Ma Kết thoải mái rời khỏi khu nhà của Gregory. Giải quyết được cái mớ hỗn độn này hắn đương nhiên cảm thấy vui vẻ, nhìn gương mặt của Gregory lúc ấy hắn thực sự là muốn cười thêm mấy tiếng, nhưng bản thân mình là khách của khu nhà đó mà cười chủ, thì không biết sau này cậu ta nhìn những người khác như thế nào.
Vừa thấy phu nhân Fiona vào bên trong khu nhà đó, hắn cũng không quan tâm giữa bọn họ có quan hệ gì hay không. Nhưng nếu có thì e rằng phu nhân Fiona bị ba người Raina, Sofia và Gregory nắm lấy dây cót đằng sau lưng mất rồi. Hôm nay chuyện bọn họ lấy được nửa lọ thuốc giải của Thiên Yết sớm đã vui lên tận mây xanh, cả khu nhà chỉ thiểu điều mở tiệc ăn mừng thôi, mừng niềm hy vọng Sofia lại về với bọn họ.
Ma Kết vẫn còn cảm thấy bọn họ may mắn vì chúng có Gregory không quan tâm đến danh vọng bởi đơn giản hắn ta chẳng có chút danh phận nào trong Dinh thự nên đã không hy vọng gì việc mình được cha ruột trọng dụng, chỉ còn có việc cùng Raina và Sofia cấu kết thành một đội đưa cô ta lên, nếu thực sự sau này cô ta trèo cao thì hắn cũng được sống thoải mái rồi.
"Anh?"
Ma Kết dừng lại, giống như có ai đó đã gọi mình trong mấy cái bụi cây xung quanh. Tóm lại là những đứa em trai em gái của hắn đều có sở thích lạ lùng trốn trong bụi gọi hắn, khiến hắn còn tưởng là vong hồn nào đó tới đòi ích lợi.
"Sao đó? Là ai?"
Danna từ sau hàng rào hoa đi ra, trên tay còn cầm theo một cái đèn bão sáng trưng, nhờ đó mà hắn đôi mắt nàng ta vùa đỏ lại trũng xuống sưng bóng. Nhìn bộ dạng này thì chắc chắn là trải qua một đêm không ngủ mà ngồi rên rỉ khóc, không bị phạt vì ám hại con gái cưng của chủ Dinh thự đã là tốt lắm rồi. Còn tới đây mở miệng cầu cứu hắn hoặc vui vẻ khi biết được Thiên Yết bị nhốt trong khu phía Tây đó thì chắc là hắn sẽ tìm cách chặn lưỡi của con nhóc này mất.
Thấy anh trai lạnh nhạt, Danna trong lòng càng sợ. Quả nhiên lời đồn trong Dinh thự không phải là giả, anh trai nàng thật sự chẳng còn muốn liên quan một kẻ vừa ngã ngựa khỏi khu nhà quyền lực kia là nàng nữa. Hiện bây giờ tình hình của nàng không phải là quá thảm nhưng cũng không được tùy tiện thoải mái như trước nữa, nàng chỉ có thể sống dưới hình bóng của mẹ ruột, lấy bà ấy làm bùa hộ mệnh sống qua ngày. Giả dụ như, phu nhân Samantha không phải mẹ của nàng, Ma Kết cũng không phải anh trai nàng thì phải tính sao đây?
"Làm sao? Có chuyện gì?"
Giọng nói của Ma Kết cũng lạnh nhạt. Danna biết từ lúc anh trai mười tám cũng đã lạnh nhạt dần với nàng, trái lại đối với Thiên Yết càng lúc càng quan tâm khiến nàng không khỏi ghen tị. Rõ ràng nàng là em gái cùng một mẹ sinh ra với Ma Kết nhưng hắn đối xử lạnh lùng với nàng, bên ngoài nhìn vào thì ai cũng cho rằng với Thiên Yết là hắn làm khó nhưng nàng đều nhìn ra thực chất năm lần bảy lượt là anh trai nàng gợi ý cách cho nàng ta dễ bề leo hạng, thành công cân bằng lại thế lực không để nàng tùy ý bắt nạt được nữa.
