Thời Đại Game Quật Khởi

Chương 214: Giải nhất




Editor: Nguyetmai
Cách chơi vẽ đạo cụ khiến rất nhiều khán giả kinh ngạc.
Bởi vì hình dạng khối đá này giống với vòng tròn mà Chung Minh vẽ ra, chỉ dùng một vài cách tính toán lập trình đặc biệt để gắn thêm hình ảnh, giống như sau khi tùy ý vẽ một vòng tròn, mỹ thuật sẽ chỉnh sửa đường nét vòng tròn này cho đẹp.
Nhưng, còn có điều đáng ngạc nhiên hơn.
Chung Minh đã thể hiện rất nhiều cách dùng của kỹ năng hội họa.
Lúc thư sinh rơi xuống vực, sử dụng kỹ năng hội họa vẽ ngay dưới chân mình một hình chữ nhật, nó sẽ tự động biến thành một tảng đá to, thư sinh giẫm lên tảng đá nhảy bước thứ hai là có thể nhẹ nhàng nhảy sang vách đá đối diện.
Vẽ một con người với mấy nét đơn giản có thể triệu một võ sĩ đến kề vai chiến đấu bên cạnh thư sinh, duy trì trong một khoảng thời gian ngắn.
Vẽ một con vật với mấy nét đơn giản có thể triệu một con sói ra kề vai chiến đấu bên cạnh thư sinh.
Trong lúc game diễn ra, thư sinh còn gặp một vài thánh đường, trên mấy thánh đường này có ghi chép rất nhiều ký hiệu đặc biệt. Lúc này người chơi có thể kích hoạt kỹ năng hội họa mới, dùng những ký hiệu ghi chép trên thánh đường (thực ra chính là mấy nét bút đơn giản) để triệu hồi một số thứ hoàn toàn mới.
Ví dụ, vẽ ra một ký hiệu sấm sét là có thể hô gọi sấm sét trên trời, đánh chết một số quái vật.
Sấm sét rất có hiệu quả trong ải thủy chiến, sấm sét được triệu hồi sẽ lan ra mặt nước gây sát thương lớn cho quái vật.
Ngoài ra, kỹ năng hội họa còn có thể xóa quái vật đi, những thứ khác trừ bối cảnh cơ bản nhất để tạo ra những hiệu quả không ngờ đến.
Ví dụ, một con quái vật cao bằng hai người đang nhấc một tảng đá lớn muốn đập thư sinh, lúc này Chung Minh linh hoạt dùng kỹ năng hội họa, trực tiếp xóa tảng đá trên đầu con quái vật đi.
Đợi sau khi hiệu ứng ngưng đọng thời gian biến mất, con quái vật này tiếp tục ném hòn đá đi nhưng chỉ ném tay không, nó nhìn hai tay trống không, vẻ mặt ngơ ngác.
Biểu cảm ngốc nghếch của con quái vật khiến khán giả cười vang cả khán phòng.
Sau đó Chung Minh bắt đầu biểu diễn kỹ năng thư pháp.
Gặp boss nhỏ đầu tiên, sử dụng kỹ năng thư pháp viết mấy chữ "Cảnh ngựa sắt sông băng cứ hiện vào giấc mơ", Chung Minh dùng ngón trỏ vẽ trên màn hình ảo của đồng hồ, cuối cùng mức độ hoàn chỉnh được quyết định là 47 phần trăm.
Chỉ thấy trên bầu trời lất phất mưa phùn, dòng sông băng cuồn cuộn chảy, một đội kỵ binh giáp sắt trầm mình trong nước sông lạnh lẽo xông về phía quái vật, khiến quái vật bị thương nặng.
Chung Minh lại cố ý đợi đến lần sử dụng kỹ năng thư pháp thứ hai, lần này dùng bút cảm ứng để viết, mức độ hoàn chỉnh lên đến 96 phần trăm.
Trên bầu trời mưa xối xả, dường như kèm theo cả mưa đá, dòng sông băng lan tràn như biển lớn chiếm hơn nửa màn hình, đội kỵ binh lại không ngừng kéo ra, toàn thân các kỵ binh lóe lên ánh vàng, quái vật bị thương trầm trọng, chết ngay tại chỗ.
