Thiên Tôn Trùng Sinh

Chương 387: Thiên Thần Vẫn Lạc




- Như thế nào có thể? Như thế nào có thể?

Lục Bào Thần Tổ nhìn thấy Thái Hoàng Cự Thụ thế nhưng lại muốn từ trên mặt đất giãy dụa bay lên, muốn giãy thoát khỏi sự khống chế của Vực Chủ Phủ, không khỏi điên cuồng rít gào lên. Hắn phẫn nộ chỉ thẳng về phía Long Kình Thiên, quát lớn:

- Giết! Giết hắn cho ta! Giết hắn!

- Nếu như Thái Hoàng Cự Thụ bị hắn lấy đi, kết cục của các ngươi sẽ vô cùng thê thảm, toàn bộ đều chết không toàn thây!

- Mau giết hắn!

Lục Bào Thần Tổ phẫn nộ, hét lớn với đám cường giả Thần cấp của Vực Chủ Phủ. Đám cường giả Thần cấp này nhất thời phản ứng lại, toàn bộ vẻ mặt khủng hoảng. Đúng như những gì Lục Bào Thần Tổ nói, nếu như Thái Hoàng Cự Thụ bị lấy đi, như vậy kết cục của bọn họ sẽ phi thường thê thảm.

Những gã cường giả Thần cấp Vực Chủ Phủ này toàn bộ liền điên cuồng hướng về phía Long Kình Thiên phóng vọt đi tới.

Long Kình Thiên thấy thế, hừ lạnh một tiếng, đem chín thanh Thần kiếm tế ra, biến hóa thành một dòng Kiếm hà dài vạn dặm, không ngừng lượn vòng, bảo vệ phạm vi mười vạn dặm bốn phía thân thể của Long Kình Thiên.

Công kích của đám cường giả Thần cấp Vực Chủ Phủ này không ngừng va chạm lên trên Kiếm hà, phát ra những thanh âm nổ vang không ngớt, Kiếm hà cũng bị chấn động không thôi.

Đúng lúc này, Thái Hoàng Cự Thụ kia lại giãy dụa kịch liệt một trận. Vô số cấm chế của Vực Chủ Phủ nhất thời bị phá vỡ. Ầm một tiếng bạo vang, chỉ thấy vô số sợi rễ khổng lồ của Thái Hoàng Cự Thụ hoàn toàn giãy thoát ra khỏi lòng đất, bay thẳng lên không trung.

Những sợi rễ cây này cũng giống như đám nhánh cây vậy, cũng đều dài đến mấy vạn dặm.

Hai mắt Long Kình Thiên chợt lóe ra quang mang, quát lớn một tiếng:

- Lên!

Tiếng quát của Long Kình Thiên vừa dứt, Thái Hoàng Cự Thụ kia thế nhưng đột nhiên bay thẳng lên không trung. Thái Hoàng Cự Thụ bay lên, đám cường giả Vực Chủ Phủ kia trốn tránh không kịp, chẳng biết bị Thái Hoàng Cự Thụ đâm chết bao nhiêu người.

Thái Hoàng Cự Thụ này chính là Thần thụ của Thần Giới, lại trải qua không biết bao nhiêu vạn năm sinh trưởng, thân cây tự nhiên so với Vị diện Thiên Man còn cứng rắn hơn rất nhiều. Đám cường giả Thánh cấp, Thần cấp Vực Chủ Phủ như thế nào có thể chống cự nổi? Còn đám binh lính từ Hoàng cấp, Đế cấp trở xuống kia, càng không cần phải nói đến.

Sau khi Thái Hoàng Cự Thụ bay lên trên không trung, hai tay Long Kình Thiên chỉ lên ngực mình một cái, từ trong ngực hắn chợt bay ra một giọt huyết dịch. Giọt huyết dịch này màu hoàng kim, phát ra quang mang chói mắt, giống hệt như một viên bảo thạch hoàng kim vậy.

Dưới ánh mắt giật mình kinh ngạc của đám người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, giọt huyết dịch này bay về phía Thái Hoàng Cự Thụ, chỉ trong khoảnh khắc liền tiến nhập vào trong thân cây của Thái Hoàng Cự Thụ. Tiếp theo, trên thân Thái Hoàng Cự Thụ chợt lóe ra quang mang chói mắt, không ngừng hướng về phía Long Kình Thiên mà bay tới.

- Không! Không!

Lục Bào Thần Tổ nhìn thấy Thái Hoàng Cự Thụ hướng về phía Long Kình Thiên bay tới, lại điên cuồng rít gào lên. Trong tay hắn xuất hiện một thanh đao lớn, đột nhiên hướng về phía Long Kình Thiên bổ mạnh xuống.