Giờ thì hay rồi, nàng ta giấu thuốc chữa cho Sofia đi, tự tay mình ép cha phải nhốt mình lại, chẳng hiểu sao nàng ta lại làm như thế được nữa. Căn nhà đó nàng đã đi vào một lần, ai vào bên trong đó đều bị một cái dây xích quấn vào chân giam trong phòng riêng, đến bữa ăn cũng không được tử tế may mắn thì có người thân bên ngoài đưa đồ ăn vào, nhiều khi đám người hầu trong đó quên mất việc phải cho đám con cái của chủ Dinh thự ăn uống cho đàng hoàng!
Thiên Yết bất cẩn bị đưa vào đó coi như là nàng ta bị hành hạ một lần, đền tội thấy chị gái chết nhưng thản nhiên giấu thuốc không cứu.
Danna nhìn anh trai của nàng, nàng biết bây giờ còn mở miệng muốn hại Thiên Yết thì anh trai nàng chắc chắn sẽ nổi giận, cho rằng nàng nhỏ nhen dậu đổ bìm leo, thừa lúc nàng ta đang chịu thiệt thòi lại ra tay ám hại. Mà nàng cũng không chắc rằng đầu óc của nàng bằng mấy phần nàng ta, khéo chưa kịp làm tới lại bị nàng ta phát hiện, lợi thì không thấy đâu chỉ thấy mình ngu ngốc như heo!
Đương nhiên, mấy trò chơi xấu trẻ con trước đây của nàng đều bị nàng ta vạch trần mỗi lần như vậy đều bị nửa dạy dỗ, nửa khi dễ một trận khiến nàng bị cười cợt sau lưng bởi những đứa con khác. Chẳng những thế, nàng chỉ vì cố tình làm đổ rượu lên bộ váy của Thiên Yết để nàng ta phải rời khỏi đó, không có cơ hội tặng cho Alva bất cứ món quà nào nhưng mà chuyện nàng toan tính chẳng suôn sẻ thế, bị đối phương một cú đạp khỏi Bảng xếp hạng.
Thấy Danna cúi mặt xuống không nói gì, Ma Kết càng thấy khó chịu. Biết là con nhóc này muốn nhờ vả nhưng hình như nó vẫn chưa nhận thức được rằng Thiên Yết không chỉ vì chuyện này mà bị lật đổ, nó bao lâu rồi đầu óc vẫn không chịu thông minh lên một chút, nếu như không phải nó còn có thể có giá trị với hắn thì hắn chẳng muốn giữ an toàn cho nó làm gì. Nguyên những chuyện chọc phá những anh chị em khác trước đây đủ để nó khổ sở vì bị trả đũa rồi!
Tuột khỏi vị trí thứ sáu vẫn còn muốn tìm cách đạp Thiên Yết xuống? Nuôi thêm đứa em gái này đúng thật khiến hắn mệt mỏi.
"Nếu như em muốn bàn với anh chuyện hạ Scorpio thì bỏ đi, nàng ta không dễ bị lật đổ đâu, ngay cả khi ở trong cái nhà đó."
Thì ra anh trai nàng vẫn nghĩ rằng nàng muốn hại Thiên Yết.
"Không, em không muốn hại chị ta, lần nào cũng không có kết quả. Em mệt rồi, không muốn tranh gì nữa."
Giọng nàng ta xịu xuống nhưng chẳng thể xóa hết những nghi ngờ trong lòng của Ma Kết. hắn biết lòng dạ con người dễ thay đổi nhưng không thể mới tối hôm qua còn đưa Mê hương cho hắn, sang hôm nay lại thông suốt đường đi của mình như thế được, quá vô lý.
