Editor: Nguyetmai
Sau khi vào animation, Lyon đi đến bên cạnh một chiếc máy tính xách tay và gõ bàn phím vài lần.
Có một số hình ảnh của camera giám sát xuất hiện trên màn hình, không nhìn thấy ai trên đó, chỉ có một cảnh sát xuất hiện ở góc dưới bên phải, vừa nổ súng hướng về phía zombie, vừa hốt hoảng lui lại.
"Yêu cầu tiếp viện, hành lang phía Đông!" Cảnh sát trong hình ảnh hét vào camera.
Lyon điều tra bản đồ của toàn bộ đồn cảnh sát và tìm thấy vị trí của hành lang phía Đông.
Animation kết thúc ở đây, rõ ràng là bảo người chơi đi đến hành lang phía Đông để tiếp viện cho cảnh sát.
Tuy nhiên, điểm khiến lão Kim cảm thấy lo ngại hơn là trình độ khoa học và công nghệ ở thế giới của game rất thấp.
Đặc biệt là chiếc máy tính xách tay này, theo khái niệm của lão Kim, loại này giống như cỗ máy do người nguyên thủy tạo ra và không có nhiều điểm tương đồng với "máy tính xách tay" mà anh ta biết. Bao gồm phong cách của các phần mềm trên màn hình, có một cảm giác phục cổ như người hiện đại nhìn thấy trang phục cổ trang, cảm giác quá xưa cũ.
Rõ ràng, đây cũng là một phần của bối cảnh thế giới song song, trình độ khoa học và công nghệ trong thế giới đó thấp như vậy.
Lão Kim bấm vào nút bản đồ để mở bản đồ địa hình.
Hai nút cơ bản, nút bản đồ và menu game nằm ở bên phải thân súng lục. Chìa ngón trỏ ra một chút có thể nhấn vào đó một cách dễ dàng. Thao tác này xung đột với cò súng, nhưng không thành vấn đề, bởi vì khi người chơi đang thực hiện hai thao tác, về cơ bản không trong trạng thái chiến đấu.
Bẫy bị khởi động, cửa chớp kẹt lại không ngoài dự liệu, chiêu trò xưa như Trái đất của một game kinh dị.
Lyon nằm xuống rồi chui vào qua khe hở, trên mặt đất tràn đầy vết máu, phủ đầy một mảng tối đen.
Sau khi vào trong bóng tối, tính năng của đèn pin sẽ tự động được kích hoạt. Người chơi hướng nòng súng vào vị trí trong bóng tối, đèn pin cầm tay bắn thẳng đến.
Điều này cũng hợp lý, bởi vì trong thực tế, nhiều sĩ quan cảnh sát thực hiện hành động thì dưới súng của họ sẽ mang theo đèn pin. Nhiều người thường cầm đèn pin dưới cổ tay phải bằng tay trái khi sử dụng súng lục. Đảm bảo rằng hướng của ánh sáng trùng với vị trí mà nòng súng hướng đến.
Lão Kim vừa đung đưa khẩu súng chiếu sáng vừa cẩn thận bước về phía trước.
Nơi đây rất ảm đạm và sự hạn chế về tầm nhìn mang lại cho lão Kim một cảm giác vô cùng đáng sợ. Nhưng thật may mắn, lão Kim đã khám phá một đoạn đường mà không hề gặp phải kẻ thù. Trên đường anh đã gặp được rất nhiều lựa chọn có thể tương tác, như chiếc cầu chì bị mất, thi thể ngã trên đất. Cũng có một số động tác được thể hiện qua animation như di chuyển tủ chặn đường...
Mặc dù không có địch, nhưng đắm chìm trong môi trường kinh khủng này thực sự khiến người ta lạnh run cả người.
Bây giờ là ban ngày, nếu là buổi tối thì hiệu quả sẽ càng kích thích hơn.