Đây chỉ là lần đầu tiên sử dụng kỹ năng thư pháp, về sau sẽ còn có những kỹ năng thư pháp khác nữa.
Tại thời điểm quái vật ồ ạt tấn công, thư sinh trực tiếp viết: "Gió xuân nào có qua ải Ngọc Môn!", một thành lũy khổng lồ xuất hiện trước mặt thư sinh, ngăn cản gần như tất cả những đợt tấn công phạm vi rộng của quái vật, thư sinh không chịu bất cứ một thương tích nào.
...
Giao diện game là phong cách thủy mặc, tiết điệu chuyển động khi thì thư thái, lúc lại căng thẳng, quái vật cũng đa dạng đủ thể loại, phương thức chiến đấu kích thích trí tưởng tượng khiến khán giả trong khán phòng được xem cao trào liên tục, vô cùng tập trung.
"Sao có thể nghĩ ra được kỹ năng hội họa này nhỉ, quá đặc sắc! Có thể giải phóng kỹ năng, triệu hồi, còn có thể xóa vũ khí trong tay quái vật đi?!"
"Kỹ năng thư pháp này rất thú vị, có thể dùng ý nghĩa của những câu thơ để chiến đấu sao? Mấy chiêu lớn đều có trí tưởng tượng rất cao đấy!"
"Game này thực sự rất lợi hại, mặc dù chỉ là một game đi cảnh, nhưng phong cách mỹ thuật xuất chúng, tình tiết cũng khá hay, mấu chốt là ý tưởng quá tuyệt vời!"
"Cảm giác chẳng còn gì do dự nữa, bỏ phiếu đi! Game hay thế này còn không bỏ phiếu, đợi gì nữa chứ?"
Lúc trước cũng có mấy game độc lập khá hay, nhưng mấu chốt là so sánh với ai.
Tiết mục chơi thử "Sương khói thủy mặc" lập tức thu hút tất cả ánh nhìn của khán giả. Mọi người theo dõi rất nghiêm túc, thỉnh thoảng còn kinh ngạc hô lên, nhiều cách chơi quả thực rất bất ngờ.
Mấy giám khảo cũng liên tục gật đầu, nhất là lão Kim không giấu được ánh mắt sùng bái.
Chung Minh không giới thiệu quá lâu, liệt kê vắn tắt lại lần nữa những nét đặc sắc của game rồi kết thúc.
Sau đó là phần nhận xét của ban giám khảo và tiết mục bỏ phiếu.
Lão Kim không đợi được cầm micro lên nói đầu tiên.
"Tôi xin nói trước vài câu. "Sương khói thủy mặc" là một game mà tôi luôn chú ý ở vòng sơ thẩm lúc trước, bởi vì tôi là người ở Hiệp hội Thư pháp vô cùng yêu thích thư pháp. Nguyên nhân tôi đánh giá cao game này cũng chính là vì yếu tố thư pháp trong đó! Như mọi người đều đã thấy "Sương khói thủy mặc" vô cùng sáng tạo khi lồng ghép hai loại hình nghệ thuật truyền thống Hoa Hạ là hội họa và thư pháp vào trong game, hơn nữa còn rất đặc sắc, đây là điều hiếm có!"
"Còn một điểm quan trọng nữa, đó là game "Sương khói thủy mặc" đã giới thiệu nhiều tác phẩm thư pháp, chính là phần người chơi cần viết khi giải phóng kỹ năng. Mọi người chú ý, tất cả những tác phẩm thư pháp này đều do nhà sản xuất thực hiện, hơn nữa trình độ nghệ thuật rất cao. Tóm lại, tôi vô cùng đánh giá cao game này, Chung Minh, tiếp tục cố gắng nhé!"
Lời phát biểu của lão Kim khiến những giám khảo khác có chút đau đầu, anh thế này có phải có hơi không khách quan công bằng...
Rất dễ khiến người khác nghi ngờ ban giám khảo chúng ta nhận hối lộ đấy!
Khán giả bên dưới nghe được cũng sửng sốt.
Ý gì thế, chém hơi căng rồi đấy? Vị giám khảo này chỉ thiếu mỗi nước nhảy lên bàn mà khen nữa thôi!
