Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 110: Vung tiền hàng trăm vạn!




Translator: Nguyetmai
"Bán quyền tài trợ danh hiệu?"
Quản lý Tạ và Chu Dương đều sửng sốt.
Đã từng nghe nói chương trình giải trí bán quyền tài trợ danh hiệu, nhưng chưa từng nghe nói game có thể bán quyền tài trợ danh hiệu!
Cái này bán kiểu gì chứ?
Chẳng lẽ là thêm tên cạnh tên game? Ví dụ như "Biển học vô biên do sữa chua Lạc Hưởng đặc biệt tiến cử"? Hoặc là "Đồng hồ AIAI mời bạn cùng đến chơi Biển học vô biên"?
Vậy cũng không phù hợp lắm, hơn nữa, ai lại tiêu tiền ngu để mua cái này chứ! Nghe có vẻ rất thiếu sức thuyết phục!
Hơn nữa cho dù có bán được thật, đó cũng là một cuộc làm ăn dài, người ta vừa mua chắc chắn sẽ mua cả một năm là ít, cả năm đó ngoài cái này ra không thể thu lời gì khác à?
Mấu chốt là quyền tài trợ danh hiệu cũng không bán được tiền mấy, chương trình giải trí người ta mới bán mấy trăm vạn, vì rất được quan tâm, chú ý, còn có thể thường xuyên lên hot search, quyền tài trợ danh hiệu cho game này sao có thể cùng giá với chương trình giải trí được chứ?
Vì thế hai người này đều rất bối rối, cảm thấy Chung Minh đang chém gió.
Chung Minh cười cười: "Haiz, mọi người đừng rập khuôn theo tư duy cũ, quyền tài trợ danh hiệu này không nhất định phải giống như chương trình giải trí kia. Nói trắng ra việc này chính là lồng quảng cáo, game của chúng ta bây giờ đang được chú ý nhiều như vậy, có thể kỳ vọng trong tương lai ngắn số người chơi sẽ còn tiếp tục tăng lên, rao bán các gói quảng cáo trong game, chắc chắn sẽ có người mua."
Chu Dương vẫn rất ngơ ngác: "Quảng cáo trong game? Lồng quảng cáo vào game thế nào đây, phát một quảng cáo nhỏ ở giao diện chính sao?"
Chung Minh cạn lời: "Sao vừa nói lồng vào anh đã nghĩ đến phát video quảng cáo rồi? Game này của chúng ta có bao nhiêu điều kiện phù hợp để lồng quảng cáo vào chứ, trực tiếp lồng vào trong câu hỏi không được à?"
Chu Dương: "… Hả?"
Chung Minh giải thích: "Ví dụ như: mức tiêu thụ hàng năm của sữa chua Lạc Hưởng là bao nhiêu? Sữa chua Lạc Hưởng có thêm vi lợi khuẩn nào? Sản phẩm mới gần đây nhất mà sữa chua Lạc Hưởng đưa ra tên là gì?"
Chu Dương có chút không biết nên khóc hay nên cười: "Không được đâu! Loại câu hỏi về quảng cáo thế này phải để vào mục nào? Mục sức khỏe? Mục ẩm thực? Hơn nữa kho câu hỏi của chúng ta khổng lồ như vậy, nhét mấy câu hỏi về quảng cáo vào trong như thế, thực sự chưa chắc đã có mấy người nhìn thấy nha, có khi cho vào xong căn bản không ai mở tới thì sao? Thực ra cũng có thể tạo quy tắc đặc biệt để câu hỏi về quảng cáo liên tục xuất hiện, nhưng người chơi sẽ phản cảm, hơn nữa cứ để câu hỏi quảng cáo xuất hiện liên tục thì kho câu hỏi lớn của chúng ta sẽ thành vô nghĩa sao?"
Chung Minh giải thích: "Không sao mà, chúng ta mở thêm một kho câu hỏi nữa không được sao? Ví dụ như chuyên đề riêng về sữa chua Lạc Hưởng."
Chu Dương: "… Cảm giác càng nói càng xa, làm một chuyên đề riêng làm sao có thể cam đoan tất cả mọi người sẽ nhấn vào chơi chứ? Bỏ đi, tôi vẫn nên nghe hết đã, cậu nói tiếp đi."
Chung Minh nói rằng: "Rất đơn giản, chúng ta trực tiếp dựng thêm một mục trong "Biển học vô biên", cứ gọi là "Vung tiền hàng trăm vạn", quy tắc rất đơn giản, tổng cộng có mười câu hỏi, tất cả mọi người có thể tự do đăng ký tham gia, không cần thu bất kỳ phí vào chơi nào, trả lời đúng tất cả mười câu hỏi, tất cả mọi người chia nhau một trăm vạn tiền thưởng. Trong mục này, chúng ta có thể làm chuyên đề quảng cáo riêng rồi, ví dụ như chuyên đề về sữa chua Lạc Hưởng, những câu hỏi lúc trước tôi nói đều có thể nhét vào đó."
Quản lý Tạ gãi gãi mái đầu hói: "Đợi đã, chia nhau một trăm vạn tiền thưởng? Một trăm vạn tiền thưởng này lấy đâu ra?"
Chung Minh: "Đương nhiên là nhà tài trợ đưa tiền rồi. Đây chính là tiền danh hiệu mà tôi nói, bọn họ bỏ ra một trăm vạn tiền thưởng này, đương nhiên, cũng phải cho chúng ta tiền quảng cáo, tiền đều do nhà tài trợ đưa, chúng ta chỉ cung cấp cho họ một sân khấu thôi."
