Thiên Sứ Bị Thất Lạc

Chương 21:




Nó đã khỏe và trở lại những buổi luyện tập cùng hắn và Alex, nhờ sự chăm chỉ của nó và sự chỉ dạy tận tình của hai người mà nó mạnh lên rất nhiều.
Chỉ còn một hôm nay nữa là buổi tập kết thúc, cô nói được nghĩ cả ngày hôm nay để chuẩn bị cho ngày mai thi, nên buổi sáng sẽ tập với hắn còn chiều thì học với Alex.
Nói đến tập với hắn, lần nào nó cũng bị hành xác, mệt lã người nhưng cách của hắn tuy mệt mà rất có hiệu quả, ngày nào hắn cũng bắt nó chạy bộ đến trường là muốn nó tăng sức bền, nó không biết cứ chửi sau lưng hắn xuốt, nhưng chửi thì chửi thương thì vẫn cứ thương .
Nó và hắn đang đứng trên cái đồi nhỏ,nó đang tập sơ lại những kỹ năng, hắn đứng đó nhìn nó, làng tóc xoăn của hắn bồng bền, làm nó ngẩn người ra nhìn
-em ngơ người làm cái gì? mau tạo gió đi chứ?
-được rồi, em làm ngay đây!
………
-em đang gãi ngứa cho cái cây đấy à? Dùng sức vào đi!
………
- này cho em biết nhá đừng có làm mất mặt anh chứ?
………
-em đang điều khiển đất hay phá hoại thế??
-anh nói nhiều quá mức cho phép rồi đấy! nó lườm
Nó tập mà hắn cứ lèm bèm bên tai, vã lại nó cũng đâu có tập sai, do hắn muốn chọc cho nó cãi nhau thôi, nhưng nó cứ lầm lì chẳng thèm nói chuyện với hắn.
-miệng là của anh, anh có quyền!
-cứ như đàn bà ý!
Hắn lườm nó, rồi cười điểu.
-sau em biết anh đàn bà? Em thử rồi hả?
Câu nói của hắn làm nó đỏ mặt, hắn thì thích thú trước phản ứng của nó.
-thử cái đầu anh á! tập luyện với Alex em chẳng bị anh ấy chửi như thế đâu, anh ấy dịu dàng lắm, không cộc cằn, và ăn hiếp em như thế đâu. Nó phụng phịu
Mặt hắn đen xì, nó hốt hoảng, nó quên mất trước hắn nói, không được nhắc đến Alex trước mặt hắn, bây giờ nó còn khen Alex nữa hôm nay xem như nó xát định rồi.
Hắn nhìn nó, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống con người ta vậy, nó thì lùi về phía sau tránh né hắn, nó đưa tay lên bảo vệ hai má của mình, lần này hắn mà nhéo má nó nữa thì thành chó mặt xệ mất thôi.
-dịu-dàng?
-không…không em nói nhầm, tha cho em đi!
Mắt nó nhắm nghiền, nó mong rằng lòng tốt hắn trổi dậy mà tha cho hai má đáng thương của nó, nhưng nó lầm rồi hắn càng ngày càng tiến gần, ý định của hắn không phải là véo má nó mà là dịu dàng với nó.
Đã nhiều lần hắn rung động trước làng môi đo đỏ, ngọt ngào của nó, hắn chỉ muốn chiếm riêng cho mình, nhưng hắn cố kìm nén bây giờ nó lại bảo hắn không dịu dàng, bây giờ hắn sẽ cho nó biết thế nào là dịu dàng.
Đôi môi hắn ngày càng gần môi nó chỉ vài cm nữa thôi, hai người sẽ khóa môi với nhau.
Alex ở đâu xuất hiện kéo hắn ra.
-làm gì vậy hả? hắn nhìn Alex với ánh mắt giận giữ
Nó nghe hắn quát nên giật mình mở mắt ra thì thấy Alex.
-Alex? Anh đến khi nào thế?
Vẫn như mọi khi Alex nở nụ cười thật tươi nhìn nó.
-anh đến khi em đang mãi mê nhắm mắt, em phải cám ơn anh nhé, em xém bị người ta lợi dụng rồi cũng mai anh đến kịp lúc!
Nói rồi Alex và hắn trao nhau ánh mắt hình viên đạn.
-người ta là ai cơ? Em có bị gì đâu? Nó ngây ngô
-đừng nghe tên khùng này nói, không có gì đâu, qua đây chúng ta về nhà thôi.
Nó nghe theo lời hắn ngoan ngoãn đi qua chỗ hắn, nhưng Alex kịp ngăn nó lại
-Anna chiều nay đến lược tập với anh, em cứ đến nhà anh trước đi, lát anh về sau.
-dạ, nhưng mà anh làm gì không về luôn ?
