Trong Vạn Bảo Thần Sơn, Phượng Minh Cung, sắc mặt Hứa Vũ Quân lúc này vô cùng âm trầm:
- Rốt cuộc là ai đã đem tin tức tiết lộ ra ngoài?
Chuyện phụ thân nàng mất tích, vốn dĩ cũng chỉ có mỗi mình nàng cùng với Hắc Long biết mà thôi.
Nàng đã hạ lệnh nghiêm cấm tiết lộ tin tức, nhưng mà chỉ không đến một ngày, tin tức này đã lan truyền khắp nơi trong Vị diện Vạn Bảo rồi!
Hắc Long hẳn là không có khả năng đem tin tức tiết lộ ra ngoài, như vậy thì chỉ có duy nhất một khả năng, chính là cái người đã lén tiến vào trong Không gian Hồn Khí kia đã đem tin tức tiết lộ ra mà thôi!
- Tiểu thư, người này dụng tâm vô cùng ngoan độc a!
Hắc Long ở một bên nói. Hiển nhiên hắn cũng nghĩ ra người tiếc lộ tin tức là ai.
Trong lòng Hứa Vũ Quân phiền muộn thở dài. Chuyện mà nàng lo lắng nhất cuối cùng vẫn đã xảy ra.
Hiện tại Ma Tộc tiến công, người này lại ngay tại lúc này đem tin tức tiết lộ ra ngoài, khiến cho toàn bộ Vị diện Vạn Bảo khủng hoảng bất an, lòng người đệ tử Vạn Bảo Thần Tông không xong, dụng tâm quả thật quá mức hiểm độc.
- Nếu như biết được người này là ai, ta nhất định khiến hắn…
Cặp mắt Hứa Vũ Quân lóe ra hàn quang lạnh lẽo.
- Tiểu thư, không xong rồi!
Lúc này, thị nữ Hứa Na của Hứa Vũ Quân đột nhiên tiến đến, bối rối nói.
Cặp mày Hứa Vũ Quân nhăn tít lại:
- Chuyện gì?
- Tiểu thư, Trưởng Lão Vương, đại sự không xong rồi! Thái thượng Trưởng lão Phạm Tiếu dẫn theo một đám Trưởng lão, Thái thượng Trưởng lão phản bội Thần Tông, hiện tại đã ly khai nội sơn rồi!
Thị nữ Hứa Na gấp gáp nói.
- Cái gì?
Hứa Vũ Quân bỗng nhiên đứng thẳng lên, ánh mắt lãnh liệt:
- Phạm Tiếu này lá gan thật lớn a, cũng dám đem người phản bội Thần Tông, đây chính là tội đáng muôn chết!
Hắc Long cũng cả kinh một trận, trong lòng bốc lên sát ý ngùn ngụt. Không nghĩ đến tin tức Thần Chủ mất tích vừa mới truyền ra chưa bao lâu, Phạm Tiếu này thế nhưng lại đã đem người phản bội Vạn Bảo Thần Tông rồi!
Phạm Tiếu này, chính là sư phó của Phương Toàn, Đại Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông!
- Tiểu thư, việc này chỉ sợ không đơn giản!
Một lúc sau, đầu óc Hắc Long thoáng thanh tỉnh lại, trầm ngâm nói.
Hứa Vũ Quân nghe vậy, trong đầu cũng thanh tỉnh lại một chút. Điều mà Hắc Long nghĩ đến, nàng cũng đã nghĩ đến.
- Phạm Tiếu này thế nhưng lại dám can đảm phản bội lại Thần Tông, sau lưng hẳn là có người! Bằng không, dù cấp cho hắn một vạn lá gan, hắn cũng không dám làm như vậy!
Hắc Long nhàn nhạt nói.
Hứa Vũ Quân gật gật đầu, sau đó quay đầu lại nói với thị nữ Hứa Na, hỏi:
- Cùng với Phạm Tiếu phản bội Thần Tông có bao nhiêu Trưởng lão, Thái thượng Trưởng lão?
- Thái thượng Trưởng lão có ba mươi lăm người, còn Trưởng lão, có một trăm sáu mươi hai người!
Hứa Na thoáng chần chừ trong chốc lát, cuối cùng vẫn là bẩm báo chi tiết rõ ràng.
- Cái gì?
Sát ý trong mắt Hứa Vũ Quân càng nồng đậm hơn.
