Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 345: Tổ từ ở Băng Sơn Hải Vực




Nhưng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền muốn ngăn cản cũng đã muộn.

Năm người nghe hai giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền kinh kêu thì ngoái đầu nhìn, mới thấy họ đứng dưới đại điện. xem tại.

Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng dưới đại điện?

Năm người còn chưa hiểu có chuyện gì, Long Kình Thiên nhìn chưởng ấn to lớn ập đến, giơ tay phải vỗ, đón đỡ.

Một tiếng nổ to lớn vang lên, năm người thấy chưởng ấn to lướn nổ tung, lực lượng khủng bố tuôn trào. Năm người biểu tình kinh hoảng, vội vàng vỗ chưởng ra.

Lại là một tiếng nổ vang, năm người liên tục thụt lùi đến trước cửa điện mới ổn định lại.

Sau khi ổn định thân hình, năm người nhìn Long Kình Thiên, đôi mắt sợ hãi nhìn thanh niên tóc đen mặt ngoài chỉ có thần cấp thất trọng.

Chưởng lãng dư ba tán đi, đại điện yên tĩnh lại

Một lát sau, ông lão lúc trước ra tay chỉ vào Long Kình Thiên ngồi trên bảo tọa, hỏi giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ:

- Giáo chủ, đây rốt cuộc là chuyện gì?

- Người này là ai? Tại sao hắn ngồi trên bảo tọa giáo chủ?

Bốn người khác cũng nhìn hướng giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền. Thanh niên tóc đen ngồi trên bảo tọa giáo chủ, vậy mà giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đứng dưới đại điện không có ý kiến gì?

- Cái này...

Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không biết nên giải thích như thế nào.

Năm người này chính là Hộ Giáo Pháp Vương của Hoang Dã Thần Cung, nếu giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ làm ra chuyện bất lợi với Hoang Dã Thần Miếu thì năm người liên hợp có thể trừ chức giáo chủ của gã.

Có nhiều trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu bay tới, nhìn Long Kình Thiên ngồi trên bảo tọa, rất là giật mình.

Đột nhiên có một trưởng lão nhận ra Long Kình Thiên, ra tiếng kinh kêu:

- Long, Long Kình Thiên!?

Năm vị Hộ Giáo Pháp Vương nghe vậy cũng giật mình kêu lên:

- Long Kình Thiên?

Hộ Giáo Pháp Vương nhìn hướng Long Kình Thiên, thanh niên tóc đen này thế nhưng là Long Kình Thiên?

Vương trưởng lão lúc trước ra tay hỏi giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, giọng điệu không tốt:

- Vu Vũ, đây rốt cuộc là chuyện gì? Long Kình Thiên là địch nhân của Hoang Dã Thần Miếu chúng ta, tại sao bây giờ đến Man Thần phong chúng ta, còn ngồi trên bảo tọa giáo chu?

- Chuyện gì ư?

Giọng Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạtrumtruyen.vnag lên:

- Vu Vũ, Vu Kiền, còn có đám kia đều đầu vào chủ nhân của ta!

Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch chỉ vào mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu đứng cạnh giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ.

- Cái gì?

Mặc kệ là năm Hộ Giáo Pháp Vương đến trước, hay sau này trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu chạy tới đều kinh kêu, không dám tin nhìn đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền.

Trong đó một vị Hộ Giáo Pháp Vương sắc mặt âm trầm, gọi thẳng tên của giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TrumTruyen.vn chấm c.o.m

- Vu Vũ, Vu Kiền, chuyện này có thật không?

Hai người giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền thấy vậy gật đầu, nói:

- Đúng vậy.

Thế nhưng là thật sự!

Thấy giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền gật đầu, năm vị Hộ Giáo Pháp Vương, trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu khác vẻ mặt giật mình.

- Tốt, tốt!

Một vị Hộ Giáo Pháp Vương lạnh giọng nói:

- Vu Vũ, Vu Kiền, mười hai người các ngươi cấu kết với người ngoài bất lợi cho bản giáo, chúng ta năm người hiện tại bãi miễn chức giáo chủ của ngươi!

Hộ Giáo Pháp Vương kia nói xong cùng bốn người khác liếc nhau, hai tay vung kết thành thủ ấn. Thủ ấn chợt lóe, phù lệnh bỉ ẩn nửa vòng tròn bay ra khỏi không gian.

Phù lệnh bí ẩn xuất hiện, tất cả trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu đều quỳ xuống.

