- Khô Lâu Tử Thi!
Cửu Vĩ Thiên Miêu kinh ngạc kêu lên.
Khô Lâu Tử Thi là một loại quái vật tử thi đã bị biến dị. Toàn thân đầy thi độc, nếu bị nó kích trúng, thi độc nhập thể thì sẽ dần cũng trở thành loại quái vật này.
Khô Lâu Tử Thi rất hiếm gặp, không ngờ lại xuất hiện ở đây.
Chỉ thấy bốn Khô Lâu Tử Thi bị Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng đánh bay lại lật người dậy, kêu lên một cách quái dị rồi xông tới mấy người Long Kình Thiên.
- Đánh vỡ đầu chúng đi!
Long Kình Thiên nói.
Nhược điểm duy nhất của Khô Lâu Tử Thi chính là phần đầu. Chỉ cần đánh vỡ đầu chúng là toàn thân sẽ dừng hoạt động.
- Vâng, chủ nhân!
Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng cùng bay lên.
- Kim Trảo Thủ Châu!
- Phụng Hoàng Trảm!
Chỉ thấy song trảo của Tử Thiên Long Hoàng thò ra, chớp mắt đã xuyên qua hư không, bóp nát đầu của hai bộ Khô Lâu Tử Thi.
Hai tay Lục Dực Tử Phụng cũng chém xuống, hai đạo Phụng Hoàng Hoả Đao chém ra, chặt đôi đầu hai bộ còn lại.
Bốn bộ Khô Lâu Tử Thi bay ngược ra sau, không còn động tĩnh gì nữa.
- Bốn bộ này khi còn sống có lẽ là Cổ Thần cường giả.
Tử Thiên Long Hoàng đáp xuống nói.
Vượt qua được hai ải đầu để đến được đây cũng chỉ có Cổ Thần cường giả mà thôi.
Tuy rất ít nhưng mấy chục vạn năm nay, không có hàng chục thì cũng hàng trăm người. Vì thế trong Ảo Hải có lẽ ít nhất phải có vài trăm bộ Khô Lâu Tử Thi.
Nhưng cũng may những bộ Khô Lâu Tử Thi này không có chân khí, chỉ có một bộ xương cốt Thần Cấp, thực lực công kích yếu hơn khi còn sống rất nhiều, cùng lắm tương đương với Thánh Cấp hậu kỳ đỉnh phong.
Sau khi kích sát được bốn bộ Khô Lâu Tử Thi, tất cả lại tiếp tục lên đường.
Trong Ảo Hải có cấm chế, có Hắc Lân Thi Thuỷ, giờ lại có Khô Lâu Tử Thi công kích, chưa biết chừng còn có nhưng nguy hiểm khác nữa. Điều này khiến tâm trạng mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu nặng nề.
Chỉ Long Kình Thiên là sắc mặt vẫn bình tĩnh.
Cứ thế tiến về phía trước vài giờ nữa, dọc đường kích sát hơn năm mươi bộ Khô Lâu Tử Thi, nhưng vì tất cả cùng đi theo Long Kình Thiên nên không chạm phải cấm chế trong Ảo Hải.
Chỉ là sau mấy giờ liền dùng chân khí hộ thể nên tiêu hao quá lớn, Tử Thiên Long Hoàng và Lục Dực Tử Phụng còn đỡ, nhưng Cửu Vĩ Thiên Miêu thì khó lòng gắng gượng tiếp được.
- Đây là mười viên đan dược hồi phục nguyên khí, chân khí, uống vào có thể lập tức hồi phục nguyên khí và chân khí. Cách mỗi giờ uống một viên.
Long Kình Thiên thấy thế đưa cho Cửu Vĩ Thiên Miêu một cái bình ngọc.
Đan dược có thể lập tức hồi phục nguyên khí, chân khí? Cửu Vĩ Thiên Miêu mừng rỡ nhận lấy uống một viên. Quả nhiên một luồng khí hải dồi dào đã tràn ngập khắp cơ thể.
- Chủ nhân nhìn kìa.
Đột nhiên Tử Thiên Long Hoàng chỉ về phía trước. Mọi người nhìn thì thấy thông qua đám sương mù là một cái hồ.
Trong Ảo Hải có hồ.
Tất cả khựng người rồi cùng bay lại đó.
Mặt hồ này không lớn, chỉ vài nghìn mét, nhưng điều khiến mọi người thấy kỳ lạ đó là nó có màu đỏ rực. Mặt hồ như lưu động một ngọn lửa mang thứ áp lực khó tả.
- Đây là?!