Ô Chí Thành cũng cầm micro lên nói: "Tôi nói qua một chút về góc độ cách chơi. Thực ra lúc đầu khi nhìn thấy bản thảo ý tưởng thiết kế của game này, tôi đã cảm thấy vô cùng mới mẻ. Có thể có rất nhiều game đều sử dụng yếu tố hội họa, thư pháp, nhưng chưa từng có game nào lồng ghép hai yếu tố này vào trong game tốt như vậy. Nhắc đến thư pháp, hội họa, chắc chắn nhiều người sẽ nói hai thứ này liên quan gì đến chiến đấu?"
"Vậy mà game này đã biến điều đó thành yếu tố cốt tủy, sau khi thêm hội họa và thư pháp, có thể nói hệ thống chiến đấu của game đã trở nên rất mới mẻ. Hơn nữa, phong cảnh, âm thanh, độ hoàn thiện tổng thể đều khiến tôi rất hài lòng. Tôi thấy đây là một game hiếm có, đồng thời vẫn cân bằng tính chất của game và tính nghệ thuật, rất phù hợp với chủ đề cuộc thi của chúng ta."
Mấy vị giám khảo lần lượt nhận xét, đều hết lời khen ngợi "Sương khói thủy mặc".
Đương nhiên, nói đi cũng phải nói lại, game này có khuyết điểm nào không?
Nếu có một khuyết điểm nào, có lẽ chính là game thuộc thể loại game đi cảnh, bản thân thể loại game này có chút lỗi thời, nếu là hiệu ứng 3D có thể sẽ hợp với xu hướng hơn một chút.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, mấy cách chơi khiến người chơi có thể vẽ trên giao diện biến thành bối cảnh thực, hoặc viết chữ trực tiếp trên màn hình hợp với hiệu ứng 2D hơn.
Vậy nên, đối với một game độc lập đầu tư có hạn như "Sương khói thủy mặc" có thể đạt đến trình độ như hiện nay đã khá tốt rồi!
Phần bỏ phiếu cuối cùng, số phiếu khán giả 328 phiếu, số phiếu ban giám khảo 14*10 phiếu, tổng cộng 468 phiếu!
Xem ra chỉ còn một chút xíu nữa thôi là đủ 500 phiếu, nhưng dù sao chín người mười ý, những thứ tốt chưa chắc ai cũng thích, có người không thích phong cách của "Sương khói thủy mặc" cũng không có gì lạ.
Nhưng nói đi nói lại, số phiếu như vậy đã khủng khiếp lắm rồi, hơn vị trí thứ hai hẳn năm mươi phiếu!
Phía sau còn mấy game chưa trình bày, nhưng kết quả không còn gì để nghi ngờ, sau khi xem "Sương khói thủy mặc" người chơi đều không còn chút hứng thú nào với những game khác nữa, chỉ muốn biết lúc nào "Sương khói thủy mặc" ra mắt, có thể chơi được ở đâu!
...
Cuộc thi ý tưởng nghệ thuật game kết thúc mỹ mãn.
Nhờ số phiếu vượt xa các đối thủ khác nên "Sương khói thủy mặc" đã giành giải nhất, nhận một một tỷ 800 triệu tệ tiền thưởng.
Tiền thưởng tạm thời vẫn chưa phát, chắc phải vài ngày nữa mới nhận được.
Tiếp theo, "Sương khói thủy mặc" sẽ được đăng lên trang chủ của GGAC với tư cách là một tác phẩm xuất sắc, và tuyên truyền trong một thời gian dài.
Đương nhiên, việc tuyên truyền này đôi bên cùng có lợi. GGAC có thể mượn việc quảng bá tác phẩm xuất sắc để thể hiện rằng "Bạn xem cuộc thi của chúng tôi náo nhiệt thế nào", từ đó thu hút thêm nhiều đối tác. "Sương khói thủy mặc" cũng có thể nhân cơ hội này để quảng bá game của mình, số liệu khi ra mắt chắc chắn sẽ tốt hơn.
Sau khi cuộc thi kết thúc, lão Kim trực tiếp đến tìm Chung Minh ở sau sân khấu.
"Đừng đi vội, lúc nào có thể viết "Lan Đình Tập Tự" cho tôi thế!"
