Thiên Hạ Vô Song

Chương 572: Sủng Vật Biến Hóa




Nhưng vừa mới đi ra tới cửa, chợt bọn họ nghe được từ bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết.

Demi và Diana đều thành công thông qua thí luyện ma pháp, trở thành ma pháp sư thật sự. Viện trưởng Green dưới áp lực của Mạnh Hàn, không ngờ hào phóng cho phép Mạnh Hàn mua sách ma pháp. Tuy nhiên, cũng chỉ có thể là quyển sách năm một và năm hai.

Lý do của hắn cũng giống hệ với bên nghiệp đoàn ma pháp sư. Đây đã là thủ tục chung mà tất cả học viện ma pháp và nghiệp đoàn ma pháp sư đều phải tuân thủ. Cho dù là đối với Mạnh Hàn cũng không phá bỏ.

Nhưng đối với hiện nay Mạnh Hàn chỉ cần bỏ ra một ít kim tệ nho nhỏ, đã thành công mua được cho mỗi người Demi và Diana hai quyển sách ma pháp. Đó là một quyển cấp một và một quyển cấp hai.

Về phần bản thân Mạnh Hàn, bởi vì cho tới bây giờ, hắn vẫn chưa triệu hồi ra sủng vật ma pháp của mình, cho nên hắn chỉ có thể hết sức khó xử làm một ma pháp học đồ. Ma pháp học đồ, tại học viện ma pháp không có tư cách mua sách ma pháp.

Tình hình bây giờ, chính là như ma pháp sư Rex đã nói. Thân là chủ nhân, cấp bậc so với mình thị nữ còn thấp hơn. Chủ nhân là ma pháp học đồ. Thị nữ đã là ma pháp sư. Nói không chừng sau đó sẽ trở thành Đại ma pháp sư, ma đạo sư cao cấp hơn. Mạnh Hàn bởi vì tình huống của bản thân mình đặc biệt, thời điểm hắn không chuẩn bị biểu hiện với người bên ngoài về sủng vật ma pháp độc nhất vô nhị của hắn, hắn chỉ có thể là một ma pháp học đồ lợi hại.

Đối với điểm này, thật ra Mạnh Hàn không có một chút lúng túng nào như Rex đã nói tới. Tương tự, Demi và Diana thân là thị nữ cũng không có bất kỳ thay đổi nào. Nếu như nhất định phải nói tới thay đổi, nhiều nhất chính là bản thân mỗi nàng có thêm một sủng vật ma pháp. Các nàng vô cùng hài lòng, tâm tư chiếu cố tới Mạnh Hàn, được chia sẻ một chút để đối đãi với sủng vật ma pháp của mình. Tất cả chỉ đến thế mà thôi.

Trở lại bên trong căn phòng sa hoa tại cung Cartha, Demi và Diana vô cùng phấn khởi chiếu cố sủng vật ma pháp của các nàng. Joey và Juli vốn dự định hỏi Mạnh Hàn một chút, khi ở trong ma pháp trận rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nhưng hai nàng lại bị Mạnh Hàn ngăn cản. Hắn cần phải có thời gian, để kiểm tra trên người mình rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Tốc độ và dung lượng sủng vật ma pháp hấp thu ma lực đã khiến Mạnh Hàn cảm giác sợ hãi. Đặc biệt là sau khi hắn từ bên trong ma pháp trận đi ra, nhìn thấy tình cảnh người chủ trì ma pháp trận đã biến thành xương khô, trong tay Rex và mười mấy ma pháp sư đều cầm hai khối ma hạch cấp bốn, vẫn bị hút thành người già nua như vậy, trong lòng Mạnh Hàn lại càng thêm sợ hãi.

Sở dĩ Mạnh Hàn dùng khăn mặt che ở trên mặt, cũng không phải là không muốn nhìn thấy Rex hoặc là vì ngạo mạn. Mà Mạnh Hàn muốn che giấu vẻ bình tĩnh gượng ép của mình lúc đó.

Sủng vật hấp thu ma lực cường hãn như vậy, nếu như hấp thu ma lực trên người mình, nói vậy thời gian ở trong ma pháp trận không cần lâu như vậy, đã có thể trực tiếp biến chính mình thành xương khô giống như người chủ trì ma pháp trận kia. Sủng vật phản phệ, đây chính là nguyên nhân khiến Mạnh Hàn cảm thấy hoảng sợ.

