Thiên Hạ Vô Song

Chương 480: Suy Nghĩ Về Vật Cưỡi




- Nghe nói ở chỗ của ngươi mới mở ra một khách sạn cấp sao gọi là cung điện Buckingham. Ngươi dẫn ta đi xem một chút đi.

Francis giống như chỉ thuần túy là đến du ngoạn. Vừa gặp mặt hắn ngoại trừ muốn xem nhà trắng của Mạnh Hàn, chính là làm ầm lên rằng mình muốn đi cung điện Buckingham.

Mạnh Hàn không có cách nào, chỉ có thể gọi người dẫn theo Francis làm một thủ tục nhận phòng. Dù sao đi nữa thành chủ đại nhân lên tiếng, bọn họ luôn có thể sắp xếp được những gian phòng dự trữ. Francis cũng không dây dưa vơi Mạnh Hàn, thật vui vẻ đi tới phòng trong khách sạn của hắn.

Sau hai ngày, Francis xuất hiện lần nữa ở trước mặt Mạnh Hàn:

- Ta muốn mở một khách sạn tương tự như vậy ở trong thành bảo cự thạch, ngươi thấy thế nào?

Đối với Mạnh Hàn, hắn hoàn toàn không có ý định che giấu ý đồ của mình. Sau khi nghe nói tới tình hình mọi người điên cuồng vào ở trong cung điện Buckingham, hắn lập tức nghĩ đến cơ hội kiếm tiền. Bữa nay hắn đến Hoàng Sa Thành, chủ yếu là muốn vào trong cung điện Buckingham ở lại, đương nhiên là để tự mình thể nghiệm một chút. Chuyện như vậy, hầu tước đại nhân không thể nào tự mình làm được. Nhưng đổi thành gia hỏa Francis này, lại dễ dàng hơn rất nhiều.

- Đừng đùa!

Mạnh Hàn trực tiếp bác bỏ yêu cầu của Francis:

- Trước tiên tìm hai Pháp Thánh, lại thêm hai ma đạo sư đỉnh phong rồi nói sau! Việc tạo ma pháp trận điều chỉnh nhiệt độ là do người của Tinh Linh Tộc làm. Ta không giúp ngươi được.

Nếu như bản thân Mạnh Hàn muốn, tất nhiên là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nhưng nếu là người khác, Mạnh Hàn vẫn không có dự định giao con đường kiếm tiền của mình ra. Huống hồ, cho dù hắn muốn giao ra, Tinh Linh Tộc cũng phải đáp ứng mới được.

- Hoàng cung đều không có, ta làm sao có thể kiếm được những người đó?

Francis cười khổ một tiếng. Ở chỗ của Mạnh Hàn thật thuận tiện. Trong khách sạn có một bộ điều hòa, tất nhiên Nhà Trắng cũng sẽ không thể không có. Đồng thời có điều hòa nhiệt độ và có công năng phòng hộ giới hạn, Mạnh Hàn tất nhiên không thể nào để phủ thành chủ của mình lạc hậu. Nhưng ngoại trừ ở Hoàng Sa Thành, chắc hẳn bất kỳ địa phương nào khác, cũng sẽ không tìm được thứ tương tự. Nhiều nhất chính là thời điểm mọi người cảm thấy nóng, có ma pháp sư làm chút gió nhẹ hoặc là khối băng gì đó để hạ nhiệt độ. Thời điểm lạnh tất nhiên là dùng lò sưởi.

- Không có nói cái này nữa. Thật ra cái này cũng có chút dễ dàng.

Mạnh Hàn gật đầu một cái, sau đó rất ngạc nhiên nhìn Francis:

- Chút chuyện như thế, đáng để ngươi nói với ta sao? Tự mình trở về làm không được sao? Dù sao đi nữa ngươi ở trong thành bảo cự thạch, cho dù tìm người hầu trong cung đình, cũng rất dễ dàng mà?

- Học thứ này từ chỗ ngươi, đây không phải là muốn lên tiếng cùng kêu gọi với ngươi sao?

Francis lại hoàn toàn không khách khí với Mạnh Hàn, gọn gàng dứt khoát thể hiện ý muốn làm nhái lại của hắn.

Thật may, Mạnh Hàn không thèm quan tâm đối vớ điều này. Dù sao đi nữa thứ này dù có thúc ngựa cũng không đuổi kịp, mặc kệ các ngươi làm thế nào, đến cuối cùng vẫn chỉ làm cung điện Buckingham trở nên nổi trội hơn về sự thoải mái và sa hoa. Cuối cùng vẫn là cung điện Buckingham kiếm được tiền.

Vậy cho dù có một người biết cách mô phỏng lại sử dụng, Mạnh Hàn cũng không quan tâm những khách sạn ở nơi khác có mở lên tương tự hay không. Dù sao đi nữa tạm thời, kim tệ dường như đã không có ý nghĩa gì quá lớn.

Điều khiến Mạnh Hàn không ngờ rằng chính là, ngay sau đó Tinh Linh Tộc lại bắt đầu có động tác lớn. Tiểu ma nữ đang nghiên cứu xe thiết giáp trực tiếp chạy tới trước mặt Mạnh Hàn:

- Ngươi dự định khi nào thì cần tới những cây cổ thụ trăm năm kia?