Chung Minh dở khóc dở cười: "Đây là tác phẩm nổi tiếng chứ có phải rau bán ngoài chợ đâu, làm sao có thể nói viết là viết được? Ông nhờ Hiệp hội Thư pháp tuyên truyền "Sương khói thủy mặc" giúp tôi, nói không chừng đợi số liệu game tốt, sức ảnh hưởng cũng tăng lên, tôi lại có cảm hứng để viết "Lan Đình Tập Tự" cũng nên."
Lão Kim: "Cậu yên tâm đi, cho dù cậu không nói, Hiệp hội Thư pháp cũng định tuyên truyền cho "Sương khói thủy mặc". Hiện nay nghệ thuật thư pháp đang ngày càng suy thoái, không có nhiều người trẻ tuổi hứng thú với nó. Nhân cơ hội có "Sương khói thủy mặc", bộ môn nghệ thuật thư pháp này có thể nhận được sự quan tâm của nhiều người hơn, đương nhiên Hiệp hội Thư pháp sẽ ủng hộ hết mình. Chắc cậu chưa ăn cơm đâu nhỉ? Đi, tôi mời!"
Chung Minh khoát tay: "Lần sau nhé, tôi có hẹn rồi."
Lão Kim rất khó chịu: "Hừ, thằng nhóc này. Thôi bỏ đi, nhớ đấy, "Lan Đình Tập Tự"!"
Chung Minh không lừa ông ấy, anh có hẹn thật.
Thang Doanh biết Chung Minh đến thành phố Quang Hoa, do vậy đã hẹn trước sẽ mời đi ăn, cũng là để cảm ơn việc Chung Minh giúp đỡ lúc trước.
Buổi tối.
Ở một nhà hàng sang trọng nào đó gần Học viện Nghệ thuật Quang Hoa.
"Cảm ơn anh đã giúp đỡ, em gái tôi kể nhiều chuyện về anh, tôi thực sự không ngờ rắc rối bên đó lại lớn đến như vậy. Nghe nói, nhân viên phát triển ý tưởng game trước kia để lại lỗ hổng mấy trăm nghìn chữ, anh đều làm hết à?"
Tuy là để cảm ơn Chung Minh, nhưng Thang Doanh vô cùng hứng thú với việc Chung Minh đã làm trước đó.
Chung Minh im lặng một lúc: "Nói một cách nghiêm túc, tôi vốn không làm gì cả."
"Hả? Không làm á?" Thang Doanh có chút mơ hồ: "Tôi nghe nói phản ứng của người chơi rất tốt, tình tiết cực kì xuất sắc."
Chung Minh cười cười: "Tôi thực sự không làm gì, chẳng qua chỉ biến những lỗ hổng vốn có thành cái bẫy, sau đó bố trí một vài bất ngờ nhỏ, món quà nhỏ dưới những cái bẫy này, như vậy khi người chơi giẫm phải sẽ không cảm thấy đó là hố, ngược lại thấy nội dung chuẩn bị rất công phu."
"Phụt." Thang Doanh che miệng phì cười: "Anh cũng thật biết đùa, lần đầu tiên tôi gặp một nhà thiết kế thú vị như anh."
"Cô gặp bao nhiêu nhà thiết kế rồi chứ?" Chung Minh hỏi.
Thang Doanh: "Uầy, chỉ mình anh."
Cô suy nghĩ một lát, lại giải thích: "Ý tôi muốn nói là trước đây tôi vẫn cho rằng nhà thiết kế sẽ kiểu đẳng cấp, tinh anh, ngồi máy lạnh hoạch định chiến lược, giành chiến thắng muôn vạn dặm xa kiểu thế chứ…"
Chung Minh vội vàng lắc đầu: "Không phải, không phải, không phải, đây hoàn toàn là hiểu lầm, kỳ thực đa số nhà thiết kế đều là những thiếu niên nghiện internet có chút tự kỷ, gần giống như lập trình viên vậy, chỉ là không mặc áo sơmi kẻ caro thôi."
Hai người nói chuyện qua loa, Thang Doanh còn nhắc đến tình hình Điền Viện.
"Cuối năm, có vẻ studio Thời đại mộng ảo chẳng có việc gì để làm, cả studio đều rảnh rỗi, em gái tôi còn cảm thấy buồn chán. Tôi lại rất ngưỡng mộ, tôi muốn có một kỳ nghỉ cũng khó, thỉnh thoảng muốn nghỉ một ngày cũng bị nói, fan cứ càm ràm, rất bực bội."
