Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 213: Trình bày game!




Editor: Nguyetmai
Thành phố Quang Hoa, Học viện Nghệ thuật Quang Hoa.
GGAC cũng chính là cuộc thi ý tưởng nghệ thuật game toàn cầu đã trải qua chọn lọc vòng sơ loại, tiến vào vòng bình chọn chính thức.
Lúc sơ tuyển, người dự thi chỉ cần gửi một bản demo, hoặc sau khi nộp bản thảo ý tưởng thiết kế sẽ chất vấn trực tiếp là có thể lọt vào vòng tiếp theo, nhưng sau khi vào vòng bình chọn chính thức, tất cả các tác phẩm dự thi đều phải thi đấu nghiêm túc.
Game có bug?
Sử dụng tài nguyên thay thế?
Tạo hình mỹ thuật không đủ mới mẻ độc đáo?
Không đạt được hiệu quả như trong bản thảo thiết kế?
Chi tiết trong game không làm đến nơi đến chốn?
Đều không được.
Đến vòng bình chọn trực tiếp, tất cả game đều phải đạt độ hoàn thiện ở mức cao nhất, bất cứ một tì vết nhỏ nào đều có thể bị ban giám khảo trừ điểm.
Chung Minh vẫn đến hội trường đúng giờ. Hội trường lần này không phải là trung tâm hoạt động sinh viên có chút nghèo nàn lần trước, mà đã chuyển sang hội trường trung tâm.
Khi Học viện Nghệ thuật Quang Hoa tổ chức một số buổi tiệc hoặc những hoạt động lớn, các cuộc thi đều sẽ tổ chức tại đây.
Khán giả trong khán đài rất đông, có một số là sinh viên Học viện Nghệ thuật Quang Hoa mời đến, còn đại đa số là khán giả ở thành phố Quang Hoa, thậm chí đến từ những thành phố khác đều muốn xem xem cuộc thi ý tưởng nghệ thuật game toàn cầu lần này có cho ra game nào thú vị không.
Trước đây, GGAC đã từng nhiều lần tổ chức, trong những game đạt giải, có trò ăn khách, có trò không ăn khách, nhưng cho dù biểu hiện trên thị trường thế nào, ít nhất giá trị nghệ thuật đều không thấp.
Có thể có vài game không ăn khách là vì cách chơi không đủ mới mẻ, hoặc không có chiều sâu, do vậy lượng tiêu thụ mới không nhiều, nhưng trình độ mỹ thuật của những game này chắc chắn rất cao.
Khán giả đến xem GGAC đa phần đều tới vì hai chữ "nghệ thuật".
Ban giám khảo đã vào vị trí, cuộc thi vẫn chưa bắt đầu, ban giám khảo đang trao đổi các ý kiến liên quan đến cuộc thi lần này.
Ô Chí Thành nhìn danh sách được chọn chính thức trên tay, cảm thán nói: "Game năm nay nhiều hơn rồi. Năm ngoái, tôi thấy rất nhiều người dự thi đều chủ yếu vui là chính, đều vì phần thưởng, làm game không nghiêm túc lắm. Nhưng năm nay, độ hoàn thiện của đại đa số các game đã rất cao, cho dù không tham gia dự thi, chỉ trình làng cũng có thể trở thành một game độc lập được người chơi quan tâm. À, giáo sư Kim, anh thấy trò nào hay?"
Đỗ Minh Hiến cười ha hả: "Lão Kim thích trò nào còn phải hỏi sao, chắc chắn là "Sương khói thủy mặc" rồi. Kkhông biết lần trước nhà sản xuất game này đã cho lão Kim uống bùa mê thuốc lú gì mà khiến lão Kim hâm mộ game này đến vậy. À, nói một cách nghiêm túc có lẽ là sùng bái! Anh ta không chỉ chơi, mà còn đi tuyên truyền với những người khác ở Hiệp hội Thư pháp, anh nói xem có bất thường không cơ chứ."
