Translator: Nguyetmai
"Đỉnh quá, đội trưởng đúng là đội trưởng, vô địch!"
"Cảm giác phe ta vững rồi!"
"Trước hết phá tan từng luận điểm một của bên phản đối, rồi lại chặn hết tất cả những luận điểm có thể phản bác được! Quá siêu phàm, đúng là vô địch!"
"Thực sự khiến tôi xem mà khóc luôn, ăn mày cũng có quyền được ngắm nhìn bầu trời, cảm giác những lời này sắp thành câu nói kinh điển!"
Khán giả trong trường quay vỗ tay vang dội, khán giả xem video đang điên cuồng bình luận trên màn hình, mấy người Trương Tiểu Văn và Chu Dương trong phòng game cũng đều kích động không chịu nổi.
Quá siêu phàm, quá "gánh team"!
Đúng là đội trưởng chưa ra tay thì thắng bại vẫn chưa thể ngã ngũ, sau khi người tranh biện số ba của bên tán thành nói xong, số phiếu gần một đọ chín lúc trước đã nghịch chuyển trong nháy mắt, trực tiếp gỡ lại tới hơn sáu mươi phiếu!
Anh chàng lập trình viên lúc trước từng bày tỏ mong muốn tự mình đi thi đấu nói với giọng xúc động: "Đây đều là một đám tuyển thủ quái vật gì vậy! Tôi rút lại lời nói lúc trước, tôi không muốn lên sân khấu để tranh luận với những người như thế đâu. Tôi cảm thấy nếu thực sự lên thi đấu thì chỉ có một kết quả, đó là bị đối phương nói đến mức á khẩu không trả lời được, xấu hổ mà chết!"
Chung Minh đã từng đi xem tại trường quay, có điều khi xem lại bản cắt nối biên tập, anh cũng vẫn cảm thấy cuộc thi đấu này đặc sắc như cũ.
Quá hoàn mỹ!
Chỉ có thể nói những người kia không hổ là người tranh biện chuyên nghiệp, nói năng rõ ràng, logic hoàn chỉnh, hơn nữa phát biểu cứ như diễn thuyết, khiến người ta vô cùng kích động! Thực ra quy tắc biện luận ở cuộc thi phần một ngược lại sẽ trói buộc sự phát huy của người tham gia biện luận, bởi vì thời gian quá ngắn, rất nhiều luận điểm không kịp triển khai, nên sức thuyết phục sẽ kém hơn rất nhiều. Nhưng bây giờ không có giới hạn về thời gian, người biện luận có thể nói thoải mái, có thể xuất phát từ những trải nghiệm của mình, có thể dùng rất nhiều phương pháp như cách nói tăng tiến, hay hỏi vặn v.v.. để làm mạnh giọng điệu, từ đó thuyết phục khán giả tốt hơn.
Quả thực rất đặc sắc, nhưng cuộc đấu vẫn chưa kết thúc, còn người tranh biện số ba của bên phản đối.
Đội trưởng Trương Văn Bình của bên phản đối đứng lên, liếc nhìn số phiếu đang dừng lại ở mức 74:28.
Bài phát biểu của Cao Nguyên trực tiếp kéo về hơn sáu mươi phiếu, có thể nói là một cú lội ngược dòng ngoạn mục.
Tuy thế Trương Văn Bình không có quá nhiều cảm giác căng thẳng, sắc mặt anh ta vẫn bình tĩnh như thường.
"Cao Nguyên phát biểu vô cùng đặc sắc, hơn nữa điều khiến tôi không ngờ chính là, anh ấy lại chặn trước một số luận điểm của tôi, khiến tôi phải thay đổi chiến lược tại chỗ. Vừa rồi quan điểm của bên tán thành, xét cho cùng chính là một câu nói: Tri thức là tốt. Ở đây tôi muốn hỏi mọi người một câu, tri thức quả thực là một thứ tốt, nhưng nó chắc chắn sẽ đem lại kết quả tốt hay sao?"