Chung Minh cười cười: "Dù sao công việc của cô cũng là livestream, nhiều khán giả thấy livestream chẳng cần gì kỹ thuật, cảm thấy thời gian livestream ít thì là lười biếng. Thật ra không phải vậy, streamer cũng rất vất vả."
"Vậy, "Sương khói thủy mặc" giành giải nhất, tiếp theo sẽ mở bán nhỉ?" Thang Doanh hỏi.
Chung Minh gật đầu: "Ừ, cuối năm chủ yếu là việc này, sang năm lại chuẩn bị chuyển địa điểm làm việc, tuyển thêm vài người."
"Chuyển địa điểm làm việc sao?"
"Ừ, phải thuê một tòa nhà làm việc chính thức, không thể cứ thuê mãi ở nhà dân được, không chứa hết nhiều người như vậy."
Thang Doanh nổi hứng: "Đến thành phố Quang Hoa đi, lúc tôi rảnh còn có thể đến làm phiền, xem game bọn anh làm."
Chung Minh bật cười nói: "Hả? Thế thì phải chuyển toàn bộ công ty và nhân viên đến, mất công lắm. Nếu cô muốn xem, cô chuyển đến thành phố Minh An đi cho tiện."
Thang Doanh trầm ngâm một chút: "Tôi lười... Haizzz, thôi được rồi, chuyện này bàn sau đi. Vậy thì tôi có thể nghe ngóng một chút, game tiếp theo các anh chuẩn bị làm là gì không?"
Về điểm này, Thang Doanh thật sự rất tò mò.
Đến thời điểm này, studio Vi Quang vẫn đang làm game độc lập.
Thể loại của ba game "Con đường ẩn náu cho Cách Mạng", "Sổ tay sinh tồn của dân công sở", "Sương khói thủy mặc" khác nhau, nhưng đều thu được kết quả rất tốt.
Thang Doanh thấy studio Vi Quang có lẽ sẽ sản xuất một vài game quy mô lớn, Chung Minh nói muốn tuyển thêm người, chắc mục đích là để nghiên cứu phát triển game quy mô lớn.
Chung Minh nói: "Sang năm lại làm một game độc lập nữa, sau đó có thể bắt tay vào làm game quy mô lớn."
...
Ngày hôm sau.
Chung Minh trở lại studio.
Mới vừa bước vào cửa, Châu Sâm liền hỏi: "A, Chung Minh đã trở về! Thế nào, có được giải không?"
"Đùa chứ, giải nhất một tỷ 800 triệu tệ dễ như trở bàn tay, anh nghĩ sao." Chung Minh ngồi xuống sofa.
"Xong rồi, cậu giàu thật rồi." Châu Sâm cảm thán nói: "Haizz, nghĩ lại, thời gian trôi nhanh thật, cảm giác như hôm qua vẫn đang ở Công ty Giải trí Tương tác Quang Dực mà chớp mắt đã làm ba game rồi."
"Ba game đều đã xong, tôi nói với mấy bạn học trong ngành game, bọn họ đều cảm thấy ngưỡng mộ ghen tị, nói bia mộ tổ tông nhà tôi bốc khói xanh*." Anh Đại Huy trêu đùa nói.
(*): Ý nói sắp được làm quan to hoặc gặp chuyện cực kì may mắn.
Một studio về game độc lập làm được ba game trong ba tháng, hơn nữa tất cả đều được đánh giá tốt, lượng tiêu thụ và danh tiếng cũng rất tốt quả là một kỳ tích.
"Nào, mọi người cùng xem xem, studio mới của chúng ta nên thuê ở đâu đây."
Chung Minh mở app thuê nhà trên đồng hồ, search địa điểm văn phòng phù hợp.
Năm sau phải tuyển rất nhiều người, chỗ này chắc chắn không đủ, phải chuyển đến một studio mới chính quy hơn. Nhưng cụ thể chuyển đi đâu vẫn phải bàn bạc kĩ lại, dù sao tiền thuê văn phòng, xung quanh v.v... khác nhau đều gây ra sự khác biệt, Chung Minh không thể tự quyết định, vẫn nên cùng xem với mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.