Thiên Thần Và Ác Quỷ

Chương 118:




11 giờ 42 phút.
Langdon không hề ngờ rằng chính anh sẽ là thành viên của đoàn hộ tống náo loạn chạy theo sau Giáo chủ Thị thần… thậm chí còn đẫn đầu đoàn. Nhưng lúc đó anh là người đứng gần cửa ra vào nhất, và Langdon đã hành động theo bản năng.
- Không khéo Giáo chủ Thị thần chết mất! Langdon thầm nghĩ.
Trong Đại thánh đường tối đen như mực, anh gắng sức chạy thật nhanh:
- Giáo chủ Thị thần, đừng chạy nữa!
Tối kinh khủng. Hai mắt vẫn chưa kịp điều tiết sau khi phải chịu đựng những luồng sáng chói loà ngoài quảng trường, tầm nhìn của Langdon lúc này không vượt quá 1 mét, buộc anh phải dừng lại. Trong bóng tối dày đặc, Langdon nghe rõ tiếng chiếc áo thầy tu sột soạt khi Giáo chủ Thị thần đang chạy thục mạng.
Vittoria và những người lính gác cũng nhanh chóng có mặt. Mọi người bật đèn pin lên, nhưng những luồng sáng quá yếu không thể chạm đến mọi ngóc ngách của Thánh đường.
Những luồng sáng lia qua lia lại, rọi vào những cây cột đá, rọi xuống sàn nhà. Chẳng thấy Giáo chủ Thị thần đâu cả.
- Giáo chủ Thị thần! - Chartrand gọi to, giọng hoảng hốt. - Thưa cha!
Nghe tiếng động ở cánh cửa sau lưng, tất cả mọi người cùng quay lại. Máy quay phim chuyên dụng của Chinita Macri hiện ra ở cửa ra vào. Nữ phóng viên này đang vác máy trên vai, và chấm đỏ sáng lập lòe trên máy cho thấy cô ta vẫn đang truyền trực tiếp mọi hình ảnh về đại bản doanh của BBC. - Glick lạch bạch đằng sau, tay cầm micro, hổn hển bảo Macri đừng chạy nhanh quá.
Không hiểu hai kẻ này là loại người gì. Bây giờ đâu phải lúc!
- Ra ngoài ngay! - Chartrand quát. - Các người không được phép làm thế?
Nhưng Macri và Glick vẫn tiến tới.
- Chinita! - Giọng Glick lúc này đầy vẻ lo lắng. - Làm thế là tự sát! Tôi không vào đâu!
Macri không thèm để ý. Chị ta đưa tay ấn nút. Đèn máy quay lập tức phát sáng, sáng đến loá cả mắt.
Langdon đưa tay lên che mắt, bực bội quay đi. Quỷ thật! Tuy nhiên, khi ngước nhìn lên, anh nhận thấy luồng sáng phát ra từ bóng đèn kéo dài đến hơn chục mét.
Đúng lúc ấy, từ tít đằng xa vang lên giọng nói của Giáo chủ Thị thần: Trên chính tảng đá này ta sẽ xây dựng nhà thờ!
Macri hướng máy quay về phía có tiếng nói. Tít xa, tận chỗ mà luồng ánh sáng rực rỡ của đèn máy quay chỉ còn là một vùng xám nhạt, thấp thoáng bóng áo thầy tu, và một vóc dáng quen thuộc đang chạy dọc lối đi chính giữa thánh đường.
Thoạt đầu tất cả mọi người đều do dự, nhưng rồi Chartrand đẩy Langdon và lao vọt lên phía trước, chạy theo Giáo chủ Thị thần. Langdon chạy theo sau, rồi đến hai người lính gác và Vittoria.
Macri chạy sau cùng, chiếu sáng thánh đường bằng đèn máy quay, đồng thời truyền trực tiếp hình ảnh về cuộc rượt đuổi cho cả thế giới cùng xem. Glick đành phải chạy theo, miệng lầm bầm chửi rủa, chốc chốc lại bật micro để bình luận tình hình.
Đã có lần trung uý Chartrand ước tính rằng lối đi chính trong Đại thánh đường St. Peter có chiều dài bằng cả một sân bóng đá.
