Thiên Hạ Vô Song

Chương 598: Thật Sự Có Biện Pháp?




Nhưng hai vị Thánh nữ điện hạ hình như lại có ánh mắt gần là bất mãn đối với việc Mạnh Hàn lấy nàng làm thí dụ biểu đạt một chút, sau đó đều cùng lúc trầm tư suy nghĩ.

- Ta tin tưởng, đối với các người mà nói, thiên đường của đối phương chính là địa ngục của các ngươi.

Giờ này phút này Mạnh Hàn căn bản là một vị thần nói dóc, hơn nữa còn là vị thần nói dóc giả vờ cao thâm, dùng hết khả năng để mê hoặc lừa gạt hai vị thánh nữ:

- Nếu như nói, hào quang của thần chỉ có thể soi sáng đến thiên đường. Như vậy, không phải địa ngục càng là nơi cần tới hào quang khoan dung vĩ đại của thần bao phủ sao? Thần chí cao vô thượng sẽ không hẹp hòi và tính toán chi li với một ít tiểu dân không tôn kính chứ?

Thời điểm Mạnh Hàn tán tụng thần đến một địa vị chí cao vô thượng, thì ngược lại những hành vi truy cứu bất kính với thần lại khiến cho thần chí cao vô thượng thần có chút tính toán chi li.

Đây là sách lược của Mạnh Hàn. Đương nhiên, cũng là cách nói ăn cắp được từ một vài học thuyết trong Phật giáo kiếp trước. Cho dù có phần không ra ngô ra khoai, tuy nhiên, đủ để khiến hắn có thể biểu diễn một vị đại thần nói dóc ở nơi này.

May mắn nhất chính là, nơi này là địa bàn trung lập. Hơn nữa, Quang Minh thần giáo và hội hắc ám đều xem như là tuyên dương chân thiện mỹ của tôn giáo. Sau khi đã trải qua mấy ngàn năm thậm chí càng càng lâu hơn nữa đối địch giết chóc, Mạnh Hàn nói những lời này, thật sự có thể khiến cho người ta càng tiến sâu vào vào quá trình suy ngẫm nghiên cứu tự hỏi đối với đối với giáo lý của thần giáo. Không thể nghi ngờ hai vị thánh nữ hiện tại đang như vậy.

Thời điểm Mạnh Hàn nói ra những lời này, thật ra cũng có vài phần mạo hiểm. Nếu như đổi thành một gia hỏa cứng nhắc nào đó, nói không chừng sẽ lập tức cho rằng hắn phạm tội không tôn trọng thần linh, nhất định sẽ tịnh hóa, cứu rỗi hắn. Mạnh Hàn chính là đang đánh cược. Hắn đánh cược hai vị thánh nữ sẽ không giống như các thành viên bình thường của giáo hội. Tuy rằng theo cách nói của hắn khẳng định có tội bóp méo giáo lý của thần.

Hai nàng trầm tư suy nghĩ, khiến Mạnh Hàn xác định hắn đã đánh bạc chính xác. Lúc này, Mạnh Hàn không tiếp tục lo lắng mình sẽ cùng lúc chịu sức ép đến từ hai đại đế quốc và tôn giáo. Hai đế quốc và tôn giáo đối lập dường như ở trong lãnh địa Hoàng Sa Thành nho nhỏ của hắn, cũng sẽ biến thành một dáng dấp khác hẳn.

- Mặt khác, ta có lòng đưa ra một điểm.

Mạnh Hàn suy nghĩ tới điều gì. Hắn quyết định lại cho hai nàng thêm một chút hoang mang.

Mạnh Hàn nhìn thấy ánh mắt hai nàng đều hướng về phía hắn, hắn mới lên tiếng:

- Bất kể là tín đồ thần Quang Minh, hay là tín đồ ma thần Hắc Ám, dường như đều không hề gặp trở ngại trong khi di chuyển đi lại trong thế giới loài người. Nhưng hai vị Thánh nữ điện hạ không ngại suy nghĩ một chút, tại sao hào quang kim tệ lại có thể lập lòe ở thủ đô đế quốc như vậy?

Tuy rằng không đạt được mục đích ban đầu, nhưng lại nhận được sự cho phép của lãnh chúa Mạnh Hàn này. Ở bên trong lãnh địa của hắn, hai đại tôn giáo có thể tự do truyền giáo. Đây quả thực là bước tiến lớn nhất của hai đại tôn giáp sau hiệp nghị đế quốc. Có lời hứa hẹn của Mạnh Hàn, so với Mạnh Hàn gia nhập vào bất kỳ đế quốc càng có thể khiến các nàng động tâm.

- Không biết trong tâm ý của hai vị Thánh nữ điện hạ đã có thiết kế thần điện thích hợp chứ? Mếu như không ngần ngại, hai vị Thánh nữ điện hạ có thể trả một chút chi phí thiết kế nho nhỏ, ta có thể bỏ ra công sức lớn.

