Bất quá, đối với kết quả này Bảo Bảo rõ ràng không hài lòng, nàng thở dài một tiếng: "Cửu Đầu Quy dị chủng bực này, tu luyện hiệu quả hẳn là so với hiện tại tốt. Nhưng Tử Vong Tuyệt Địa này, chung quy không phải thời gian bình thường trôi qua."
Bảo Bảo vốn có phỏng chừng, Cửu Đầu Quy đạo binh, ít nhất cũng có thể sản sinh vài tỷ đấu lực lượng, tỷ như nay sáu nghìn vạn đấu cũng không nhiều lắm a.
Dương Lăng cười nói: "Sáu nghìn vạn đấu, ta đã rất thoả mãn. Trước đây gặp phải đối đầu lợi hại, đều là thiêu đốt đan dược, khiến Phiên Thiên Ấn cuồng bạo. Có sáu nghìn đấu lực lượng, từ nay về sau, tu sĩ bình thường không nói chơi được a."
Bảo Bảo xuất quan, khiến Dương Lăng quyết định đi ra bên ngoài nhìn một cái tình huống. Hôm nay tình thế Cửu Châu một ngày biến đổi, hắn phải đúng lúc lý giải.
Khi Dương Lăng mới vừa ra Uy Đức Điện, thì có một gã đồng tử đi tới, cung kính nói: "Thượng trưởng lão, chưởng giáo lệnh tiểu nhân mời ngài."
Dương Lăng biết Trầm Khắc có việc, gật đầu, trực tiếp đi tới Đại Thế Điện.
Người vừa tới, Trầm Khắc đã từ trong điện ra nghênh đón, cười nói: "Đợi ngươi ba tháng, cuối cùng cũng xuất quan!"
Dương Lăng nhíu mày, hỏi: "Có việc?"
Trầm Khắc gật đầu, đem Dương Lăng thỉnh nhập trong điện, nói lên một ít sự tình phát sinh gần đây.
Nguyên lai Trầm Khắc nghe theo Dương Lăng kiến nghị, đã hơn một năm gần đây, đều đang chỉnh hợp nội bộ lực lượng Vạn Pháp Môn. Vạn Pháp Môn hơn mười danh thượng trưởng lão, tứ đại hộ pháp, mười hai đại trưởng lão, không có một ai là hạng người dễ đối phó. Muốn chỉnh hợp nhóm người này, độ khó có thể nghĩ được. Bất quá Trầm Khắc hơi có chút thủ đoạn, có lúc mượn hơi, có lúc chèn ép, làm rất sinh động, bằng vào tứ đại hộ pháp chi trì ủng hộ, dần dần đem Vạn Pháp Môn quyền lực nắm ở trong tay.
Theo chiều hướng phát triển, đại đa số người thần phục Trầm Khắc, nhưng cũng có một nhóm người cũng không theo dưới trướng Quyền chưởng giáo Trầm Khắc, tỷ như Uy Đức Điện đại trưởng lão, cùng với Huyền Băng Điện đại trưởng lão cùng đệ tử Khương Thượng.
Uy Đức Điện, Huyền Băng Điện, là lưỡng điện thế lực lớn nhất trong mười hai điện. Trong đó Uy Đức Điện bỏ nhị phẩm linh đài đại trưởng lão Uy Đức Tiên Tôn ra, trong hàng đệ tử phía dưới cũng có chín vị Tiên Tôn.
Huyền Băng Điện, đồng dạng cũng bất phàm. Đại trưởng lão là Thiên Băng Tiên Tôn, tam phẩm linh đài, đệ tử dưới trướng có năm vị Tiên Tôn, trong đó có Khương Thượng thực lực cực mạnh, được gọi là đệ nhất kỳ tài Vạn Pháp Môn.
Nhị điện này, không phục Trầm Khắc quản, trước đó không lâu Khương Thượng cư nhiên còn muốn khiêu chiến Trầm Khắc.
Dương Lăng nghe xong, hỏi: "Ngươi muốn làm như thế nào?"
Trầm Khắc thở dài một tiếng: "Phía sau Khương Thượng, là Trầm Phóng, Huyền Băng Điện cùng Trầm Phóng quan hệ vẫn không tệ. Mà Uy Đức Điện cùng ta đối nghịch, còn lại là bởi vì oán cũ, không có khả năng cởi ra oán hận."
Hắn trầm ngâm chốc lát, lãnh đạm nói: "Cho nên, phải áp dụng thủ đoạn sấm sét!"