Kim Hi "hừ" một tiếng: "Lão Hiến anh nói có ẩn ý gì vậy. Tôi nói cho anh biết, nếu không phải tôi làm thư pháp, cơ bản không thể nào biết được giá trị game này cao đến thế nào! Nhà sản xuất này là một nhà thư pháp thiên tài, đến Hội trưởng Tiền cũng phải thừa nhận! Tôi nói cho mấy anh biết, lúc chấm điểm chú ý một chút, cho thấp quá là không xong với hội thư pháp chúng tôi đâu!"
Ô Chí Thành bật cười nói: "Không đến mức đấy chứ, giáo sư Kim anh bênh vực game này thế?"
Kim Hi gật đầu: "Sao nào? Không được à?"
"Dĩ nhiên là được rồi, chúng ta đều là giám khảo, đánh giá trên hai phương diện là cách chơi và tính nghệ thuật. Nếu tác phẩm có tính nghệ thuật cực kì tốt thì đương nhiên phải chú ý rồi." Ô Chí Thành nói: "Có điều game này cụ thể thế nào còn phải xem kết quả chơi test cái đã."
"Dù sao tôi cũng đánh giá cao "Sương khói thủy mặc", kết quả chơi test… chắc chắn cũng không tệ." Kim Hi nói.
Nói thì nói vậy, nhưng trong lòng lão Kim cũng không rõ kết quả chơi test có tốt không.
Dù sao, bản thảo thiết kế game tốt và game hay là hai chuyện khác nhau.
Cũng giống như phim ảnh vậy, cốt truyện hay quay ra phim có hay không? Thực sự không chắc.
Chỉ có thể nói cốt truyện hay, bộ phim này có khả năng sẽ thành công, nhưng giao vào tay đạo diễn kém thì cốt truyện có hay đến mấy cũng không cứu được.
Làm game cũng tương tự như quay phim, nhiều lúc cho dù năng lực của nhà thiết kế không vấn đề gì, nhưng tạo hình mỹ thuật không góp sức, lập trình không góp sức, game làm ra cũng chỉ là một mớ hỗn độn, nhiều lúc còn làm hỏng một ý tưởng hay.
Phá hỏng thì có nhiều cách lắm..
Ban giám khảo vẫn chưa được xem bản hoàn thiện cuối cùng, cho dù lão Kim rất thích "Sương khói thủy mặc", nhưng nếu kết quả diễn thử quá tệ thì cũng không thể quá thiên vị.
Rất nhanh, cuộc thi đã chính thức bắt đầu.
MC giới thiệu sơ lược về cuộc thi, cảm ơn ban tổ chức, các đối tác, khán giả trong khán phòng, ban giám khảo cũng như các thí sinh dự thi.
Lãnh đạo phía ban tổ chức lên phát biểu diễn văn, nâng giá trị của cuộc thi cao hơn một chút.
Sau đó chính là phần đánh giá chính thức.
Thứ tự trình bày trong vòng chung kết không dựa theo thứ tự đăng ký ban đầu, mà do ban giảm khảo tổng hợp và quyết định.
Căn cứ theo bản demo đã nộp cũng như kết quả chất vấn hiện trường, sắp xếp các tác phẩm dự thi kém đến tốt theo thứ tự ngẫu nhiên, đảm bảo các tác phẩm hay sẽ phân tán từ đầu đến cuối cuộc thi, đồng thời cũng đảm bảo trình độ tổng thể dần dần tăng lên.
Làm như vậy là để đảm bảo hiệu quả chương trình của cuộc thi, tránh trường hợp đầu tiên là game hay nhất, sau đó ngày càng không hay, thế thì không còn gì thú vị cả.
Ban giám khảo cũng rất mệt, khán giả xem cũng buồn ngủ, gây ra hiệu ứng tiêu cực.
Nhà sản xuất đầu tiên lên sân khấu.
"Kính thưa ban giám khảo, kính thưa toàn thể khán giả. Game dự thi của chúng tôi là "Hành trình biển sâu"…"
Phản ứng của game đầu tiên khá tốt.
"Hành trình biển sâu" là một game độc lập, lấy bối cảnh đại dương, trong đó có rất nhiều thiết kế bối cảnh và quái vật đặc biệt đều lấy chất liệu từ những bối cảnh và sinh vật có thật, khiến người ta cảm thấy dường như đang lạc vào thế giới long cung xanh thẳm, cảnh tượng rất đẹp mắt.
