Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 263: Người đám cưới, muốn chết hả?




Con yêu thú cao hơn chục trượng, hai mắt màu lam, toàn thân phủ đầy vằn vàng đất này chính là kỳ thú trong trời đất, Thương Lan Thú!

Hơn nữa Long Kình Thiên phát hiện con Thương Lan Thú này vừa mới vượt Thần Kiếp thăng lên Thần Cấp.

Long Kình Thiên mừng rỡ, Thần Cấp Thương Lan Thú thì huyết mạch kỳ thú của nó đã thức tỉnh, đến lúc đó thú hồn Côn Bằng thôn phệ, dung hợp, hiệu quả càng tốt!

Nhưng hắn không vội ra tay mà nấp ở một bên đợi cơ hội tốt nhất.

Năm người Bách Vân thấy Kim Tàm Tơ Võng mình chuẩn bị không chụp được Thương Lan Thú thì khựng người. Chúng không tiếp tục tung lưới nữa mà dừng ở phía trên sơn cốc.

- Thương Lan Thú, ngươi không chạy thoát được đâu.

Bách Vân nhìn xuống Thương Lan Thú ở dưới sơn cốc.

- Vẫn nên ngoan ngoãn đi theo bọn ta đi. Thật ra Vô Chân thiếu chủ bọn ta không giết ngươi đâu, chỉ cần một ít huyết dịch của ngươi thôi.

Thương Lan Thú cười lớn, hai mắt đầy chế giễu nhìn Bách Vân:

- Chỉ cần ít huyết dịch trên người ta? Lão già, không phải não ngươi hỏng rồi chứ? Ngươi tưởng ta sẽ tin lời nói ấu trĩ đó sao?

Sắc mặt Bách Vân tối sầm lại.

- Bách Vân trưởng lão, con Thương Lan Thú không biết tốt xấu! Khi bắt nó rồi chúng ta hãy cho nó nếm mùi lợi hại của Phệ Hồn Huyết Cốt Thủ! xem tại TrumTruyen.vn

Một người trung niên ở bên cạnh cười khảy.

Thương Lan Thú trừng mắt, phi thân lên tung một chưởng về hắn ta:

- Phệ Hồn Huyết Cốt Thủ? Ta giết ngươi trước!

Chỉ thấy một cái chưởng ấn khổng lồ phá công giáng xuống người trung niên kia.

Hắn ta giật mình tung trưởng đỡ chiêu, nhưng dù vậy hắn vẫn bị đánh bật ra sau.

Đúng lúc hắn lùi sau thì Thương Lan Thú phi thân thoát ra từ lỗ hổng ấy.

- Hừ!

Một thân ảnh lướt tới, tung một quyền ép Thương Lan Thú quay trở lại, chính là Bách Vân.

Người trung niên vừa bị đánh lui hoảng hốt nói:

- Bách Vân trưởng lão, con Thương Lan Thú quá giải hoạt, ta…

Thương Lan Thú giết hắn là giả, muốn chạy thoát mới là thật.

Nếu không phải Bách Vân nhanh tay thì Thương Lan Thú đã thoát rồi.

Bách Vân hừ lạnh:

- Về ngươi tự đến hình đường lĩnh phạt!

Kẻ kia người run lên, cung kính đáp vâng.

Tuy hắn cũng là Thần Cấp cường giả nhưng chỉ là nhất trùng, còn kém xa Thần Cấp thất trùng đỉnh phong là Bách Vân. Hơn nữa thân phận Bách Vân đặc biệt, hắn cũng không dám biện minh gì.

Bách Vân nhìn Thương Lan Thú, hai mắt lạnh băng nói:

- Miên Xà Trận!

Năm người lập tức lướt tới tấn công Thương Lan Thú.

Cả năm vốn là Thần Cấp cường giả, kết hợp với đại trận nữa nên công kích được tăng cường. Khi cả năm phi thân, khí lưu xung quanh không ngừng xoay chuyển giống như vạn xà quấn lấy Thương Lan Thú, tốc độ của Thương Lan Thú vì thế mà cũng bị ảnh hưởng.

Rất nhanh Thương Lan Thú đã bị năm người chèn ép không ngừng thoái lui.

Không lâu sau, Thương Lan Thú bị Bách Vân một quyền đánh trúng lưng, bay ngược về sau.

Thương Lan Thú gầm lên một tiếng giận dữ.

