Thiên Thần

Chương 550: Một mặt tà ác (hạ)




"Già Tiểu Lạc, ngươi hẳn là nên cảm thấy may mắn vì là nửa mẫu thân của Tuyết Nhi cùng Đồng Tâm, cũng là Thần Đế của Thần Chi Đại lục, bằng không, sinh mệnh của ngươi đã chấm dứt ngày hôm nay! Vô Luận vì lý do gì, vô luận đứng trên lập trường đúng hay sai, kẻ dám tổn thương tới Tuyết Nhi và Đồng Tâm, đều có một kết cục là chết!"

Trong lúc mở miệng, Diệp Vô Thần vung tay lên, mặt nạ kim sắc trên mặt Thần Đế nứt ra thành hai nửa rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng đinh đương nho nhỏ. Mà ánh mắt Diệp Vô Thần lúc này sáng ngời, hắn vuốt ve khuôn mặt Thần Đế, nhất thời cảm giác mềm mại vô cùng truyền vào trong lòng.

Đây là khuôn mặt hại nước hại dân cỡ nào...Nếu như nhất định phải dùng một từ ngữ để hình dung thì chỉ có hai từ ''hoàn mỹ'' đủ để miêu tả. Thậm chí, ngay cả nhìn tận mắt khuôn mặt này, vô luận là ai cũng vô ý thức mà không tin rằng có khuôn mặt tuyệt mỹ thế này tồn tại. Tóc vàng, đôi mắt đẹp, nguyệt mi, môi anh đào...vô luận nhìn ở góc độ nào, đều cảm nhận được một loại mỹ cảm cực hạn đến khó tin. Mà chung quy lại là quyến rũ, ưu nhã, cao quý mềm mại, động nhân...vốn một khuôn mặt lại mang tới những khí chất này, có thể nói không tìm được chút tỳ vết nào trên khuôn mặt nàng.

Diệp Vô Thần cười càng thêm tươi, hắn hiện tại bỗng nhiên cảm thấy may mắn nàng là nửa mẫu thân của Ngưng Tuyết cùng Đồng Tâm, bằng không hắn không chút do dự đã giết nàng từ lâu.

"Ngươi!"

Bị Diệp Vô Thần khinh nhờn như vậy, Thần Đế rút cuộc không cách nào nhẫn nại, tay nàng chụp tới cổ tay Diệp Vô Thần, nhưng tay nàng vừa giơ lên, một cỗ khí lưu quỷ dị từ tay Diệp Vô Thần truyền tới, khiến thần lực trong cơ thể nàng bị phong tỏa gắt gao, cỗ lực lượng nàng đánh lên tay Diệp Vô Thần chỉ như đuổi ruồi, mà sắc mặt Diệp Vô Thần không đổi, tay nắm cổ áo nàng, dùng sức kéo đi.

"Rầm!" Y phục thần thánh màu kim sắc vỡ tan.

Kim bào trên người Thần Đế bị xé rách, kéo đến dưới bả vai, da thịt mềm mại cùng một nửa bộ ngực sữa thuần khiết bại lộ trước mắt Diệp Vô Thần. Vừa bị xé y phục, thân thể băng cơ ngọc khiết bị bại lộ, Thần Đế thét lên một tiếng sợ hãi, Diệp Vô Thần không chút khách khí tùy ý vuốt ve trên thân thể ôn nhu mềm mại của nàng.

Thần Đế không ngờ Diệp Vô Thần lại làm ra việc khinh nhờn nàng như vậy, ý thức trong hoảng loạn mà xuất hiện một khoảng ngây ngốc ngắn ngủi, nàng kiệt lực muốn giãy dụa, nhưng lúc này nàng căn bản không có khí lực giãy dụa trước mặt Diệp Vô Thần, Diệp Vô Thần dùng một tay khống chế nàng, nàng chỉ có thể mở trừng mắt nhìn bàn tay kia của hắn dần thăm dò nhũ phong của mình.

"Ngươi...buông tay..." Giọng nói cường ngạnh của nàng đã mang theo một chút cầu xin. Tự tôn của Thần Đế khiến nàng cắn răng giấu diếm hoảng loạn, thậm chí buông tha giãy dụa, hi vọng rằng hắn nghiêm phạt gì đó với nàng. Nàng là Thần Đế, không bao giờ nghĩ rằng mình có một ngày sẽ bị một nam nhân chơi đùa như vậy.

Nhưng giọng nói của Thần Đế vừa ra khỏi miệng, một trận xấu hổ và giận dữ khiến nàng chấn động toàn thân, tay của Diệp Vô Thần nắn mạnh nhũ phong của nàng để lại một vệt đỏ hồng, theo đó mà lực lượng thân thể nàng bị phong tỏa lại, nàng vô lực ngã xuống đất.

Nhìn Thần Đế nửa trần nằm trước mặt mình, Diệp Vô Thần dấy lên cảm giác vui vẻ vì được chinh phục lẫn trả thù, hai tay hắn nắm đôi tuyết phong hoàn mỹ đáng lẽ không nên tồn tại trên thế gian, một trận xoa nắn, chậm rãi cảm nhận mùi vị mềm mại.