Ba người Tử Thiên Long Hoàng kinh ngạc nhìn.
Một tay Long Kình Thiên vung ra hướng về đáy hồ.
Grào!
Đột nhiên một tiếng gầm của đại thú vọng lên từ dưới đáy hồ, âm thanh ấy đánh tan cả sương mù quanh đó. Hắc Lân Thi Thuỷ cũng biến mất.
Ba người Tử Thiên Long Hoàng kinh ngạc, rồi họ nhìn thấy một con đại hung thú bay lên khỏi mặt hồ. Nó có đầu rồng, sừng hươu, lưng hổ, cao hơn chục trượng, tứ chi to lớn, toàn thân bốc cháy.
- Đó là Thượng Cổ thần thú Kỳ Lân!
Tử Thiên Long Hoàng kêu lên trước tiên. xem tại TrumTruyen.vn
Không sai, con hung thú này chính là Thượng Cổ hung thú, Kỳ Lân!
Sau khi bay lên khỏi hồ, con Kỳ Lân lao về phía Long Kình Thiên.
Tử Thiên Long Hoàng hừ một tiếng, lật tay phải tung ra một chưởng, "binh" một tiếng đánh bay con Kỳ Lân, nó gầm lên một tiếng.
Nhưng rồi nó lại lao về phía Long Kình Thiên, mồm há to bắn ra một đạo hoả diệm.
Lục Dực Tử Phụng thấy thế biến thành bản thể, mở miệng phun Phụng Hoàng Hoả.
Hai luồng lựa đâm sầm vào nhau.
Trời đất rung chuyển.
Con Kỳ Lân bị đánh bật ra sau, nhưng lần này nó không tấn công tiếp mà quay lại đình trốn xuống hồ.
Long Kình Thiên thấy thế liền bay lên, vung hai tay, vô số đạo phù văn hiện ra hình thành một cái lồng khổng lồ ụp xuống con Kỳ Lân.
Rồi hắn kéo nó lại trước mặt.
Kỳ Lân gầm thét, vùng vẫy trong lồng khiến nó chấn động như muốn vỡ tan.
Tử Thiên Long Hoàng thấy thế, truyền chân khí vào cơ thể Long Kình Thiên, lập tức ánh sáng trên cái lồng chói loà.
Sau một lúc, ánh sáng từ tay Long Kình Thiên bắn vào trong cơ thể con Kỳ Lân, nó bị trọng thương, ngửa lên gầm một tiếng.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mấy người Cửu Vĩ Thiên Miêu, con Kỳ Lân dần biến thành một thanh kiếm!
Kỳ Lân biến mất, hoá thành một thanh kiếm!
Quanh thanh kiếm là một ngọn lửa hừng hực cháy, trên thân kiếm là hình Kỳ Lân, chính là con Kỳ Lân vừa rồi. Nó không giống như những thanh kiếm bình thường mà viền thân kiếm giống như những chiếc móng Kỳ Lân sắc nhọn.
- Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm!
Cửu Vĩ Thiên Miêu buột miệng kêu lên trước tiên.
Hơn chín nghìn năm trước, chính nó bị Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm làm cho trọng thương yêu hạch, ấn tượng với thanh kiếm này vô cùng sâu sắc.
Chỉ là đến nó cũng không ngờ con Kỳ Lân kia lại chính là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
Long Kình Thiên hàm tiếu:
- Đúng vậy, Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, vì chủ nhân trước của nó đã chết, nó thành vật vô chủ nên Kỳ Lân thú hồn trong kiếm điều khiển thần kiếm.
Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, đứng đầu trong Thiên Lam Đại Lục Thập đại thần kiếm, cuối cùng cũng tìm được rồi!
Có thể nói, mục đích chính của Long Kình Thiên đến Tam Tà Phong lần này chính là Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm. Giờ cuối cùng cũng tìm được.
Đúng lúc ấy, đột nhiên trong đám sương mù bên cạnh, một đạo đao quang sắc lạnh đâm về phía Long Kình Thiên, đồng thời một thân ảnh nhằm về phía Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm.
Tử Thiên Long Hoàng cũng không ngờ đến biến cố này, hơn nữa với thần thức của mình mà hắn cũng không phát hiện ra có kẻ lạ, điều này cho thấy thực lực hắn ta ít nhất cũng không thua kém Tử Thiên Long Hoàng.
- Chủ nhân cẩn thận!
Tử Thiên Long Hoàng tung chưởng về phía đạo kiếm quang, nhưng lúc này thân ảnh đó đã đến phía trên Kỳ Lân Hoả Thần Kiếm, sắp nắm được kiếm trong tay rồi.