"Mọi người hãy nghĩ mà xem, khủng hoảng máy móc công nghệ cao, nguyên nhân là vì cái gì? Ngày hôm nay chúng ta bài xích kỹ thuật trí tuệ nhân tạo như vậy lại là vì cái gì? Kỹ thuật trí tuệ nhân tạo không đem đến tiện ích cho cuộc sống của chúng ta hay sao? Vậy tại sao chúng ta lại bài xích nó như thế?"
Phong cách của Trương Văn Bình hoàn toàn khác với Cao Nguyên. Cao Nguyên giống như một kỵ sĩ lúc nào cũng đi tiên phong, tung hoành ngang dọc, không hề sợ hãi. Anh ta có thể kích thích ý chí chiến đấu và nhiệt huyết trong lòng tất cả mọi người, có khả năng kích động rất mạnh. Nhưng Trương Văn Bình lại như một hồ nước lặng, thoạt nhìn không hề có chút gợn sóng nào, lại luôn có thể phản chiếu ra cái bóng sâu trong nội tâm của bạn, thường chỉ dùng một hai câu hỏi như thế, đã lôi ra nỗi nghi hoặc ở nơi sâu nhất trong nội tâm mọi người, khiến khán giả đi theo sự nghi hoặc này mà không tự chủ bước lên con đường của anh ta.
Hiển nhiên, đoạn mở màn này không phải đoạn Trương Văn Bình đã chuẩn bị trước, mà vì Cao Nguyên thể hiện quá xuất sắc nên anh ta bắt buộc phải thay đổi nội dung biện luận tại chỗ, biến nó thành một phần tranh luận ngẫu hứng.
Bởi vì rất nhiều luận điểm của Trương Văn Bình, bao gồm sự khác biệt, bao gồm niềm hạnh phúc của việc không biết v.v.., tất cả đều đã bị Cao Nguyên chặn lại một cách hoàn mỹ. Nếu anh ta tiếp tục nói những thứ này, chẳng những sẽ không kéo được phiếu, ngược lại còn phản tác dụng.
Vì thế, Trương Văn Bình dứt khoát vứt bỏ những nội dung đã chuẩn bị xong từ trước, đổi sang một góc độ khác.
"Kỹ thuật trí tuệ nhân tạo đương nhiên là tốt, nhưng vận dụng không thỏa đáng, cũng có thể mang đến cho chúng ta tai họa ngập đầu. Tri thức đến từ đâu? Nó đến từ quá trình học tập. Nếu hôm nay thái độ của chúng ta đối với kiến thức bị sai, chúng ta không thể hưởng thụ giá trị của việc sở hữu kiến thức! Vì sao kỹ thuật trí tuệ nhân tạo lại mang đến tai họa ngập đầu cho nhân loại? Bởi vì chúng ta chỉ sở hữu một loại tri thức, nhưng lại không thể vận dụng nó cho tốt, chúng ta không có lòng kính sợ cần có đối với nó, nên mới tạo thành hậu quả nghiêm trọng như vậy."
"Với nền kỹ thuật tiên tiến hiện tại, chúng ta có thể lên mạng tra được rất nhiều kiến thức, nhưng vì sao phần lớn các kỳ thi đều không cho phép tham khảo tài liệu bên ngoài và trao đổi giữa các thí sinh? Bởi vì kiến thức tra cứu trên mạng căn bản không phải kiến thức của bạn, bề ngoài thì bạn sở hữu nó, nhưng căn bản không có tư cách đi vận dụng nó! Con chip này, giống như việc bạn gian lận trong một kỳ thi, bạn quay cóp, rồi kết quả thế nào? Bề ngoài bạn cũng thi đỗ giống như những người khác, nhưng những người khác đã nắm vững kiến thức, còn bạn thì không!"
"Hoa Hạ chúng ta có một câu chuyện cực kì cổ xưa là "Tây Du Ký", vì sao Phật Tổ phải sắp xếp nhiều yêu quái như vậy, phải tính cho kĩ dùng chín chín tám mươi mốt kiếp nạn để dằn vặt Đường Tăng? Vì sao Tôn Ngộ Không không thể trực tiếp lộn nhào một cái, vác kinh thư về? Bởi vì thứ quan trọng không phải là kinh thư, mà là quá trình đi lấy kinh, tri thức có thể sao chép, nhưng một khi mất đi quá trình đi lấy kinh, thứ chúng ta lấy được vẫn còn là kinh thư sao? Còn có người sẽ coi trọng giá trị của nó nữa sao?"
