Thông Thiên Chi Lộ

Chương 555: Lại thấy ánh mặt trời




"Lam đạo hữu đã trấn áp kim đan xong?" Ngụy Tác lập tức lên tiếng nói.
"Đa tạ đạo hữu hộ pháp, kim đan đã được củng cố." Giọng nữ tu vọng vào.
"Mỗ luyện chế một pháp bảo, còn nửa ngày nữa, đạo hữu định thế nào?" Ngụy Tác hơi do dự rồi nói.
Nữ tu coi như cùng hắn trải qua sinh tử khảo nghiệm, đủ để tín nhiệm, vốn việc luyện chế Hắc cốt minh quân cũng không hẳn không thể cho nữ tu thấy, nhưng Phệ tâm trùng đang ăn, gã không muốn cho nàng thấy quá nhiều bài tẩy, hơn nữa cũng như tu sĩ tấn cấp, Phệ tâm trùng ngày càng khó tiến giai, nó đã ăn nốt não tủy của tám con thất cấp yêu thú mà vẫn chưa tiến giai. Gã lấy thêm mấy con lục cấp cao giai yêu thú cho Phệ tâm trùng ăn nhưng gã cảm giác được nó sắp ngủ say, không thể gián đoạn, thu hồi Phệ tâm trùng, thành thử lời lẽ của gã không có ý gì mời nàng vào tĩnh thất.
"Tới đây tại hạ không có dự định gì, các hạ thì sao?" Nữ tu hỏi.
"Mỗ? Mỗ định đến Bắc La thành." Ngụy Tác thoáng nghĩ rồi nói.
Gã muốn nhất đương nhiên là về Vạn Thọ thành gặp bọn Cơ Nhã, nhưng chỗ trở về đó, có nên cho nữ tu biết hay không. Không hẳn gã không tín nhiệm nàng nhưng cũng như Dưỡng quỷ quán, vật quan trọng hàng đầu thì càng ít người biết càng hay. Bắc La thành, Ngụy Tác đích xác muốn trên đường về Vạn Thọ thành lúc, thuận đường vòng qua một hai ngày. Vì Bắc La thành có thương phường là Tập Cổ hiên, phường thị đứng đầu Thiên Huyền đại lục bắc bộ về giám định cổ bảo. Gã còn vài món cổ bảo không rõ cách dùng, với gã thì bảo vật rất có thể là diêu cấp này, càng sớm giám định càng tốt.
"Bắc La thành? Chẳng lẽ các hạ định giám định cổ bảo gì sao?" Nữ tu nói nhanh.
"Sao đạo hữu biết?" Ngụy Tác hơi sửng sốt.
"Bắc La thành không có gì đặc biệt, cũng không có thương phường lớn, chỉ duy Tập Cổ hiên cực kỳ lợi hại về giám định cổ bảo, rất nhiều tu sĩ có cổ bảo vô danh đều đến đó. Hơn không phải đạo hữu nói là có nhiều công trình trong Thanh Thành khư bị cuốn đến đầm lầy sau Phiên Ưng sơn, các hạ và bọn Lâm Thái Hư tranh đoạt ở đó, tại hạ cho rằng có lẽ các hạ lấy được cổ bảo, nên đi giám định." Nữ tu nói.
"Đạo hữu suy nghĩ quả nhiên cẩn thận, mặc dù không hoàn toàn đúng nhưng cũng gần hết." Ngụy Tác đáp, không dừng tay tí nào, ngưng tụ quang phù tế luyện hài cốt Không động cẩu.
"Tại hạ định đến Thực Vũ thành." Nữ tu chợt ngừng lời một chốc, hiển nhiên đã cân nhắc kỹ rồi mới nói.
"Thực Vũ thành? Địa bàn của Hứa Thiên Ảo? Hứa Thiên Ảo chẳng phải đi cùng Lâm Thái Hư sao, Lâm Thái Hư bắt các hạ, sao các hạ vẫn đến đó?" Ngụy Tác kinh hãi. Thực Vũ thành là nơi Chân Võ tông thành lập tông môn, ở cực đông Thiên Huyền đại lục trung bộ, thành trì như Thực Vũ thành cùng Huyền Phong môn cách nơi nay cả trăm thành trì, Ngụy Tác chưa từng đến đó. Hứa Thiên Ảo là Chân Võ tông thiếu chủ, gã dĩ nhiên coi Thực Vũ thành là địa bàn của Hứa Thiên Ảo.