Vốn dĩ nàng nghĩ rằng Phạm Tiếu mặc dù có thể dụ dỗ được một vài người phản bội Thần Tông, nhưng cũng không nhiều lắm, không nghĩ tới thế nhưng lại dụ dỗ được đến ba mươi lăm vị Thái thượng Trưởng lão, một trăm sáu mươi hai vị Trưởng lão!
- Chết! Đám người Phạm Tiếu kia toàn bộ đều phải chết!
Hứa Vũ Quân lạnh lùng nói:
- Truyền lệnh đi xuống, chặn giết đám người Phạm Tiếu, toàn bộ giết chết hết. Những người dám can đảm phản bội Vạn Bảo Thần Tông, tru sát toàn tộc!
Nàng biết vào thời điểm này căn bản không thể mềm lòng.
Trong lòng thị nữ Hứa Na khẽ rung lên:
- Vâng, tiểu thư!
Tiếp theo nàng liền rời khỏi Phượng Minh Cung, truyền đạt mệnh lệnh của Hứa Vũ Quân đi xuống.
- Chúng ta cũng đi ra đó đi!
Hứa Vũ Quân nói với Hắc Long. Nói xong, nàng phi thân bay lên, liền rời khỏi Phượng Minh Cung. Hắc Long ứng tiếng, đi sát theo phía sau.
Chính là, hai người Hứa Vũ Quân vừa mới bay ra khỏi Phượng Minh Cung, đột nhiên, toàn bộ Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông chợt chấn động lên một trận.
Hai người Hứa Vũ Quân, Hắc Long nhìn nhau cả kinh.
Tiếp theo, lại là một hồi chấn động kịch liệt.
Lúc này, hai người Thái thượng Trưởng lão Vạn Bảo Thần Tông Ngô Thừa cùng Huyền Diệp chợt hoảng hốt bay đến.
Sau khi hai người hành lễ, Hứa Vũ Quân hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
- Hồi bẩm tiểu thư, chẳng biết từ nơi đâu xuất hiện một đám cường giả, đang phát động công kích hướng về phía Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông chúng ta!
Ngô Thừa gấp gáp nói.
Sắc mặt Hứa Vũ Quân âm trầm nói:
- Có bao nhiêu người? Thực lực đối phương như thế nào?
- Có hơn trăm vạn người, toàn bộ đều là cường giả Thánh cấp trở lên. Hơn nữa cũng không hề ít cường giả Cổ Thần và Thần cấp!
Huyền Diệp gấp giọng nói.
- Mấy trăm vạn cường giả từ Thánh cấp trở lên?
Trong lòng Hứa Vũ Quân dần dần trầm mặc xuống.
Nhóm người này, khẳng định không phải là người của Ma Tộc. Đại quân Ma Tộc cho đến bây giờ vẫn còn đang không ngừng công kích bên ngoài tinh không của Vị diện Vạn Bảo, còn chưa thể phá vỡ được phòng ngự của Vị diện Vạn Bảo, chri có thể là các thế lực lớn lúc trước đã ở sẵn bên trong Vị diện Vạn Bảo mà thôi!
Tuy rằng Vị diện Vạn Bảo bình thường là do Vạn Bảo Thần Tông khống chế, nhưng mà vẫn có Phân bộ các thế lực khác cùng tồn tại ở nơi này. Lúc trước Vạn Bảo Thần Tông cho phép các thế lực lớn ở Vị diện Vạn Bảo mở Phân bộ, chính là lo lắng cho nhu cầu phát triển của Thương hội Vạn Bảo. Không nghĩ đến hiện tại không ngờ đã trở thành tai họa ngầm!
- Truyền mệnh lệnh đi xuống, toàn lực khởi động Vạn Sơn Thông Thiên Đại Trận, đánh chết tất cả ngoại địch!
Hai mắt Hứa Vũ Quân bắn ra quang mang lãnh liệt:
- Điều tra lai lịch của những người này, đem Phân bộ của các thế lực lớn ở trong Vị diện Vạn Bảo toàn bộ tiêu diệt hết, phải diệt sạch tận gốc!
Lúc này Hứa Vũ Quân đã động sát ý rồi. Đã thật lâu rồi chưa từng có ai khiến cho nàng động sát ý như vậy. xem tại TrumTruyen.vn
Nàng muốn mượn dùng chuyện này để dẹp yên lại Vị diện Vạn Bảo!
- Vâng, tiểu thư!
Hai người Ngô Thừa, Huyền Diệp cung kính ứng tiếng.
