Cậu trai rất cố chấp.
Cậu ta không quấy rầy ai cả, chỉ giương đôi mắt ngóng trông lượn lờ trong tầm mắt bạn mà thôi.
Giống như một con cún con bị vứt bỏ.
Thiên nga trắng khuyên cậu ta.
“Tôi hơn cậu những mười tuổi, cậu cần gì phải lãng phí thời gian với tôi vậy.”
“Nhưng thích chính là thích thôi.”
Thiên nga trắng ngẩn người.
Đúng là vậy thật, thích chính là thích, loại tình cảm này rất ích kỷ.
Sẽ mặc kệ những thứ khác, biết rõ là hố lửa nhưng vẫn hăng hái nhảy vào.
Cậu thở dài, không khuyên nhủ gì nữa.
Vì vậy tối đó Công nghe Thiên nga trắng nói chuyện.
“Em cảm thấy cậu nhóc kia hơi đáng thương.”
“Hửm?!!”
Công bùng nổ, trừng phạt nhóc hư hỏng lắm sự đồng cảm kia cả một đêm.
Thiên nga trắng cười trộm, chồng cậu không hiểu rằng, cậu thấy tội nghiệp cậu nhóc kia.
Vì cậu ta không giống cậu đặt cược mà lại dành được chiến thắng.