Thiếu Gia Ác Ma

Chương 4:




Nàng nghi ngờ, lại không dám hỏi, chỉ biết hắn bắt nàng nàng chính là muốn không ai thèm lấy nàng. Bị hắn đụng qua toàn thân,nàng còn có thể gả cho nam nhân khác sao!
"Nghĩ cái gì?" Phát hiện nàng nghiêng người, tròng mắt đen của Nghiêm Quân Đường không vui mị lên, không nhẹ không nặng cắn môi dưới nàng.
"Đau." Cảm giác hơi đau làm nàng nhíu mày, "Ngươi làm cái gì cắn ta?" Nàng trừng mắt hắn, mặt nhỏ đỏ hồng có nhiều oan ức.
"Ai biểu nàng không tập trung." Nghiêm Quân Đường hừ lạnh, vẫn không tha nàng, bàn tay to đặt lên người của nàng, bá đạo nhìn nàng."Nói! Nàng vừa rồi đang suy nghĩ cái gì?"
Má của Tiểu Thất Nhi hồng lên, lấy hết can đảm đẩy hắn ra, cái miệng nhỏ nhắn bị hôn đến sưng đỏ."Ngươi quản ta vừa mới đang suy nghĩ cái gì sao? Ngươi đi ra ngoài đi! Ta muốn thay y phục!"
"Phân biệt sao? toàn thân trên dưới của nàng ta ở đâu không nhìn qua, không đụng qua?" Nghiêm Quân Đường lần nữa đi tới. Lúc nàng mãn mười bốn tuổi,trong hai năm đến, hắn sớm đem ngọt ngào của nàng nếm hết, trừ không đột phá đạo phòng tuyến cuối cùng,từ trên xuống dưới của nàng hắn sớm sờ qua.
Hắn thấy mặt của nàng hồng hơn, hai má khua lên, tức giận thở ra trừng mắt hắn.
"Ngươi bại hoại, bị ngươi bắt nạt như thế, ta làm sao lập gia đình?" Mà nàng cũng không tranh khí, chỉ là không dám phản kháng hắn, không biết điều một chút sẽ bị hắn ức hiếp a.
Lập gia đình? Tròng mắt đen của Nghiêm Quân Đường mị lên."Nàng muốn gả ai?" Nữ nhân này, cảm tình trừ hắn ra, nàng còn muốn gả cho người khác?
Nàng mơ tưởng! Từ trên xuống dưới của nàng cũng là hắn, hắn không cho nam nhân khác đụng nàng!
"Nói! Nàng muốn gả ai?"
"Ngươi quản ta nghĩ gả cho ai làm gì!" Nàng trừng mắt nhìn hắn, giận dỗi làm nàng không chút nào cân nhắc cãi lại, "Dù sao chồng ta lấy không phải là ngươi!"
Mặc dù...... Hắn cũng không thể có thể lấy nàng là được. Nghĩ đến này trong lòng Tiểu Thất Nhi buồn bực buồn bực, có chút muốn khóc......
Nhưng nàng còn không kịp suy nghĩ nhiều, một cổ giận khí mạnh mẽ lập tức hướng nàng.
"Rất tốt, ta liền muốn nàng, để xem còn ai dám cưới nàng!" Nghiêm Quân Đường cắn răng gầm nhẹ, dùng sức áp đảo Tiểu Thất Nhi, bàn tay to xé rách y phục của nàng.
"A! Ngươi làm cái gì......" Tiểu Thất Nhi bị dọa đến liều chết vùng vẫy, bất quá khí lực hắn quá mạnh, y phục trên người thoáng cái đã bị xé sạch, chỉ còn lại một lớp vỏ bọc và quần lót.
"Ngươi đừng như vậy......" Ôm chặt lấy thân thể, nàng bị giận khí của hắn dọa nạt, hơn nửa hắn vừa mới nói.
Hắn nói hắn muốn muốn nàng......
Bị hắn ức hiếp hai năm, nàng đương nhiên biết mình còn chưa chân chính địa bị hắn đoạt lấy. Có thể coi là như vậy nhưng nàng bị hắn sờ khắp cũng không ai thèm lấy.Nếu thật sự bị hắn muốn, nàng khả năng lập gia đình còn không phải thấp hơn sao?
Không! Nàng không nên nữa!
Vừa nhìn thấy vẻ mặt của Tiểu Thất Nhi, Nghiêm Quân Đường ngay lập tức biết nàng đang suy nghĩ cái gì, tròng mắt đen hắn mị lên, cắn răng nói: "Tiểu Thất Nhi, ta cho nàng biết, đời này nàng đừng hòng lập gia đình!"
Giọng nói vừa ngừng, bàn tay to của hắn lôi kéo, dùng sức xé vải vóc tồn tại trên người nàng.
"A...... Ngươi...... Ngươi đừng như vậy......"
Đầu của Tiểu Thất Nhi vùng vẫy, trâm cài đã sớm bởi vì kịch liệt vùng vẫy mà rơi xuống, phát tơ vi tán, sấn lấy gương mặt nhỏ hồng, giống như có ngọn lửa bao lấy nàng, mà nàng cũng cảm giác có ngọn lửa đang thiêu lấy nàng.
Tay muốn phản kháng bị Nghiêm Quân Đường dùng eo mang theo trói ở trên cột giường, động tác này làm nàng không tự chủ được cong nửa người lên trên, gò bồng đào trắng run nhẹ, một con bàn tay to ngăm đen đang càn rỡ cầm nàng một bên, dùng sức vuốt ve.
Chân của nàng bị hắn khiến cho mở rộng, tư mật hoa huy*t như thế thẳng vào ánh vào hắn, làm nàng mắc cở không biết làm sao.
Cho dù hắn thường đụng nàng, sờ nàng, từ trên xuống dưới đã sớm bị hắn đùa nhiều lần, nhưng thân mật tiếp xúc như thế lại là lần đầu tiên, để nàng vừa kinh vừa sợ, muốn phản kháng, nhưng tay lại lại bị hắn trói chặt, chỉ có thể mặc hắn xâm lược.
"Thật không được?" Nghiêm Quân Đường khiêu mi, ngón tay thong thả kích động cánh hoa run lên."Nhưng là nàng ở đây đã có chút ẩm ướt, còn có này......" Hắn dùng lực nắm ngực nàng trong tay.
" Cứng rắn như thế, lớn như thế, rõ ràng đã muốn,ngay cả nụ hoa của nàng cũng rất hồng." Đang nói, ngón tay khinh khiêu nhẹ đầu nụ hoa nhạy cảm.
"A!" Tiểu Thất Nhi không nhịn được, thân thể triều hồng không chịu nổi trò đùa của hắn, một cổ nóng chảy từ bụng dưới tràn ra, nhắm trúng càng làm nàng thêm khó chịu.
" Nhạy cảm như thế a!" Nghiêm Quân Đường hài lòng cười, cúi đầu xuống, ngậm một … một bên ngực trắng, đầu lưỡi mút nụ hoa màu hồng, dùng sức mút lấy, quấn lấy, thỉnh thoảng còn cố ý dùng hàm răng cắn nhẹ, mà bàn tay to cũng không bỏ qua một … bên ngực khác, thuận theo đầu lưỡi đùa, dùng sức xoa nắn nắm cầm lấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.