"Hừ, hôm qua em còn đưa cho anh một túi Mê hương lớn, hôm nay lại nói không muốn tranh đấu nữa. Từ trước đến giờ em đâu dễ dàng từ bỏ mục tiêu như thế đâu?"
Danna biết tính đa nghi của anh trai mình, đến đồng minh là Thiên Yết anh ấy cũng nghi ngờ suốt ba năm trời rồi mới quyết định âm thầm giúp cô ta từ từ leo hạng lên thì nàng sẽ chẳng có là gì mà khiến anh không phản ứng như thế. Nàng nhìn Elena được nàng ta bảo vệ, có thể muốn gì có nấy, thoải mái hằng này thích thì nghiên cứu, không thì thôi, tài nguyên nếu không còn có thể tới nũng nịu với Thiên Yết vài câu thì ngay lập tức nàng ta sẽ cho.
Elena đúng như những gì mà đám người hầu trong dinh thự nói, nàng ta dù ở vị trí thứ ba nhưng đến anh trai của nàng cũng không được thoải mái như thế, tứ phía của con bé đó đều được Thiên Yết bảo vệ, vạn mũi tên cũng không chạm được đến góc áo của nó. Nếu nhìn cho kỹ thì Sofia phá vườn kính của Elena, làm nó bị thương mới là lý do để Thiên Yết không muốn cứu cô ta!
Anh trai nàng được trọng dụng nhất Dinh thự nhưng cũng không bao bọc nàng đến mức ấy!
Được một người bảo vệ từng chân tơ kẽ tóc như vậy, nàng ghen tị đến chết mất!
"Anh nghi ngờ em cũng phải, em không dễ dàng từ bỏ mục tiêu. Đầu óc em nông cạn làm sao bằng chị ta được. Cuộc sống ở hạng bảy không khó khăn nhiều, em vẫn có thể sống dưới cái bóng và căn nhà của mẹ cho." - Danna thở dài, nàng không thể đấu lại được cái đầu đa nghi của anh cả, mặc anh ấy nghĩ gì thì nghĩ vậy. Nàng chỉ cần anh ta suy nghĩ về đề xuất của nàng thôi.
"Nhưng em có chuyện muốn xin anh."
Chữ xin bật ra khỏi miệng Danna càng khiến Ma Kết cảm thấy con bé thật kỳ lạ, nó bị đá khỏi vị trí thứ sáu khiến nó khủng hoảng tinh thần rồi trở nên thế này hay là sao đây? Lắm lúc thật không thể hiểu nổi nó.
Bỗng nhiên Danna ngẩng mặt lên nhìn Ma Kết, câu nói sau đó của nó khiến hắn nhăn mày.
"Anh nói với Elena, để em cùng nó nghiên cứu thuốc đi. Em hiểu độc dược hơn, chắc chắn sẽ có lợi."
Ma Kết muốn giữa an toàn nhất định cho Danna phòng trừ trường hợp sau này cần đến nó giúp vài việc nhưng đến cuối cùng nó lại chủ động đến để xin hắn cho nó giúp đỡ? Không phải là nó có suy tính riêng đấy chứ?
"Em không cần Scorpio sau khi ra ngoài sẽ bảo vệ em, em chỉ cần chị ta giữ cho em an toàn là được, không cần đến mức như Elena."
Ma Kết nhắm mắt thở dài. Hắn nghĩ rằng Thiên Yết phải thêm một bộ não nữa mới có đủ sức và trí lực để bảo hộ thêm con nhóc này, hắn đương nhiên cũng sẽ giúp nàng thôi nhưng nguyên Elena và Edward cũng đủ khiến cả hai người thấy mệt mỏi rồi. Nhưng Danna không phải không có ích, thêm một người giúp mình còn hơn là thêm một kẻ thù. Bên phía phe cánh của Gregory, chắc chắn cậu ta không chỉ trông chờ vào số thuốc trong tay Elena thôi đâu, còn Linnar ở ngoài Dinh thự nữa kia.