- Cung nghênh Thần Hỏa lệnh!

Ngay cả giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu cũng vẻ mặt kinh sợ nhìn phù lệnh.

Một Hộ Giáo Pháp Vương quát:

- To gan, Vu Vũ, Vu Kiền, các ngươi thấy Thần Hỏa lệnh mà xám không quỳ?

Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền biểu tình âm trầm.

Lại một Hộ Giáo Pháp Vương quát:

- Vu Vũ, Vu Kiền, mười hai người các ngươi hiện tại còn không mau mau bắt Long Kình Thiên xuống dưới, lập công chuộc tội!

Nhưng Hộ Giáo Pháp Vương mới dứt lời thì tay Long Kình Thiên hút, trong ánh mắt giật mình của đám người của Hoang Dã Thần Miếu, hắn hút Thần Hỏa lệnh vào tay.

- Thần Hỏa lệnh?

Long Kình Thiên nhìn phù lệnh trong tay, phụ lệnh truyền ra từng đợt cấm chế lực lượng.

Hộ Giáo Pháp Vương lúc trước ra tay với Long Kình Thiên gào thét:

- Long Kình Thiên, càn rỡ, ngươi quá to gan, bỏ Thần Hỏa lệnh xuống!

Hộ Giáo Pháp Vương trảo hướng Long Kình Thiên.

- Âm hồn bạch cốt trảo!

Một trảo đánh ra, chỉ thấy bạch cốt trảo ấn xuất hiện, quanh nó xoay tròn từng âm hồn đen hú thê lương, nhiếp hồn người.

Long Kình Thiên thấy vậy hừ lạnh, bàn tay vỗ ra.

- Đại la chưởng!

Chớp mắt bạch cố trảo to lớn và vô số hắc sắc âm hồn bạo tán, tiếp theo, Hộ Giáo Pháp Vương văng ra.

- Phụt.

Hộ Giáo Pháp Vương hộc bãi máu, đập mạnh vào vách tường đại điện. Đại điện rung lên.

Lần này Long Kình Thiên không nương tay nữa.

Đám trưởng lão, thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu thấy Hộ Giáo Pháp Vương đập vào vách tường, trượt xuống dưới thì yên lặng, vẻ mặt chấn kịnh nhìn Long Kình Thiên.

Bốn vị Hộ Giáo Pháp Vương khác cũng vẻ mặt hoảng sợ.

Một chưởng đáinh bay một vị cổ thần lục trọng đỉnh cường giả? Giờ bọn họ mới biết vừa rồi Long Kình Thiên còn nương tay, không đánh hết sức.

- Long, Long Kình Thiên!

Hộ Giáo Pháp Vương kia bò dậy, người đẫm máu, giọng khàn khàn nói:

- Cho dù chúng ta chết cũng sẽ không thần phục ngươi, ngươi đừng hy vọng chúng ta giống như đám Vu Vũ, Vu Kiền làm chó của ngươi!

Hộ Giáo Pháp Vương nói xong phi một tiếng, phun ra máu trong miệng.

Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:

- Vậy sao?

Long Kình Thiên giơ tay chỉ, một luồng sáng đen xuyên qua trán Hộ Giáo Pháp Vương kia. Hộ Giáo Pháp Vương mới định tức giận gặn hỏi thì đột nhiên toàn thân ngũ tạng lục phủ như bị ngàn đao cắt xé, hét thê thảm.

Nhìn bộ dạng Hộ Giáo Pháp Vương kia hú hét, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền, mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu khác run rẩy, nhớ lại lúc trước thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng hưởng thụ liệt hỏa địa ngục.

Bốn Hộ Giáo Pháp Vương khác thấy vậy bay lại muốn cứu trị, nhưng họ vừa chạm vào người Hộ Giáo Pháp Vương kia liền cảm giác ngũ tạng lục phủ như bị ngàn đao cắt xé.

Bốn người mặt trắng bệch, giật nảy mình thụt lùi.

Trong đó một người quay đầu trừng Long Kình Thiên:

- Long Kình Thiên, ngươi đã làm gì với Trần An Đắc pháp vương?

Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:

- Làm cái gì? Chỉ khiến hắn cảm nhận mùi vị thiên đao địa ngục.

Mọi người kinh kêu:

- Thiên đao địa ngục!

Bốn vị Hộ Giáo Pháp Vương nhớ lại lúc trước đụng vào người Trần An Đắc pháp vương thì gũ tạng lục phủ như bị ngàn đao cắt xé thống khổ, mặt càng trắng bệch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.