Translator: Nguyetmai
Làm xong cá sóc, Chung Minh lại làm món rau, cố gắng dùng hết những nguyên liệu còn lại, xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Khương Uyển Na hài lòng tắt chức năng quay phim: "Được rồi, đều đã quay lại hết. Đợi lát nữa tôi sẽ đăng video cá sóc lên, chắc sẽ có rất nhiều người like. Đúng rồi, đến lúc đó tôi @ cậu*, cậu nhớ share lên tài khoản Weibo và Hỏi đáp chân thật."
(*) @ tên ai đó: Nghĩa là gắn thẻ ai đó, tạo một liên kết đến trang cá nhân của họ.
"Đừng gấp, quay thêm một đoạn nữa."
Chung Minh bưng hai món ăn lên bàn, xới cơm, sau đó mở chức năng quay phim của đồng hồ: "Vì số lượt like của video, chị hãy đóng góp nhan sắc đi."
Khương Uyển Na sửng sốt: "Hả? Tôi?"
Chung Minh gật đầu: "Đúng vậy, chị từng nghĩ vì sao video ít người xem không? Là vì chỉ có quá trình làm, không có quá trình ăn! Không thu hút sự thèm ăn của người xem, sao bọn họ có thể nhấn like, lưu lại, tặng xu chứ?"
Khương Uyển Na vội vã xua tay: "Không không, dù thế cũng không thể quay tôi, dáng ăn của tôi xấu lắm."
Chung Minh thoắt trở nên vui vẻ: "Haiz, cần gì dáng ăn chứ? Kiểu truyền bá ăn uống như thế này phải ăn không để ý đến dáng mới ngon. Chị cứ tin tôi, chị lộ diện trước ống kính, đảm bảo lượt like video tăng vọt."
Khương Uyển Na vẫn hơi chống cự, có điều dù sao cũng không chống lại được miệng lưỡi ngon ngọt của Chung Minh, cuối cùng đành phải đồng ý.
Chung Minh quay cận cảnh đĩa cá sóc nóng hôi hổi, có thể thấy rõ ràng từng chi tiết phía trên, sau đó chuyển ống kính về phía Khương Uyển Na: "Nào, chào hỏi khán giả đi."
Khương Uyển Na còn đang chỉnh sửa kiểu tóc trước gương: "Ấy, cậu đừng quay, đầu tóc quần áo bây giờ của tôi có ổn không?"
Chung Minh cười cười: "Không sao, video còn phải cắt ghép biên tập. Bây giờ trông chị rất ổn, đẹp sẵn rồi mặc gì chẳng đẹp."
Thật ra nói một cách nghiêm túc, Khương Uyển Na không phải mỹ nữ theo ý nghĩa truyền thống, không có cằm nhọn, chân dài. Khương Uyển Na thuộc kiểu người vóc dáng nhỏ nhắn, mặt tròn, mắt to, là kiểu dễ thương, tuy hơi thiệt thòi khi lên hình, nhưng có vẻ đầy sức sống, rất được yêu thích.
"Chào mọi người, tôi là Khương Uyển Na, hôm nay thứ tôi muốn ăn chính là món này, cá sóc!"
Dưới sự chỉ huy của Chung Minh, Khương Uyển Na vừa ăn vừa giới thiệu mùi vị món ăn trước ống kính, ăn rất mê say, Chung Minh đang nghĩ xem nên cắt ghép biên tập video như thế nào.
Công đoạn quay hình nhanh chóng hoàn thành, Khương Uyển Na ăn một lượng cơm rất ít, Chung Minh ăn đến no căng bụng mới hết nổi hai món.
"À, đúng rồi, lần trước tôi mua máy rửa bát tiện lợi, lần này không cần tự mình ra tay nữa." Khương Uyển Na ôm bát đĩa vào phòng bếp, đặt vào máy rửa bát.
Trước kia Khương Uyển Na chưa từng nấu ăn, đương nhiên không dùng tới máy rửa bát, đây là máy vừa mới mua, cũng may không đắt.
"Nhanh lên, tôi xem thử video quay thế nào."
Chung Minh ngồi trên sofa xem video đã quay xong, Khương Uyển Na cũng đến ngồi cạnh Chung Minh xem.
"A, khuôn mặt của tôi trông to quá."
"... Dáng ăn của tôi xấu quá, khóe miệng đều dính thức ăn, sao cậu không nhắc tôi!"
Sự chú ý của Khương Uyển Na đều tập trung vào hình tượng của cô ấy, nhưng Chung Minh cảm thấy như vậy rất tốt, tư liệu lần này quay rất ổn, cắt ghép biên tập một chút nhất định có thể thu hút nhiều fan.
"Tôi mượn máy tính của chị dùng một lát."
Khương Uyển Na mở máy tính ra cho Chung Minh, vì là máy tính riêng nên phải quét vân tay.
Chung Minh ngồi trước máy tính mở phần mềm biên tập để cắt ghép video. Khương Uyển Na chăm chú xem bên cạnh. Vì khuôn mặt cô sáp lại khá gần, cọng tóc cọ vào khiến Chung Minh hơi nhột.
Từng phân đoạn dài được cắt bớt, sau đó thêm vào một số thay đổi đơn giản, bận rộn khoảng nửa tiếng cuối cùng cũng coi như hoàn thành.