Hắn tuy không biết Thiên Yết sẽ làm gì với thuốc mà Linnar có trong tay nhưng hắn nghĩ rằng nàng cũng sẽ tìm cách hạn chế tối đa quân bài này đối với Gregory. Giờ nàng đang ở trong căn nhà chịu phạt kia hắn không chắc rằng nàng có thể quản chuyện bên ngoài được bao nhiêu nên tốt nhất cứ cẩn thận thì hơn.
"Em biết nếu em mở lời với Elena thì chắc chắn nó không đồng ý đâu, em chỉ còn cách nhờ anh thôi."
"Ồ? Hiện giờ Scorpio đang thất thế, em vẫn chấp nhận giúp sao?" - Ma Kết hỏi.
"Chuyện này làm sao quật ngã chị ta được, em mặc dù không thông minh nhưng cũng thừa biết năng lực của người khác đến đâu. Gregory là người có năng lực thượng thừa, đáng tiếc anh ta lại đặt cái đầu mình sai chỗ. Đã lựa chọn sai thì kết cục cuối cùng nhất định không tốt đẹp, em sợ kết cục không tốt nên đương nhiên cũng biết lối mà dừng lại."
Mấy khi hắn thấy cô em gái hờ này của mình suy nghĩ chín chắn như thế này đâu nhỉ? Nàng ta thành công trong việc vuốt ve tâm trạng của hắn rồi đó. Có điều lời nó nói cũng không có sai, ít ra nó cũng tự nhận thức được chỉ với chuyện này còn khuya mới có thể lật đổ được Thiên Yết và cũng không ngu ngốc gì khi hại nàng vào lúc này.
"Chuyện này anh không thể đảm bảo được, anh sẽ giúp em nói với Elena, còn được hay không là ở em ấy."
Ma Kết là một kẻ đa nghi và hắn cực kỳ tỉnh táo, mặc kệ cho tâm trạng của bản thân đang tốt lên sau mấy lời nói của Danna hắn vẫn nghĩ đến mọi khả năng có thể xảy ra khi con nhóc này muốn giúp Thiên Yết. Sẽ chẳng có gì to tát khi nó nói rằng muốn cùng Elena điều chế thuốc giải, nhưng lại thêm mấy câu biện bạch của nó càng làm hắn nghi ngờ.
Chẳng lẽ nào nó chịu nhẫn nhịn một lúc rồi vịn vào đó, coi đó như một món nợ lớn mà Thiên Yết phải trả. Nó đánh giá nàng như vậy thì chắc chắn chuyện sau này nó muốn nàng làm cũng là chuyện tày trời!
Sao hắn nhìn đi nhìn lại, như nào cũng thấy đáng nghi?
Nói xong, hắn lập tức rời đi mặc kệ Danna đứng im như tượng ở đó. Danna thở dài một cái, nàng trước đây khiến hắn và cả khu nhà phía Đông không ưa, giờ nói muốn giúp sẽ chẳng có người nào tin cả. Nhìn anh trai nàng vừa rời đi là đã đủ hiểu.
Nàng trước đây gây sự với Thiên Yết bao nhiêu, gây cho nàng ta bao nhiêu rắc rối thì Elena sẽ ghét nàng bằng ấy mức độ. Muốn con bé đó hé môi nói rằng nó đồng ý cho nàng giúp thì ngay cả trong mơ cũng chưa chắc có khả năng! Không chừng nàng không quan tâm đến mặt mũi mà tới còn bị nó đánh vào mặt rồi đuổi đi!
Nhưng nếu nàng muốn an toàn thì đây chính là cơ hội, nếu không nắm được thì đến bao giờ mới có thể có lại nữa?
