Đương nhiên, Vô Song Tông Thiết Liệp kia dám giận chó đánh mèo đến trên người Long Kình Thiên, cũng là vì thấy Long Kình Thiên chỉ là một tên Thần Cấp tứ trọng.
Long Kình Thiên quay đầu, đi vào trang viện của mình.
Bất quá, nghe ý tứ trong lời nói của Vô Song Tông Thiết Liệp, Thiếu giáo chủ Kim Hổ Giáo Tống Chân kia dự thi khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, tiến vào Vạn Bảo Thần Tông tựa hồ là vì tiểu thư Hứa Vũ Quân của Vạn Bảo Thần Tông? nguồn TrumTruyen.vn
Hứa Vũ Quân là tiểu thư của đệ nhất thần Xích Thành Tinh Vực Vạn Bảo Thần Tông này, vừa là đệ nhất thiên tài tu luyện của Xích Thành Tinh Vực, còn chưa có xuất giá, là tình nhân trong mộng của đông đảo thanh niên tài tuấn ở Xích Thành Tinh Vực.
Tống Chân muốn mượn cơ hội này tới gần Hứa Vũ Quân, đánh cuộc lấy lòng mỹ nhân cũng rất bình thường.
- Chỉ sợ mấy trăm người tới dự thi khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông lần này, có không ít là nhằm vào tiểu thư Hứa Vũ Quân của Vạn Bảo Thần Tông mà đến?
Long Kình Thiên thầm nghĩ.
Bất quá, trước khi tới Vạn Bảo Thần Tông trước, trưởng lão Thang Tất của Thông Thương Hội cũng đã nói cho Long Kình Thiên một chút chuyện liên quan tới tiểu thư Vạn Bảo Thần Tông, nghe Thang Tất nói, ngay cả Nhị thiếu chủ của phủ Vực chủ cũng là một trong những người theo đuổi Hứa Vũ Quân này.
Sau khi tiến vào trang viện, Long Kình Thiên bố trí cấm chế ở bốn phía, sau đó liền nuốt Phục Thần Đan tu luyện.
Ba ngày trôi qua rất nhanh.
Ba ngày này, trái lại là bình an vô sự.
Thiếu giáo chủ Kim Hổ Giáo Tống Chân tựa hồ là quen thuộc đối với Long Kình Thiên, mỗi ngày đều nhất định qua bái phỏng Long Kình Thiên một chút, cùng Long Kình Thiên bắt chuyện. xem tại.
Ba ngày sau, trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông đi qua, thông báo cho đám ngườii Long Kình Thiên tới đại điện dự thi.
Khi Long Kình Thiên cùng đám người Thiếu giáo chủ Kim Hổ Giáo Tống Chân tới đại điện của Vạn Bảo Thần Tông, ở trong đại điện Vạn Bảo Thần Tông đã có không ít người đứng sẵn.
Những người này, đều là cường giả khắp nơi đến đây dự thi khách khanh trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông.
Long Kình Thiên đem thần thức đảo qua, tổng cộng ba trăm mười hai người!
Ba trăm mười vị Thần Cấp!
Hơn nữa cường giả Cổ Thần lại có thể lên tới hai mươi mốt người!
Cường giả Cổ Thần ở Xích Thành Tinh Vực, đã là đỉnh cấp tồn tại, tại sao cũng vì một vị trí khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông mà đến chứ?
Khi Long Kình Thiên đi tới, liền cảm ứng được hơn hai trăm đạo thần thức đảo qua trên người mình.
Những người này sau khi thấy rõ tu vi của Long Kình Thiên, thần tình đềuu hơi buông lỏng.
Long Kình Thiên rõ ràng tâm tư của những người này, trong cái nhìn của bọn họ, ít đi một đối thủ cạnh tranh, như vậy bọn họ liền nhiều thêm một phần cơ hội.
Vạn Bảo Thần Tông chỉ chọn bốn mươi chín người, bỏ đi hai mươi mốt vị Cổ Thần, như vậy, liền còn lại hai mươi tám danh ngạch, hai trăm chín mươi mốt vị cường giả Thần Cấp phải tranh đoạt hai mươi tám danh ngạch.
Nói cách khác, không sai biệt lắm trong mười người, sẽ đấu loại chín người.
- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi lại đến thật.
Lúc này, một đạo thanh âm vang lên, Long Kình Thiên nhìn lại, chỉ thấy Vô Song Tông Thiết Liệp kia hướng hai người Long Kình Thiên cùng Tống Chân đi tới.
Cùng đi, còn có ba tên Thần Cấp, đều là Thần Cấp thất trọng.
Tống Chân thấy Thiết Liệp đi qua, liền nhướng mày.
Bốn người Thiết Liệp đi tới trước người Long Kình Thiên cùng Tống Chân, đứng lại.
- Thiết Liệp, ngươi muốn làm gì?
Tống Chân lạnh lùng nói.
- Muốn làm gì?
Thiết Liệp nghe vậy nở nụ cười:
- Ta không muốn làm gì.
Nói đến chỗ này, chỉ một ngón tay vào Long Kình Thiên nói với ba người kia:
- Ba vị, đây là tiểu tử không biết tự lượng sức mình, muốn cùng chúng ta tranh đoạt vị trí khách khanh trưởng lão ngày hôm qua ta nói với các vị.
Ba người khác cười cười.
- Thật sự là Thần Cấp tứ trọng, vốn là ta không tin, không nghĩ là thật.
Một người trong đó cười nói:
- Đợi lát nữa tỷ thí, nếu là ta rút được cùng một tổ với tiểu tử này, vậy thật là sảng khoái.
- Số ngươi tốt như vậy sao? Toàn bộ đại điện này, ai không hy vọng đụng với tiểu tử này chứ, đến lúc đó dễ dàng thắng một trận.
Một người khác cũng cười nói.
Lần này trong ba trăm mười hai người đến đây dự thi khách khanh trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông, Long Kình Thiên là thực lực yếu nhất.
Thiết Liệp vẻ mặt đùa cợt nói:
- Các vị cũng đừng nói như vậy, nói không chừng đợt lát nữa tiểu tử này bỗng nhiên nổi tiếng, đánh cho chúng ta răng rơi đầy đất đó.
Nói xong, nở nụ cười với ba người kia.
Những người khác trong đại điện cũng đều cười ra tiếng.
Sặc mặt Long Kình Thiên đạm mạc.
Bốn người Thiết Liệp cười đủ, rời khỏi.
Vẻ mặt Tống Chân tức giận nhìn bóng lưng bốn người kia.
- Thiết Liệp này ỷ vào mình cùng trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông có giao tình, khinh người quá đáng!
Tống Chân cả giận nói:
- Nếu không phải như vậy, hắn làm sao dám cuồng vọng như thế!
- Hả?
Long Kình Thiên nhìn Tống Chân.
Tống Chân giải thích nói:
- Hắn cùng Đại trưởng lão Phương Toàn của Vạn Bảo Thần Tông có quan hệ không tồi, nghe nói trước khi Phương Toàn tiến vào làm đệ tử của Vạn Bảo Thần Tông, cùng hắn là bạn chơi đùa từ nhỏ.
Long Kình Thiên gật đầu.
- Long Thần huynh đệ.
Tống Chân chần chờ một chút, khuyên:
- Ta cũng không phải không tin thực lực của ngươi, chính là ngươi cũng biết, đợi lát nữa tỷ thí, quyền cước không có mắt, nếu là gặp phải Thiết Liệp kia, chỉ sợ hắn sẽ hạ nặng tay, cho nên, ngươi nên....
Nói đến này, ngừng lại, ý tứ không cần nói cũng biết, hắn là bảo Long Kình Thiên "làm theo khả năng" nếu là không địch lại, thì chịu thua.
Chịu thua, so với đánh mất mạng vẫn tốt hơn.
Tỷ thí giống như vậy, cho dù là một phương đánh chết một phương khác, Vạn Bảo Thần Tông cũng sẽ không nhúng tay, bởi vì đối với Vạn Bảo Thần Tông mà nói, những người dự thi bọn họ, chỉ là người ngoài.
Long Kình Thiên nhìn con măt chân thành của Tống Chân, nở nụ cười, cười đến mức làm cho Tống Chân không thể hiểu được.
- Yên tâm đi, ta sẽ làm theo khả năng, nếu là ta thực sự không địch lại, ta sẽ chịu thua.
Long Kình Thiên nói.