Đi tới cuối hành lang phía Đông, nơi này có một cánh cửa cuốn kêu ọp ẹp, phía bên kia có lẽ là đám cảnh sát đang kêu cứu. Lyon nhấc cửa cuốn lên, nhưng viên cảnh sát kia đã leo lên được nửa đường và bị zombie cắn vào thắt lưng. Khi đưa được y trở về thì đã không còn hy vọng cứu chữa và cảnh tượng thật khốc liệt.
Lão Kim có vẻ sợ hãi, nhưng may mắn là trò chơi khá khoan dung với các công việc thẩm tra kiểu này, nếu không có khi anh ta sợ quá mà làm hỏng bộ thiết bị thực tế ảo rồi cũng nên. Lão Kim nhận được một cuốn sổ tay từ nhân viên cảnh sát bị hại, có một số hình vẽ trên đó, đánh dấu đường ra khỏi Cục Cảnh sát.
Các vật phẩm tương tự đều có thể tra cứu thông tin trong hệ thống, những vật phẩm có thông tin liên quan đến nhiệm vụ giải đố có thể mở xem bất cứ lúc nào. Tuy nhiên một số vật phẩm có liên quan trực tiếp đến bối cảnh cần chiếm không gian trong hành trang.
Lão Kim vừa cất quyển sổ đi thì ngoài cửa vang lên tiếng zombie gào thét, cùng với những âm thanh va chạm mãnh liệt!
Lão Kim vào từ cánh cửa này, nhưng không biết zombie đã đi vòng qua sau lưng của anh ta từ lúc nào. Một zombie mặc trang phục cảnh sát trực tiếp xô cửa, bước tập tễnh từng bước về hướng lão Kim!
Trong trải nghiệm nghe nhìn iMAX 360 độ, cảm nhận của lão Kim vô cùng chân thực. Dựa vào các tiếng động, anh ta đã biết rằng sẽ có zombie xuất hiện ở hướng đó, bèn giương súng lên chờ sẵn.
Hệ thống sẽ căn cứ vào vị trí nòng súng và phương hướng của hai chân để phán đoán hướng của người chơi nên lúc này hình ảnh livestream cũng chuyển về vị trí của zombie.
Lão Kim không chút do dự, nhanh như chớp nhắm vào đầu của zombie, bóp cò!
"Đoàng!"
Lực giật bắn của súng truyền đến, cảm giác rung mạnh hơn nhiều so với "Hành trình tay súng", lão Kim rõ ràng cảm thấy được tay mình đang run rẩy. Sức chống cò súng khá chân thực, khoảng cách bắn cũng hoàn toàn phụ thuộc vào tốc độ bắn của mô hình súng hiện tại.
Đầu của zombie nổ tung trong màn sương mù đẫm máu, chiếc mũ bị hất ra và viên đạn xuyên qua trên mặt zombie tạo nên một cái lỗ, dòng máu theo lỗ chảy xuống như thác. Con zombie cũng nghiêng ra sau vì sức mạnh của khẩu súng này, phần thân trên nghiêng mạnh về phía sau, thậm chí bước chân cũng lảo đảo hơn.
"Cách tốt nhất để đối phó với zombie là bắn một phát vào đầu, sạch sẽ gọn gàng… ôi trời ơi?"
Lão Kim mới gáy được nửa câu thì phát hiện tình huống có chút không đúng. Con zombie bị bắn vào đầu này chưa ngã xuống, mà tiếp tục lảo đảo xông về phía anh ta!
Trên đầu zombie đúng là có nhiều lỗ máu, nhưng nó dường như lại không chịu phải ảnh hưởng gì quá lớn, ngược lại cách lão Kim càng lúc càng gần!
"Trời ạ! Trời ạ!"
Lão Kim có chút luống cuống tay chân, vội vàng lùi về sau hai bước, nhắm vào đầu zombie và bắn ba phát chính xác.
Phát súng thứ hai vô ích, nhưng hai phát súng còn lại đều trúng vào đầu zombie. Lần này zombie gần như sắp chạm vào Lyon rồi mới ngã mạnh xuống đất.