Nhưng đêm nay, anh cảm thấy nó còn dài gấp đôi. Vừa lao theo Giáo chủ Thị thần, anh vừa tự hỏi không biết vị thầy tu này định đến chỗ nào. Rõ ràng là Giáo chủ Thị thần bị sốc quá mạnh sau khi phải chứng kiến toàn bộ tấn bi kịch và trông thấy quá nhiều xác chết trong phòng làm việc của Đức Thánh Cha.
Đâu đó phía trước, xa đến nỗi đèn chiếu của hãng BBC không thể soi sáng nổi, giọng nói của Giáo chủ Thị thần tiếp tục vang lên đầy hoan hỉ: Trên chính tảng đá này ta sẽ xây dựng nhà thờ! Chartrand biết vị thầy tu này đang trích dẫn kinh thánh - Kinh Matthew 16:18, nếu anh nhớ không nhầm. Trên chính tảng đá này ta sẽ xây dựng nhà thờ. Trích dẫn như thế vào lúc này thật chẳng thích hợp chút nào, thậm chí còn có vẻ ác độc - nhà thờ sắp sửa sụp đổ đến nơi. Giáo chủ Thị thần bị điên thật rồi.
Hay là chính Chartrand đã phát điên?
Trong thoáng chốc, Chartrand thấy đầu óc quay cuồng. Anh vẫn luôn tin rằng những thông điệp linh thiêng, những sự kiện Chúa hiện hình chẳng qua chỉ là ảo giác, do tự kỷ ám thị nên người ta bất chợt nghe thấy những gì họ muốn nghe - Chúa trời đâu có trực tiếp tiếp xúc với con người theo kiểu đó!
Thế mà ngay sau đó, như thể đích thân Chúa đã hiển linh để chứng minh cho Chartrand thấy sức mạnh của ngài. Chartrand đã trông thấy một cảnh tượng phi thường.
Phía trước, cách khoảng 15 mét, ở chính giữa Đại thánh đường, xuất hiện một bóng ma… trong, và toả sáng. Đó là hình ảnh Giáo chủ Thị thần, ngực để trần. Bóng ma này dường như trong suốt, và toả sáng. Chartrand ngừng chạy, ngực bỗng thấy quặn thắt. Giáo chủ Thị thần đang toả sáng! Ánh sáng toả ra mỗi lúc một mạnh hơn. Rồi bóng ma bắt đầu, chìm dần, chìm dần, cho đến khi biến mất hoàn toàn trong Đại thánh đường tối như bưng.
Langdon cũng chứng kiến cảnh tượng ấy. Và anh cũng tưởng đó là ma hiện hình. Nhưng sau khi chạy vượt qua Chartrand, đến chỗ Giáo chủ Thị thần biến mất, anh hiểu ra ngay. - Giáo chủ Thị thần đã chạy xuống hốc Palliums - căn phòng trũng được thắp sáng bởi 99 ngọn đèn dầu. Ánh sáng từ dưới hốc hắt lên trên, làm cho mọi người tưởng là Giáo chủ Thị thần toả sáng. Và khi vị thầy tu bước xuống cầu thang, họ lại tưởng là ngài biến mất xuống lòng đất.
Langdon chạy hổn hển đến bên bờ mép của căn phòng chìm và anh cúi xuống quan sát. Dưới kia, trong thứ ánh sáng vàng rực toả ra từ các ngọn đèn dầu, Giáo chủ Thị thần đang lao tới những cánh cửa kính dẫn sang căn phòng đặt chiếc hòm vàng nổi tiếng.
Thế này là thế nào nhỉ? Langdon băn khoăn. Lẽ nào Giáo chú Thị thần tin rằng cái hòm vàng ấy chứa...
Giáo chủ Thị thần mở toang cánh cửa, lao vào trong phòng. Nhưng lạ thay, vị thầy tu trẻ tuổi này lại bỏ qua chiếc hòm vàng.
Cách chiếc hòm khoảng gần 2 mét, Giáo chủ Thị thần quỳ xuống, loay hoay kéo tấm lưới sắt gắn trên sàn.