Tống Chân vừa nghe, gật đầu cười nói:
- Long Thần huynh đệ có thể nghĩ như vậy, ta an tâm rồi.
Long Kình Thiên không nói cái gì nữa.
Lúc này, ở ngoài đại điện, mười mấy người thân mặc phục sức trưởng lão, Thái thượng trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông đi vào, hai vị lão giả gầy gò phía trước, rõ ràng là cường giả Cổ Thần, phía sau đều là cường giả Thần Cấp.
- Người kia là Phương Toàn.
Tống Chân nói với Long Kình Thiên, Long Kình Thiên đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy đại trưởng lão Phương Toàn đi theo phía sau hai vị cường giả Cổ Thần của Vạn Bảo Thần Tông, là một người thấp lùn!
Trong lúc đi tới, các trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông khác đều cao hơn hắn một cái đầu.
Phương Toàn tiến vào điện, nhìn thấy Thiết Liệp ở trong đja điện thì gật đầu, Thiết Liệp cũng cười bồi, hơi cúi người, gật đầu.
- Lần này Vạn Bảo Thần Tông chúng ta tuyển nhận bốn mươi chín vị khách khanh trưởng lão, nhận được các vị ưu ái, đến đây dự thi.
Một vị Thái thượng trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông đi tới trên đại điện, nhìn bốn phía chung quanh, mở miệng nói.
Đại điện liền thành một mảnh yên tĩnh.
- Tin rằng các vị cũng đã có chút hiểu rõ đối với một ít yêu cầu trong lần tuyển nhận khách khanh trưởng lão này của Vạn Bảo Thần Tông chúng ta.
Một vị Thái thượng trưởng lão khác của Vạn Bảo Thần Tông nói:
- Yêu cầu thứ nhất là có thực lực Thần Cấp, thứ hai là Luyện khí Đại tông sư, trung giai.
- Đối với những cái đó, chúng ta cũng đều hiểu rồi, như vậy xin Ngô Thừa huynh nói một chút, kế tiếp, là tỷ thí như thế nào.
Lúc này, một vị lão giả gầy nhỏ ở trên đại điện mở miệng nói.
Lão giả gầy nhỏ là một vị cường giả Cổ Thần đến dự thi lần này, hơn nữa là Cổ Thần nhị trọng.
Thái thượng trưởng lão Ngô Thừa của Vạn Bảo Thần Tông thấy là lão già gầy nhỏ, cười:
- Hóa ra là Thanh Xà Lão Tổ, đã như vậy, chúng ta đây liền nói ngắn gọn, tin rằng các vị đến đây dự thi lần này, ở trên mặt luyện khí, đều có trình độ Luyện khí Đại Tông Sư, như vậy, chúng ta kế tiếp phải dùng thực lực để tỷ thí, chọn ra bốn mươi chín người.
Yêu cầu tuyển nhận tuyển nhận khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông lần này đã công khia đối với bên ngoài, cho nên, người đến đây dự thi khẳng định đều thỏa mãn hai cái điều kiện này, nếu không thì không có khả năng đến đây.
Nghe được Thái thượng trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Ngô Thừa nói tỷ thí thực lực, tuyển ra bốn mươi chín người, chúng nhân tự nhiên không có dị nghị.
- Bởi lần dự thi này, có hai mươi mốt vị cường giả Cổ Thần, cho nên hai mươi mốt vị bằng hữu Cổ Thần này chính là trực tiếp tiến vào, các vị không có ý kiến gì chứ?
Một vị Thái thượng trưởng lão khác của Vạn Bảo Thần Tông nói tiếp.
Ở trong cái nhìn của hắn, cường giả Thần Cấp cùng cường giả Cổ Thần tỷ thí, căn bản là không có cách nào so sánh, cường giả Cổ Thần đánh chết cường giả Thần Cấp, chỉ là việc tiện tay.
Dưới đại điện, đám người Tống Chân cũng không ai dám dị nghị.
Bọn họ tự nhiên cũng không hy vọng đối chiến với cường giả Cổ Thần, đó quả thực là tìm chết.
Long Kình Thiên đứng ở trong đoàn người cũng không mở miệng.
Chúng nhân không ai dị nghị, vì vậy kế tiếp liền là hai trăm chín mươi mốt vị cường giả Thần Cấp như Long Kình Thiên tranh đoạt hai mươi tám danh ngạch.