Ngay cả tôn nghiêm cũng hoàn toàn bị mất đi, lực lượng không còn, cho tới bây giờ, Thần Đế cao cao tại thượng vẫn chưa từng thể hiện ra vẻ mềm yếu trước mặt Diệp Vô Thần. Nhưng lòng nàng không cách nào bình tĩnh, một loại ''xấu hổ và giận dữ'' như tằm gặm nhấm trong lòng nàng, tuyết phong thánh khiết chưa từng bị chạm qua của nàng lại bị tận tình nắn bóp đến biến hình, cảm giác đau đớn và quái dị này khiến nàng không kìm được phát ra tiếng rên nho nhỏ trong khoang mũi.

"Không cần sốt ruột, tất cả chỉ là mới bắt đầu thôi."

Niết mạnh nụ hoa một cái, Diệp Vô Thần buông tay ra, thỏa mãn nhìn kiệt tác của chính mình, hai khối tuyết phong hiện tại đã để lại dấu tay đỏ tươi, hai hạt anh đào cũng cứng lên như đỉnh tuyết phong. Hắn cười hắc hắc, tay bắt lấy váy nàng, trực tiếp biến thành tro tàn, nhất thời một chiếc quần lót màu hồng hiện ra trước mặt, che đậy lại thánh địa cuối cùng của Thần Đế, còn lại là đôi chân thon dài như ngọc cùng mắt cá chân trong suốt, khiến Diệp Vô Thần cũng phải hơi ngây người một chút.

"Không được! Buông ra...ta là mẫu thân của tiểu Hắc cùng tiểu Bạch!"

Thấy bàn tay Diệp Vô Thần hướng tới quần lót của mình, Thần Đế rút cuộc triệt để kinh hoàng thất thố, ra sức giãy dụa thân thể mềm mại, nhưng lực lượng toàn thân bị phong tỏa, nàng ngoại trừ dùng chính thể lực để giãy dụa ra, không có biện pháp nào khác. Nhìn thân thể hoàn mỹ của Thần Đế giãy dụa cầu xin trước mặt mình, một đôi nhũ phong trước ngực cũng tùy theo đó mà nhấp nhô, rung động bất định, dục hỏa trong lòng Diệp Vô Thần tăng vọt, hắn không chút nào để ý tới lời Thần Đế, lấy tay xé nát thứ bảo hộ cuối cùng của nàng, cũng giẫm đạp một tia tôn nghiêm cuối cùng trong lòng nàng.

Một cỗ mất mát truyền đến nội tâm Thần Đế, ý thức nàng trong nháy mắt chỉ còn một mảnh trống rỗng, nàng gần như tuyệt vọng khép chặt hai chân, toàn thân run rẩy, Diệp Vô Thần cười càng thêm khoan khoái: "Ngươi còn nhớ rõ mình là mẫu thân của hai nàng? Mà người thiếu chút nữa hủy diệt hai nàng cũng vừa vặn là người mẫu thân này của hai nàng a."

Nghĩ đến cỗ tuyệt vọng lúc trước chia lìa thế giới, một cỗ thô bạo dâng lên trong lòng hắn, lại bị hắn kiệt lực đè xuống, hắn bế thân thể trần trụi của Thần Đế đặt nàng trên chiếc ghế tay vịn kim sắc. Mặt nàng bị đặt dưới mặt ghế, mông chổng lên trên, dưới ánh sáng tỏa ra mị lực mê hồn, tuy rằng mặt bị đặt trên ghế, không thấy hình dạng mình, nhưng Thần Đế có thể tưởng tượng ra bộ dạng của mình lúc này thê thảm cỡ nào.

Bởi vì cái eo nhỏ nhắn dựa vào tay vịn, mặc cho nàng cỗ sức khép hai chân thế nào thì tất cả vốn sở hữu của nàng vẫn không hề giữ lại chút nào lộ trước mắt nam nhân bên cạnh.

"Thật không hổ là Thần Đế, ngay cả cái mông cũng hoàn mỹ như vậy." Diệp Vô Thần vuốt ve cặp mông mềm mại mang theo đường cong tràn ngập mỹ cảm trước mắt, cảm giác này thật căng tròn, giống như ngọc khí đẹp đẽ nhất trên đời vậy.

"Ngươi muốn làm gì?"

Giọng nói của Thần Đế đã có chút run rẩy, cảm giác xấu hổ trong tư thế này gần như khiến nàng muốn ngất đi. Nàng bi ai phát hiện, ngay hôm nay mình căn bản không có khả năng thoát khỏi ma chưởng của kẽ này, mơ hồ nàng đoán được đối phương sẽ làm gì mình.

"A..."

Đột nhiên trong lúc đó đôi tuyết phong của nàng cảm thấy đau đớn, nhưng đau đớn cho dù hơn ngàn lần cũng không có khả năng so sánh với cảm giác khuất nhục trong lòng, nàng không ngờ bị một người đặt trên ghế...

"Già Tiểu Lạc, ta tin rằng cả đời ngươi sẽ không quên ngày hôm nay!"

"Bốp bốp..."

Cặp mông tuyết trắng rất nhanh bị nhiễm một màu hồng, Thần Đế trong khuất nhục cố nén âm thanh phát ra, nhưng theo độ mạnh mẽ gia tăng trên tay Diệp Vô Thần, thân thể nàng không ngừng run rẩy, mà bộ ngực sữa cũng tùy theo nhịp điệu mà hoảng động, nhất là đỉnh nhũ hoa vẫn cọ vào tay vịn kim sắc không ngừng ma sát, khiến nàng không nhịn được phát ra từng đợt rên rỉ gián đoạn. Giọng rên rỉ của Thần Đế rơi vào tai Diệp Vô Thần lại càng khiêu khích lục hỏa trong lòng hắn.

"Hiện tại ngươi nên nhận lấy sự trừng phạt tiếp theo đi thôi!"

Thân thể run rẩy của Thần Đế lại một lần nữa bị nhấc lên, sau đó bị lôi tới chiếc giường không xa, chạm vào Huyết Dạ đang ngủ trên đó. Thần Để trong lòng vừa thở dài một hơi, trong giây lát đôi kiêu đồn của nàng bị một bàn tay nắm lấy, cố sức tách ra, theo đó, cặp mắt nam nhân kia tham lam thưởng thức mỹ cảnh bên trong. Thần Đế vừa muốn hét lên, một trận đau nhức từ đùi truyền tới khiến nàng như một con thiên nga ngẩng đầu phát sinh một tiếng gào thảm thiết.

Đầu nàng một lần nữa nặng nề rơi xuống giường, một đôi tay bất lực quờ quạng bên cạnh, đến khi bắt được cái gì, nàng dùng sức siết chặt lấy...đó là tay của Huyết Dạ. Nàng biết cảm giác đau nhức như bị xé rách đó là gì, đó là thứ đối với tính mạng nàng còn quan trọng hơn ngàn lần, đến chết cũng không thể để mất đi. Nguồn: https://trumtruyen.vn

Ánh mắt Thần Đế không còn tiêu cực, trong đêm đó, thế giới của nàng bị phá vỡ, nhận thức bị phá vỡ, tôn nghiêm bị chà đạp...cảm nhận được lực lượng ngày càng cuồng bạo xông tới, nàng không có bất cứu giãy dụa hay phản kháng nào. Khi tâm tư nàng hoàn toàn buông thả, cảm giác lại bị bẻ cong theo hướng khác, thậm chí nàng một cảm giác sảng khoái nàng không muốn thừa nhận đang làn tràn toàn thân, thân thể nàng không chịu thua kém mà lay động hùa theo nhịp độ của nam nhân đang chinh phục nàng.

Trong vô thức, nàng phát ra một tiếng rên rỉ, ý thức của Thần Đế lập tức hoảng hốt, nàng cảm thấy như linh hồn mình bị đánh cắp, nàng cứ như máy móc mà rên rỉ, phản ứng mạnh mẽ lại với những kích thích trên thân thể mình.

Lúc này, sau trong ý thức của nàng, tất cả không còn tồn tại, chỉ có hình dáng của nam nhân kia, đời này, trừ phi nàng chết, bằng không vĩnh viễn sẽ không xóa được cái bóng này.

Trong tiết tấu ngày càng cuồng nhiệt, Thần Đế trong xúc động rên rỉ mà vô ý thức nhìn về phía trước, vừa vặn đụng với Huyết Ḍ mở mắt ra, trong sát na, nàng như bị dội một chậu nước lạnh, thoáng cái tỉnh lại, trong miệng phát ra tiếng nức nở, kịch liệt giãy dụa muốn thoát khỏi hắn. Nhưng lập tức, thân thể lại bị hắn đè xuống, tốc độ xông tới thoáng nhanh hơn gấp bội, giọng nói ác ma vang lên bên tai nàng: "Bị phát hiện cũng chả sao, nếu như ngươi không muốn người khác ở Thần Chi đại lục biết đến sự việc này, ta dạy cho ngươi hai biện pháp, một là giết nàng, một là biến nàng thành đồng phạm...Nếu như ngươi chọn cách thứ nhất, ta sẽ ngăn cản ngươi, bỏi vì Thiên Trọng, ta sẽ bảo vệ nàng. Nếu như ngươi chọn cách thứ hai, vậy giúp ta cởi sạch y phục của nàng, trước tiên cần rửa sạch thân thể nàng, chí ít biến nàng thành một đứa trẻ biết nghe lời."

Ý thức của Huyết Dạ còn chưa hoàn toàn hồi phục, nghe thấy giọng nói quen thuộc mà mông lung bên tai, trong mơ hồ, nàng thấy một đôi ngọc thủ run rẩy cởi y phục nàng ra, kéo mạnh, qua hai thời gian mấy lần hô hấp, kiện y phục cuối cùng trên người nàng đã bị cởi ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.