Game thứ hai có biểu hiện bình thường, phản ứng bình thường.
Game thứ năm, khán giả đang buồn ngủ lại được dấy lên hứng thú, còn vỗ tay hưởng ứng.
Thứ tự đều đã được sắp xếp từ trước, theo trình độ nhất định là để đảm bảo hiệu quả chương trình, nhưng cụ thể cho điểm thế nào còn phải xem biểu hiện trên sân khấu.
Phần thi của mỗi một game được chia thành ba phần: Nhà sản xuất trình bày, diễn giải, khán giả bỏ phiếu, giám khảo nhận xét, chấm điểm.
Cuối cùng tổng hợp phiếu bầu của khán giả và điểm ban giám khảo chấm để quyết định thứ hạng cuối cùng.
Khán giả trong hội trường có tất cả ba trăm bốn mươi người, giám khảo có mười sáu người.
Mỗi bầu chọn của giám khảo tương đương mười phiếu khán giả, như vậy tất cả tương ứng với năm trăm phiếu.
Cuối cùng nếu như chẳng may có trường hợp cùng số phiếu, bên nhận được số phiếu bầu của ban giám khảo cao hơn sẽ được ưu tiên.
Quy tắc này vẫn xem là công bằng, một mặt số phiếu bầu từ khán giả nhiều hơn ban giám khảo có thể tránh được những phiếu cảm tính và mờ ám ở một mức độ nhất định, mặt khác tầm quan trọng của phiếu bầu ban giám khảo cũng không thấp, có thể đảm bảo tính nghệ thuật của game được đánh giá.
Những nhà sản xuất trên sân khấu đa số rất lo lắng.
Dù sao rất nhiều người đều quen với việc cắm đầu làm game, quả thực không quen với tình huống này.
Từng game từng game một trôi qua rất nhanh.
Đỗ Minh Hiến nhéo lão Kim bên cạnh: "Chất lượng của game dự thi năm nay đều rất tốt nhỉ."
"Ừ." Lão Kim trả lời qua loa lấy lệ, trong lòng thầm nói, lão Đỗ anh đừng cứ kiếm chuyện mà nói thế.
Đỗ Minh Hiến nhìn bảng trình tự dự thi: "Game tiếp theo là "Sương khói thủy mặc" đấy."
"Tôi đâu có mù, tôi tự biết xem bảng thứ tự, anh phiền thật đấy." Lão Kim cạn lời.
Thái độ của lão Kim lần trước với Chung Minh và "Sương khói thủy mặc" thay đổi 180 độ, Đỗ Minh Hiến luôn lấy chuyện này để trêu ghẹo, khiến cho lão Kim thấy phiền.
Lão Kim chỉ đợi Chung Minh mau lên sân khấu, đem thành phẩm "Sương khói thủy mặc" dạy dỗ cho mấy người này một bài học!
Đương nhiên, bản thân lão Kim cũng vô cùng chờ mong vào "Sương khói thủy mặc". Dù sao đây cũng là lần đầu tiên ông ấy thấy một tác phẩm lồng ghép thư pháp vào nội dung game, đương nhiên không hy vọng Chung Minh làm hỏng nó.

"Tác phẩm dự thi tiếp theo là "Sương khói thủy mặc" đến từ studio Vi Quang, mời nhà sản xuất lên sân khấu!"
Chung Minh đứng dậy, chỉnh đốn lại trang phục, bước lên sân khấu.
Phía dưới khán đài, có một số khán giả đang bàn luận.
"Studio Vi Quang? Sao nghe quen thế nhỉ?"
""Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", "Sổ tay sinh tồn của dân công sở" đều do họ làm đấy!"
"À à, mình có ấn tượng với "Sổ tay độc thân của dân công sở"."
"Cái gì mà sổ tay độc thân, là sổ tay sinh tồn! Đến cái tên mà cậu còn nhớ sai nữa?"
"Quả thực là studio có tiếng, nhưng lại đến tham gia cuộc thi này? Cuộc thi chắc chắn sẽ rất đặc sắc đây!"