- Càng nhanh càng tốt!

Theo bản năng Mạnh Hàn trả lời một câu, sau đó liền cảm thấy ngạc nhiên. Tuy rằng thời điểm Tinh Linh Tộc cùng giao dịch với mình vẫn tính là thẳng thắn, nhưng chưa từng chủ động như vậy? Mình cũng chỉ cho Louisa mười quyển sách mặt phẳng chiếu, để nàng chế tạo thông thạo quyển sách triệu hoán người cây. Tại sao Tinh Linh Tộc lại tỏ ra gấp gáp như vậy? Chưa gì bọn họ đã nhớ cho hắn cổ thụ trăm năm?

- Vậy ngươi dự định làm sao đưa tới đây được?

Tiểu ma nữ lại hỏi một câu. Trong ánh mắt nàng có rất nhiều chờ mong. Dường như nàng chờ hắn có thể giải quyết viên mãn vấn đề này.

- Ngốc sao? Không phải người cây đi được sao? Triệu hoán thành người cây, sau đó để bọn họ đi tới đây không được sao?

Mạnh Hàn cũng không để ý tới sự mong chờ trong mắt tiểu ma nữ, chỉ thuận miệng nói ra phương pháp. Nhưng sau khi nói ra, hắn lập tức ý thức được, người của Tinh Linh Tộc hẳn không có đần như vậy. Mạnh Hàn ngẩng đầu nhìn tiểu ma nữ, không nói một lời. Dường như Mạnh Hàn chờ nàng đưa ra một lời giải thích.

So với chiến đấu cùng Tinh Linh Sa Ngã, người cây có thể phát huy tác dụng rất lớn.

Tiểu ma nữ không chịu nổi ánh mắt của Mạnh Hàn. Hơn nữa nàng cũng không muốn để Mạnh Hàn có hiểu lầm gì đối với chuyện này, nàng vội vàng giải thích:

- Tuy nhiên, chiến trường có hơi xa. Hơn nữa không có quá nhiều cổ thụ, cho nên muốn xem chỗ ngươi có biện pháp gì hay không.

- Thôi đi. Nếu như ngay cả ma đạo sư hệ thực vật đều không có cách nào, vậy ta càng không có thể.

Ngoài miệng Mạnh Hàn chỉ có thể kêu khổ, nhưng trong lòng lại kết luận được một vài chuyện. Đầu tiên, Tinh Linh ánh trăng và Tinh Linh Sa Ngã chiến đấu không phải ở trong rừng rậm Tinh Linh. Bằng không cổ thụ trăm năm hẳn đều có thể ở bất kỳ chỗ nào. Một điểm khác nữa chính là gần đây có khả năng cuộc chiến tranh giữa các Tinh Linh đã rơi vào tình trạng căng thẳng, cần phải có lực lượng mới gia nhập.

Tuy nhiên, nếu tiểu ma nữ không nói, Mạnh Hàn cũng sẽ không tự mình truy hỏi về chuyện này. Chiến tranh giữa các Tinh Linh Tộc, thế giới loài người dường như chưa từng nghe nói tới. Nếu có cơ hội, Mạnh Hàn nhất định phải bảo Jensen tiên sinh đi hỏi thăm một chút, nói không chừng sẽ có tin tức.

- Đúng rồi. Jessyca, nàng có biết, có ma thú nào thích hợp làm vật cưỡi cho đội thân vệ của ta không?

Hiện tại Mạnh Hàn mới nhớ tới điều này. Vừa vặn hắn muốn hỏi tiểu ma nữ một chút:

- Nếu như Tinh Linh Tộc nguyện ý bán ra Thú một sừng, ta có thể mua với giá cao.

- Không thể nào. Thú một sừng không thể nào cho phép loài người cưỡi được.

Tiểu ma nữ hoàn toàn không cần cân nhắc, đã lập tức từ chối đề nghị của Mạnh Hàn:

- Tuy nhiên, ma vật thích hợp để làm vật cưỡi cũng không thiếu. Ngươi muốn loại nào? Con nhện nhiệt đới thì sao?

Mạnh Hàn có thể trực tiếp dùng tơ của con nhện nhiệt đới kia để sản xuất tơ lụa. Lời của tiểu ma nữ vừa nói ra khỏi miệng, Mạnh Hàn không nhịn được lập tức có chút động tâm. Chỉ có điều hắn không biết đặc điểm và thực lực của con nhện nhiệt đới. Không rõ nó có thích hợp để kỵ binh sử dụng hay không. Cho nên Mạnh Hàn tạm thời không dám đáp ứng mà thôi.

Ở trong rừng, con nhện nhiệt đới là thợ săn rất khủng bố.

Tiểu ma nữ cũng không phải ngu như hắn. Nàng hứng thú bừng bừng giải thích cho Mạnh Hàn biết. Thật hiếm thấy có cơ hội Mạnh Hàn để nàng dạy dỗ hắn, đương nhiên nàng không thể bỏ qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.