Long Kình Thiên thấy thế, tay phải khẽ vung lên, dòng Kiếm hà khổng lồ kia liền hướng về phía Lục Bào Thần Tổ mà công kích tới. Lục Bào Thần Tổ kinh hãi, không thể không buông tha Long Kình Thiên, đón đỡ Kiếm hà.

Lúc này, Long Kình Thiên chợt đem Vị diện Thiên Man tế ra. Thái Hoàng Cự Thụ liền bay vào bên trong Vị diện Thiên Man. Sau khi Thái Hoàng Cự Thụ bay vào trong Vị diện Thiên Man, liền bay đến trung tâm của Vị diện Thiên Man, giống như một tòa cự sơn Thượng Cổ, chậm rãi hạ xuống. Vô số sợi rễ dài vạn dặm không ngừng xâm nhập xuống nền đất của Vị diện Thiên Man, cuối cùng hoàn toàn tọa lạc trên mặt đất của Vị diện Thiên Man.

Thái Hoàng Cự Thụ thế nhưng lại cùng với Vị diện Thiên Man dung hợp lại cùng nhau!

Lúc này, Hỗn Độn Ngũ Lôi Thụ lại bay trở về Trấn Thiên Tháp.

Nhìn thấy kết quả này, hai mắt Lục Bào Thần Tổ đỏ bừng, rít gào rống giận liên tục, giống như lâm vào điên cuồng vậy, toàn thân phát ra sát khí khủng bố.

- Tiểu tử, đem Thái Hoàng Cự Thụ giao ra đây! Bằng không, cho dù ngươi có chạy ra khỏi Tinh hệ Ba Nhĩ, ngươi cũng đều sẽ phải chết, bị khổ hình tra tấn vô cùng vô tận mà chết!

Hắn rít gào quát thẳng Long Kình Thiên.

Đây chính là Thái Hoàng Cự Thụ a, là linh vật do Vực Chủ Phủ trải qua vô số vạn năm dùng không biết bao nhiêu thần vật, tinh huyết của cường giả Cổ Thần, Thiên Thần mà bồi dưỡng, mất tâm huyết vô số vạn năm của Vực Chủ Phủ mới bồi dưỡng ra được như thế, so với Bảo khố của Vực Chủ Phủ hiện tại còn quý giá hơn nhiều. Tất cả mọi người ở Vực Chủ Phủ có thể chết hết, nhưng mà gốc Thái Hoàng Cự Thụ này không thể mất đi!

- Giao ra đây?

Long Kình Thiên cười lạnh. Một khi gốc Thái Hoàng Cự Thụ này đã bị hắn thu rồi, làm sao có thể giao ra nữa? Long Kình Thiên nhìn về phía Lục Bào Thần Tổ đang điên cuồng rít gào, khống chế Vị diện Thiên Man, đột nhiên hướng về phía Lục Bào Thần Tổ đập tới.

Lục Bào Thần Tổ một bên chắn lại Kiếm hà, nhìn thấy Vị diện Thiên Man hướng về phía mình công kích tới nhất thời kinh hãi. Hai tay hắn vội đánh ra, đẩy về phía Vị diện Thiên Man. Nhưng mà Vị diện Thiên Man sau khi dung nhập với Thái Hoàng Cự Thụ, công kích đâu chỉ mạnh hơn gấp đôi? Hơn nữa lúc này Lục Bào Thần Tổ đã không còn sự trợ giúp của Thái Hoàng Cự Thụ, một mạnh lên, một yếu đi, Lục Bào Thần Tổ này như thế nào có thể ngăn cản được?

Thế đi của Vị diện Thiên Man cũng không hề dừng lại, nhất thời Lục Bào Thần Tổ liền bị đánh bay ra, giống như một khỏa lưu tinh từ trên thiên không rơi xuống.

Ầm ầm!

Một tiếng nổ vang, Lục Bào Thần Tổ đã hung hăng đập thẳng xuống mặt đất của Vị diện Xích Nhất, tạo thành một cái hố sâu không thấy đáy.

Tay phải Long Kình Thiên chụp một cái, liền đem Lục Bào Thần Tổ từ trong cái hố sâu kia chụp trở ra. Mọi người nhìn lại, chỉ thấy Lục Bào Thần Tổ lúc này y phục toàn thân rách nát không chịu nổi, huyết nhục mơ hồ, mặt mày nhếch nhác.

Mọi người nhìn thấy thế, đều hít mạnh một ngụm lương khí.

Lục Bào Thần Tổ chính là cường giả Thiên Thần Nhị trọng Đỉnh phong, thế nhưng lại không chịu đựng nổi một cái va chạm với Vị diện Thiên Man!

Lục Bào Thần Tổ bị Long Kình Thiên chụp từ trong cái hố sâu kia ra, khẽ mở ra cặp mắt yếu ớt, đột nhiên cười lên điên cuồng, thanh âm cười đến mức cực kỳ bi thống:

- Không nghĩ tới Lục Bào Thần Tổ ta tung hoành Tinh vực Xích Thành ngàn vạn năm, cuối cùng lại rơi vào kết cục như thế này! Ngươi tên là Long Thần phải không? Chẳng qua, ngươi muốn giết ta cũng không dễ dàng như vậy đâu!