-anh có chuyện cần nói với Ray, đúng không Ray ?
Alex nhỏe miệng cười nhìn hắn, nó thì chẳng nghĩ gì cứ nghe theo mà đi tìm July để đến nhà Alex.
-có có chuyện gì , nói nhanh tôi còn về !
-được, hôm nay chúng ta nói thẳng luôn,về cô ấy !
-cô ấy ?
-đừng giả vờ nữa, chúng ta từng hứa là sẽ cạnh tranh công bằng, xem ai giành được trái tim cô ấy, nhưng mà…tôi thấy cậu chẳng làm đúng gì cả, xuốt thời gian luyện tập ở nhà tôi đừng tưởng tôi không biết cậu luôn ở trên cái cây cổ thụ nhà tôi nhé.
Hắn cười nhẹ.
-sẵng cậu nói tôi cũng nói luôn, ai mới là người không giữ lời ? trong khi tối nào cũng rình rập trên cây anh đào nhà tôi, cũng may tôi làm chốt cửa rất chặt nếu không là lại vào phòng người khác lung tung rồi !
Hắn và Alex lại trao cho nhau những ánh mắt hình viên đạn, xém tí hai người lé luôn rồi.
-bỏ qua chuyện đó đi, chuyện chính tôi muốn nói là sắp tới sau kì thi sẽ có đêm dạ hội chúng ta sẽ……..
………….
-hoàng tử là gì mà lâu quá vậy ? đến giờ vẫn chưa về nữa !
-mình đã nói với bạn tổng cộng 122 lần rồi là Alex nói có chuyện cần nói với Ray nên bảo mình về đây trước.
Nó và July ngoài ở khoảng vườn sau nhà Alex, nó và July đợi cũng khá lâu rồi mà Alex vẫn chưa về.
-chị vịt béo ơi !!
Yuri từ trong nhà chạy ra với vẽ mặt hớn hở, nó và Yuri không biết thân nhau từ khi nào nữa, tập luyện khi được Alex cho nghĩ giải lau là Yuri hay lại chơi cùng với nó và July.
-em học bài xong chưa mà lại ra đây rồi !
Nó kéo Yuri lại ngồi với mình.
-em xong hết rồi, mà hai chị xem nè, em vừa được khen đấy, em tạo ra lửa được rồi này !
Yuri tạo ra một đóm lửa nhỏ trên tay.
-chị vịt béo làm được giống em không ?
-chị cũng làm được nhưng không giỏi bằng em đâu hihi !
Được nó khen Yuri cười híp mắt, mọi người trò chuyện với nhau thật vui vẻ,Alex về nãy giờ nhưng vẫn đứng đàng xa quan xác nó và Yuri
Hai chị em nói chuyện với nhau vui vẻ như thế sau này chắc không có chuyện gì rồi, vấn đề lớn nhất vẫn là mẹ ! Alex thở dài
-anh hai ! Yuri nhìn thấy Alex thì vẫy ta liên tục
-ba người nói gì mà vui vẻ thế, cho anh nói cùng được không ?
-bọn em nói linh tinh ấy mà ! July cười tươi
July đã thấy tự nhiên hơn với Alex, nói chuyện cũng mạnh miệng hơn chả bù cho những ngày trước lấp ba lấp bấp.
-anh về rồi, vậy chúng ta học thôi hôm nay ngày cuối rồi.
-hôm nay không học !
Nó ngạt nhiên, không học thì Alex lại bảo nó đến đây làm gì ?
-không học ? vậy anh bảo bọn em đến đây làm gì ?
-làm gì thì một lát em sẽ biết ! Alex nở nụ cười với nó
nó chẳng biết Alex muốn làm gì, nếu không học thì phải cho nó về chứ ?
Alex đưa nó và July đi vào nhà, trong nhà Alex được trang trí theo phong cách cổ điển, lộng lẫy xa hoa, nơi mà nó chỉ được thấy trong mấy câu chuyện cổ tích mà sơ thường đọc cho lũ trẻ.
-em ngồi xuống đi !
Alex kéo ghế ra cho nó, Aex đã chuẩn bị một bàn đầy thức ăn, Alex muốn giới thiệu nó với mẹ mình, mong rằng bà sẽ hài lòng về cô con dâu tương lai, nhưng nó chẳng hay biết gì về kế hoạch của Alex, nó nghĩ Alex chỉ muốn đãi nó và July một bữa ăn thôi, nên cũng vui vẻ ăn uống.
Một lúc sau một người phụ nữ rất đẹp đang từ trên lầu bước xuống, bà đẹp quý phái toát lên uy nghiêm.
-chúng ta có khách sao con trai ?
-chào mẹ, đây là bạn của con, mọi người làm với nhau quen đi.
