Thiên Hạ Vô Song

Chương 557: Hiệu Ứng Quảng Cáo




Mạnh Hàn làm bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhanh chóng dạy dỗ Francis:

- Ngày hôm nay ở đây đều là những người thế nào? Toàn bộ đều là quý tộc. Có thể nói, quý tộc trong thành bảo cự thạch đã một lưới bắt hết rồi! Cơ hội tốt như vậy, không cố gắng cho bọn họ xem thứ trên tay ta ưu tú tới mức nào, đây không phải là lãng phí cơ hội sao?

Francis vốn là người thông minh, lập tức nghĩ tới điểm quan trọng trong đó. Hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ a một tiếng, gật đầu:

- Thì ra là như vậy. Không trách được!

Sau khi nghĩ thông suốt, dường như Francis vẫn cố tiêu hóa một chút, nhưng hắn lại nghi ngờ hỏi:

- Vậy tại sao ngươi không cân nhắc tới chuyện diễn quyển sách ma pháp của ngươi một chút. Đó là uy lực cấp tám, có bao nhiêu người trông mà thèm chứ!

- Trông mà thèm cũng phải mua được đã!

Mạnh Hàn thở dài, có chút bất đắc dĩ nói:

- Một cái quyển trục mặt phẳng chiếu chính là mười vạn. Thêm vào chi phí ma pháp sư vẽ, làm sao cũng phải có hơn 12 vạn chứ? Thứ quý như thế, ta có thể bán được mấy cái? Ngươi cho rằng bán sạch những thứ đáng giá này là có thể kiếm được rất nhiều sao?

Trong lúc hai người thoải mái nói chuyện, hai bên ngươi tới ta đi công kích ma pháp chí ít đã quá ba đợt. Joey và Juli cũng đi tới trước mặt thủ lĩnh của đối phương. Nhìn thấy tình cảnh này, Mạnh Hàn vội vàng nhắc nhở Francis:

- Mau nhìn mau nhìn, lập tức sẽ tới phần đặc sắc nhất rồi!

Francis không cần Mạnh Hàn nhắc nhở, đã sớm bò cả người đến bên cạnh lan can lô ghế, mắt không nhớp nhìn chằm chằm xuống phía dưới.

Đội thân vệ của Nhị điện hạ đang có chút buồn bực. Bọn họ vốn nghĩ qua đợt tấn công đầu tiên đã có thể khiến đội thân vệ của Mạnh Hàn đều nát bét. Bọn họ không dự đoán được, bọn họ liên tục công kích ma pháp, không ngờ tất cả đều bị chiếc xe ngựa kỳ quái kia đỡ được. Ma pháp sư trong xe ngựa đặc biệt cường hãn. Cho dù bọn họ muốn vòng qua xe ngựa để công kích các thành viên của đội thân vệ đang đứng ở phía mặt sau, cũng sẽ bị ma pháp phòng hộ trên xe ngựa phát ra ngăn cản. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn bên kia nhàn nhã đứng giống như đang xem diễn.

Bọn họ không phải không có ma pháp cao cấp để công kích, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì, hơn nữa còn tiêu hao không ít ma lực. Nếu còn tiếp tục như vậy, chắc hẳn không thể không phát động quyển sách ma pháp trước khi ma lực tiêu hao hết.

Thật may các chiến binh đã bắt đầu tấn công. Bọn họ sẽ rất nhanh có thể xông tới trước mặt đối phương. Thời gian Mạnh Hàn và Francis nói mấy câu, các chiến binh đội thân vệ của Nhị điện hạ, trừ hai thủ lĩnh kia ra, những chiến binh khác đã phát khởi tấn công về phía mặt sau xe ngựa. Công kích ma pháp của hai bên, dường như đều có sự ăn ý không có ảnh hưởng đến chiến binh.

Trong xe ngựa Demi và Diana đột nhiên phát uy. Sáu băng bạo thuật liên tiếp phát ra, một chút cũng không hề dừng lại. Tất cả mục tiêu đều là mấy ma pháp sư đang tập chung một chỗ để bảo vệ hai mươi mấy chiến sĩ kia. Đồng thời, sáu quả cầu lửa cực lớn cũng bay về phía bên kia.

Trong quả cầu lửa hàm chứa chấn động ma pháp mãnh liệt khiến những ma pháp sư kia đều cảm thấy kinh tâm. Vị ma đạo sư đầu lĩnh kia hô to một tiếng:

- Triệu hoán sủng vật ma pháp, cùng nhau chống cự!