"Như này đã là chết hẳn chưa? Đáng ghét!"
Lão Kim tránh ra khỏi vị trí zombie ngã xuống đất, con zombie này đúng là không chết thật!
Đã bắn ba phát súng, nhưng con zombie này cũng chỉ ngã trên mặt đất mà thôi, thậm chí trước khi ngã xuống còn lao lên phía trước, cũng may lão Kim đứng ở bên cạnh nó, nên không bị ngã xuống.
Lão Kim lần nữa nhắm vào cái ót zombie, bắn liền ba phát súng, cuối cùng cũng xử lý xong con zombie này.
"... Đánh zombie mà phải bắn vào đầu đến tận sáu phát súng mới chết? Trình độ khoa học kỹ thuật của thế giới này thực sự rất lạc hậu, vũ khí này cũng quá tệ! Hơn nữa con zombie này biến dị rồi sao? Sọ não làm bằng sắt à?"
Lão Kim bị dọa một trận, có điều thật may vì đã diệt được con zombie đầu tiên.
Nhưng chuyện này cũng chỉ là mới vừa bắt đầu mà thôi. Lão Kim ra khỏi cửa liền gặp càng nhiều zombie hơn, có con điên cuồng phá vỡ cửa kính bằng thủy tinh để đi vào, có con không rõ bò từ xó xỉnh âm u nào ra. Hai ba con zombie xông thẳng vào người lão Kim, Lão Kim cũng không dám suy nghĩ gì đến chuyện tiết kiệm đạn nữa, thậm chí trong lúc vội vàng đều rất khó phân biệt liệu có dấu thập nào trên màn hình ở trên đầu của zombie hay không, anh ta chỉ dựa vào cảm giác để bắn, dùng hơn mười phát đạn mới khiến nhóm zombie ngã xuống.
Sau khi những con zombie này ngã xuống đất vẫn chưa chết, vẫn còn ở lảo đảo đứng lên, nhưng lão Kim không dám bắn thêm mà nhanh chóng chạy đi.
Khi lão Kim bò qua cửa cuốn, một con zombie chợt bắt được chân Lyon. Lão Kim sợ đến toàn thân run rẩy, còn tưởng rằng Lyon sẽ bị cắn, nhưng màn này không xảy ra, một cảnh sát da đen nhanh chóng chạy tới cứu lấy anh ta.
Một đoạn animation kế tiếp khiến lão Kim coi như hít được chút không khí từ tình tiết gây cấn vừa rồi.
Lão Kim nghĩ rằng mình là con người có tố chất tâm lý khá mạnh mẽ, nhưng mới vừa rồi vẫn bị dọa sợ vô cùng.
Cảm giác kinh dị này tương đối đặc biệt, hoàn toàn không giống với game kinh dị bình thường, nếu buộc phải so sánh thì sự đáng sợ giữa "Resident Evil" và "game zombie" khiến người ta có cảm giác rất đặc biệt.
Người chơi trong "game kinh dị thuần túy" dường như không có giai đoạn phản kháng, hơn nữa hoàn toàn không biết gì đến chuyện sắp xảy ra. Đại đa số ở trong tình huống hoảng hốt rồi chạy trốn, kiểu kinh dị này mang lại cho người chơi cảm giác "hỗn loạn" và "lộn xộn", ở khía cạnh cảm giác kinh dị còn mạnh mẽ hơn cả "Resident Evil", nhưng nhiều lúc không thể nghiên cứu sâu xem nội dung game có hợp lý hay không.
Ví dụ như rất nhiều game kinh dị phương Đông thích dùng ảo giác, các yếu tố về ác mộng giải thích quái vật gặp phải trong game, tuy kinh dị nhưng khiến người ta có cảm giác như đang xem phim kịnh dị hoặc gặp ác mộng, tuy đáng sợ, nhưng cũng thiếu cảm giác chân thực.