***
Ma Kết đứng ở một cái cổng gần ấy, nhìn xem Danna định làm cái gì, nhưng nàng ta lại chỉ đứng im đó và cuối cùng cho hắn nghe một loạt âm thanh chán nản. Hắn đang không chắc về những dự định của nàng ta và những kế hoạch sau này nó có thể tung ra nên tốt nhất cứ đợi thêm vài ngày nữa, bên cạnh đó còn ngăn không cho nó tiếp xúc với Gregory, phòng ngừa tuyệt đối chuyện nó có thể lật kèo đổi phe.
Hắn không lo là thế cờ trong Dinh thự có thể bị lật đâu nhưng Danna mà về bên đó, rồi lại Masha sẽ dùng nguyện vọng của Thiên Yết để thả Sally ra. Sẵn có cơn tức tối với đứa con gái thứ, dễ gì bỏ qua cơ hội nàng đang bị giam kia? Kể cả ả đàn bà đó có biết được lão chồng mình đang bảo vệ nàng như thế nào thì cũng nhất định không bỏ qua đâu.
Nếu hai mẹ con ả có nhìn thái độ của Alva thật thì cũng không tìm cách đầu độc nàng bằng ấy năm rồi.
Ma Kết thuận chân đi về hướng căn nhà đang giam Thiên Yết, một căn nhà ở gần phía cực Tây của Dinh thự. Nơi đó nằm gần với cổng Tây nhưng rất ít khi được chăm sóc tử tế, dây leo bám đầy tường, thỉnh thoảng còn xuất hiện rắn rết bò vào bên trong. Tuy nói nàng ở trong này cũng không ai làm hại được nàng nhưng môi trường chỗ này cũng có thể dày vò nàng không ít.
Hắn luồn tay qua khe hở của cổng sắt, nắm lấy thanh chèn cửa rồi dùng sức kéo nó sang bên cạnh. Đến cái cổng ở chỗ này cũng chẳng được tu sửa một cách cẩn thận, thanh cài gỉ sét khiến hắn muốn mở cổng cũng cảm thấy khó khăn. Đẩy cửa vào, một âm thanh két kéo dài khiến hắn sởn ai ốc và nhăn mày lại, cho dù nơi này là nơi giam lỏng những đứa con phạm lỗi thì cũng nên chú ý đến chứ.
Không một bóng người hay ánh đèn nào, chỉ có cây đèn bão hắn lấy được ở bên ngoài khuôn viên khu nhà này có thể soi sáng lối đi. Chân hắn liên tục bị vướng vào dây leo, dây hoa ở hai mảnh vườn nhỏ bên cạnh lối đi lát đá. Soi sang hai bên, Ma Kết chẹp miệng, nơi này thiếu nhân lực đến thế hay sao? Để cây cỏ mọc um tùm không ai dọn dẹp, nghĩ rằng đây là nơi khỉ ho cò gáy, là vực thẳm của mấy đứa con của chủ Dinh thự nên không thèm chăm sóc gì đúng không?
Ma Kết đặt tay lên tay vặn cửa, nhưng hắn vừa định dùng lực dập xuống thì cánh cửa tự mở ra, bên trong còn có một dây vải buộc tay cầm cửa bên trong với cái cầu thang gần đó nhất, nhưng nó đã đứt. Hắn chớp mắt hai cái, đến cái cửa chính hỏng cũng không sửa luôn đấy? Thế mà đám người làm ở đây cũng sống được, đúng thật là về khả năng sinh tồn của con cái tiểu thư cậu chủ còn thua xa những người làm ở đây.
Căn nhà này lâu lắm rồi mới có người tới đây chịu phạt nên đến cả cái tay vịn cầu thang cũng không được lau dọn cẩn thận. Hắn quẹt một ngón tay, xám nguyên một cùng, thổi phù một cái bụi bay tứ tung, Thiên Yết ở chỗ này được một tuần thì hắn đã nể nàng lắm rồi đó. Hắn lại soi đến mấy cửa phòng ở tầng một căn nhà, hầu như là màu của cánh cửa đều đã xỉn đi ít nhiều. Chỗ này còn có một chuyện đáng ghê rợn là, những đứa con gái nào đã từng vào đây ra ngoài đều thân tàn ma dại, một số đã tự tử ngay trong căn phòng giam giữ mình, trên thân thể còn vô số vết thương bầm tím.
