Thiên Hạ Vô Song

Chương 475: Triệu Hoán Người Cây




Trước sau Mạnh Hàn vẫn không nắm được điểm mấu chốt. Nguyên nhân quan trọng chính là ở đây. Hắn còn chưa hiểu rõ đối với khung sườn của ma pháp hiện hữu, cho nên căn bản không thể nói là tưởng tượng ra hay không. Sau khi suy nghĩ rõ ràng về điểm ấy, Mạnh Hàn biết được phương hướng tu luyện tiếp theo của mình.

- Đúng rồi. Các nàng lý giải đối với quy tắc ma pháp thế nào?

Mặc dù ba nàng coi như không lớn tuổi bằng hắn, nhưng bàn về cảnh giới tu luyện ma pháp, tuyệt đối mạnh gấp trăm lần so với Mạnh Hàn. Khi hắn vẫn còn học tập ma pháp cấp một, người ta ít nhất đã là một ma đạo sư, tuyệt đối có tư cách chỉ điểm cho hắn.

- Tuyệt đối hoàn toàn khác với ngươi.

Lần này Mạnh Hàn đưa ra vấn đề, tiểu ma nữ lại không trực tiếp trả lời. Trái lại tiểu ma nữ và Louisa Louise nhìn nhau nở nụ cười, lộ ra thần sắc quả nhiên là thế.

Trong lúc Mạnh Hàn lộ vẻ không hiểu chút nào, vẫn là Louisa mỉm cười giải thích:

- Bởi vì thuộc tính ma pháp của mỗi người không giống nhau, cho nên lý giải cũng không giống nhau. Hơn nữa, cho dù là ma pháp cùng một thuộc tính, lý giải về một vài vấn đề cũng hoàn toàn khác nhau, rất khó thống nhất. Chúng ta cố ý hỏi qua Pháp Thần các hạ. Pháp Thần các hạ từng nói, không cần nhất định phải theo đuổi một tiêu chuẩn lý giải nào. Vẫn là câu nói kia, trong thế giới phép thuật, chỉ có không thể tưởng tượng được, không có không làm được. Cho dù đối với quy tắc lý giải hoàn toàn không giống, chỉ cần có thể phóng ra ma pháp cần thiết, đó chính là lý giải chính xác.

- Ta hiểu, mèo trắng mèo đen, chỉ cần bắt được chuột chính là con mèo tốt.

Mạnh Hàn không nhận được đáp án như dự liệu, cũng có chút phẫn nộ. Không có cách nào, mình bây giờ còn không nói tới lý giải ma pháp, vẫn trong giai đoạn học tập cơ bản nhất. Cho dù người khác muốn nuông chiều hắn, hắn cũng không đứng lên được.

Louisa nhìn thấu sự đả kích trên khuôn mặt của Mạnh Hàn. Sau khi Louisa và Louise lén lút mỉm cười với nhau, lúc này nàng mới đi tới sát bên cạnh Mạnh Hàn, lơ đãng nói:

- Đại nhân, một trăm quyển sách mặt phẳng chiếu lần trước của ngài có hiệu quả rất tốt. Không biết trong một thời gian ngắn, đại nhân có thể làm tiếp một phần nữa được không?

-Các ngươi cần sao?

Ánh mắt Mạnh Hàn nhất thời sáng ngời, có khách tới cửa.

- Cũng vì đề phòng có nhiều người tới cướp nô lệ.

Louisa rất thẳng thắn giải thích:

- Quyển sách mặt phẳng chiếu của ngài đều bị ta làm thành quyển sách triệu hoán người cây. Người cây cấp bảy có thể tồn tại được năm năm trở lên. Bên trong rừng rậm Tinh Linh nơi thích hợp thả một người cây, bình thường bất động, chính là một cây đại thụ. Chỉ cần có người đi qua thì có thể biết được. Chỉ cần người cây đủ nhiều, sau đó sẽ không có người nào có thể cướp nô lệ được nữa.

- Người cây cấp bảy?

Nghe thấy Louisa nói vậy, tâm tư Mạnh Hàn lập tức nổi lên. Người cây tồn tại năm năm sao? Tuy rằng Mạnh Hàn không biết thứ này cường hãn bao nhiêu, nhưng gia hỏa này bình thường có thể ngụy trang thành đại thụ, khi gặp phải chuyện gì, chắc hẳn có thể tạo ra hiệu quả tập kích đánh bất ngờ. Ngay cả Tinh Linh Tộc cũng dùng người cây này để trông coi rừng rậm Tinh Linh, chắc hẳn không phải là hàng kém cỏi gì. Trong lòng Mạnh Hàn nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại ra vẻ như tùy ý hỏi:

- Rất mạnh sao?