Toàn thân Lục Bào Thần Tổ chợt đại trướng quang mang, thần lực từ bên trong cơ thể không ngừng điên cuồng bộc phát ra. Không gian chấn động, phía trên tinh không mênh mông đột nhiên xuất hiện một cái vòng xoáy khổng lồ.

- Không xong! Hắn phóng thích thần lực toàn thân, câu thông Thần Giới, muốn phi thăng lên Thần Giới!

Đám người Tử Thiên Long Hoàng kinh hãi.

Sắc mặt Lục Bào Thần Tổ dữ tợn, ha ha cười lớn:

- Đến lúc đó chỉ cần tiến vào Thần Giới, ta liền sẽ đùa chết các ngươi!

Long Kình Thiên nhìn thấy thế, sắc mặt lạnh lùng, hai tay đột nhiên hướng về phía trước chém mạnh một cái. Chỉ thấy trong không trung chợt xuất hiện một vết rách không gian. Vết rách không gian kia không ngừng mở rộng ra, không ngờ lại đem thần lực trên người Lục Bào Thần Tổ cùng với Thần Giới cắt đứt, hoàn toàn ngăn cách ra.

Sự câu thông giữa Lục Bào Thần Tổ cùng với Thần Giới bị cắt đứt, như vậy có ý nghĩa là quá trình phi thăng Thần Giới đã bị cắt ngang. Lục Bào Thần Tổ không khỏi hoảng sợ:

- Không! Không! Như thế nào lại như vậy? Như thế nào có thể?

Nhưng mà, hắn còn chưa có nói hết, liền bị Long Kình Thiên oanh kích một quyền lên trên ngực. Lục Bào Thần Tổ liền cảm giác được thanh âm trái tim vỡ nát từ trong ngực mình truyền ra.

Trong miệng hắn không ngừng phun ra máu tươi.

- Long, Long Thần, ngươi…

Lục Bào Thần Tổ kinh hoàng nhìn chằm chằm Long Kình Thiên, hai mắt tràn ngập hận ý dày đặc.

Chẳng qua, ngay sau đó Long Kình Thiên lại oanh kích thêm một quyền lên trên ngực của hắn. Cường giả Thiên Thần, sinh mệnh của Thần thể rất mạnh, tự nhiên sẽ không dễ dàng chết như vậy. Truyện được copy tại Truyện FULL

Sau khi Long Kình Thiên oanh kích ra năm sáu quyền, Lục Bào Thần Tổ yếu ớt đến mức đáng thương, lúc đó mới dừng lại. Tay phải hắn ấn mạnh một cái lên hư không trên đỉnh đầu Lục Bào Thần Tổ, quang mang từ đó tiến nhập vào.

Một lúc sau, Long Kình Thiên đem hai tay thu hồi lại, hai mắt phát ra sát ý nồng đậm.

Theo như ký ức của Lục Bào Thần Tổ cho biết, quả nhiên hai người Hứa Vũ Quân, Hắc Long đã rơi vào trong tay Nguyên Tôn kia!

Mà Nguyên Tôn kia, không ngờ lại là Phủ chủ của Bất Hủ Thần Phủ!

Long Kình Thiên nhìn về phía Lục Bào Thần Tổ đã yếu ớt không còn chút sức lực, không hề do dự, đột nhiên oanh kích ra một quyền cuối cùng, hoàn toàn chấm dứt mạng sống của Lục Bào Thần Tổ. Khi Lục Bào Thần Tổ chết, hai mắt trợn ngược, tràn ngập sự hoảng sợ vô tận, còn có cả tức giận, sát ý nữa.

Một vị cường giả Thiên Thần, cứ như vậy mà chết đi!

Tinh vực Xích Thành, chẳng biết đã có bao nhiêu vạn năm chưa từng có cường giả Thiên Thần ngã xuống. Đám người Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu nhìn về phía thi thể của Lục Bàn Thần Tổ, trong lòng khó nén nổi kinh ngạc.

Đám cường giả Vực Chủ Phủ đang bị Kiếm hà ngăn cản bên này thì lại khó nén khỏi sự hoảng sợ trong lòng.

Long Kình Thiên nhìn về phía thi thể của Lục Bào Thần Tổ, hướng về phía đám người Tử Thiên Long Hoàng, nói:

- Các người giúp ta hộ pháp!

Đám người Tử Thiên Long Hoàng hồi tỉnh khỏi sự kinh hãi, không khỏi giật mình. Chẳng lẽ chủ nhân muốn luyện hóa thi thể của Lục Bào Thần Tổ?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.