Sau khi sốt ruột phân phó câu này, hắn liền lập tức khởi động trang bị ma pháp trên người. Ma pháp trượng, chiếc nhẫn ma pháp, ma pháp phòng hộ bên trên ma pháp bào, cái này tiếp theo cái kia xuất hiện. Trong nháy mắt tất cả đã bao quanh mọi người ở bên trong. Cùng lúc đó có chí ít bốn quyển sách ma pháp cấp sáu bị khởi động công kích. Mục tiêu vẫn là chiếc xe ngựa kia.

Ầm ầm.

Vẫn là những tiếng nổ vang lên mãnh liệt, ma pháp sư hai bên không hẹn cùng bị bao phủ trong cát bụi nổ tung. Đồng thời nó cũng chắn ánh mắt của các khán giả trên khán đài. Không có biểu diễn ma pháp rực rỡ, ánh mắt của mọi người chỉ có thể tập trung đến trên người những chiến binh kia. Tuy nhiên, thời điểm ánh mắt chuyển lại đây, những khán giả bình thường này đều sửng sốt.

Đội thân vệ của Mạnh Hàn vẫn duy trì đội ngũ chỉnh tề. Đối thủ của bọn họ đã xông lên đối mặt. Nhưng bọn họ chỉ đứng ở tại chỗ, nâng cung nỏ trên cánh tay lên nhắm ngay vào kẻ địch đang xông.

Vèo vèo.

Sau một loạt tên nỏ, ngay sau đó lại là một loạt khác, rồi lại thêm một loạt khác. Sau ba đợt công kích liên tục, khán giả mới phát hiện, các chiến binh vốn đã bắn xong đợt công kích thứ nhất, đã chuẩn bị xong đợt bắn thứ hai.

Vèo vèo.

Lại là một đợt nữa.

Uy lực cực lớn của cường nỏ hiện ra trần trụi ở trước mặt tất cả khán giả đang ngồi trong lô ghế trên khán đài. Mặc kệ các chiến binh của Nhị điện hạ mặc áo giáp da nhẹ hay là trọng giáp. Bất kể là bọn họ cỡi ngựa hay chạy bộ. Bất kể là nắm binh khí đón đỡ hay dùng khiên chống lại, trước mắt mũi tên kim loại ngắn lại mạnh mẽ như vạy, toàn bộ đều là phù vân.

Phần lớn những âm thanh gọi là vòng ma pháp ngăn cản, cũng không có cách nào ngăn cản được huyết quang. Âm thanh mũi tên ngắn xuyên qua tấm khiên xuyên qua áo giáp xuyên qua thân thể, mọi người bị những tiếng nổ ma pháp át đi, một chút cũng không nghe ra được. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy mỗi mũi tên đều có thể trực tiếp vẽ ra một tia máu trên con đường tiến tới.

Sau khi các thân vệ của Mạnh Hàn bắn ra mấy đợt tên nỏ, lại hơn một trăm người xông tới. Trừ số ít mấy gia hỏa có thực lực cao cường, tất cả những người khác, kể cả người lẫn ngựa đều bị bắn thành một hồ lô máu.

Tất cả khán giả, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng phía dưới đã giống như địa ngục từ lâu. Bất kỳ ai cũng không có tâm tư đối mặt với ảnh tượng máu tanh như vậy.

Trong lúc mọi người trầm mặc, các thành viên đội thân vệ của Mạnh Hàn đã có mười mấy người đi ra, lạnh lùng xếp hàng tiến lên, cắt cổ từng người trong những gia hỏa vẫn đang giãy dụa nhưng đã không có cách nào đứng dậy được này, kết thúc nỗi thống khổ của bọn họ.

Cách đó không xa, mười mấy gia hoả vừa nhìn đã biết chính là các cao thủ, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía bên này. Nhưng bọn họ lại tạm thời không dám tiến lên. Những cường nỏ bằng kim loại này thật sự quá cường đại. Cho dù dựa vào đấu khí để chống đỡ, áo giáp của bọn họ chỉ có thể chống đỡ được mấy lần. Thế nhưng đây không phải là kế hoạch lâu dài. Bọn họ đang nghiêm túc quan sát động tác và thần thái của những người đi ra này, dường như đang tìm kiếm một cơ hội có thể đánh đòn tất trúng.

Không để bọn họ chờ lâu, mười mấy người đi ra, sau khi thu thập xong tàn cục nơi này, cũng không trở lại trong đội ngũ, mà trực tiếp đối mặt với mười mấy người cao thủ, giơ trường kiếm lên hướng về phía bọn họ.

Không chỉ là khán giả phía trên, ngay cả Francis đang ở trong vị trí ghế lô cũng nhíu mày:

- Tại sao tùy tiện để mười mấy người lựa chọn mười mấy người mạnh nhất vậy?

Francis còn đang nói chưa dứt lời, hắn liền trực tiếp há hốc miệng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.