Sau khi nói xong chuyện chính sự, Mạnh Hàn lập tức bắt đầu chào hàng chuyện làm ăn. Dù sao đi nữa những hình vẽ về giáo đường trong đầu hắn cũng không ít. Tùy tiện lấy ra mấy cái, cũng có thể đối phó được một chút chứ?

Dường như lúc này hai nàng mới nhớ ra, Mạnh Hàn còn là một vị kiến trúc sư thiết kế ưu tú. Về điểm này, từ cái lãnh chúa phủ sa hoa và cung điện Buckingham các nàng từng nhìn thấy bên trong Hoàng Sa Thành là có thể biết được.

Tuy nhiên, vừa nghe trong miệng Mạnh Hàn nói tới chi phí thiết kế khiến các nàng càng chú ý tới bản chất thương nhân của Mạnh Hàn.

- Chi phí thiết kế nho nhỏ sao? Bao nhiêu?

Angelina dùng thái độ đầy mê hoặc nhìn Mạnh Hàn, cười duyên hỏi:

- Nếu như quá đắt, người ta sẽ trả không nổi. Có thể rẻ đi một chút hay không?

Nàng không rõ vô tình hay cố ý, liền phóng ra một loại hào quang đầy mê hoặc.

Nhìn khuôn mặt mỹ lệ này, hưởng thụ nụ cười xinh đẹp nũng nịu với chút thỉnh cầu kia, Mạnh Hàn gần như muốn chìm đắm vào trong đó. Nhưng vừa liên quan đến kim tệ, Mạnh Hàn hình như lại lập tức tỉnh táo, rất chăm chú trả lời:

- Không đắt, không đắt, không đắt chút nào. Một vạn kim tệ thôi. Thế nào? Ta bảo đảm sẽ khiến các nàng tuyệt đối thoả mãn.

- Món nợ trả sau có được không?

Angelina vẫn ôm một tia hi vọng. Dù sao danh tiếng của Mạnh Hàn trên phương diện kiến trúc vẫn hết sức vang dội. Chí ít ở bên trong công quốc Transco tuyệt đối vang dội.

- Xin lỗi!

Mạnh Hàn cười khổ lắc đầu:

- Buôn bán nhỏ, chung quy không thể cho nợ.

Hai đại đế quốc không giống như hầu tước đại nhân, đã cùng Mạnh Hàn buôn bán lâu dài, hình thành chữ tín và danh dự. Lần đầu tiên làm ăn vẫn giữ đúng quy củ thì tốt hơn.

Nghe thấy giá tiền này, hai nàng vốn đang có chút chờ mong, tất cả đều bỏ qua hi vọng. Cho dù bản thân các nàng là thánh nữ, lần này ra ngoài cũng không thể nào mang theo một vạn kim tệ.

Chỉ có điều, giọng điệu Mạnh Hàn thật sự làm cho người ta tức giận. Buôn bán nhỏ, nếu như Mạnh Hàn xem chuyện giao dịch này là buôn bán nhỏ, bậy toàn thể nhân loại thế giới còn có chuyện buôn bán nào lớn đây?

- Không có hứng thú sao?

Nhìn thấy hai nàng đều lắc đầu, Mạnh Hàn rất thất vọng. Tuy nhiên ngay lập tức đầu óc hắn liền xoay chuyển, thay đổi một chủ ý khác:

- Không phải, ta có một loại phương thức hoàn toàn mới có thể thu hút tín đồ. Các nàng có hứng thú hay không? Hiệu quả tuyệt đối tốt hơn nhiều so với cách của các nàng hiện tại. Hơn nữa còn có thể kiếm được một khoản lớn. Các nàng có hứng thú hay không?

Đúng vào lúc này, Mạnh Hàn đã quên mất thân phận thánh nữ của hai nàng, trực tiếp coi các nàng là thành khách hàng tiềm năng chất lượng tốt, dốc hết sức lực chào hàng:

- Giá cả không cao, chỉ cần một trăm vạn kim tệ. Thế nào?

Ban đầu hai nàng nghe thấy hắn nói vậy, con mắt cũng đã sáng lên. Nhưng vừa nghe đến giá Mạnh Hàn đưa ra, hai nàng trực tiếp im lặng cái gì cũng không nói. Thậm chí không cần biểu đạt, thần sắc trên mặt biến hóa cũng đã nói rõ ràng thái độ của các nàng. Mạnh Hàn muốn chính là tiền mặt giao dịch. Các nàng ngay cả một vạn kim tệ cũng không bỏ ra nổi, sao có thể làm được vụ giao dịch một trăm vạn kim tệ?

- Ngươi thật sự có biện pháp sao?

Tuy rằng vẻ mặt Fanny thất vọng, nhưng vẫn nghi ngờ hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.