều hy vọng mình có thể nắm giữ một hoặc là nhiều nữ nô lệ Tinh Linh, đến thỏa mãn dục vọng của bọn họ. Đương nhiên, chờ mong trong lòng và biến thành hành động là hai việc khác nhau. Nhưng, nhân vật lớn thật sự tuyệt đối đều có nô lệ Tinh Linh.

Nói như vậy, những gia hoả này có lẽ là nhận được tin tức từ miệng của một vài nhân vật lớn. Hơn nữa còn là từ trong miệng của những người cao tầng của ba đại nghiệp đoàn. Trong khoảng thời gian gần đây, Mạnh Hàn rất có danh tiếng. Có người quan tâm là chuyện vô cùng bình thường. Hơn nữa, mỗi ngày Mạnh Hàn chế tạo một quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu. Bọn họ có thể tính toán ra thời gian tóm lại chính là mấy ngày này. Chỉ cần những gia hoả này sớm tính ra được, sau đó sống ở chỗ này ôm cây đợi thỏ là có thể thoải mái làm được điểm này.

- Các ngươi không sợ sau này ta dùng quyển sách mặt phẳng chiếu làm giải thưởng, lấy mạng của các ngươi sao?

Nói đã nói đến mức độ này, dường như hai bên đều hiểu rõ tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì. Có thể sẽ đúng như tên thủ lĩnh kia từng nói. Phía bên Mạnh Hàn, bọn họ chỉ có thể lưu lại tính mạng của Mạnh Hàn, để hắn có thể tiếp tục làm quyển sách mặt phẳng chiếu. Những người khác, một người cũng sẽ không lưu lại. Điều này tương đương với muốn hủy đi đội thân vệ do Mạnh Hàn tốn cả tài sản kếch xù để chế tạo này.

- Sợ! Chúng ta đương nhiên sợ!

Tên thủ lĩnh co cái cổ lại, làm dáng vẻ như hoảng sợ:

- Chúng ta rất sợ chết. Nhưng chúng ta càng sợ nghèo hơn! Có trăm vạn kim tệ này, ta nghĩ lá gan của chúng ta sẽ lớn hơn nhiều. Còn đại nhân ngươi nói treo giải thưởng, chờ ngươi có thể tìm được chúng ta rồi nói sau!

Không cần ai nhắc nhở, ở đây những tên cướp người lấy nô lệ đã nhìn ra được. Lúc Tử tước đại nhân Antonio đứng đối diện nói lời này, trong giọng nói đã có vẻ sắc bén, uy hiếp. Nhưng đó chỉ là phô trương thanh thế mà thôi. Thân là người cướp Tinh Linh về làm nô lệ, cả ngày phải lo lắng các Tinh Linh phát hiện và trả thù. Giờ lại thêm vào một Tử tước đại nhân, có vẻ như cũng không phải là chuyện gì quá lớn.

- Nói thật, đại nhân Antonio, thiên phú ma pháp của ngươi tương đối kỳ quái.

Vào lúc này ma pháp sư đứng bên cạnh chen miệng nói:

- Ngươi chỉ là một ma pháp sư vô dụng, ngay cả thí luyện ma pháp còn không thông qua được, nhưng lại có thiên phú thiên tài như vậy trên phương diện chế tạo quyển sách ma pháp. Ta rất ước ao. Đối với quyển sách ma pháp của ngươi, cá nhân ta vô cùng thưởng thức. Đây chắc chắn là kiệt tác khiến người ta kinh ngạc cảm thán. Trên phương diện chế tạo quyển sách ma pháp, đặc biệt là phương diện chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu, cho dù gọi ngươi là Antonio đại sư cũng không quá đáng. Ta nhớ ra rồi. Dường như khái niệm quyển sách mặt phẳng chiếu này chính là do ngươi đưa ra.

- Cho nên thế nào?

Đối phương nói nhiều như vậy, khẳng định có câu nói sau. Mạnh Hàn rất phối hợp hỏi.

- Cho nên, Antonio đại sư, ngày hôm nay chúng ta thả ngươi một mạng. Ngươi tốt nhất trở lại cố gắng nghiên cứu vẽ ra kỹ thuật của ngươi. Sau đó sớm viết ra quyển sách tốt hơn, đưa đến trước mặt chúng ta.

Ma pháp sư hơi khom người ra hiệu chào về phía Mạnh Hàn:

- Ta nghĩ chúng ta sẽ vô cùng cảm ơn sự hào phóng của Antonio đại sư.

- Mẹ kiếp, chiếm tiện nghi còn muốn ra vẻ!

Tốt cuộc Mạnh Hàn thô bạo hét một câu:

- Trước tiên giết chết ma pháp sư này cho ta!

Mạnh Hàn tin chắc, cho dù luyện đấu khí đến cực hạn, thân thể có thể chống lại cường nỏ, nhưng trên thân thể nhất định có nơi yếu kém. Theo hiểu biết của kiếp trước, cho dù Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam cũng có điểm yếu. Võ công thập toàn thập mỹ là không tồn tại. đạo lý tương tự, đấu khí thập toàn thập mỹ cũng nhất định không tồn tại.

Bên ngoài thân thể, mấy chỗ yếu ớt, cho dù Kiếm Thánh cũng không thể nào luyện đến đao thương bất nhập. Con mắt, miệng, hạ thể, và hậu môn, mấy chỗ này chắc chắn là điểm yếu của mọi người, mặc kệ cao thủ cảnh giới thế nào.

Tất cả lực chú ý của thủ lĩnh đám người cướp nô lệ, đều tập trung vào kiếm khí vô hình do Joey, Juli và mọi người hợp lực phát ra. Kiếm khí phóng ra như vậy, đây chắc chắn phải là Kiếm Thánh mới có thể làm được. Lẽ nào những người trước mắt đã đạt đến tu vi Kiếm Thánh?

Từ trước đến nay không có mấy người biết đấu khí cuồng triều này có thể hợp lực tu luyện. Thủ lĩnh đám người cướp nô lệ tất nhiên cũng không rõ đây là kết quả do mọi người hợp lực lại. Tuy nhiên, thân là Kiếm Thánh, hắn tất nhiên nhìn ra được chỗ lợi hại của chiêu này. Nếu như không để ý, nói không chừng hắn sẽ bị trọng thương.

Vút.

Thủ lĩnh chém xuống một kiếm. Tương tự, một đạo kiếm khí vô hình từ trong kiếm quang phát ra, va phải một đạo kiếm khí do các nàng Joey phát ra.

Ầm.

Hai đạo kiếm khí chạm vào nhau, phát ra những âm thanh ầm ầm, tuôn ra một trận sóng khí. Sau đó chúng lập tức biến mất.

Một kiếm phát ra, thủ lĩnh đám người cướp nô lệ đột nhiên phát hiện dưới chân xuất hiện địa gai. Hắn đang muốn dùng kiếm chặt bỏ, đập vỡ địa gai. Nhưng đột nhiên toàn thân hắn trầm xuống, giống như trên người đột nhiên cõng thêm vật nặng mấy trăm cân. Kiếm trong tay hắn thiếu chút nữa thì không có cách nào vung lên được.

Thế ngàn cần treo sợi tóc, thủ lĩnh đám người cướp nô lệ chân phải vừa đạp đất, nhanh chóng giơ chân lên, mạnh mẽ va chạm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.