Hắn không muốn nói ra rằng bọn họ là bị đám người làm nam giới dưới nhà bếp hành hạ đâu. Dù sao thì chẳng có đứa nào vào trong này mà có cơ hội được trọng dụng lại cả, đa số trở thành mục tiêu trong ngày Thanh Trừng, đằng nào cũng chết cả.
Thiên Yết mới tới trong đêm thì chắc không việc gì đâu nhỉ?
Ma Kết quay phắt lại, hắn ngó vào trong căn phòng của người làm, chỉ có đúng hai người là nam giới đã cao tuổi nằm ngủ trong đó, còn lại là phòng của hầu gái bên cạnh vẫn còn đông đủ người. Hắn đi đến cầu thang, trên mấy bậc đó chi chít dấu chân đất to bè, rõ ràng không phải của Thiên Yết, nàng đi giày nên không lý nào lại có dấu năm ngón chân tròn méo ở đây được!
Hắn chạy những bước dài để lên bên trên, tiện tay lấy một cái thanh sắt của vách ngăn cầu thang đang bị lỏng lẻo. Lấy cây đèn cầy ở bên trong đèn bão, hắn chạm lửa vào mấy cây nến ở chỗ này đủ để cho hắn nhìn đường. Hắn bắt đầu tập trung tìm những dấu chân còn lạ, nhưng trái với những bụi bẩn như ở các bậc thang, trên hành lang này lại được quét dọn qua. Những dấu chân bằng bụi cũng chỉ được mấy vết sau đó là mờ tịt, với cái ánh sáng lập lòe này, hắn căng mắt cũng không nhìn được lâu.
Choang!
"Khốn khiếp!"
Tiếng động của đồ sứ đổ vỡ cùng tiếng chửi thề của đàn ông vang lên dội vào trong tai của Ma Kết, hắn lập tức xác định vị trí của nó, là căn phòng ở cuối hành lang!
Sau đó hàng loạt tiếng động khác vô cùng hỗn loạn, khốn nạn hơn là cửa phòng đã bị khóa từ bên trong. Kỳ quái! Cửa chính thì hỏng nhưng những cửa phòng lại hoàn toàn không có vấn đề gì?!
Không nghĩ được nhiều hơn, Ma Kết huých bằng vai để phá cửa nhưng với cái vai không thuận này hắn không thể có bao nhiêu sức.
"Chết tiệt! Các ngươi nhận lệnh của kẻ nào!"
Tiếng hét ầm ĩ của Thiên Yết dội ra, chắc hẳn là nàng ở ngay trong đó vất vả chống lại cả mấy người đàn ông đó. Ma Kết lùi ra sau mấy bước, dứt khoát một cú đạp cửa.
Cảnh cửa bật toang ra, hóa ra bên trong bọn chúng đã chèn một ghế chéo, chặn đứng khoảng không để vặn nắm cửa xuống. Cú đạp vừa nãy của hắn đã làm cái ghế bật ra đập thẳng tới chân của một kẻ ở bên trong. Hắn xông vào bên trong, bốn người đàn ông lạ mặt xuất hiện trong phòng giam của Thiên Yết nhưng có đên hai tên bị nàng làm xước mặt và góc mắt.
Thiên Yết đôi mắt lờ đờ, dưới ánh sáng mờ mờ của bốn cây nến khiến đôi mắt vàng của nàng hiện rõ lên dáng vẻ mệt mỏi. Trên bàn là một tách trà đã cạn, chỉ còn một ít lá trà cuộn vào nhau ở dưới đáy cốc, chắc hắn là đôi mắt nàng như thế kia là do đám người này rồi.