-chào bác cháu là Anna rất vui được gặp bác ! nó cười nhẹ nhàng
Đáp lại lời chào hỏi của nó là gương mặt khó chịu của mẹ Alex.
-bác ? tôi không nghĩ tôi và cô cùng cấp bậc để cô gọi tôi như thế !
Nó có chút bối rối khi nghe mẹ Alex nói vậy.
-sao mẹ lại nói vậy ? Anna là người mới đến làng nên chưa quen với cách xưng hô , mẹ đừng làm khó em ấy.
-là người mới ? a ta nhớ rồi, phải là con bé mồ côi thấp hèn,mà ông con hay nhắc đến đấy à, đúng như lời Luna nói cô chẳng có gì tốt đẹp .
-mẹ !
Nó thoáng buồn, sau nó cứ bị gọi là mồ côi, bị người khác xem thường như thế này cơ chứ ? nó cũng có ba mẹ chứ bộ, nhưng tiết rằng ba mẹ nó mất rồi.
-ta nói không đúng sao mà con gặng giọng với ta, ta nghĩ con không nên kết bạn với những người như thế này, con nên nhớ con là tộc tưởng tương lai, đừng làm gì để ta thất vọng.
Nó xong mẹ của Alex bỏ đi lên phòng, không khí ở bàn ăn ngày càng im lặng và căng thẳng .
không ngờ mẹ hoàng tử lại khó tính đến thế, cứ tưởng thân được với hoàng tử thì sẽ có một ngày mình sẽ có cơ hội, nhưng bây giờ lại có mẹ hoàng tử thì khó thêm mấy trăm lần, chỉ tội cho Anna lại bị chọc vào nổi đau của bạn ấy ! July ngồn cạnh mà cảm thấy lo lắng
-Anna anh xin lỗi, mẹ anh không ý đó đâu em đừng để ý , em và July cứ ăn tự nhiên , lát anh sẽ quay lại.
Alex cũng bỏ lên lầu, định bụng sẽ nói rõ với mẹ của mình, nhưng Alex biết sẽ rất khó vì tính mẹ Alex trước giờ vẫn như vậy.
Yuri nãy giờ nấp ở sofa cạnh phòng ăn nghe được những lời của mẹ mình, Yuri thấy thương nó lắm, khi chơi với nó Yuri rất vui xem nó như chị của mình, thấy nó buồn thiu Yuri cũng buồn theo.
-chị vịt béo ơi ! Yuri chạy đến cạnh nó
-sao thế nhóc ?
-chị đi theo em !
Yuri kéo tay nó, nằng nặc bắt nó đi theo.
-hai người đi đâu thế, cho chị đi với !
-chị July ở lại ăn đi, em và chị vịt béo cần có việc phải làm.
Bị Yuri từ trối vậy, July đành ngồi lại bàn ăn mà ăn hết phần của mình còn trên bàn.
Còn về phần nó, Yuri đưa nó vào phòng của mình, nó bước vào một căn phòng vô cùng lớn, phòng được trang trí cùng tông màu với phòng nó, từ chiếc giường đến rèm cửa cũng như thế, nhưng chiếc giường thì lớn hơn rất nhiều, kế bênh là một kệ búp bê , trên kệ toàn nhưng con búp bê dễ thương, còn nổi bậc nhất là chiếc đàn piano màu hồng được đặt gần cửa xổ.
Yuri bảo nó ngồi trên giường, rồi cô nhóc lại kệ búp bê, lấy một thảy mười con nhỏ có lớn có, rồi dí vào tay nó.
-đây là những bé cưng mà em thích nhất, tất cả điều cho chị hết !
-sao lại cho chị hết, chị không cần đâu em cứ giữ mấy bé cưng này đi ! nó xoa đầu Yuri
-không ! em cho chị hết, thế nên chị đừng buồn nữa nha !
Nó hiểu ra là Yuri muốn nó vui hơn, nên cho nó hết mấy con búp bê này.
-cám ơn em, chị hết buồn rồi, nhưng chị không lấy đâu, em đừng ép chị nhé ! nó cười
Yuri gật đầu, nó ôm Yuri vào lòng mà cù, làm Yuri cười khanh khách, Yuri cũng không chịu thua cù nó lại, hai chị em ôm nhau mà cười đến đau bụng mới chịu dừng, hia người nằm dài ra giường.
-chị ơi.
-sao nào ?
-em vui lắm, từ nhỏ đến giờ chỉ có chơi với anh hai em mới cảm thấy vui, nhưng bây giờ có chị nữa, hay chị dọn đến ở với em nhé !
Đôi mắt trong veo của Yuri nhìn nó, nó lắt đầu.
-chị nghĩ không được đâu, em cũng biết mẹ em không có thiện cảm với chị mà, với lại chị cũng có nhà rồi.