Nhưng Bách Vân lại giật mình, quyền này của hắn dù là Thần Cấp thất trùng cường giả trúng phải cũng bị trọng thương, nhưng Thương Lan Thú mới thăng Thần Cấp dường như lại chẳng sao cả?! Xem ra chỉ bị chấn động một chút!

- Phòng ngự mạnh thật!

Bách Vân và bốn kẻ kia đều kinh ngạc.

Thấy vậy chúng không dám lơ là, công kích càng thêm toàn lực, buộc Thương Lan Thú không ngừng tránh né.

Thương Lan Thú phòng ngự tuy mạnh nhưng dù sao trước đó cũng đã bị trọng thương, hơn nữa công kích của Bách Vân không hề nhẹ, sau khi trúng mười mấy quyền, thương thế thêm nặng hơn, cuối cùng Thương Lan Thú hộc máu.

Năm người Bách Vân thấy thế mừng rỡ, rõ ràng Thương Lan Thú không chịu được bao lâu nữa.

Vậy là chúng lại tấn công ác liệt hơn.

Một lát sau, Thương Lan Thú tiếp tục hộc máu, đôi mắt màu lam ảm đạm đi nhiều.

Long Kình Thiên trốn ở một bên chưa ra tay vì cơ hội chưa đến.

- Hề hề!

Bách Vân nhìn Thương Lan Thú cười khảy:

- Để xem ngươi chạy thế nào nào!

Nói rồi, hắn cùng bốn kẻ kia lại tung Kim Tàm Tơ Võng ra.

Thương Lan Thú thấy thế, hung quang loé lên, gầm một tiếng:

- Dù có chết ta cũng phải kéo các ngươi làm đệm lưng!

Nói rồi, toàn thân nó toả sáng, một luồng năng lượng khiến năm kẻ kia phải sợ hãi bắn ra từ miệng Thương Lan Thú, chớp mắt đã tới trước mặt năm kẻ đó.

Năm người bọn Bách Vân đại kinh, hai tay cuống cuồng toàn lực công kích.

- Thú Vương Quang Pháp!

Đòn công kích của Thương Lan Thú không ngừng đẩy lùi năm người bọn Bách Vân.

Nhưng sau khi thi triển chiêu này, hai mắt Thương Lan Thú hoàn toàn tối lại, sinh khí toàn thân cũng yếu đi nhiều.

Chiêu Thú Vương Quang Pháp tuy mạnh nhưng là chiêu cấm kỵ, để thi triển phải tiêu hao chân nguyên và sinh mệnh lực.

Khi năm người bọn Bách Vân thoái lui, Thương Lan Thú phi thân bay ra khỏi sơn cốc.

Bách Vân thấy thế, mặt biết sắc, kinh nộ:

- Đáng chết, đuổi theo!

Bọn chúng mặc kệ thương thế trong cơ thể, bay lên đuổi ra ngoài sơn cốc.

Thương Lan Thú cảm nhận được năm người phía sau thì cười khảy, sát ý trong mắt lấp lánh, đợi khi nó thoát rồi, hồi phục chân nguyên và sinh mệnh lực, sẽ tìm chúng báo thù!

Khi Thương Lan Thú đang nghĩ thì đột nhiên có tiếng cười lạnh vang lên bên tai.

- Đại Tàng Kim Quang Kết Giới!

Thương Lan Thú đại kinh, quay lại thì thấy một đạo phù ấn kim sắc khổng lồ hình thành niên không gian kết giới chụp xuống mình.

Nó kinh hãi khi nhận ra bên trong kết giới này toàn thân nó không thể động đậy được gì.

- Thương Lan Địa Nghĩa Chưởng!

Sau khi đại kinh, nó hội tụ sức mạnh toàn thân vào song chưởng đánh ra nhưng vô ích, căn bản không thể làm gì được kết giới kia.

Kim sắc kết giới thu nhỏ lại biến thành một quả cầu sáng bé nhỏ rơi vào tay một thanh niên tóc đen. Hai mắt nó mở to rồi bị người thanh niên kia thu vào một không gian kỳ lạ.

Sau khi Long Kình Thiên phong ấn Thương Lan Thú lại, thấy năm người bọn Bách Vân đuổi tới, hắn cười khảy.

Năm người Bách Vân vừa ra khỏi sơn cốc là nhìn thấy Long Kình Thiên phong ấn Thương Lan Thú.

- Tiểu tử, mau thả Thương Lan Thú ra!

Bách Vân quát lớn rồi song chưởng công kích về phía Long Kình Thiên:

- Thương Lan Thú là của Vô Chân Giáo, ngươi dám cướp đi, muốn chết hả?!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.