"Một khi chúng ta cấy con chip này vào, toàn bộ nhân loại đồng bộ hóa tri thức, xin hỏi chúng ta có gì khác với trí tuệ nhân tạo? Tất cả những trí tuệ nhân tạo đã từng mất kiểm soát kia đều sở hữu những tri thức tiên tiến nhất của chúng ta, nhưng chúng nó muốn làm gì? Chúng nó muốn diệt sạch loài người, muốn phân phối, vận chuyển tài nguyên của cả thế giới theo cách thức hợp lý nhất. Giả sử chúng ta có được kỹ thuật này trước khủng hoảng máy móc công nghệ cao, thì có lẽ ngay từ đầu chúng ta đã bị trí tuệ nhân tạo khống chế, tẩy não, vậy chúng ta còn có thể gắng gượng vượt qua được cuộc chiến tranh kia sao? Biết đâu loài người đã tuyệt chủng luôn từ thời điểm đó."
"Loài người chúng ta có thể sáng tạo ra nền văn minh, tri thức có thể không ngừng tiến bộ, không ngừng phát triển, đó là vì chúng ta may mắn, trong lịch sử chưa từng có một con chip nào cấy vào não bộ của chúng ta, chưa từng có một người nào hoặc một tổ chức quyền lực nào có thể quyết định thay tất cả mọi người, cái gì là đúng, cái gì là thật, cái gì là tri thức! Vì thế, tương lai, chúng ta cũng vẫn không cần! Cảm ơn mọi người!"
Trường quay lần thứ hai sôi trào, nhưng trong phòng game lại hoàn toàn ngược lại, lúc mới bắt đầu còn cười cười nói nói, bây giờ trở nên cực kì yên tĩnh.
Lúc trước Trương Tiểu Văn hận không thể khui sâm panh ra ăn mừng, kết quả những lời này của Trương Văn Bình, trực tiếp dội cho cậu ấy lạnh thấu tim.
"Móa ơi, quá siêu phàm? Phiếu lại bị kéo ngược về lại rồi!"
"Lại lôi khủng hoảng máy móc công nghệ cao ra, vô sỉ thế! Thế này là chơi xấu đó!"
"Tiêu rồi, nhìn vẻ mặt của khán giả là biết không ổn rồi, bên tán thành bắt đầu mất phiếu…"
Những người có mặt trong phòng game lập tức đều biến sắc tập thể, trước còn cảm thấy tình thế ổn rồi, giờ lại cảm thấy sắp thua!
Chung Minh đã đến xem ghi hình, nên biết kết quả sau cùng. Nhưng thực ra lúc anh ở trường quay xem ghi hình, cũng phải lau mồ hôi một trận.
Những luận điểm trước anh đều có thể đoán được, nhưng chỉ duy nhất không ngờ Trương Văn Bình lại liên hệ giữa chủ đề biện luận này với khủng hoảng máy móc công nghệ cao mà thế giới này đã từng xảy ra, hơn nữa còn nói rất có lý!
Nếu là trong kiếp trước của Chung Minh, luận điểm kia sẽ không có chút ý nghĩa nào, bởi vì trong thế giới kia trí tuệ nhân tạo chỉ mới có hình thức sơ khai, căn bản không thể phát triển đến mức uy hiếp sự sinh tồn của loài người. Nhưng thế giới này thì khác, khủng hoảng máy móc công nghệ cao đã thực sự từng xảy ra, hơn nữa mọi người cũng vẫn chưa quên những ký ức về trận chiến tranh thảm khốc kia, nên luận điểm này vô cùng có sức thuyết phục!
Quả nhiên, phiếu của khán giả lại bắt đầu điên cuồng chạy sang bên đội phản đối, chiêu thức này tung ra, bên tán thành lại lần nữa mất hết ưu thế có được từ đoạn phát biểu hoàn mỹ vừa nãy!