Khương Uyển Na nôn nóng muốn xem lại một lượt thành phẩm.
"Ấy, như vậy trông tôi cũng rất đẹp đó." Khương Uyển Na sung sướng nói.
Chung Minh cười: "Chị xinh mà, đương nhiên kỹ thuật quay của tôi cũng rất quan trọng."
"Oa, tôi ăn ngon vậy sao? Xem mà phát thèm."
Khương Uyển Na xem đến phần sau cũng phải thốt lên kinh ngạc, tuy dáng ăn không đẹp lắm, nhưng trông rất ngon miệng! Nhất là lúc nhai cá sóc, âm thanh chóp chép cộng thêm cảm xúc về thị giác, tuy không nếm được mùi vị, nhưng chỉ cần xem và nghe, cộng thêm biểu cảm của Khương Uyển Na cũng đã khiến người xem cảm thấy cực kì ngon miệng!
"Tải lên đi, sao tôi có cảm giác mình sắp trở thành người nổi tiếng trên mạng nhỉ?" Khương Uyển Na rất mong đợi.
"Để nổi tiếng trên mạng không đơn giản, nhưng chị hoàn toàn có tiềm năng trở thành người nổi tiếng trên mạng đó." Chung Minh dùng tài khoản của Khương Uyển Na đăng video lên trang web. Khương Uyển Na cũng không quên @ Chung Minh, giới thiệu đầu bếp trong video.
"Không có ai bình luận cả." Chung Minh nói.
Hai người đợi thêm mười phút, số lượng bấm xem video không nhiều, bình luận cũng không có.
Khương Uyển Na lại rất bình tĩnh: "Chuyện này chẳng phải rất bình thường sao, cũng không phải người nổi tiếng trên mạng, có lẽ đợi đến cuối tuần sẽ nhiều người xem hơn. Nào, ăn trái cây đi."
Khương Uyển Na lấy ít trái cây trong tủ lạnh ra, hai người ngồi trên ghế sofa vừa ăn vừa nói chuyện.
"Haiz, kể từ khi biết Lưu Vũ Tân nói không giữ lời cắt xén tiền thưởng, tôi đã thấy không muốn ở lại dự án này rồi, cũng không biết dự án này còn có thể kiên trì bao lâu." Khương Uyển Na vừa bóc quýt vừa nói.
"Hết cách rồi, Lưu Vũ Tân tự tìm đường chết, hơn nữa vốn dĩ tuổi thọ của dự án này cũng sắp hết, lúc đầu cũng không phải dự án gì tốt."
"Đúng vậy, đáng tiếc không có cách nào khác để chọn, đợi tích lũy kinh nghiệm, cố gắng nhảy việc vậy."
Hai người nói chuyện phiếm một lúc.
"À, đến lúc vẽ rồi."
Khương Uyển Na nhìn đồng hồ, đã là tám giờ tối.
"Vừa lúc tôi cũng nên đi." Chung Minh cũng nhìn đồng hồ.
"Không sao, cậu cứ ngồi thêm một lúc nữa cũng không ảnh hưởng."
"Tôi cũng phải về có việc, bữa nào lại cùng ăn cơm nhé." Chung Minh đứng dậy.
Khương Uyển Na cũng đứng lên: "Tôi tiễn cậu."
...
Khi Chung Minh quay về nhà mình, lúc đó khoảng tám giờ mười lăm.
Anh nằm thoải mái trên sofa, cuối tuần này có thể thư giãn rồi.
Tuy đã trải qua nhiều chuyện không vui ở dự án "Kỷ nguyên người máy", nhưng bây giờ kết quả cũng khá tốt với Chung Minh, ký hợp đồng chính thức, thăng chức, đổi dự án, sau khi đến dự án mới chính là sự khởi đầu mới, cũng sẽ không phải chịu sự căm hận của Lưu Vũ Tân nữa.
Đương nhiên, Chung Minh cũng không quá để ý những thứ này, gặp những kẻ ngu ngốc trong công việc là rất bình thường, không gặp mới không bình thường, nghĩ về hướng tốt, chống đối kẻ ngốc không phải là một chuyện rất vui sao?
Chung Minh mở đồng hồ xem điểm, điểm mấy ngày nay đang tăng chậm, nhưng vẫn chưa đủ 50, không thể rút thăm.
Những tác phẩm trước kia về sau đều tăng điểm rất chậm, nên cần phải nghĩ con đường mới.
"Vẽ tranh, hay sáng tác một ca khúc mới nhỉ?" Bản thân Chung Minh cũng chưa xác định.
Lúc này, đồng hồ của Chung Minh reo lên, Khương Uyển Na gửi tới một tin nhắn.
"Bên dưới video có người troll, tức chết tôi mất!"
Chung Minh sửng sốt, hả? Troll?
Anh vội vàng mở trang web chia sẻ video lên, tìm đến video cá sóc đã đăng, đúng thật, trong số vài bình luận ít ỏi có một bình luận hết sức chướng mắt.
"Hài hước nhỉ, nhà sáng chế món ăn à? Khoe khoang kỹ năng đặc biệt, lòe thiên hạ chứ gì? Theo cách làm của cậu thì món này thật sự có thể ăn sao? Nhìn quá trình làm của cậu đều cảm thấy dầu mỡ ngán chết! Thanh niên bây giờ vì muốn hot mà chuyện gì cũng dám làm."