"Mình cũng cảm thấy, "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng" là một tuyệt phẩm! Mình luôn cảm thấy nhà sản xuất này là một thiên tài, không biết game này sẽ thế nào nhỉ."
"Đây chính là nhà sản xuất sao? Nhìn có vẻ rất trẻ."
Studio Vi Quang vẻ như cũng đã thu được chút ít tiếng tăm.
Hai game độc lập danh tiếng vang dội khiến tên tuổi và logo của studio Vi Quang in sâu trong lòng rất nhiều người chơi, trước khi phần thi chính thức bắt đầu họ đã ghi được điểm ấn tượng cho mình. Màn hình lớn trên sân khấu sẽ hiển thị hình ảnh game một cách chân thực, ở góc màn hình có một cửa sổ nhỏ hiện thị thao tác tay.
Đương nhiên, với đa số game thì cửa sổ nhỏ này chẳng có tác dụng gì, dù sao phương thức thao tác cũng chỉ có mấy loại, keyboard, chuột hoặc tay cầm.
Có điều cửa sổ nhỏ này khá quan trọng đối với "Sương khói thủy mặc".
Chung Minh không nói quá nhiều, cũng không đi sâu vào miêu tả nội dung game "Sương khói thủy mặc". Nhiều chỗ anh chỉ nói đơn giản qua loa, quan trọng hơn là khiến người chơi tự cảm nhận sức hút đặc biệt của "Sương khói thủy mặc" qua con mắt và đôi tai của mình.

Vào game, đầu tiên là một đoạn mở màn CG.
CG cũng không phức tạp, sử dụng bức tranh thủy mặc để hiển thị. Khi bức họa mở ra, mây mù dày đặc tạo ra một con dị thú hung ác giương nanh múa vuốt, thành trì phía xa bị nó bao trùm...
Cùng lúc đó, một giọng nói trầm thấp đang tường thuật bối cảnh câu chuyện.
"Tương truyền, ở thời cổ đại, Hoa Hạ có một loài ác thú tên là Yểm."
"Không rõ vì sao trời đất lại sinh ra Yểm thú, nghe đồn Yểm thú có thể dệt mộng…"
Chung Minh đã nói qua đoạn bối cảnh câu chuyện này với ban giám khảo trong lúc chất vấn, bây giờ hiển thị trước mặt người chơi bằng CG.
Loại CG động đơn giản kiểu này không tốn nhiều tiền lắm, cũng không khó làm, chỉ cần trực tiếp mời diễn viên lồng tiếng đến thu âm là được nhưng hiệu quả cực kì tốt.
Lúc đang nói đến "Thư sinh lấy bút mực, bức họa để chiến đấu, mượn thế của núi non trong tranh, lấy câu thơ làm kiếm", bối cảnh game đột nhiên sục sôi, giao diện trên CG chuyển động, xuất hiện bối cảnh thư sinh chiến đấu với quái thú trong cơn ác mộng.
Tay trái thư sinh nắm quyển tranh, tay phải cầm bút lông, trước mặt chàng trai là lũ yêu ma quỷ quái đầu trâu mặt ngựa, bộ dạng ghê tởm không bút nào tả xiết !
Tay trái của thư sinh mở tung bức họa, tay phải cầm bút lông soạt soạt trên bức họa, múa bút vẩy mực vẽ ra một khối đá khổng lồ phủ đầy rêu xanh.
Sau đó, thư sinh vung bút, khối đá khổng lồ đó bỗng nhiên thoát ra khỏi bức họa, xuất hiện trong bối cảnh game, lăn ầm ầm về phía đám quái vật trước mặt! Mấy con quái vật không kịp né, hóa thành một tầng khói đen nhanh chóng tan biến.
Những con quái vật khác càng phẫn nộ hơn, ngày càng nhiều khí đen ngưng tụ thành quái vật cùng lúc xông đến.
Một con quái thú ba chân nhổ tận gốc cây đại thụ bên cạnh ném về phía thư sinh, bút lông trong tay thư sinh nhẹ nhàng vung lên, cây đại thụ kia bay lên trên không trung đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
Thư sinh không ngừng chút nào, bút lông trên tay phải tiếp tục vẽ trên mặt giấy, sấm sét ẩn hiện trên bầu trời, đột nhiên từng tia sét từ trên trời giáng xuống nện cho lũ quái vật trước mặt hồn bay phách lạc!