Dương Lăng nháy mắt mấy cái: "Ngươi muốn cho ta xuất thủ?" Trầm Khắc nhìn Dương Lăng: "Hiện nay mà nói, chỉ có ngươi là thích hợp nhất." Hắn rét căm căm cười, "Đương nhiên, sẽ không cho ngươi làm việc không công. Trong Uy Đức Điện, Huyền Băng Điện toàn bộ trân tàng cất kỹ, đều về ngươi tất cả."
Dương Lăng khinh thường nói: "Có thể có cái gì trân bảo chứ?"
Trầm Khắc sắc mặt chỉnh chu: "Dương huynh, ngươi cũng không nên xem thường Uy Đức, Huyền Băng nhị điện, trong nhị điện này, luôn luôn giàu có. Tỷ như trong Uy Đức Điện, trân tàng tám mươi mốt thanh Đại La Thiên Kiếm, có thể kết thành Đại La sát trận. Mà trong Huyền Băng Điện, thì có một cây Hậu Thổ Kỳ, có thể thả ra Hậu Thổ kết giới, trừ phi là linh thai chi kiếm, bằng không căn bản không có thể đột phá."
Dương Lăng trong đầu rung động.
Hậu Thổ Kỳ cư nhiên ở đây, còn có Đại La Thiên Kiếm, đều là vật cực kỳ trọng yếu!
Ý niệm trong đầu vòng vo mấy vòng, Dương Lăng trầm giọng hỏi: "Ngươi đã có kế hoạch?"
Trầm Khắc "Hắc hắc" cười: "Từ lâu đã có! Chỉ cần Dương huynh dựa theo ta nói mà đi làm, nhất định có thể thành công. Bất quá..." Hắn đánh giá Dương Lăng, xem kỹ lại một chút, "Dương huynh bế quan trong khoảng thời gian này, chẳng biết thực lực có tăng trưởng không?"
Dương Lăng không có trả lời, mà là đưa tay chỉ hướng Trầm Khắc điểm qua. Trầm Khắc cũng vươn tay chỉ, song chỉ chạm nhau, phát sinh một tiếng dường như sấm rền, Trầm Khắc thân thể hơi lay động, Dương Lăng thì thối lui hai bước.
Trầm Khắc cười nói: "Dương huynh tiến bộ thần tốc!"
Ba mươi chín vạn đấu Hỗn Nguyên Lực, dưới một kích toàn lực, Trầm Khắc cũng phải cẩn thận. Đây là dưới tình huống không có mượn ngũ đại Ma Thần, nếu là kêu lên ngũ đại Ma Thần, Dương Lăng hoàn toàn có thể truy sát Trầm Khắc.
Dương Lăng nói: "Nói ra kế hoạch của ngươi." Trầm Khắc lập tức mật đàm với Dương Lăng, đem những gì mình tính toán nhất nhất nói ra. Kế hoạch của hắn, là muốn mượn Dương Lăng làm tức giận lưỡng điện, có thể khiến nhị điện làm ra hành vi quá khích. Đến lúc đó, Trầm Khắc có thể bằng vào lực lượng tứ đại hộ pháp, đem lưỡng điện toàn bộ trấn áp.
Vì thế, hạch tâm kế hoạch, kỳ thực là Dương Lăng. Chỉ cần Dương Lăng làm được, sự tình sẽ thành công hơn phân nửa. Mà muốn đạt được hiệu quả lý tưởng, Dương Lăng tất phải nỗ lực chuẩn bị thật tốt, đối mặt tương đối có chút phiêu lưu.
Trầm ngâm một lúc lâu, Dương Lăng cười nói: "Được! Ta đáp ứng, bất quá đến lúc đó, ngươi cái Quyền chưởng giáo này phải trấn áp được tràng diện."
"Cái này ngươi yên tâm, chỉ cần bốn vị hộ pháp chi trì ủng hộ, lưỡng điện dù có trở mình cũng không được!" Trầm Khắc thập phần tự tin.
Tám mươi mốt thanh Đại La Thiên Kiếm, cùng với Hậu Thổ Kỳ, có thể khiến cho Dương Lăng quyết định bang trợ Trầm Khắc. Hơn nữa hắn trong tương lai một đoạn thời gian phải nhờ Vạn Pháp Môn bao che, phụ trợ Trầm Khắc nắm giữ quyền hành, đối với bản thân cũng cực kỳ có lợi.
Sự kiện này, bước đầu tiên Dương Lăng muốn làm chính là đối phó Khương Thượng. Khương Thượng này là đệ nhất kỳ tài Vạn Pháp Môn, điều thứ nhất Dương Lăng muốn làm tức giận đối tượng, cũng là đột phá thành công cửa khẩu.