Tuy nhiên, đến lúc cuối cùng, sau khi nghe Rex bọn họ cung khai tự thuật xong, Mạnh Hàn đã không còn sợ hãi nữa. Hắn đã nghĩ thông suốt. Sủng vật là mình, không có tư tưởng, không có thần trí, hoàn toàn là do mình khống chế, làm sao có thể xuất hiện tình trạng phản phệ mình? Từ ghi chép của các ma pháp sư có thể thấy, dường như vẫn chưa từng xuất hiện tình hình sủng vật ma pháp được triệu hồi sau khi thí luyện ma pháp lại phản phệ chủ nhân. Mà ngược lại, sủng vật ma pháp và chủ nhân lại có chung nhiều tầng lớp gắn bó giống như cùng chung ma lực, cộng hưởng sinh mạng.

Vừa rồi thực sự quá vội vàng, hơn nữa còn ở bên ngoài, Mạnh Hàn không có cách nào cẩn thận kiểm tra tình hình bên trong thân thể. Hiện tại rốt cuộc Mạnh Hàn đã có thời gian. Nhắm mắt lại, Mạnh Hàn thử suy nghĩ một chút, lập tức cảm giác được cảm giác hoàn toàn khác với trước đây.

Trong cơ thể tuy rằng vẫn trong tình trạng ma lực dồi dào, nhưng Mạnh Hàn đã phát hiện vô cùng rõ ràng. Ma lực của mình so với bình thường đã có sự tăng cường cực lớn. Đây không phải là do dây chuyền chuyển hóa ma lực, mà ma lực thực sự trong cơ thể mình không có cách nào thay thế.

Cho dù là mức độ ma lực hiện tại vẫn không có cách nào so với sau khi được tinh thần lực chuyển đổi, nhưng Mạnh Hàn lại biết, hắn đã tìm được biện pháp làm sao nhanh chóng tăng cường ma lực. Sở dĩ trước đây tinh thần lực và ma lực có sự chênh lệch xa như vậy. Hóa ra là có liên quan đến sủng vật ma pháp. Hiện tại mức độ ma lực cũng chỉ có thể nói là đạt tới mức độ Mạnh Hàn nên có, hoặc là nói còn chưa tới đỉnh. Bởi vì sủng vật ma pháp dường như vẫn có thừa lực có thể hấp thu lượng lớn ma lực nữa. Vậy cũng có ý nghĩa, ma lực bản thân Mạnh Hàn còn không nhìn thấy được khả năng tăng trưởng tới đỉnh.

Dường như mỗi lần tiến hành thí luyện ma pháp, Mạnh Hàn đều có một chút thu hoạch. Lần trước là tinh thần lực, lần này là ma lực. Nếu như mỗi lần đều như vậy, Mạnh Hàn cũng không ngại mỗi ngày đến trong thí luyện ma pháp trận ở lại một hồi. Đáng tiếc, điều này cũng chỉ có thể là suy nghĩ, lại không thể thực hiện được.

Sủng vật hấp thu nhiều ma lực như vậy, Mạnh Hàn lại không cảm thấy có biến hoá gì. Ngoại trừ tại thời điểm ma lực cộng hưởng có thể cung cấp càng nhiều ma lực và tốc độ khôi phục lại càng nhanh hơn ra, hắn không cảm giác được cái gì khác. Tuy nhiên, Mạnh Hàn chưa từ bỏ ý định, vẫn quyết định tận mắt xem sủng vật đám mây của mình rốt cuộc có biến hoá gì.

Đứng ở trên ban công cung Cartha, Mạnh Hàn ngẩng đầu nhìn đám mây đen phía trên bầu trời kia. Dưới sự tô điểm của những đám mây khác, bề ngoài cũng không nhìn ra có biến hoá gì. Nhưng theo bản năng, Mạnh Hàn lại phát hiện, đám mây hiện tại so với trước đây dường như càng cô đọng hơn một chút. Không biết có phải là ảo giác hay không, cho dù đám mây vẫn là một màu đen, nhưng hiện tại màu đen này thuần hơn, cũng thâm thúy hơn rất nhiều so với trước đây.

Nhìn kiến trúc cao nhất bên trong thành bảo cự thạch, Mạnh Hàn đột nhiên nở nụ cười. Nơi đó là vương cung bệ hạ Đại Công ở lại. Trong khoảng thời gian này, bởi vì muốn tổ chức lễ mừng công, dường như Đại điện hạ Nhị điện hạ cũng ở trong đó. Sau đó, hai mắt Mạnh Hàn sáng ngời. Một tấm lưới điện cực lớn từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt đánh trúng kiến trúc cao nhất của thành bảo, phát ra những tia sáng lập loè ra đẹp mắt.

So với sét đánh đơn thuần ban đầu, lưới điện giống như thế này có diện tích che phủ càng lớn hơn, uy lực càng mạnh hơn. Trong lòng Mạnh Hàn cực kỳ vui vẻ. Trên mặt lại không một nụ cười nào. Mạnh Hàn bình tĩnh trở lại gian phòng của mình, bắt đầu cùng Joey Juli tiến hành hoạt động thường lệ của bọn họ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.