Cứ thế xuống thêm trăm trượng nữa là Long Kình Thiên hết sức.
Lúc này linh khí bốn bề lại có ánh sáng lấp lánh như kết thành linh thạch vậy!
Long Kình Thiên biết, xuống thêm trăm trượng nữa là sẽ phát hiện được nguồn gốc của âm thanh kia, hắn lấy Trấn Thiên Tháp ra, chui vào trong, mở Trấn Thiên Tháp đại trận rồi tiếp tục đi xuống. Có Trấn Thiên Tháp áp lực phải chịu giảm đi đáng kể. Bạn đang đọc chuyện tại TrumTruyen.vn
Nhưng dù có Trấn Thiên Tháp thì tốc độ của hắn vẫn rất chậm, một trăm trượng cũng mất tới nửa giờ.
Nửa giờ sau, cuối cùng Long Kình Thiên đã tới nơi phát ra tiếng động.
Trấn Thiên Tháp đột nhiên chìm xuống, rơi vào một không gian đặc biệt.
Không gian này không lớn, chỉ mấy chục mét vuông, ở giữa là một miếng đất to cỡ đầu ngón cái. Đúng vậy, chính là một miếng đất!
Xung quanh nó là vô số đạo linh khí vây quanh, chúng ngưng kết thành một số Tiên Thiên chi linh!
Tiên Thiên chi linh chính là vật có linh trí!
Cả không gian này linh khí dồi dào đến kinh người, nếu không ở trong Trấn Thiên Tháp thì Long Kình Thiên đã bị linh khí nhấn chìm rồi. Dù ở trong Trấn Thiên Tháp nhưng hắn vẫn cảm nhận được linh khí ở bên ngoài.
- Tức Nhưỡng, Tiên Thiên Tức Nhưỡng!
Khi nhìn thấy miếng đất to bằng ngón tay cái kia, Long Kình Thiên không kìm được kêu lên, hơi thở trở nên gấp gáp, vẻ mặt dường như không tin nổi.
- Tiên Thiên Tức Nhưỡng, là Tiên Thiên Tức Nhưỡng!
Trong trời đất này có không ít Tiên Thiên thổ nhưỡng, chúng là thứ không thể thiếu để trồng ra thiên địa kỳ quả. Giống như Bàn Đào của Vương Mẫu ở Tiên Giới, chính là dùng Tiên Thiên thổ nhưỡng để trồng.
Còn Tiên Thiên Tức Nhưỡng chính là loại quý nhất trong các loại Tiên Thiên thổ nhưỡng.
Năm xưa Nữ Oa tạo ra con người chính là dùng thứ đất này để nặn thành.
Long Kình Thiên không dám tin lại có thể nhìn thấy Tiên Thiên Tức Nhưỡng ở nơi này. Nó đã biến mất kể từ sau khi Nữ Oa tạo ra con người.
Vậy mà ở Vị Diện cấp thấp này lại có!
Long Kình Thiên kìm nén kích động, bay ra khỏi Trấn Thiên Tháp rồi đưa tay hút miếng đất về phía mình. Nhưng đột nhiên cánh tay hắn nặng trĩu, nhất thời không thể hút được miếng đất kia.
Hiện tại Long Kình Thiên là Hợp Thể trung kỳ, có thể làm dịch chuyển cả một ngọn núi nhỏ, có thể thấy miếng đất bằng ngón tay kia nặng đến mức nào.
Nhưng hắn cũng không bất ngờ về điều này.
Một viên Tức Nhưỡng có thể hoá mảnh đất nghìn dặm, miếng đất bằng ngón cái kia bằng bao nhiêu viên chứ?
Long Kình Thiên toàn lực vận chân khí, hô lên một tiếng rồi đưa tay về phía miếng đất. Lần này miếng đất động đậy, chầm chậm di chuyển về phía Long Kình Thiên
Long Kình Thiên nhìn miếng đất trước mặt, trong lòng mừng rỡ.
Tiên Thiên Tức Nhưỡng, có nó ta có thể luyện chế tiên đan rồi!
Hiện nay Long Kình Thiên luyện đan phẩm giới quá thấp, tuy cao hơn nhiều so với đan dược ở Vị Diện này, nhưng vẫn chỉ là thứ bình thường. Vì tài liệu linh dược ở Vị Diện này thiếu thốn quá, dù có thì thân phận cũng rất thấp, tuy có nhiều loại trăm năm nhưng nghìn năm thì quá ít chứ đừng nói đến vạn năm trở nên.
Nhưng muốn luyện chế tiên đan thì phải có linh dược vạn năm trở lên mới được.