Khương Thượng gần đây chí đắc ý mãn, bởi vì hắn không phụ có tên là kỳ tài, gần có dấu hiệu đột phá ngũ phẩm linh đài, tốc độ tu hành như vậy, rất đáng quý. Bất quá, đột phá cũng không phải là chuyện một sớm một chiều, Khương Thượng gần đây thường xuyên ra ngoài, hi vọng du lịch có thể xúc tiến tu vi hắn tiến bộ.
Ngũ phẩm linh đài Tiên Tôn muốn đột phá, có một cửa phải qua, cửa quan này gọi là trảm tình ti. Rất nhiều tu sĩ, để có thể một cửa tại đây đột phá, thậm chí tìm kiếm nữ tử hợp ý, cùng sản sinh tình cảm thương yêu.
Khương Thượng thập phần tự phụ, hắn vẫn muốn tìm mấy nữ tử, nhưng không có mục tiêu. Không lâu trước đây, hắn đã từng nghe nói Thiên Nguyên Châu đệ nhất mỹ nhân, Hương Tâm, xuất hiện ở tại trong Vạn Pháp Môn.
Hương Nhị, là ngày trước Trầm Phóng cấp cho Dương Lăng.
Thủy tinh cầu thế giới, dưới cây đào trên xích đu, ngồi một nữ tử, có dung nhan tuyệt thế, nàng là Hương Nhị. Hương Nhị đã ở tại đây một thế giới cô độc một đoạn thời gian rất dài, không ai cùng nàng nói chuyện, mỗi ngày cô độc làm bạn với nàng. Ngày qua ngày, năm lại một năm, Hương Nhị cảm giác mình trong bất tri bất giác sẽ ở đây chết đi.
Cô độc, có đôi khi so với độc dược còn muốn đáng sợ hơn, đồng dạng có thể giết chết một người. Hương Nhị cũng không phải là nhân loại, nàng là tinh linh cây cỏ biến hóa mà thành, tư sắc vô song, có thọ nguyên đã lâu.
Dương Lăng cầm thủy tinh cầu nghiên cứu chốc lát, biết hạt châu này là nhất kiện Thượng Phẩm Đạo Khí, trong đó có một Thủy Tinh Động Thiên. Thủy Tinh Động Thiên này cũng không lớn, phương viên vài trăm dặm, hơn nữa bên trong chỉ có một gốc cây đào, một nữ nhân.
Dương Lăng trước khi làm ra quyết định, đối với Khương Thượng cũng có đủ hiểu rỏ. Hương Nhị mỹ nhân vừa ra, tự phụ, đúng lúc Khương Thượng tìm nữ tử, làm sao mà bỏ qua giai nhân?
Hóa thành một đạo quang khí, Dương Lăng thoáng cái chui vào Thủy Tinh Động Thiên, xuất hiện tại trước mặt Hương Nhị.
Cái nữ nhân này, mặc một thân bạch y, thắt lưng thon nhỏ, không đầy nắm tay, lộ ra trạng thái mềm mại. Khi nàng thấy Dương Lăng đến, cư nhiên thập phần bình tĩnh, chỉ là lẳng lặng nhìn người xa lạ trước mắt.
"Ngươi là Hương Nhị?" Dương Lăng hỏi.
Hương Nhị thở dài một tiếng: "Ngươi cũng biết, hà tất hỏi lại."
Dương Lăng liền cười một tiếng: "Đây chỉ là một cái cớ để tìm mỹ nhân nói chuyện, Hương Nhị tiên tử, hôm nay tới đây, là có chuyện muốn cùng ngươi nói."
"Ngươi cũng là muốn ta đi theo ngươi sao? Ngươi không cần nói, ta sẽ không đáp ứng." Nữ tử này ngữ khí là như vậy kiên quyết, Dương Lăng cái gì còn chưa nói ra, nàng liền cự tuyệt.
Dương Lăng ngẩn ngơ, kỳ quái hỏi: "Ngươi biết ta cho ngươi làm cái gì sao?"
Hương Nhị nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, hiển lộ ra một tia cười nhạo: "Các ngươi nam tử, không phải là muốn chiếm được cơ thể của ta sao? Đối với ngươi ta sẽ không đáp ứng."
Dương Lăng liếc mắt trên dưới quan sát Hương Nhị, gật đầu nói: "Ngươi xác thực là mỹ nhân, nam nhân chắc là đều muốn chiếm được ngươi. Bất quá, ta tìm ngươi, không phải vì thân thể của ngươi, mà là muốn hợp tác với ngươi."