Kinh hãi, Langdon lúc này đã hiểu vị thầy tu trẻ tuổi này định đi đâu. Lậy chúa tôi, xin đừng! Anh lao như tên bắn tới bên Giáo chủ Thị thần:
- Thưa cha! Xin đừng làm thế!
Lúc Langdon còn chưa kịp vượt qua lớp cửa kính thì đã thấy Giáo chủ Thị thần đang ra sức kéo tấm lưới lên. Tiếng sắt va vào nhau loảng xoảng, và tấm lưới sắt nặng nề mở ra, để lộ một cầu thang hẹp dốc đứng dẫn thẳng xuống bóng đêm đen kịt bên dưới. Thấy Giáo chủ Thị thần định chui xuống dưới, Langdon túm vai vị Hồng y trẻ tuổi và kéo lại. Ướt sũng toàn mồ hôi, hai vai của Giáo chủ Thị thần Ventresca trơn nhẫy, nhưng Langdon vẫn cố túm thật chặt.
Giật mình, Giáo chủ Thị thần quay phắt lại:
- Anh làm gì thế?
Khi ánh mắt hai người giao nhau, Langdon vô cùng ngạc nhiên.
Đôi mắt của Giáo chủ Thị thần không còn đờ đẫn như trong cơn mộng du nữa. Hai con mắt của ngài lúc này rực sáng, tinh anh và cương nghị. Vết bỏng trên ngực ngài trông thật đáng sợ.
- Thưa cha, không thể xuống dưới đó được. - Langdon can ngăn. - Chúng ta phải sơ tán thôi.
- Con biết không, ta vừa nhận được một thông điệp. - Giọng nói của Giáo chủ Thị thần điềm tĩnh đến kỳ lạ. - Ta biết rằng…
- Giáo chủ Thị thần! - Chartrand và những người khác cũng vừa đến nơi. Được chiếu sáng bằng đèn máy quay của Macri, tất cả chạy xuống cầu thang.
Trông thấy tấm lưới sắt trên sàn bị lật lên, Chartrand tỏ ra sợ hãi. Anh làm dấu thánh, rồi đưa mắt nhìn Langdon đầy biết ơn vì anh đã ngăn không cho Giáo chủ Thị thần xuống dưới.
Langdon hiểu, anh đã đọc rất nhiều về kiến trúc của Vatican, nên biết rõ những gì nằm dưới tấm lưới sắt này. Đó là địa điểm linh thiêng bậc nhất đối với Thiên Chúa giáo. Terra Santa. Đất Thánh. Một số người còn gọi nó là Thành phố của người chết, những người khác gọi nó là Hầm mộ. Theo lời kể của một số ít tu sĩ được phép xuống đó sau khi vượt qua những kỳ tuyển chọn gắt gao, thì Thành phố của người chết là một mê cung gồm rất nhiều lăng mộ ngầm trong lòng đất, và nếu bị lạc đường thì không một du khách nào có cơ hội thoát ra được. Và không ai muốn phải đuổi theo Giáo chủ Thị thần xuống tận dưới đó.
- Thưa cha, cha bị chấn động quá mạnh đấy mà. - Chartrand van nài. - Chúng ta phải rời khỏi nơi này ngay lập tức. Xuống đó tức là tự sát!
Giáo chủ Thị thần bỗng tỏ ra nhẫn nại. Ngài đặt tay lên vai Chartrand:
- Cám ơn con đã lo lắng cho ta. Ta không biết giải thích thế nào. Ta không biết bằng cách nào mà ta bỗng dưng hiểu được Nhưng ta đã được linh báo. Ta biết phản vật chất ở đâu.
Tất cả đều trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Giáo chủ Thị thần quay sang nói với tất cả mọi người:
- Chính trên tảng đá này ta sẽ xây dựng nhà thờ. Thông điệp là thế đó. Ý nghĩa của nó đã quá rõ ràng.
Langdon vẫn chưa hiểu làm thế nào mà Giáo chủ Thị thần lại giao tiếp được với Chúa trời, và lại càng không thể hiểu nổi ý nghĩa của thông điệp này. Chính trên tảng đá này ta sẽ xây dựng nhà thờ. Đó là câu nói của chúa Giê-su khi người chọn Peter làm vị tông đồ đầu tiên của mình. Những lời lẽ đó thì có liên quan gì cơ chứ?