"Cũng là vì Chân Võ tông thế lực quá lớn, hơn nữa Hứa Thiên Ảo có quan hệ với Lâm Thái Hư nên tại hạ mới đến Chân Võ tông." Nữ tu giải thích: "Huyền Phong môn hiểu rõ công pháp cùng thuật pháp mà tại hạ tu luyện, khí tức rất dễ dàng bị họ phát giác, thành trì của Chân Võ tông tất thế lực Huyền Phong môn cũng không thể nhúng vào, hơn nữa Huyền Phong sẽ không ngờ tại hạ lại đến chỗ của minh hữu như thế, khác nào tự chui đầu vào rọ, nếu tại hạ đến Thực Vũ thành tìm nơi tĩnh tu thì tương đối an toàn."
"Không tệ." Ngụy Tác thấy nữ tu thẳng thắng như vậy thì hơi ngượng: "Tại hạ đến Bắc La thành rồi vòng về Thiên Huyền đại lục nam bộ một chuyến, mỗ có đỉnh giai Hộ thần cổ phù, đi đường thuận tiện, sẽ thuận đường đưa đạo hữu tới Thiên Huyền đại lục trung bộ."
"Đỉnh giai Hộ thần cổ phù? Cổ phù có thể một ngàydù đi qua rất nhiều truyền tống pháp trận, thần thức cũng sẽ không mỏi mệt?" Nữ tu kinh ngạc hỏi.
"Đúng thế." Ngụy Tác đáp.
"Vậy tại hạ không cự tuyệt. Liên tục sử dụng truyền tống pháp trận thì cho dù dọc đường bị phát giác tung tích, đối phương cũng khó mà đuổi theo." Giọng nữ tu có phần hoan hỉ.
"Vậy chờ tại hạ luyện chế xong pháp bảo này sẽ nhân lúc đêm tối lên đường luôn, được chứ?" Ngụy Tác nói: "Tại hạ có một món phi độn pháp bảo, bay trong đêm cũng không hiện độn quang, hơn nữa thần thức của tại hạ hơn nhiều tu sĩ bình thường, đi trong đêm càng an toàn, càng không dễ bị phát hiện."
"Được, không phiền đạo hữu luyện chế pháp bảo nữa, luyện chế xong thì lên đường."
"Được!"
Ngụy Tác không nói gì nữa, toàn lực tế luyện hài cốt Không động cẩu.
Ước chừng gần hai canh giờ sau, gã ngưng thành thanh sắc diễm quang cùng hắc sắc quang hoa thấm vào, hài cốt Không động cẩu đột nhiên hắc quang rúng động, phù văn nối lại với nhau.
Tiếp đó tử khí ràn rạt toát lên, hai hốc mắt trống rỗng dấy lên hai luồng hắc diễm, âm trầm cực độ.
"Được!"
Ngụy Tác tỏ vẻ hoan hỉ.
Ánh mắt gã chợt lóe lên, "chó đen" lập tức đi động.
Hài cốt Không động cẩu rốt cục cũng luyện chế hoàn thành!
Càng khiến gã kinh hỉ là Phệ tâm trùng cũng đột nhiên bất động, ngủ say.
Nhiều thất cấp yêu thú vốn sánh được với Kim đan tu sĩ như vậy mà không xong, sau này có muốn tìm thêm cũng không dễ.
Hít sâu một hơi, Ngụy Tác thu Phệ tâm trùng ngủ say cùng thi thể yêu thú trong tĩnh thất vào. Gã thoáng trầm ngâm đoạn thu luôn cả Hắc cốt minh quân bên ngoài vào, nói: "Lam đạo hữu, pháp bảo của mỗ đã luyện chế hoàn thành, nhưng mỗ muốn thử một uy năng pháp bảo này, nên sẽ lên trên một chốc xem có tu sĩ ở quanh đây không, không có thì chúng ta sẽ lập tức lên đường, được chứ?"
"Hả? Thuật pháp ẩn mình của tại hạ tựa hồ cao hơn. Để tại hạ lên thì hơn." Giọng nữ tu lập tức vang lên.
"Được." Ngụy Tác cũng không từ chối.
Một trận gió lướt qua, nữ tu nhanh chóng khoét thủng bùn đất chặn thông đạo, lao đi.
Chừng hai tuần hương sau, Ngụy Tác đứng đợi trước mặt Không động cẩu hơi giật giật chân mày, cảm giác được nữ tu đang xuống.
"Trong hơn mười dặm không có tu sĩ nào, chỉ cần không tạ thành động tĩnh quá mức thì sẽ không bị phát hiện." Giọng nữ tu vang lên tiếp đó.
"Vậy nếu đạo hữu có hứng thì cùng xem pháp bảo mỗ luyện chế." Đã thu Phệ tâm trùng nên gã không định cự tuyệt người khác.
"Tại hạ cũng muốn biết đạo hữu luyện chế pháp bảo gì." Cùng lúc giọng nữ tu vang lên, một cơn gió dấy lên, thân ảnh nữ tu hiện ra ở cửa tĩnh thất.
"Đây là thi luyện chi vật?" Thấy Không động cẩu đen xì trước mặt gã, nữ tu nói ngay.
"Không sai, môn thuật pháp này tại hạ lấy được từ một tu sĩ, có thể luyện hài cốt hoành chỉnh của tu sĩ hoặc yêu thú thành cổ bảo." Ngụy Tác gật đầu.
"Đây là xương yêu thú gì mà khí tức bất phàm như thế. Khí tức vốn có hay vì thuật pháp của các hạ luyện chế?" Nữ tu quan sát hài cốt Không động cẩu, tỏ rõ thần sắc kinh ngạc, hiển nhiên không biết lai lịch Không động cẩu.
"Đây là khí tức nguyên bản, là bát cấp thượng cổ yêu thú Không động cẩu. Thuật pháp luyện chế của tại hạ khiến uy năng giảm mất ba cấp." Ngụy Tác giải thích.
"Tức là uy năng của nó đạt uy năng thuật pháp của thất cấp đê giai yêu thú?" Nữ tu hỏi: "Bản thân phẩm cấp càng cao, luyện chế được thì uy năng lại càng mạnh?"
"Đúng thế, chẳng qua hài cốt thích hợp khó tìm." Ngụy Tác chỉ tay kích phát một đạo cách âm phù, bao kín tĩnh thất.
"Phương pháp luyện chế pháp bảo này quả bất phàm." Nữ tu cảm thán.
Ngụy Tác khẽ cười, phương pháp luyện chế này là bất truyền chi bí của Âm Thi tông, một món bài tẩy của gã, tất nhiên là bất phàm.
Gã cũng không rườm lời, tâm niệm vừa động, lấy ra Thiên luyện ngân, để Không động cẩu công kích.
Gã biết với uy năng Không động cẩu, công kích thì e sẽ đánh nát Thiên luyện ngân. Gã để nó công kích rồi sẽ chặn đòn để cảm giác uy năng cụ thể. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Vù!
Ngay khi tâm niệm gã truyền ra, Không động cẩu rực hắc khí, hắc sắc quang cầu cỡ nắm tay trẻ con bắn ra.
"Chát!"
Một đạo Ám hoàng kiếm khí cũng được phát ra, chém lên hắc sắc quang cầu.
Nhưng Ám hoàng kiếm khí hoàn toàn không thể ngăn cản, tan nát ngay, hắc sắc quang cầu không giảm đà, trực tiếp giáng lên Thiên luyện ngân, đánh tan từng mảnh.
"Phù!"
Hắc sắc quang cầu những tưởng sẽ giáng lên vách tĩnh thất thì thủy quang lấp lánh đột nhiên xuất hiện trước hắc sắc quang mặt, cả hai va chạm rồi đồng thời biến mất, cơ hồ không phát ra tiếng nổ.
"Bán huyền giai!"
Ngụy Tác cùng nữ tu vừa phát ra dải nước, đồng thời buột ra ba chữ.
"Xem ra phẩm cấp yêu thú này là bát cấp trung giai, không thì sao có uy năng như vậy." Nữ tu cùng Ngụy Tác nhìn nhau, lại nhìn hài cốt Không động cẩu, tỏ vẻ hâm mộ.
"Phí bao ngày cũng không uổng công." Ngụy Tác cười cười, thu Không động cẩu vào. Vốn gã chi rằng uy năng này không khác gì Hắc cốt minh quân trước kia, nhưng không ngờ còn lợi hại hơn một tầng, uy năng ngang với Trường hà thao thiên quyển trước kia.
"Đi thôi." Thử pháp bảo xong, Ngụy Tác không dừng lại, gật đầu với nữ tu đoạn cùng lướt đi.
Sau bao ngày dưới lòng đất, cũng đến lúc lại thấy ánh sáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.