Có sự hiện diện của Ma Kết, đám người đàn ông trong phòng sững sờ. Bọn họ đã phòng bị trước khi những người hầu gái có thể đi lên kiểm tra thì cũng sẽ không ngăn được họ làm chuyện xấu ở bên trong, nhưng không ngờ người ngăn lại là kẻ mà bọn chúng không hề muốn đụng mặt phải!
Mắt Ma Kết tối lại, dù bọn họ ở trong này nhưng cũng không thể không nhìn thấy Thiên Yết hôm nay cùng hắn đi từ bên ngoài cổng Tây vào bên trong. Nếu đã thấy thì cũng phải biết thế lực của nàng, chỉ có nàng là đứa con gái duy nhất và đầu tiên được cấp một con ngựa để ra khỏi Dinh thự! Chuyện nàng đến đây nhưng không một đứa con nào dám bén mảng đến thì những kẻ người làm này tuyệt không thể không nhận biết được tình hình.
Chắc chắn là có nhận lệnh từ bên ngoài, đối với bọn người này chỉ cần một túi tiền chia đều thì cái gì cũng dám!
Thiên Yết cầm một cái cổ chai, phần thân chai rõ ràng là đã bị nàng làm vỡ để nó trở thành vũ khí tự vệ cho mình. Đầu tóc nàng bị làm rối loạn, chắc hẳn là đã có kẻ động tay động chân vào. Nàng thở dốc, tay nàng run lên và môi nàng đã bật máu, những vết thương ở chân tay cũng đang rỉ thứ dụng dịch màu đỏ ra ngoài và óng ánh dưới ánh sáng lập lòe của ánh nến.
Tất cả đó vết thương đó là do nàng làm, để nàng có thể tỉnh táo dưới tác dụng của thuốc mê. Tách trà kia đã bị bỏ thuốc, nàng không biết là do ai đã đưa thuốc cho bọn chúng nhưng mục đích mà chủ mưu muốn hướng đến thì chắc chắn chỉ có một - hại nàng đến thê thảm, khiến nàng có một kết cục không khác gì những đứa con gái khác đến đây.
Nàng đúng là sáng suốt khi lấy một nắm hương của Elena bí mật đưa cho, đốt hương trong phòng giúp nàng có thêm một đường lui khác nếu như những người làm bếp kia không biết điều đụng tới một cọng tóc của nàng. Chỉ là không ngờ, thuốc mê đó bỏ trong trà tác dụng khá mạnh, giả sử như nếu trước đây nàng không làm quen trước với mấy thứ thuốc khống chế này thì e rằng nàng cũng không dám liều mình như thế.
Thừa lúc đám người lạ mặt này không để ý đến, nàng lập tức ném cổ chai đầy vết thủy tinh vỡ kia ném thẳng vào đầu của một người, thành công thu hút của đám người này về phía nàng.
"Đánh!"
Thiên Yết thành công chuyển hướng chú ý, Ma Kết lập tức vung thanh sắt kia vào người của một tên khác. Với lực đánh của một đội trưởng lính đánh thuê từng chinh chiến thì đám người chỉ cầm tai xoong, nắp nồi này đương nhiên không chịu nổi liền ngã xuống. Trong phòng chỉ còn hai người còn lại đứng vững được, nhưng phải đối mặt với hai con người đáng sợ này thì cũng là một điều khó khăn.
Ma Kết bước từng bước một tiến vào bên trong phòng, hắn với thanh sắt trong tay hắn nhắm đến chân của một kẻ khác. Thứ hắn đã nhắm đến thì chẳng bao giờ trượt, người kia khuỵu chân xuống, âm thanh thống khổ từ trong cổ họng lập tức xông thẳng ra ngoài. Ma Kết kề thanh sắt đến trước mặt, ép lão ta phải ngẩng mặt lên nhìn hắn
"Là Masha, hay Fiona, Raina, Gregory ra lệnh? Kẻ nào?"