- Ha ha ha ha…
- Ha ha ha ha…
Trong lúc hai người Ngô Thừa, Huyền Diệp định rời đi, truyền xuống mệnh lệnh của Hứa Vũ Quân, khởi động Vạn Sơn Thông Thiên Đại Trận để đánh chết ngoại địch, đột nhiên bên trên thiên không chợt vang lên thanh âm cười to ha ha. Thanh âm này vang lên thật đột ngột, vang vọng khắp cả thiên địa. Tất cả các đệ tử Vạn Bảo Thần Tông đang ở trong Vạn Bảo Thần Sơn này cũng đều nghe thấy được tiếng cường cuồng vọng mang theo sự trào phúng mãnh liệt này.
Hứa Vũ Quân cùng với Hắc Long rùng mình lên một cái, sau đó hai mắt lóe sáng hàn quang, triển khai thần thức điều tra.
- Là ai? Mau lăn ra cho ta!
Hắc Long trợn mắt đảo quét xung quanh. Nhưng mà tiếng cười to này vẫn cuồn cuộn mênh mông, phảng phất như là đến từ bốn phương tám hướng, ngay cả hắn cũng không cách nào xác định được chỗ ẩn thân của đối phương, điều này làm cho trong lòng hắn giật mình không nhỏ.
- Lăn ra đây? Khẩu khí thật lớn a!
Lúc này, tiếng cười đột nhiên đình chỉ, một đạo thanh âm từ trên hư không chợt truyền xuống. Ngay khi thanh âm vừa mới truyền ra, Hắc Long chỉ cảm thấy có vô số thanh kiếm đâm thẳng vào trong linh hồn chi hải của chính mình.
- Công kích linh hồn?
Hai mắt Hắc Long kinh nghi bất định.
- Hắc hắc… cũng có chút kiến thức a!
Thanh âm từ trong hư không lại vang lên.
Đột nhiên, một đạo kiếm quang chợt từ trong hư không xuất hiện, đâm thẳng về phía Hắc Long. Đạo kiếm quang này hư vô mờ mịt, lúc ẩn lúc hiện, khiến người ta căn bản không thể nào nắm bắt được. Hắc Long không ngừng lui nhanh về phía sau, thế nhưng mà bất luận hắn có tránh lui như thế nào đi chăng nữa, đều kinh hoàng phát hiện, đạo kiếm mang kia cũng mãi chỉ thẳng về phía mi tâm của hắn.
Hắc Long vừa sợ vừa giận, đột nhiên đánh ra một chưởng.
- Hắc Long Thần Chưởng!
Một đầu Hắc long điên cuồng gào thét phóng ra, cùng với đạo kiếm mang kia va chạm cùng một chỗ với nhau. Một tiếng tranh lớn vang lên!
Khiến cho Hứa Vũ Quân giật mình chính là đạo kiếm mang kia thế nhưng lại xuyên thấu thẳng qua đầu Hắc long kia, hơn nữa vẫn hướng về phía Hắc Long đâm thẳng tới.
Hắc Long hoảng hốt, đột nhiên nâng tay lên vỗ mạnh một cái. Cánh tay hắn chắn phía trước, đạo kiếm quang này đánh thẳng lên cánh tay Hắc Long. Phần hộ giáp của cánh tay ầm một tiếng, nhất thời nổ tung.
Mọi người nhất thời kinh hoàng khiếp đảm.
Lúc này, một đạo nhân ảnh đột nhiên từ bên trong hư không xuất hiện, là một gã thanh niên xinh đẹp tuyệt mỹ. Đúng vậy, tuyệt mỹ, xinh đẹp đến mức kinh tâm động phách. Thậm chí là ngay cả Hứa Vũ Quân cũng không thể không thừa nhận vẻ đẹp của gã thanh niên này.
Gã thanh niên tuyệt mỹ này đứng thẳng ở nơi đó, khoanh tay mà đứng, giống như một vị Quân vương chúa tể thiên hạ vậy, thiên địa vạn vật cũng phải thần phục dưới chân của hắn vậy.
- Ngươi là ai?
Hắc Long kinh sợ nói.
Gã thanh niên cũng không có trả lời, mà là đạm mạc nói:
- Có thể tiếp được Hư Vô Nhất Kiếm của ta, có chút thực lực a! Chẳng qua, ngươi còn chưa có tư cách biết tên của ta!
Ngay cả Hắc Long là cường giả Thiên Thần Nhất trọng cũng đều không có tư cách biết tên sao? Nếu như là bình thường, tất cả mọi người đều thấy rằng gã thanh niên này cực kỳ cuồng vọng, nhưng mà hiện tại, không ai lại dám nghĩ như vậy.