Quản lý Tạ thấy hơi ảo: "Không phải, một trăm vạn tiền thưởng, một lần đã tiêu hết? Cảm giác chỗ tiền này nhiều quá đấy, lấy đâu ra nhà tài trợ nào chịu bỏ ra nhiều tiền như vậy tài trợ cho chúng ta chứ."
Chung Minh giải thích: "Không nhất định là một trăm vạn nha. Những lần đầu chúng ta đang trong quá trình thu hút người chơi, nên có thể rẻ hơn chút, ví dụ như khi mới bắt đầu là mười vạn tiền thưởng, đợi số người nhiều lên tăng tiền thưởng đến hai mươi vạn, năm mươi vạn, cuối cùng lên đến một trăm vạn. Tiền tài trợ đương nhiên cũng sẽ luôn tăng thêm, đợi lúc sau làm một ván đấu không chỉ có thể thu tiền thưởng lại, mà còn có thể kiếm được không ít."
Chu Dương giơ tay nói rằng: "Tôi có hai câu hỏi, câu thứ nhất là cái tên "Vung tiền hàng trăm vạn" này có phải hơi quá đáng rồi không? Cảm giác như đang mắng người chơi của chúng ta vậy. Câu thứ hai chính là, cảm giác tiền thưởng rất nhiều, nhưng không khí lại không nhộn nhịp, một trăm vạn tiền thưởng trả lời xong mười câu hỏi là chia hết, cứ cảm thấy thiếu thiếu gì đó?"
"Không khí đương nhiên là phải nhộn nhịp, tuy chỉ có mười câu hỏi, mỗi câu hỏi có thời gian trả lời 10 giây, nhưng toàn bộ quá trình phải kéo từ nửa tiếng đến 40 phút, giữa những lúc trả lời chúng ta có thể sắp xếp người dẫn chương trình để dẫn, chạy quảng cáo, kể một vài câu chuyện cười thú vị để hâm nóng bầu không khí, vậy mọi người sẽ thấy như đang xem chương trình giải trí, sẽ không nhàm chán nữa. Còn về câu hỏi thứ nhất mà anh nói…"
Chung Minh nói với vẻ rất kiên quyết: "Tên này tuyệt đối không thể thay đổi! Tôi phải nghĩ mãi mới ra được, tôi cực kì hài lòng, không thể thay đổi!"
Chu Dương chẳng biết nên khóc hay nên cười: "Tên này quả thực dễ gây hiểu lầm lắm!"
Chung Minh kiên trì nói: "Không mà, tên này cực kì dễ nhớ, đọc rất xuôi tai, làm người ta khắc sâu ấn tượng, khá dễ quảng bá."
Quản lý Tạ mau chóng giảng hòa: "Thôi thôi, tên gọi là gì cũng được, tôi cảm thấy "Vung tiền hàng trăm vạn" cũng không phải không được, chưa biết chừng còn tạo ra hiệu ứng tranh cãi. Vấn đề bây giờ là, Tiểu Chung à, kế hoạch này của cậu rất tốt, nhưng cậu thực sự cảm thấy những doanh nghiệp kia sẽ bỏ tiền ra tài trợ hay sao? Thế này đi, cậu đến mấy chỗ thương lượng thử xem, nếu như bọn họ có ý định tham gia thì dễ bàn."
Chung Minh gật đầu: "Được, chuyện này để tôi thương lượng cho. Có điều tính năng "Vung tiền hàng trăm vạn" này còn phải phát triển một chút đã, còn phải tìm một người dẫn chương trình đáng tin cậy."
"Được, cậu cứ hoàn thiện tài liệu thiết kế của tính năng này đi, phần phát triển đằng sau để Chu Dương thúc đẩy. Còn về người dẫn chương trình, tôi kêu người đi tìm thử, liên hệ coi sao, nhiệm vụ chính của cậu là thuyết phục các nhà tài trợ về với chúng ta." Quản lý Tạ nói.
...
Sắp xếp xong xuôi công việc, mọi người lại bắt đầu bận rộn.
Chung Minh trở lại chỗ làm việc của mình quét quét ấn ấn, hơn một tiếng đồng hồ đã hoàn thành bản kế hoạch của "Vung tiền hàng trăm vạn", bao gồm cổng vào, cơ chế thi đấu, quy tắc cụ thể v.v.., tất cả đều viết rất rõ ràng, trực tiếp giao cho lập trình đi phát triển.
Tính năng này nói trắng ra là kết hợp livestream (phát sóng trực tiếp) với trả lời câu hỏi, cái khó duy nhất là làm thế nào để game tải được thật nhiều số người online cùng lúc. Có điều tính năng này trong kiếp trước của Chung Minh cũng không tính là quá khó, thế giới này càng không khó.
Bây giờ vấn đề mấu chốt chính là đi kéo tài trợ.
Theo Quản lý Tạ và Chu Dương, thực ra không phải không kéo được tài trợ, nhưng có thể thành công kéo được nhiều tiền như vậy hay không, thực sự vẫn là một nghi vấn.
Dù sao "Biển học vô biên" và "Vung tiền hàng trăm vạn" cũng chỉ là một ứng dụng nhỏ mà thôi, tuy nói cũng có độ hot, nhưng hoàn toàn không có kinh nghiệm đi trước để có thể tham khảo, không được công nhận rộng rãi như quảng cáo trong chương trình truyền hình, tiền danh hiệu trong chương trình giải trí.
Nhưng Chung Minh vẫn khá là tự tin, bởi vì kiếp trước "Hỏi đáp hàng trăm vạn" đã từng làm chuyên đề quảng cáo tương tự như vậy, hiệu quả cũng rất tốt. Dù cho các doanh nhân trong thế giới này chưa thể chấp nhận, cùng lắm là hạ giá xuống, tóm lại là sẽ kiếm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.