Về phần đối thủ mỗi tổ, lại do trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông rút thăm để quyết định.
Chúng nhân cũng không có dị nghị.
Đám người Long Kình Thiên đều tự đem tên báo cho Vạn Bảo Thần Tông, trùng hợp chính là, trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông phụ trách rút thăm chính là Phương Toàn kia.
- Đệ nhất tổ, Hàn Thần đối chiến Tống Chân.
- Đệ nhị tổ, Hoằng Hòa đối chiến Giải Thiên.
- Đệ ngũ thập tổ, Thiết Liệp đối chiến Long Thần.
Khi Phương Toàn điểm đến Thiết Liệp đối chiến Long Thần thì lơ đãng ngừng một chút, cùng Thiết Liệp kia nhìn nhau liếc mắt, tuy rằng bí mật, thế nhưng không thoát khỏi được con mắt của Long Kình Thiên.
Trong lòng Long Kình Thiên cười nhạt.
- Được rồi, hiện tại mời đối thủ các tổ lên điện tỷ thí.
Sau khi điểm danh xong, Phương Toàn mở miệng hô.
Đại điện này của Vạn Bảo Thần Tông rất lớn, hơn nữa có cường giả Thiên Thần bố trí cấm chế không gian lĩnh vực, hai trăm chín mươi mốt vị Thần Cấp Long Kình Thiên có thể song song tiến lên đối chiến mà không bị ảnh hưởng gì.
Đám người Long Kình Thiên vốn thối lui đến một bên đại điện tiến lên, đi tới trên đại điện.
Thiết Liệp nhìn Long Kình Thiên đứng ở đối diện mình, hắc hắc cười nhạt:
- Tiểu tử, vận khí của ngươi rất không tồi, trận đầu gặp phải ta.
Long Kình Thiên gật đầu nói:
- Vận khí của ta luôn luôn không tồi.
Thiết Liệp ngẩn ra, tiện đà cười nói:
- Vận khí không tồi? Hắc hắc, được rồi, ta sẽ cho ngươi triệt để thể nghiệm tư vị vận khí không tồi một chút.
- Hiện tại, bắt đầu tỷ thí!
Lúc này, đại trưởng lão Phương Toàn Vạn Bảo Thần Tông hô lên.
Thanh âm của Phương Toàn vừa rơi xuống, nhất thời liền có người hướng đối phương xuất thủ, trong khoảng thời gian ngắn, ở trong đại điện chập chùng trùng điệp quyền ảnh, chưởng ảnh, kiếm quang, đao mang.
- Tiểu tử, ngươi ra tay đi.
Thiết Liệp đứng ở nơi đó, chắp tay mà đứng, nhìn Long Kình Thiên nói.
Bất quá, thanh âm của hắn vừa hạ xuống, đột nhiên bóng người chợt lóe, sắc mặt hắn đại biến, kinh hãi, vì hắn hoàn toàn không nhìn thấy Long Kình Thiên là làm sao biến mất.
Tiếp đó, một đạo lực lượng kinh khủng bỗng nhiên điểm hướng tới ngực hắn.
Thiết Liệp đau đớn hét thảm một tiếng, tiếp đó liên tục lui về phía sau, dừng ở chỗ đó, sau đó toàn thân rung động một hồi, ngũ khổng thất khiếu không ngừng phun ra máu, té trên mặt đất, không ngừng co quắp, kêu gào thảm thiết.
Tỷ thí vừa mới bắt đầu, các tổ khác đều còn đang chiến đấu kịch liệt, mà tiếng kêu thảm thiết của Thiết Liệp, khiến cho chúng nhân tren đại điện chú ý, toàn bộ chúng nhân nhìn qua, thấy thảm trạng của Thiết Liệp, tất cả đều ngẩn ra.
Mà đại trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Phương Toàn thấy thảm trạng của Thiết Liệp, sau khi ngẩn ra, nhìn về phía Long Kình Thiên, trong mắt chợt lóe hàn mang.
- Ngươi vừa rồi có thấy rõ người thanh niên kia là xuất thủ làm sao không?
Thái thượng trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Ngô Thừa nói với một vị Thái thượng trưởng lão khác.