Rất rõ ràng, vấn đề này mang theo một chút nghi ngờ đối với năng lực của Louisa, khiến Louisa vẫn luôn tốt tính cũng không nhịn được lườm oan hắn một cái. Nhưng cuối cùng nàng vẫn giải thích cho Mạnh Hàn:

- Bình thường người cây cấp bốn đương nhiên không phải thực sự mạnh. Nhưng quyển sách mặt phẳng chiếu của ngươi có thể khiến ma pháp triệu hoán người cây cấp bốn phát huy được uy lực của ma pháp cấp bảy, triệu hồi ra đến người cây có thực lực của người cây trăm năm. Ngươi nói có lợi hại hay không?

Nói đến nói đi, Mạnh Hàn vẫn không rõ rốt cuộc có lợi hại hay không. Tuy nhiên, có thể khiến Tinh Linh Tộc dùng để đề phòng người cướp nô lệ Tinh Linh, rõ ràng về mặt thực lực là không cần hoài nghi. Đối với chuyện này Mạnh Hàn rất có hứng thú. Mạnh Hàn không nhịn được muốn Louisa nói rõ ràng một chút những thứ này.

Louisa là ma pháp sư hệ thực vật. Về điểm này Mạnh Hàn đã sớm biết. Thời điểm Mạnh Hàn cung Louisa tiến vào rừng rậm, vĩnh viễn sẽ không có thực vật nào chặn đường. Tuy nhiên, đó là chuyện cách đây không lâu. Hiện tại Louisa đã có thể vẽ ra quyển sách ma pháp cấp bốn.

Triệu hoán người cây là một ma pháp hệ thực vật. Bắt đầu từ triệu hoán người cây cấp bốn, đến người cây cấp năm là mươi năm, cấp sáu là người cây trăm năm. Còn có người cây cao cấp hơn là người cây chiến tranh. Tuy nhiên, cho dù là quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, cho dù triệu hồi ra được người cây thực lực đã có thể so sánh với kỳ tích người cây chiến tranh, nhưng trên tuổi thọ lại không cách nào so sánh được với người cây chiến tranh. Triệu hoán một người cây chiến tranh cấp bảy, trên căn bản sẽ tạo thành một chiến tranh người cây tồn tại khoảng mười năm. Louisa triệu hoán người cây có sự chênh lệch với người cây chiến tranh ở điểm này.

Dựa theo cách nói của Louisa, thao tác triệu hoán người cây ma pháp trên thực tế cũng không khó, nhưng cần phải có chất môi giới. Chí ít cần một cây cổ thụ đã sống hơn một trăm năm, mới có thể triệu hoán cổ thụ thành người cây có thể chiến đấu. Cây cổ thụ một trăm năm này triệu hồi ra được người cây, chắc hẳn thân hình sẽ không quá nhỏ. Có thể tưởng tượng được uy lực chiến đấu của nó. Hơn nữa còn có một điểm quan trọng. Thời điểm chiến đấu, người cây không có cảm giác đau. Cho dù là dùng ma pháp hệ hỏa, trừ phi thiêu đốt kịch liệt trong khoảng thời gian ngắn khiến người cây bị hủy diệt, bằng không cho dù là hỏa diễm bình thường, cũng không có cách nào tổn thương được người cây.

- Người cây còn có một đặc điểm. Người triệu hồi ra người cây đó sẽ có một loại cảm ứng tâm linh kỳ diệu. Cho dù cách nhau hơn trăm dặm, cũng có thể cảm giác được lẫn nhau. So với Grace và Elyse cũng không kém là mấy. Chính vì dựa vào điểm này, chỉ cần một người cây phát hiện trong rừng rậm có động tĩnh gì khác thường, như vậy Louisa có thể biết được. Tinh Linh Tộc có thể biết chỗ nào xuất hiện người cướp nô lệ. Không thể không nói, dù sao đây cũng là một loại phương pháp ổn thỏa tương đối dễ dàng.

Nghe giới thiệu Louisa xong, trong lòng Mạnh Hàn quả thực có phần hồi hộp. Người cây này quả thực chính là trời sinh để làm tay chân giữ nhà. Có chuyện tốt như vậy, Mạnh Hàn đương nhiên phải dốc hết sức tranh thủ:

¬- Louisa, một trăm người cây hình như không đủ cảnh giới tất cả rừng rậm Tinh Linh đúng không?

- Vâng, đại nhân. Cho nên chúng ta cần nhiều quyển sách mặt phẳng chiếu hơn.

Louisa theo Mạnh Hàn đã một thời gian. Hơn nữa nàng cũng từng chứng kiến tình cảnh Mạnh Hàn và nữ hoàng Tinh Linh giao dịch. Đối với hứng thú của vị đại nhân này, nàng biết hết sức rõ ràng:

- Nếu như đại nhân làm ra được, chúng ta sẽ tiếp tục dùng một vài hàng mỹ nghệ trao đổi với đại nhân.

- Hàng mỹ nghệ? Không không không!

Mạnh Hàn nhanh chóng lắc đầu:

- Hàng mỹ nghệ trao đổi với quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bốn, cái giá này có phải có phần quá rẻ hay không? Không thì dùng quyển sách triệu hoán người cây do nàng làm ra để trao đổi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.