Editor: Nguyetmai
Hai giờ, "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" chính thức bắt đầu tải xuống.
Thực ra, có hơn ba mươi nghìn lượt đặt trước đã là thành tích rất tốt trong giới game. Dù sao trước khi phát hành, phần lớn game đều không được quan tâm, đều phải dựa vào những vị trí đề xuất đáng thương, nếu thật sự muốn nổi tiếng thì phải tích lũy độ thu hút trong một thời gian rất dài.
"Í, có không ít lượt tải về kìa! Xem ra mọi người đều đang đợi game này ra mắt." Châu Sâm vô cùng vui vẻ.
Chung Minh gật đầu: "Ừ, chắc chắn trong đó có các fan trung thành."
Game vừa phát hành, lượt tải về đã tăng lên nhanh chóng, trong số hơn ba mươi nghìn người này không phải ai cũng ngồi đợi trước máy tính hay vòng tay để tải game. Dù sao đây cũng chỉ là một nền tảng nhỏ, rất nhiều người còn không sử dụng nền tảng game này, vì biết game mới của studio Vi Quang sẽ được đăng ở đây nên mới tải về, bình thường cũng ít mở ra xem.
Có bao nhiêu người tải game về sau khi đặt trước là một vấn đề, và có bao nhiêu người chịu trả phí sau khi tải về lại là một vấn đề khác.
...
Thành phố Quang Hoa, trong nhà của Hỏa Văn Chương.
Tên thật của Hỏa Văn Chương là Chương Vũ, anh ta vừa mới ăn cơm xong, chưa bắt tay vào làm việc nên tiện tay lên lướt Weibo.
Dưới weibo của anh ta lại có người bình luận.
"Bức tranh này đến tuần tới mới xong sao? Nhắc đến tuần tới, tôi liền nghĩ đến tuần tới, studio Vi Quang phát triển... À, giờ chẳng phải là tuần tới sao, hình như đã phát hành rồi."
Chương Vũ không nhịn được mà bật cười, bình luận dưới bài viết của anh ta trong mấy ngày hôm nay đều dùng chiêu này, đến chịu thật.
Thực ra Chương Vũ cảm thấy trò này rất thú vị, thậm chí anh ta còn đăng một bài na ná như vậy để trêu đùa.
Anh ta lập tức đến weibo của Chung Minh, quả nhiên, trò chơi "Con đường ẩn náu của Cách Mạng" mà trước đây Chung Minh vẫn luôn quảng bá đã phát hành. Chung Minh còn cố ý thông báo điều này trên weibo của mình.
Tuy bây giờ Chương Vũ không được coi là fan của Chung Minh, nhưng anh ta vô cùng yêu thích những bức tranh do Chung Minh vẽ.
"Game tự mình sản xuất? Vậy chắc cậu ta ít nhiều gì cũng làm mảng mỹ thuật nhỉ, ừm, để tải xuống chơi thử xem sao."
Thực ra Chương Vũ không hứng thú mấy với game này, dù sao thì cái tên này, đề tài này cũng không phải gu của anh ta. Nhưng dù sao đó cũng là game Chung Minh làm, về khoản mỹ thuật chắc cũng khá xuất sắc, Chương Vũ muốn xem có gì có thể học tập tham khảo được hay không.
Game novel không dùng nhiều tài nguyên mỹ thuật, nhưng bản vẽ tạo hình bối cảnh và bản vẽ tạo hình nhân vật vẫn đáng để xem thử.
Nhất là bản vẽ tạo hình nhân vật, một game novel hay bắt buộc phải có nhiều nhân vật độc đáo, sự khác nhau trong hình tượng của mỗi nhân vật sẽ được thể hiện phần nào qua bản vẽ tạo hình.
Chương Vũ tìm được chợ game Chúng Du trong tệp tin "những nền tảng game vớ vẩn" trên máy tính, và tìm được game "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" trong nền tảng đó.
Khi sản xuất "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", nhà sản xuất đã thiết kế cả phiên bản cho máy tính và phiên bản cho vòng tay, hệ thống (client) khác nhau, nhưng cách chơi như nhau. Tuy Chúng Du là một nền tảng nhỏ, nhưng có cả hệ thống cho phiên bản trên máy tính và phiên bản trên vòng tay, hơn nữa lượng người dùng cũng rất khá. Đây là một trong những lý do để Chung Minh chọn nó làm nền tảng ra mắt đầu tiên.
Khởi động game, đầu tiên là logo của studio Vi Quang hiện ra.
"Logo được đó. Tại sao dòng chữ "Studio Vi Quang" này lại giống như được nhà thư pháp thiết kế vậy, trông rất chính quy, không giống như chỉ dùng kỹ xảo ghép chữ."
Chương Vũ rất thích logo của studio Vi Quang, nhất là những chữ ở phía sau, hiệu quả mà nó mang lại không giống ghép chữ mỹ thuật thông thường, rõ ràng dòng chữ này có một bố cục thống nhất, khoảng cách giữa các chữ, sự thay đổi trong hình dáng chữ cũng có chỗ độc đáo.
Tuy Chương Vũ không quá hiểu về thư pháp, nhưng ít nhất cũng nhìn ra được là đẹp hay xấu.
Sau khi logo biến mất người chơi được chuyển thẳng vào game.
Vì đây là lần đầu tiên Chương Vũ đăng nhập, nên mặc định phải chấp nhận bắt đầu từ đầu. Sau khi lưu lại dữ liệu thì lần đăng nhập kế tiếp sẽ xuất hiện hai sự lựa chọn là "Bắt đầu ẩn náu" và "Tiếp tục ẩn náu".
Không có đồ họa vi tính mở màn, về cơ bản mọi thứ đều thể hiện bằng bản vẽ tạo hình. Đương nhiên, cho dù Chung Minh muốn làm, cũng phải xét xem dự toán và công cụ sản xuất Mcs 2D có ủng hộ không.
Sau khi màn hình đen biến mất, tiếng bánh răng chuyển động vang lên đầu tiên, sau đó là giai điệu của bài "Cut in love".
Tiếng đàn piano nhẹ nhàng lập tức tạo nên một bầu không khí đặc biệt. Cảm nhận đầu tiên của Chương Vũ là nó hơi giống các game novel về đề tài tình yêu, nhưng khi tỉ mỉ thưởng thức giai điệu này, anh ta lại thấy nó có phần bi thương và ai oán.
"Tôi tên là Phương Biệt, nam, 22 tuổi."
Câu chuyện bắt đầu bởi lời tự thuật của nam chính, giải thích đơn giản về bối cảnh câu chuyện.
Câu chuyện xảy ra ở chiến trường Đông Á trong chiến tranh thế giới thứ hai, Chương Vũ là người Hoa Hạ nên đương nhiên anh ta biết rất rõ. Giống như người trong kiếp trước của Chung Minh hầu như đều biết đến Sơn Hải quan, sự giao thoa giữa triều Minh và triều Thanh, người trong thế giới này cũng có hiểu biết cơ bản về chiến tranh thế giới thứ hai. Chỉ cần là người có một chút kiến thức lịch sử đều sẽ biết về giai đoạn lịch sử đó. Có điều họ sẽ không cảm thấy đau đến thắt lòng đối với giai đoạn lịch sử đó mà thôi.
Nhưng khi Chương Vũ nhìn thấy câu cuối, vẫn bị chấn động.
"Nói tóm lại, tôi về nước, là để làm Hán gian."
Giọng nói vô cùng bình thản, đoạn mở đầu khiến người ta vô cùng khiếp sợ.
Bởi vì người lồng tiếng cho Phương Biệt đã thể hiện tư tưởng, tình cảm của nhân vật vô cùng nhuần nhuyễn, giọng nói rất bình thản, bình thản đến mức làm cho người nghe cảm thấy anh ta chỉ là đang nói "tôi phải về nhà ăn cơm", nhưng cũng có thể cảm nhận được dường như anh ta đã cực kì quyết tâm, chịu đựng những nỗi đau không muốn người khác biết được.
Khung cảnh xuất hiện một chiếc thuyền ra khơi trong ánh nắng chiều, một người trẻ tuổi mặc đồng phục học sinh thời đó đứng ở mũi thuyền nhìn ra mặt biển, toàn bộ cảnh tượng mang đến cho người xem một cảm giác thê lương không thể nói thành lời.
Lời tự thuật của nam chính Phương Biệt vẫn còn tiếp tục. Anh ta đương nhiên không phải thật sự muốn làm Hán gian. Anh ta là một người yêu nước chân chính, nhưng theo kế hoạch của thầy giáo, anh ta phải đóng vai "Hán gian", trong vở kịch này, anh ta đóng vai người xấu.
"Vì thế game này mới tên là "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng"? Ý nghĩa của từ ẩn náu là muốn đóng vai gián điệp sao? Nhưng nó lại rất phù hợp với cách chơi của thể loại game novel."
Chương Vũ cảm thấy game này rất thích hợp với thể loại visual novel, rõ ràng nhân vật chính không hề có năng lực chiến đấu, nếu muốn sống sót thì phải dùng đến cái đầu. Thật ra người chơi cũng cần dựa vào cách chỉ huy của mình để chọn ra đáp án chính xác nhất trong rất nhiều đáp án, điều này vô cùng phù hợp với đặc điểm của thể loại.
Đây là một mở màn hay, nhưng cốt truyện đằng sau như thế nào thì phải chơi mới biết.
Sau khi tới Thượng Hải, Phương Biệt đến thăm thầy giáo của anh ta, ông Tiết Tinh Văn đầu tiên. Nhưng Phương Biệt không ngờ ông Tiết vừa gặp đã mắng anh ta một trận, cũng chất vấn anh ta có bán đứng cậu học sinh là cán bộ của hội liên hiệp học sinh không.
Hai sự lựa chọn lần lượt là "..." và "Thưa thầy! Không phải là em! Nhất định là còn bí mật khác!"
"… Định đổ hết lỗi này lên đầu tôi sao! Tôi mới chơi, cái gì cũng không biết, sao có thể là tôi làm được!"
Chương Vũ vội vàng chọn phương án thứ hai để giải thích cho mình.