Còn các game với đề tài zombie khác, bất kể là game kinh dị cũng tốt, hoặc là game có lớp vỏ là zombie, thường thường làm được tính chân thực lại mất đi tính kinh dị. Bởi vì những người chơi trong game này có thể dùng rất nhiều súng ống có uy lực mạnh mẽ, đa số súng bắn một phát vào đầu zombie sẽ chết. Ở trước mặt vũ khí nóng, cơ thể zombie thực sự không chịu nổi một phát súng, chủ yếu vẫn lấy số lượng giành chiến thắng.
Đa số các game, điện ảnh đều được thiết kế như vậy, vì zombie là từ người biến thành, khi đầu người bị trúng đạn, não sẽ bị phá hủy ngay lập tức, thậm chí nguyên phần sọ sau gáy tung bay cũng không có gì lạ. Để cho zombie bị kết liễu bởi một phát bắn vào đầu quả thực khá hợp lý.
Nhưng có một vấn đề đó là có cảm giác thực tế thì không đủ cảm giác kinh dị nữa. Khi mọi người chơi ở trong tình huống có đầy đủ đạn dược, cầm súng lên là xong chuyện, bối cảnh kinh dị không liên quan, tôi giết hết zombie rồi tiếp tục thăm dò không phải là được rồi sao?
Nhiều game phải thêm nhiều zombie để cải thiện độ khó. Ví dụ, để người chơi đối mặt với bảy hoặc tám zombie trở lên cùng một lúc để tăng cường cảm giác kinh dị. Nhưng điều này sẽ ảnh hưởng đến thiết kế bối cảnh của game, cuộc chiến sẽ phải diễn ra ở nơi thoáng đãng, thêm nữa cũng ảnh hưởng đến thiết kế cốt truyện của game…
Để đảm bảo tính kinh dị của game "Resident Evil" phải thực hiện được hai phương diện, trước hết bạn phải đảm bảo rằng số lượng zombie tương đối nhỏ, bởi vì hầu hết nội dung của game đều diễn ra trong cảnh cố định, tất cả đều ở trong nhà, nếu số lượng zombie quá nhiều sẽ rất đông đúc và hỗn loạn. Thứ hai, zombie không thể yếu, nếu người chơi có thể dễ dàng dọn sạch đám zombie để tiếp tục lên đường thì không có giác kinh dị nữa.
Cho nên, phương thức giải quyết tốt nhất chính là cho zombie có một cái đầu sắt, bể đầu vài lần mới có thể chết, lại còn biết hồi sinh sau một thời gian. Vũ khí trong tay người chơi có giới hạn, đạn dược tiêu hao nhanh, khó để sở hữu thêm, ô hành trang không đủ thì các người chơi nhất định phải nơm nớp lo sợ, vừa tránh né zombie vừa thăm dò bản đồ, còn vừa phải chú ý tiết kiệm đạn. Như vậy, hai vấn đề cảm giác chân thực và cảm giác kinh dị đều được giải quyết rồi.
Nội dung tiếp theo chính là Lyon phải dựa theo nội dung trên máy tính xách tay để bắt đầu thăm dò cả Cục Cảnh sát, nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.
Sau đó lão Kim bắt đầu tiếp xúc được nhiều nội dung trong game hơn.
Các vật phẩm như dao găm và lựu đạn cũng được thao tác với các nút trên mô hình súng.
Cụ thể đó là con lăn phía sau tay cầm của mô hình. Khi chơi "Hành trình tay súng", lão Kim sử dụng nó để thay thế vũ khí. Cả súng trường và súng lục đều có con lăn này, và bạn có chuyển đổi vũ khí sau khi di chuyển.
Tất nhiên, sử dụng mô hình súng ngắn để mô phỏng con dao hoặc sử dụng nòng súng để xác định đường ném lựu đạn thực sự hơi phản trực giác. Nhưng không có cách nào khác, bộ thiết bị GAME OMNI không phải do Chung Minh tự thiết kế, mà game "Resident Evil" này đã được phát triển từ rất lâu rồi, vì vậy vẫn tồn tại một số bất hòa giữa hai bên về nội dung của những chi tiết này.
Tuy nhiên, điều này sẽ không ảnh hưởng đến trải nghiệm của game. Sau tất cả "Resident Evil" chủ yếu phụ thuộc vào súng. Hơn nữa, tất cả người chơi PC trước đây đều sử dụng chuột để hoàn thành thao tác. Sau khi quen rồi họ sẽ không cảm thấy gì sai.
Trong game cũng có một nút ấn giống như "Hành trình tay súng", có thể cho phép tầm nhìn của người chơi xoay 180 độ một cách nhanh chóng, nhưng trong "Resident Evil", người chơi chỉ cần giậm hai cái về phía sau và ngừng thao tác tiến lên cũng có thể hoàn thành thao tác xoay người.
Bằng cách này, người chơi hoàn toàn có thể dùng chân để xoay người thật nhanh. Ví dụ, khi chân trái đang giậm trên khu vực di chuyển và bất ngờ gặp kẻ thù, vậy thì chỉ cần để chân trái bất động, chân phải nhanh chóng nhấc lên giậm hai cái vào khu vực di chuyển phía sau rồi thu về. Nhân vật sẽ nhanh chóng tự động xoay người và hành động chạy sẽ không bị gián đoạn.
Việc khám phá game không phải theo tính tuyến, mà là một thiết kế hộp* rất ít thấy.
(*) Game thiết kế hộp: Hakoniwa, chỉ phong cách thiết kế làm nổi bật đặc trưng của từng bối cảnh nhỏ bằng cách chăm chút các chi tiết, tạo thêm các cách chơi phụ…v.v.
Ví dụ, trong bối cảnh sảnh lớn của Cục Cảnh sát có rất nhiều yếu tố động, nhưng hầu hết các cánh cửa đều bị khóa. Cho nên người chơi không chỉ đẩy cửa ra vào thám thính bên trong là xong, mà còn phải tháo gỡ vấn đề giống như trong trò chơi giải đố vậy.
Một cánh cửa ban đầu không thể vào được. Sau khi lượn lờ mấy vòng liền mới tìm ra chìa khóa, mở cửa ra, phát hiện đó là lối đi tắt…
Ngoài ra còn có rất nhiều vật phẩm có thể sử dụng. Ví dụ, tấm gỗ có thể bịt kín cửa sổ. Nếu không bị bít cửa sổ lại, những con zombie sẽ sớm phá vỡ kính khiến người chơi tiêu tốn toàn bộ những viên đạn ít ỏi còn lại; một vật phẩm khác là thảo mộc, thảo mộc có màu sắc khác nhau có thể sử dụng để chế thành thuốc hồi máu.
Nhưng tất cả những thứ này, bao gồm cả việc sử dụng súng, vật phẩm, chìa khóa, các loại thảo mộc, thuốc súng… đều tốn ô hành trang, hành trang của mỗi nhân vật chỉ có tổng cộng 8 ô ít ỏi.
"Game này… có hơi khó."
Ban đầu lão Kim nghĩ rằng anh ta có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn trong game này bằng cách bắn súng, nhưng anh ta sớm đã thấy mình sai, về cơ bản không phải như vậy!
Những con zombie trong game đều là quái vật đầu sắt, ăn ba phát súng vẫn còn sống, hành trang nhỏ, tài nguyên ít và đạn cứ bắn rồi cũng sẽ hết, điều khó chịu nhất là câu đố của game này thực sự rất hóc búa. Lão Kim lang thang qua lại bên trong Cục Cảnh sát đáng sợ, một số nơi nguy hiểm cần phải đi qua đi lại nhiều lần mới có thể khám phá trọn vẹn các yếu tố.
May mắn thay, khu vực chưa được khám phá sẽ được hiển thị màu đỏ trên bản đồ, thăm dò xong sẽ là khoảng trắng. Đây có lẽ là điểm duy nhất thể hiện lương tâm của nhà sản xuất game này.