Macri tiến lại gần thêm để quay cận cảnh, còn Glick thì câm như hến.
Lúc này Giáo chủ Thị thần nói một cách gấp gáp:
- Người của Illuminati đã để hộp phản vật chất tại đúng tảng đá đặt nền móng cho thánh đường này. - Ngài chỉ tay xuống cầu thang tối om bên dưới. - Ngay trên tảng đá được chọn làm nền tảng của thánh đường. Và ta biết tảng đá đó ở chỗ nào.
Langdon cho rằng đã đến lúc phải tạm quên đi uy quyền của vị thầy tu này và đưa ngài ra ngoài ngay lập tức. Dù bề ngoài có vẻ minh mẫn, nhưng Giáo chủ Thị thần đang nói những lời vô nghĩa. Một tảng đá? Nền tảng của toàn bộ thánh đường? Cầu thang này đâu có dẫn xuống nến móng của toà nhà, nó dẫn xuống khu hầm mộ đấy chứ!
- Câu trích dẫn đó mang nghĩa bóng, thưa cha! Làm gì có tảng đá thật!
Giáo chủ Thị thần chợt buồn bã lạ kỳ:
- Có một tảng đá đấy, con ạ. - Ngài chỉ tay xuống dưới - Peter chính là một tảng đá.
Langdon ngớ người. Nhưng rồi anh hiểu ra ngay tức khắc.
Đơn giản quá chừng! Cùng mọi người đứng bên cầu thang, cùng nhìn xuống, anh chợt hiểu ra rằng quả thực có một tảng đá được chôn dưới tầng hầm của Đại thánh đường vĩ đại này.
Peter chính là một tảng đá.
Đức tin của Peter đối với Chúa vững vàng đến nỗi Giê-su đã gọi ngài là tảng đá - đôi vai vững chắc của vị tông đồ không bao giờ dao động này sẽ là điểm tựa cho giáo hội. Chính tại nơi này - trên ngọn dồi Vatican - Peter đã bị hành hình, và được chôn cất. Những tín đồ Thiên Chúa thời đó đã xây một đền thờ nhỏ ngay trên mộ phần của ngài. Theo thời gian, Thiên Chúa giáo lớn mạnh dần lên, đền thờ cũng được xây to thêm, lớp sau tựa trên nền của lớp trước, cho đến khi Đại thánh đường St. Peter ngày nay được hoàn thành. Và sự thật là toàn bộ nền tảng của Thiên Chúa giáo đều bắt nguồn từ thánh Peter. Tảng đá.
- Hộp phản vật chất được đặt ở lăng mộ của thánh Peter. - Giáo chủ Thị thần tuyên bố, giọng rất mạch lạc.
Cho dù thông tin này bắt nguồn từ một sự kiện quá siêu phàm, nhưng Langdon cảm thấy nó không hề vô lý. Đặt hộp phản vật chất tại lăng mộ của thánh Peter là một nước cờ có lý. Với mục đích tạo ra một tác động tâm lý mạnh mẽ, hội Illuminati đã đặt hộp phản vật chất tại chính điểm cốt lõi của Giáo hội Cơ đốc giáo, theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Để chứng tỏ khả năng cài người tuyệt hảo của họ.
- Và nếu các người cần một bằng chứng có tính trần tục, thì đây. - Lúc này Giáo chủ Thị thần đã bắt đầu tỏ ra nôn nóng - Ta thấy khoá của tấm lưới sắt này đã mở sẵn. - Vị thầy tu đưa tay chỉ cái lỗ đen ngòm trên nền nhà - Lối đi này lúc nào cũng bị khoá kỹ. Có kẻ đã xuống dưới đó… chưa lâu đâu.
Tất cả mọi người cùng cúi xuống nhìn.
Ngay sau đó, với một sự nhanh nhẹn kỳ lạ, Giáo chủ Thị thần quay người, chộp lấy một cây đèn và lao xuống cầu thang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.