Thiên Kim Thật Chăn Trâu Ở Tinh Tế

Chương 26:




Sắc mặt Ứng Tây nghiêm trọng: “Về xem nhanh!”
Ba người nhanh chóng chạy về.
Tuy rằng trường quân đội Tinh Lập có rất nhiều khoa viện, nhưng trên tổng thể được chia thành hai, một là hệ chỉ huy, tất cả các ngành trong hệ chỉ huy đều là quan võ, có thể đánh nhau.
Một hệ khác là hệ kỹ thuật, các ngành tương ứng đều thuộc dạng văn chức. Tuy rằng cũng phải tham gia huấn luyện thể năng đơn giản, nhưng dù sao cũng là văn chức, phần lớn là làm nghiên cứu, mặc dù không yếu ớt như nghiên cứu viên bình thường, nhưng so sánh với quan võ vẫn rất yếu ớt.
Ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng Viện Nông nghiệp mà Mục Tinh Thần theo học thuộc về hệ kỹ thuật, văn chức.
Nhìn thầy Giả, hàng năm đeo mắt kính, chỉ là một huấn luyện viên lịch sự nhã nhặn, sao có thể đấu với thiếu giáo Lăng xuất thân từ võ chứ?
Mục Tinh Thần trong lòng có chút hổ thẹn, việc này là do cô liên lụy đến thầy Giả, nếu thầy Giả vì thế mà bị thương thì phải làm sao bây giờ?
Trong lòng Mục Tinh Thần vừa áy náy vừa ghét bỏ thiếu giáo Lăng. Rõ ràng ngoại hình đoan chính, sao lại không biết xấu hổ mà đi bắt nạt một người thầy chân yếu tay mềm?
Ba người chạy như điên trở về, trong lòng Mục Tinh Thần còn hy vọng ngàn vạn lần thầy Giả đừng bị làm sao.
Lúc ba người chạy về đến nơi, đám người vây xem trên cơ bản đều đã giải tán, chỉ có chủ nhiệm đang đứng ở cửa xua tan đám đông, hình như là đã đánh xong.
Ba người dừng trước mặt chủ nhiệm, đồng thời buột miệng thốt ra:
“Thiếu giáo Lăng không sao chứ?”
“Thầy Giả có sao không?”
Mục Tinh Thần “……”.
||||| Truyện đề cử: Tinh Thần Châu |||||
Hả?
Vẻ mặt Mục Tinh Thần ngây thơ nhìn về phía hai vị sư huynh của mình: “?”
Hai vị sư huynh cũng nhìn Mục Tinh Thần.
Sáu đôi mắt, mắt to trừng mắt nhỏ.
Chủ nhiệm lại đột nhiên nở nụ cười, “Ha ha ha, đều không sao đều không sao rồi, giờ đang uống trà bàn bạc trong phòng rồi.”
“Tiểu Mục à.” Chủ nhiệm Trang Chính Cảnh giơ một ngón tay cái với Mục Tinh Thần, “Em thật là tinh mắt, ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng của chúng ta mới là mạnh nhất.”
Nói xong, chủ nhiệm cười ha hả chắp tay sau lưng rời đi.
Mục Tinh Thần vẫn chưa hiểu rõ tình huống, “Các anh không lo lắng cho thầy Giả à?”
Ngự Kỳ Kỳ đột nhiên cười ha ha, “Hóa ra là em đang lo cho thầy Giả à?”
Mục Tinh Thần: “Thầy Giả là quan văn, thiếu giáo Lăng là quan võ.”
Ứng Tây lắc đầu, “Tiểu sư muội, không thể trông mặt mà bắt hình dong.”
Ngự Kỳ Kỳ vỗ vai Mục Tinh Thần, “Tiểu sư muội, đừng để bề ngoài của thầy Giả lừa gạt.”
Tuy rằng không hiểu ra sao, nhưng Mục Tinh Thần cứ cảm thấy việc này không đơn giản.
Chỉ sau một lát, cửa mở ra từ bên trong, hai thầy giáo đi từ bên trong ra.
Thầy Giả vẫn nguyên si dáng vẻ hào hoa phong nhã, trên mặt là nụ cười nhã nhặn, không thấy ra có vết thương nào.
Mặt thiếu giáo Lăng đen sì, tâm trạng có vẻ không hề tốt.
Giọng thầy Giả mềm mại, “Bạn Tiểu Mục, thầy Lăng muốn nói với em vài lời, hai người có muốn trao đổi chút không?”
Mục Tinh Thần nhìn thầy Giả, lại nhìn thiếu giáo Lăng, gật đầu.
Thiếu giáo Lăng đen mặt dắt Mục Tinh Thần đến một chỗ không có ai.
“Giỏi lắm Mục Tinh Thần.” thiếu giáo Lăng nghiến răng nghiến lợi, “Cầm thư đề cử của tôi, chạy đến ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng? Em đang vả mặt tôi đấy à?”
“Thật sự không phải đâu thiếu giáo Lăng.” Mục Tinh Thần: “Lúc trước thầy cũng chưa nói phải học ngành Đơn binh tác chiến mà.”
Thiếu giáo Lăng tức giận vô cùng, “Cho nên tôi cho em thư đề cử là để làm áo cưới cho người khác hả?”
Mục Tinh Thần: “Đừng nói vậy, sao có thể gọi là người khác chứ thầy? Ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng chẳng phải cũng thuộc trường quân đội Tinh Lập sao?”
Thiếu giáo Lăng bị chặn họng đến nói không nên lời, sắc mặt càng xấu.
Mục Tinh Thần: “Thiếu giáo Lăng, đừng như vậy, tuy rằng em chọn ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng, nhưng em vẫn có thể làm học sinh của thầy mà. Em đã đọc quy định của trường rồi, chỉ cần thầy cô đồng ý và học sinh có đủ năng lực, em có thể đồng thời học nhiều ngành nha.”
Thiếu giáo Lăng chú ý thấy Mục Tinh Thần dùng từ ‘nhiều’ chuyên ngành chứ không phải ‘hai’ chuyên ngành, nhớ tới loạt thành tích gần như biến thái trong học bạ của cô, đột nhiên có dự cảm xấu.
Thiếu giáo Lăng híp mắt đánh giá Mục Tinh Thần, “Em định học song song hai ngành Chăn nuôi nuôi dưỡng và Đơn binh tác chiến?”
Mục Tinh Thần không phủ nhận, cười hề hề, “Đúng vậy.”
Thiếu giáo Lăng cảm thấy có lẽ là mình nghĩ nhiều, liền không đề cập đến chuyện nhiều chuyên ngành.
Yêu cầu Mục Tinh Thần chuyển chuyên ngành có vẻ không khả thi, không nói Mục Tinh Thần không muốn, viện Nông nghiệp cũng sẽ không thả người.
Thiếu giáo Lăng hừ lạnh một tiếng, “Đêm nay tôi phải nhìn thấy em nộp đơn xin học.”
Mục Tinh Thần gật đầu: “Em điền ngay đây.”
Trước khi đi, thiếu giáo Lăng còn buông lời uy hiếp hung ác, “Đừng tưởng rằng em chọn học hai chuyên ngành là tôi có thể thả lỏng yêu cầu với em! Tự giải quyết cho tốt đi.”
Mục Tinh Thần nói chuyện giữ lời, ngay sau khi thiếu giáo Lăng rời đi, cô lập tức điền phiếu xin học nhiều chuyên ngành, sau đó đi tìm thầy Giả xin đồng ý.
Thầy Giả ở văn phòng, như là đang cố tình đợi cô, đổ một ly nước trà mới tinh cho Mục Tinh Thần, “Ngồi đi.”
Mục Tinh Thần cầm chén trà, “Thầy, thầy đánh nhau với thiếu giáo Lăng thật ạ?”
Giọng thầy Giả mềm mại, “Thầy đã từng này tuổi, sao có thể dễ dàng đánh nhau, chỉ là trao đổi bình thường mà thôi.”
Mục Tinh Thần ngượng ngùng, “Ngại quá, em khiến thầy gặp phiền toái rồi.”
Cho dù là thiếu giáo Lăng có tức, sao có thể ra tay với thầy Giả cơ chứ.
Thầy Giả lắc đầu, “Không liên quan đến chuyện của em, bình thường thầy và cậu ta ở chung đều như vậy.”
Mục Tinh Thần ngạc nhiên, “Thầy và thiếu giáo Lăng rất quen thân ạ?”
Thầy Giả gật gật đầu, “Cậu ta là em họ thầy.”
Mục Tinh Thần ngạc nhiên, “À, ra là vậy.”
Mục Tinh Thần cho rằng việc thầy Giả đánh nhau với thiếu giáo Lăng, nhất định là thiếu giáo Lăng ra tay trước, nhưng sự thật hoàn toàn ngược lại.
Giả Nhân Tài nhớ tới chuyện vừa rồi.
Lăng Sơn vác một khuôn mặt khó ở đến chỗ anh ta đòi người, nhưng viện Nông nghiệp năm nay cũng chỉ có một học sinh, tư chất còn tốt, anh ta đương nhiên không đồng ý.
Lăng Sơn liền treo cái thái độ cũ kỹ đến mức giống hệt ông ngoại lên, trách cứ anh ta không chí tiến thủ, cả ngày ở mãi cái chỗ này ăn không ngồi rồi giết thời gian thì thôi đi, còn rủ rê học sinh không chí tiến thủ.
Giả Nhân Tài nghe đến đó liền không nhịn được, nắm tay ngứa.
Anh ta không nhịn xuống được, cũng không định nhịn, vung một quyền qua chỗ Lăng Sơn, hai người liền đánh nhau.
Anh ta ghét nhất cái dáng vẻ đó của Lăng Sơn, nhưng từ nhỏ đến lớn anh ta lại cứ như vậy, lải nhải mấy lời gì mà phải cống hiến vì gia tộc, mỗi lần anh ta nói những lời này, Giả Nhân Tài đều không nhịn được muốn ra tay.
Biết rõ tính tình anh ta không tốt, còn đến trêu chọc anh ta. Nếu có thể đánh thắng được thì thôi, đây còn không đánh lại.
Từ nhỏ Giả Nhân Tài đã cảm thấy, đứa em họ này bị ngốc.
Giả Nhân Tài rót thêm cho Mục Tinh Thần một ly trà, “Em nói với cậu ta như thế nào?”
Mục Tinh Thần: “Em muốn học nhiều chuyên ngành.”
“Cũng có thể,” Giả Nhân Tài gật đầu, “Thành tích học trong giai đoạn giáo dục bắt buộc của em thầy đã xem qua, cũng không tệ lắm, hẳn là có thể học ổn được cả hai chuyên ngành.”
Mục Tinh Thần cười hề hề, đưa đơn xin học nhiều chuyên ngành cho Giả Nhân Tài xem, ngượng ngùng nói: “Thầy à, cái này… thầy cũng sẽ đồng ý thôi ha?”
Giả Nhân Tài nhìn đơn của Mục Tinh Thần, hơi nhướng mi, lộ ra chút vẻ ngạc nhiên, “Lịch sử địa cầu cổ, dị năng lượng học, thiết kế dị võ, đơn binh tác chiến, thiết kế phi hành khí, công trình đạn dược, kỹ thuật và công trình nguồn năng lượng đặc biệt, công trình máy móc? Tổng cộng chín chuyên ngành? Liệu có nhiều quá không?”
“Không nhiều lắm không nhiều lắm.” Mục Tinh Thần nói: “Thầy xem này, thiết kế vũ khí, dị năng lượng học, thiết kế phi hành khí, công trình máy móc, công trình đạn dược, kỹ thuật và công trình nguồn năng lượng đặc biệt đều tương thông, có một số việc cứ học một là hiểu mười, suy một ra ba. Còn lại lịch sử địa cầu cổ với em mà nói không khó, đơn binh tác chiến tiêu thể lực để rèn luyện thân thể. Hơn nữa, có rất nhiều chuyên ngành em có kiến thức nền không tệ lắm, không có vấn đề gì.”
Giả Nhân Tài: “Thầy biết em học công trình máy móc, lịch sử địa cầu cổ rất khá, cái này thầy có thể đồng ý. Nhưng chế tạo dị võ cũng không dễ, càng chưa cần phải nói đến việc suy một ra ba với mấy chuyên ngành liên quan.”
Mục Tinh Thần: “Thầy à, em cũng biết chế tạo dị võ, chỉ là trên trường không thi thôi, em không phải hoàn toàn không biết gì.”
Giả Nhân Tài có chút ngạc nhiên, kỹ năng của đứa nhỏ này nhiều quá nhỉ.
Giả Nhân Tài lại nói: “Nhưng chín chuyên nghiệp, một học kỳ có ít nhất 60 lớp chuyên ngành, cho dù cuối tuần không nghỉ ngơi em cũng không có thể tham gia đủ lớp nổi.”
Mục Tinh Thần cười nói: “Thầy Giả, em đã nghiên cứu chế độ học nhiều chuyên ngành rồi, sinh viên xin học nhiều chuyên ngành không cần điểm danh, chỉ cần khi đi thi các môn chuyên ngành có thể đạt tiêu chuẩn là được. Có thể tự chọn tham gia các lớp, thời gian còn lại có thể tự mình đọc sách.”
Giả Nhân Tài cười nói: “Xem ra em đã quyết định hết rồi.”
Mục Tinh Thần: “Thầy, thầy có đồng ý không ạ?”
Giả Nhân Tài gật đầu, nhấn nút thông qua cho Mục Tinh Thần trên hệ thống quản lý, “Có thể.”
“Viện Nông học quá tịch mịch, em muốn đi gây họa cho cả các chuyên ngành khác thì đi đi thôi.”
Mục Tinh Thần cười mỉa: “Em nhất định sẽ ngoan ngoãn làm đúng phận sự, không gây chuyện.”
Giả Nhân Tài cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.