Mặt con bé xụ xuống, nó thấy vậy lại cù con bé, hai đứa lại cười thế là con bé hết buồn.
-à chị vịt béo ở bên phòng anh hai có nhiều thứ vui lắm, chúng ta qua đó chơi đi.
-ơ không được, phòng anh em chị không vào đâu.
-chị đừng có sợ,có em đi cùng mà.
Nó cũng đành bó tay với Yuri nên đành đi theo, phòng của Alex cũng rộng lớn như phòng Yuri cả phòng được trang trí tông màu trắng, nhưng phòng được chia làm hai giang, đầu tiên bước vào là những kệ sách cao hơn đầu, còn trên bàn thì rất nhiều thứ lạ, rồi còn có bản đồ nữa,Giang trong là phòng ngủ.
Yuri như một thói quen chạy đến chỗ bàn của Alex, rồi cầm lên cái ống nhòm đưa cho nó.
-chị, cái này hay lắm em có thể nhìn những vật ở xa.
Cái ống nhòm của Alex dùng để quan sát khi đi tuần nay rơi vào tay Yuri thì chỉ để nhìn hoa ở dưới vườn rồi nhìn mấy con chim bay trên trời, ngày nào cũng phá mấy lần.
Nó cũng lấy nhìn thử nó đứng ngoài cửa xổ mà nhìn xung quanh rồi chợt ‘‘ơ’’ lên một tiếng, nó ngạt nhiên khi thấy một cái dáng quen quen ngồi trên cái cây cổ thụ đằng xa.
-chị thấy gì vậy ạ ?
Yuri giật cái ống nhòm mà nhìn theo hướng của nó nhìn.
-chị nhìn thấy cái anh trên cây đó hả, em thì ngày nào cũng thấy anh ấy ngồi đó,từ lúc chị đến nhà em tập luyện thì em thấy anh đó rồi.
Người nó nhìn thấy chẳng phải hắn sao ? sao lại ở đây ! nó dùng ống nhòm xem lại lần nữa, lần này nó thấy rõ mặt hắn rồi, hắn đang nhìn qua nhìn lại xung quanh như đang tìm thứ gì đó.
-chị ơi vào đây xem đi .
Yuri không biết từ khi nào đã chạy vào giang phòng ngủ của Alex, nó cũng theo vào, và nó đứng xựng lại khi nhìn thấy…
-chị, em gọi chị là chị vịt béo là em gọi theo anh hai đó, trên hình của chị có để chữ vịt béo rất to.
Yuri đưa nó một tấm ảnh được đặt trong khuông hẵn hoi, và để cạnh giường ngủ của Alex, và vẫn đề chính là, tấm ảnh đó là hình của nó, cái tư thế ngủ co ro như con vịt đang bơi.
Hình của mình ? tại sao Alex lại có nó, lúc mình ngủ không lẽ là hôm đó ! nó nhớ lại cái hôm mới sáng sớm thức dậy là nhìn thấy Alex, Alex còn hành động rất kì lạ, vậy là trong lúc đó Alex đã tranh thủ chụp hình nó
Nó nhìn xung quanh mà giật mình làm rơi cái khung ảnh, không chỉ một tấm ảnh đó, trên tường không phải khắp phòng điều là ảnh của nó, có cả anh nó và July ngồi ở canteen trường, còn cái ảnh chụp nó khi đang học bay với Ray, nói chung là nhiều cô kể, đặt biết hơn là cái khung tranh lớn cạnh cái cửa xổ, bức vẽ nó mà Alex đang vẽ gian dở.
Tại sao lại nhiều ảnh của mình đến thế ? không lẽ Alex thích mình ? từ trước đến giờ Alex luôn tốt với mình, tại sao mình không nhận ra sớm hơn, lần này khó xử rồi, người mình thích là Ray mà ! đầu óc nó choáng váng
-chị ơi chị làm sao thế ? Yuri lây lây tay nó
Thấy nó cứ ngơ người ra Yuri lo lắng.
-không…không chị sao, à chị nhớ ra chuyện cần làm , nên chị về trước nhé.
Vừa nói xong nó gấp gáp đi xuống lầu, nó định nói với July là cùng về nhưng, Alex đang ở dưới phòng ăn, lúc này nó ngại chạm mặt Alex lắm, nó quyết định đi về một mình.
Vừa bước ra khỏi cửa thì con bé Yuri đã gọi nó in ỏi, con bé không muốn cho nó đi, nó giả vờ không nghe mà , nhưng Alex thấy nó rồi Alex đứng trước mặt nó.
-Anna, em làm sao thế ?
-không…không có sao, em có chuyện phải đi trước tạm biệt!
Nó nói rồi vung cánh bay đi, Alex thấy thái độ lạ của nó cũng không dám đuổi theo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.