Hương Nhị thập phần ngoài ý muốn, nàng hướng Dương Lăng: "Ngươi muốn ta hợp tác?" Dương Lăng gật đầu, thần sắc thập phần chăm chú: "Không sai, hợp tác. Nếu như ngươi đáp ứng diễn trò, ta có thể cho ngươi tự do."
"Cho ngươi tự do" bốn chữ, dường như sấm sét, Hương Nhị thân thể mềm mại khẽ run lên. Đã bao nhiêu năm, từ khi nàng bị tu sĩ phát hiện, liền thành quan thưởng phẩm (đồ để ngắm xem), nếu nàng không có biện pháp thủ thân như ngọc, sợ rằng hiện tại ngay cả hạ tràng cũng không như vậy.
Ta có thể tự do sao?
Hương Nhị tự hỏi, trong lúc nhất thời, không dám tin theo lời nói.
Dương Lăng tiếp tục nói: "Ngươi phải làm việc gì, cũng không nguy hiểm, đương nhiên cũng không cần ngươi dâng ra thân thể, chỉ là mệt nhọc chút mà thôi, ngươi gặp dịp thì chơi đùa có hiểu hay không?"
"Ngươi sẽ không gạt ta chứ?" Hương Nhị nhìn chăm chú vào Dương Lăng.
Dương Lăng sắc mặt chuyển sang lạnh lùng: "Tín hoặc không tin, đều do ngươi. Bất quá, ta nghĩ người thông minh như nàng sẽ không bỏ một lần cơ hội như vậy thu được tự do, có đúng hay không?"
Hương Nhị cúi đầu, suy nghĩ một chút, mới ngẩng đầu lên, trong thần sắc của nàng để lộ ra một loại khí khái tuyệt nhiên bất đồng với vẻ đẹp của nàng: "Nếu như ngươi lừa dối ta, như vậy chỉ có thể nhận được thi thể Hương Nhị!"
Nàng chỉ là một người thiếu nữ, không có năng lực phản kháng, dù là phản kháng, cũng chỉ có thể dùng phương thức tự sát để phản kháng mà thôi. Tự sát, đã là lực đánh trả có thể làm ra nhất của nàng.
Dương Lăng trong lòng thở dài một tiếng, nét mặt vẫn lạnh lùng: "Tốt, ngươi quả nhiên là một nữ nhân thông minh."
Hương Nhị rất nhanh sẽ biết việc nàng làm, mà người thông tuệ như nàng, rất nhanh liền minh bạch tất cả, kinh qua một đoạn thời gian diễn luyện, Hương Nhị bắt đầu tiến nhập nơi Vạn Hán Môn chứa nhiều đệ tử. Dương Lăng ở lại phụ cận Chân Võ Điện, bốn đầu lôi viên bị bắt nhập trong Cửu Dương Tháp. Trong hậu hoa viên, xuất hiện một mỹ nhân, tên gọi Hương Nhị. Hương Nhị rất đẹp, rất nhanh hấp dẫn rất nhiều người len lén quan khán. Vì vậy, Hương Nhị mỹ danh, cũng rất nhanh khuếch tán ra ngoài, người biết nàng, càng ngày càng nhiều.
Cửu Châu xác nhập, Vạn Pháp Môn cùng chung quanh bỗng nhiên có nhiều hàng xóm, một trong số đó là Thái Hư Môn. Thái Hư Môn thực lực mặc dù không bằng Vạn Pháp Môn, nhưng là một môn phái cực đại. Khương Thượng đang cùng Thái Hư Môn tu sĩ thượng trưởng lão, một vị tên là Gia Cát Cảnh cùng một chỗ, đàm kinh luận đạo. Vật họp theo loài, người chia theo nhóm. Gia Cát Cảnh cũng là một vị kỳ tài rất giỏi mới nỗi lên, niên kỷ không lớn, đã là ngũ phẩm linh đài, tư chất không ở dưới Khương Thượng.
Hai người quen biết không lâu, nhưng nhất kiến như cố, thành bằng hữu, thường xuyên tụ cùng một chỗ. Đặc biệt, hai người đều bị vây trong thời kì đột phá then chốt, đồng dạng muốn tìm một vị nữ tử như ý, kết làm đạo lữ, từ đó dùng tuệ kiếm "Trảm Tình Ti ", nhất cử đột phá, thành tựu tứ phẩm linh đài.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: