Thiên Mệnh Chiến

Chương 76: Đạo thể oai!




Cũng ngay vào thời khắc này, Lê Ngọc Anh gầm lên giận giữ: " Coi rằng chỉ có mình ngươi Đạo Tàng cảnh!!! "
" Ngang!!!!!! "
Tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, hỏa long uy mãnh mà lên. Trần Minh Quân giật mình phát hiện bây giờ hỏa long đã so với bình thường to lớn hơn gấp mấy chục lần, một đôi con ngươi tràn đầy trí tuệ.
????
Chuyện gì xảy ra?
Đã từ rất lâu hắn luôn một mực tò mò con hỏa long này rốt cuộc do công pháp của Lê Ngọc Anh tu luyện tạo thành hay có liên quan đến thể chất của nàng. Nhưng vẫn chưa có cơ hội để hỏi, nay thấy nó càng thêm sinh động tựa như một con rồng thật sự lại càng khiến lòng hắn nổi lên tò mò.
Tựa như có đọc tâm thuật, Tử Vi giới thiệu: " Nàng tu luyện một trong những công pháp mà ' hắn ' để lại có tên gọi Long Hồn Chiến Thiên Quyết. Tu luyện công pháp này cần có một đạo long hồn, đem luyện hóa long hồn nuôi dưỡng trong khí hải sau đó dần dần thức tỉnh linh trí vốn có của nó. "
" Đạt được long hồn không dễ dàng, bồi dưỡng nó lại càng khó. Lấy tư chất của Lê Ngọc Anh thì có lẽ bồi dưỡng một cái đã đạt đến cực hạn. "
" Công pháp này ưu điểm rất lớn, trong chiến đấu luôn luôn không khác gì lấy hai địch một thế nhưng khuyết điểm cũng không kém. Tại mỗi một cảnh giới sẽ cần nhiều hơn gấp hai lần về mọi mặt so với những người khác. "
Trần Minh Quân gãi gãi đầu: " Tỉ tỉ, ngươi nói dễ hiểu hơn chút được không? "
Tử Vi: "... "
Công pháp này lúc trước ' hắn ' nói với ta như vậy, ngươi muốn ta giải thích dễ hiểu hơn ta biết làm thế nào?
Nghĩ nghĩ nàng đưa ra một câu tổng kết: " Tựa như cả hai hòa thành một thể cho nên chiến lực gấp hai nhưng điều kiện tiến cấp cũng gấp hai. "
" Hòa thành một thể? " Trần Minh Quân ghen tỵ bĩu môi tự lẩm bẩm: " Ta cũng muốn cùng với nàng ' hòa thành một..... "
Lời còn chưa nói xong đã bị ăn ngay một cái cốc đầu, Tử Vi hừ hừ hỏi: " Ngươi nghĩ đi đâu vậy? "
Trần Minh Quân ngượng ngùng cười cười, trong lòng thầm nghĩ cũng không phải chưa từng nha. Bất quá khi nhớ đến Tử Vi cùng với Thanh Y một mực ở trong cơ thể mình, hắn hoài nghi có phải lúc ở trong bí cảnh Làng Thụy Hương các nàng xem phim miễn phí mỗi đêm không.
May mắn IQ đã được thăng cấp cho nên hắn không mở miệng ra hỏi đề tài ' tự tìm đường chết ' này, nếu không có lẽ...
" Ngang!!! "
Một tiếng long ngâm vang lên đem suy nghĩ của Trần Minh Quân quay trở về thực tế. Chỉ thấy hỏa long cố hết sức lực đem vòi rồng to lớn cản lại, bất quá nhìn nó có vẻ chật vật.
Lê Ngọc Anh khẽ cau mày nói: " Chỗ này không nên ở lâu, chúng ta cần lập tức rời khỏi đây. "
Nói xong không quan tâm Trần Minh Quân trả lời thế nào, hai tay bế hắn lên.............theo kiểu hoàng tử bế công chúa.
Không sai! Đúng là kiểu bế công chúa!
"... " Trần Minh Quân không hiểu sao trong lòng cứ cảm thấy là lạ.
Thế nhưng một bên gương mặt truyền đến cảm giác mềm mại, ấm áp lại thêm hương thơm truyền vào trong mũi khiến cho hắn cảm thấy cho dù giữ nguyên như vậy mấy ngày mấy đêm cũng không có vấn đề.
Cảm nhận được hơi thở thô nóng của Trần Minh Quân, cả khuôn mặt của Lê Ngọc Anh thoáng chốc đỏ ửng lên. Mặc dù trong bí cảnh làng Thụy Hương cả hai người đóng vai vợ chồng mấy chục năm, thậm chí ngay cả động phòng đều đã làm thế nhưng khi ấy chỉ dùng linh hồn thể.
Bây giờ nàng vẫn còn là trinh nữ nha!
Với lại lúc ấy tình cảnh khác biệt, trí nhớ của nàng bị thay thế thành một người vợ chân chính. Không chỉ vậy, mọi thứ trong đó không giống như hiện thực....... mối quan hệ của hai người..
A! Ta nghĩ cái gì vậy?
Lê Ngọc Anh lắc lắc cái đầu, cố gạt đi những suy nghĩ linh ta linh tinh.
Trần Minh Quân thấy vậy hiếu kỳ hỏi: " Chuyện gì vậy? "
" Không có gì. " Lê Ngọc Anh lạnh nhạt đáp lại, vẻ mặt của nàng không hiểu tại sao khi nói ra câu này lại trầm xuống.
Nàng không muốn nói, hắn cũng không muốn hỏi, cả hai người trong chốc lát lâm vào yên lặng. Cũng không lâu sau đó một tiếng nổ tung kinh thiên động địa vang lên, ngoảnh mặt nhìn lại phát hiện hỏa long cùng với vòi rồng cả hai đều biến mất không thấy gì nữa, thay thế vào đó là một đám mây hình nấm.
Sóng sung kích tản mát bốn phương tám hướng khiến cho thân hình Lê Ngọc Anh đang phi hành cũng có chút lảo đảo, nhưng rất nhanh bị nàng thích nghi được, cả hai nhẹ nhàng đứng xuống mặt đất. Cảm thấy đã đủ an toàn, Lê Ngọc Anh buông hai tay ra khiến cho Trần Minh Quân rơi bịch cái xuống đất.
"... " Ta lại làm gì sai à?
Đứng lên phủi phủi bụi bặm dính ở mông đít, ngẩng đầu nhìn Ngọc Long đang chắp hai tay sau lưng đạm mạc nhìn xem hai người. Hắn âm thầm kêu khổ, nếu như lại đến tiếp một chiêu Liệt Hỏa Thông Thiên chỉ e đỡ không nổi nữa.
Thương thế của hắn hiện giờ, lấy Hồng Mông Nguyên Thủy Kinh tu bổ còn cần một đoạn thời gian.....khoảng chừng nửa canh giờ. Tốc độ này đã được coi là nhanh phi thường, nếu như kết hợp thêm đan dược chữa thương có lẽ cũng không cần lâu như vậy. Thế nhưng liệu trong khoảng thời gian này đối phương sẽ buông tha cho hắn sao?
Giống như nhìn ra sự lo lắng trong lòng Trần Minh Quân, Tử Vi nói khẽ: " Rất có thể trong một khoảng thời gian hắn sẽ không tiếp tục tung ra đại chiêu được. Nếu không hắn đã sớm làm, tội gì tốn hao công phu đánh với các ngươi lâu như vậy. "
Trần Minh Quân trầm mặc, quả thực nếu hắn là Ngọc Long, có thể liên tục tung đại chiêu nghiền ép kẻ địch cũng sẽ không lãng phí thời gian. Nghĩ như thế giúp hắn bình tâm lại chút ít, nhưng đau đầu nhất vẫn nằm ở chỗ làm thế nào mới có thể đánh bại được Triệu Hạo khi hắn có sự che chở của Ngọc Long.
Tử Vi chỉ ra một con đường sáng: " Ngươi chẳng phải có Đạo Thể sao? "
Trần Minh Quân giật mình hỏi: " Nhưng đạo thể trong tình huống này có thể làm được gì? "
"... " Tử Vi tự hỏi không biết tên ngu thật hay thực sự chưa biết, nàng đành phải giải thích: " Đạo thể ngoại trừ giúp cho kí chủ của nó tăng cao ngộ tính ra còn có hai chức năng khác. "
" Thứ nhất, Đạo Thể bao hàm ba ngàn đại đạo cho nên trời sinh thân cận tự nhiên, có thể mượn nhờ thiên nhiên lực lượng đối phó kẻ địch. "
" Thứ hai, cũng chính bởi Đạo Thể bao hàm ba ngàn đại đạo cho nên có được đặc tính giảm bớt tính công kích của mọi nguyên tố. Đơn giản dễ hiểu thì Ngọc Long dùng hỏa nguyên tố tấn công ngươi, chỉ số của đòn đánh là một trăm thì ngươi chỉ hứng chịu tám mươi. "
Trần Minh Quân khẽ " Ồ " lên một tiếng, nguyên lai là ' deff mọi thuộc tính nguyên tố '!
Cao thủ đánh nhau, mọi chỉ số nắm giữ vai trò rất quan trọng. Đặc tính này của Đạo Thể thật không khác nào một loại ' hack ' khác.
Đã có hack thì tội gì không dùng!
Thế là hắn bắt đầu dựa theo phương pháp Tử Vi truyền dạy để vận chuyển đạo thể.
Lúc này, nếu như có người sở hữu Linh Nhãn hoặc tu vi cao cường ở đây có thể thấy được từng thuộc tính nguyên tố linh khí bị cướp khỏi quyền kiểm soát của thiên đạo, bị Trần Minh Quân khống chế bắt đầu bay lượn xoay quanh chính mình tựa như chúng binh sĩ chờ đợi tướng quân ra lệnh vậy.
Thanh Y một đôi mắt đẹp đã trợn lên thật to, thầm nghĩ đây là nguyên nhân vì sao Thiên Đạo lại luôn muốn chèn ép người có Đạo Thể sao?
Trong sách sử ghi chép về Nhân Tổ có viết, hắn thường xuyên bị thiên đạo ghen ghét đố kỵ cho nên hàng xuống lôi kiếp uy lực cũng cực kỳ đáng sợ, nhiều lần muốn dồn hắn vào chỗ chết khiến cho vị Nhân Tổ này nhiều lần gặp phải tình cảnh thập tử vô sinh.
Đoạn ghi chép này khiến cho Côn Lôn Giới tranh cãi một đoạn thời gian dài, đến nay còn chưa ngưng lại.
Đại đa số người nói, Thiên Đạo nắm giữ hết thảy cớ gì đi ghen ghét với một tu sĩ. Cho dù Nhân Tổ đặc biệt hơn người, tư chất cao tuyệt nhưng cũng không đến mức độ đó. Tất cả chi do người đời hư cấu, tạo dựng lên hình tượng thôi.
Nhưng một số ít khác thì lại suy nghĩ ngược lại, cho rằng Thiên Đạo ghen ghét người tài, không muốn để hắn mạnh hơn chính mình cho nên mới làm ra hành động như thế.
Mãi cho đến ngày hôm nay tận mắt quan sát Trần Minh Quân, nàng mới hiểu được luận điểm thứ hai có một nửa là đúng!
Cướp lấy quyền khống chế thiên địa linh khí từ tay của Thiên Đạo, dạng này thể chất thực sự không còn dùng hai chữ ' yêu nghiệt ' để hình dung nữa, nếu như phải nói thì có lẽ nên bảo siêu siêu yêu nghiệt.
Đồng thời nàng cũng cảm thấy đồng tình với hành vi của Thiên Đạo. Aizzzz..... thử hỏi một chút, đồ vật vốn dĩ của ngươi nhưng lại bị người khác không xin phép mà lấy ra dùng ngươi có khó chịu không?
Bảo làm sao Thiên Đạo lại ghen ghét, tức giận!
Qua việc này, nàng cũng đã hiểu lôi kiếp ngày hôm qua tại sao lại kinh khủng đến mức độ đó.
Thiên Đạo thực sự muốn giết hắn!
Trần Minh Quân nhấc đao lên, tùy tiện động tác đã trong chốc lát hình thành Băng Phong Thiên Địa. Cảm nhận được ngay cả linh lực trong cơ thể mình đều không cần dùng, hắn mới hiểu được sâu sắc câu nói ' mượn thiên địa chi lực '.
Tiện tay chém xuống khiến Ngọc Long bất ngờ không kịp đề phòng, tránh né được thân hình nhưng cánh tay lại không. Đến khi hắn cúi nhìn phát hiện cả cánh tay này của mình đã bị đóng băng.
Trần Minh Quân thấy lần này không thành công, chỉ đóng băng được cánh tay trái của Triệu Hạo không tiếc nuối chút nào tiếp tục chém thêm một đường.
Ngọc Long: "???? "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.