Giờ có Tiên Thiên Tức Nhưỡng thì không cần phải lo về linh dược vạn năm rồi.
Trống linh dược ở đây một năm tương đương một vạn năm, chỉ cần một năm là hắn có hàng loạt linh dược vạn năm.
Đây chính là điểm quý giá của Tiên Thiên Tức Nhưỡng.
Đương nhiên đó chỉ là một trong những tác dụng của Tiên Thiên Tức Nhưỡng, nó còn dùng để luyện khí và luyện đan, đương nhiên nếu dùng thì có phần lãng phí.
Khi Long Kình Thiên tìm thấy Tiên Thiên Tức Nhưỡng thì trên đỉnh núi, Kim Bào lão tổ sắc mặt tối sầm nhìn bọn Khương Thần, Khương Nguỵ nằm la liệt dưới đất.
Kim Bào lão tổ mắt loé hàn quang, nhìn Phó Khanh đang run rẩy quỳ trước mặt:
- Nói, rốt cuộc là có chuyện gì?!
Những lão tổ khác phía sau cũng đầy kinh ngạc.
Họ có thể nhận ra bọn Khương Thần, Tô Bạch bị thương do cùng một người, nhưng những người vào đây đều là Đế Cấp đệ tử, sao có thể làm được như vậy? Dù là Thần Cấp cường giả cũng không thể.
Hơn năm mươi Đế Cấp, hơn nữa mấy người Khương Thần còn là Đế Cấp thất trùng.
- Họ bị một người tóc đen tên là Long Thần đả thương.
Phó Khánh run rẩy đáp.
- Long Thần?
Kim Bào lão tổ sững người.
- Ngươi nói tất cả bọn họ đều bị Long Thần đả thương?
Một vị lão tổ vội hỏi.
- Hắn ta thực lực gì?
Tất cả đều nhìn Phó Khánh.
Ngoài Kim Bào lão tổ ra thì những người khác lần đầu tiên nghe thấy tên Long Thần.
- Đúng vậy, bọn họ đều bị Long Thần đả thương, hắn bề ngoài thì thực lực chỉ là Đế Cấp ngũ trùng. Nhưng…
Phó Khánh vội đáp.
- Đế Cấp ngũ trùng?!
Tất cả lão tổ nhìn nhau kinh hãi.
- Nhưng làm sao?
Lão tổ vừa hỏi sực tỉnh, hỏi tiếp.
- Nhưng hắn công kích rất manh, còn mạnh hơn Thần Cấp cường giả thông thường. Hơn nữa tốc độ rất nhanh, căn bản không thấy thân ảnh của hắn.
Phó Khánh đáp.
Tất cả trầm mặc.
Đế Cấp ngũ trùng, công kích còn mạnh hơn Thần Cấp cường giả thông thường!
- Long Thần là ai? Ở đảo nào? Là đệ tử gia tộc nào?
Một vị lão tổ ỏi.
- Hắn không phải đệ tử của Băng Sơn Hải Vực, là Trâu gia nhường cho hắn vào Băng Xà Đảo.
Kim Bào lão tổ lên tiếng.
- Không phải đệ tử Băng Sơn Hải Vực? Trâu gia nhường cho hắn?
Chúng lão tổ kinh ngạc.
Kim Bào lão tổ kể lại việc Long Kình Thiên cứu Trâu Vân, lúc này mọi người mới biết quan hệ của hắn với Trâu gia.
- Thánh Sơn khai khởi, cấm các Thần Cấp cường giả vào tranh đoạt. Long Thần tuy chỉ là Đế Cấp ngũ trùng nhưng thực lực thực tế mạnh hơn Thần Cấp cường giả, như vậy đã vi phạm quy định, mọi người nghĩ nên xử lý thế nào?
Kim Bào lão tổ nói.
Mọi người trầm mặc.
Thực lực Long Kình Thiên mạnh hơn Thần Cấp cường giả nhưng hắn chỉ là Đế Cấp ngũ trùng chứ không phải Thần Cấp, sao có thể nói là vi phạm quy định?
Long Kình Thiên đánh trọng thương Khương Thần, Khương Nguỵ, rõ ràng là Kim Bào lão tổ đang muốn đổ tội danh lên đầu Long Kình Thiên.
Không ai lên tiếng.
Kim Bào lão tổ nói tiếp:
- Phải xử lý Long Thần, Trâu gia cũng phải chịu phạt. Vì Long Thần là do Trâu gia đưa vào, nhưng trước tiên chúng ta phải tìm được hắn ta đã.
Kim Bào lão tổ nhìn Phó Khánh:
- Nói, Long Thần chạy về hướng nào?