Cuối cùng, thư sinh múa bút vẩy mực, viết lên bức họa một bài thơ.
"Đêm khuya nằm nghe gió thổi mưa, cảnh ngựa sắt sông băng cứ hiện vào giấc mơ!"
Những con chữ to lớn tràn trề khí thế xuất hiện trên bức họa, bầu trời đột nhiên sầm sì, mưa gió ào ào trút xuống!
Mưa băng rơi buốt lạnh đến xương, một đội kỵ binh áo giáp đột nhiên xuất hiện, khí thế hào hùng như mãnh hổ!
Đám yêu ma quỷ quái nhao nhao kêu gào, mưa băng đóng băng chúng, đội kỵ binh đánh chúng tan tác, rất nhanh cả lũ hóa thành mây đen tiêu tan mất.
Tiêu diệt xong cường địch, biểu cảm của thư sinh vẫn nghiêm nghị như trước, ánh mắt của cậu ấy nhìn về phía xa. Trên đỉnh núi, một làn khí đen quanh quẩn, Yểm thú vẫn ở đó đợi chàng trai đến thảo phạt.
CG kết thúc, chính thức vào giao diện game.
Nội dung CG cũng không nhiều lắm, không đến ba phút, nhưng đoạn CG này thu hút tất cả sự chú ý của khán giả.
"Phong cách thủy mặc à! Thú vị đấy!"
"Hơn nữa, phương thức chiến đấu này rất thú vị, vị này là thần bút Mã Lương trong truyền thuyết sao?"
"Dựa theo nội dung trong CG, những thứ vẽ trong tranh có thể trực tiếp biến thành thật, người chơi sẽ dùng hội họa và thư pháp để chiến đấu? Hơi bị ngầu đấy."
"Ý tưởng này tôi cho điểm tuyệt đối, phong cách hội họa cũng cho điểm tuyệt đối! Chỉ là không biết khi chơi thật có thú vị không."
"Không chắc, thực sự không chắc. Chủ yếu đây là một ý tưởng đầy nghệ thuật thôi, chứ lồng ghép hội họa và thư pháp vào game chưa chắc đã hay."
"Có ý tưởng này quả thực đã rất tốt rồi!"
Khán giả dưới khán đài đều rất nghiêm túc dõi theo, muốn xem giao diện chân thực của game.
Chung Minh cũng không thừa nước đục thả câu, đăng nhập luôn vào game.
"Sương khói thủy mặc" có thể chơi được cả trên máy tính và đồng hồ. Lần này anh dùng đồng hồ để biểu diễn, có điều bên cạnh có chuẩn bị bảng vẽ điện tử chuyên dụng.
Vào game, một bố cục kinh điển thể loại đi cảnh xuất hiện, nhân vật di chuyển bằng cần điều khiển ảo, thư sinh bắt đầu chuyển động, bắt đầu chiến đấu cùng đám quái vật phía trước.
Hai phút mở đầu chủ yếu là biểu diễn thao tác cơ bản, bao gồm chạy, nhảy, tấn công, phòng thủ… Những thứ này đều không có gì đáng nói, động tác lưu loát, bối cảnh đẹp, không nghi ngờ gì chính là tiêu chuẩn để đánh giá một game đi cảnh xuất sắc.
Rất nhanh, hệ thống bắt đầu chỉ dẫn sử dụng kỹ năng hội họa để khắc phục trở ngại.
Trước mặt thư sinh xuất hiện một vực đá rất cao, sử dụng bước nhảy thứ hai cũng không thể nào vượt qua được.
Tay phải Chung Minh nhấp vào kỹ năng [Hội họa], màn hình ảo trên đồng hồ vẽ một vòng tròn.
Một khối đá lớn giống y hệt vòng tròn này đột nhiên xuất hiện, rơi xuống mặt đất, thư sinh nhẹ nhàng giẫm lên, vượt qua vực đá, tiếp tục tiến về phía trước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.