Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1107: Tá cơ bộc quang





Nói đến Ngọc Nam Thiên, trên mặt Ngọc Thái Hư lộ ra một tia mỉm cười khó có được.

- Nghe nói thời điểm tại Hải Vực, ngươi chiếu cố hắn rất lớn a!

- Tại Hải Vực, tất cả mọi người đều có trách nhiệm, chỉ là giúp đỡ nhau mà thôi, đó là chưa nói đến ta cũng không giúp được gì nhiều.

Chu Báo và Ngọc Thái Hư vốn là hai người không liên quan với nhau, thậm chí thân phận cũng cách xa vạn dặm, nếu đổi lại là một Thiên Quân khác, Ngọc Thái Hư thậm chí liếc cũng không thèm liếc nhìn Chu Báo, nhưng hiện tại, tại Nhân Hoàng Điện hắn chậm rãi nói chuyện với Chu Báo, phảng phất như bằng hữu cũ, truy cứu nguyên nhân, còn vì hành động Chu Báo đánh bại đối thủ cũ của hắn, Hồng gia gia chủ Hồng Thái Hòa.
Ai cũng không ngờ Hồng Thái Hòa là Bát kiếp Chân Tiên, ai cũng không, Hồng Thái Sư bình thường xuất hiện trước mặt mọi người, tu vi chỉ là cửu phẩm, cũng chỉ là một cỗ khôi lỗi.
Tu sĩ Thông Huyền Bí Cảnh, nhúng tay vào phàm tục đã là sự tình trái với luật trời rồi, huống chi là một Bát kiếp Chân Tiên, nhân vật cấp bậc Thiên Quân.
Bất quá, sau đó mọi người đều cảm thấy đây là một sự tình bình thường, nếu như Hồng Thái Sư thuận lợi hết thảy thì căn bản không cần lo lắng trái với luật trời trừng phạt.
Quyền khống chế Tạo Hóa Kim Sách vẫn do Ngũ đại tông môn nắm giữ, mà trong đó, lực lượng Linh Tiêu Điện là cường đại nhất, Hồng gia với tư cách là Linh Tiêu Điện đệ nhị đại gia tộc, cũng có quyền khống chế nhất định đối với Tạo Hóa Kim Sách, lợi dụng quyền khống chế này, Hồng Thái Hòa che dấu tu vi chân thật cũng không phải là sự tình khó khăn.
Mà mặt khác, Nhân Hoàng hậu tuyển nắm lấy đại thế thiên hạ, đứng tại một phương đại nghĩa, liền có được quyền lợi gần đây, cái kia chính là chưởng quản luật trời, mặc dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng chỉ cần hắn kiên trì thì muốn đặc xá một người trái với luật trời vẫn hết sức dễ dàng.
Thực lực Bát kiếp Chân Tiên, đã tu luyện Bản Tôn Thiên Địa đến cực hạn, dùng lực lượng như vậy, Hồng Thái Hòa trợ giúp Dương Hoàng cướp lấy Nhân Hoàng vị, có thể nói là sự tình ván đã đóng thuyền, nếu như Dương Hoàng thuận lợi hết thảy, ngồi lên Nhân Hoàng bảo tọa, như vậy, tất nhiên là khôi lỗi của Hồng Thái Hòa, dùng danh nghĩa Nhân Hoàng hậu tuyển để đặc xá tội danh nhúng tay vào thế tục của Hồng Thái Hòa, cũng làm một chuyện rất dễ dàng, dù sao thì sự tình Hồng Thái Hòa nhúng tay vào thế tục cũng rất có chừng mực, cũng không có quá mức, là số mệnh Đại Ly Vương triều nguyên bản chính là cực long hoàng triều, mượn nhờ xu thế hoàng triều này, vững chắc địa vị ở hoàng triều, ảnh hưởng trong thế tục có lẽ không ít, nhưng căn bản không có lợi ích cho Ngũ đại tông môn, cho nên, Tứ đại tông môn khác cũng không vì sự tình này mà làm khó xử, nhất mực mở một mắt nhắm một mắt bỏ qua sự tình này.
Đương nhiên, nếu hết thảy tình huống đều thuận lợi thì đều dựa theo kế hoạch của hắn, nhưng ai cũng không nghĩ tới, Nhân Hoàng đại điển lại xuất hiện sự tình ngoài ý muốn.
Nói cho cùng, hai người ngoài ý muốn, một người rất rõ ràng là Ngọc Thái Hư khô héo đi ra, một người khác tức thì thật là ngoài ý muốn, nhưng cho dù ngoài ý muốn, cũng không có ảnh hưởng đến kế hoạch của Hồng Thái Hòa, chiến lực hắn cũng không bị hao tổn, hai người ngoài ý muốn còn giúp hắn bình định đối thủ cạnh tranh, thế cục ngược lại biến thành có lợi với hắn, cho nên hắn mới dốc sức yêu cầu Nhân Hoàng đại điển tiếp tục, bởi vì lúc ấy, hắn xem ra hắn là một phương cường thế nhất, nhưng ai cũng không ngờ rằng, hắn lại lật thuyền trong mương, lọt vào tay Chu Báo.
Chu Báo đánh bại Hồng Thái Hòa, đánh bại chính diện, thể hiện ra lực công kích cường đại khiến lòng người phát lạnh, lại còn có thân pháp quỷ dị khó lường xuyên thẳng qua hư không kia.
Cái này khiến các cường giả địa vị cao mở rộng tầm mắt, bọn hắn chứng kiến Chu Báo và Hồng Thái Hòa chiến đấu, nghĩ đến lực công kích khủng bố của Chu Báo cũng không phải chính diện, bọn hắn nghĩ đến, nếu như Chu Báo vận dụng loại lực lượng quỷ dị xuyên thẳng qua không gian này để hành thích, như vậy, ai có thể ngăn cản?
Chỉ sợ, coi như là Thiên Quân cũng không ngăn cản được a! Trừ phi là Cố hóa thiên địa như Hồng Thái Hòa. Nguồn truyện: Truyện FULL
Cố hóa Thiên địa a!
Tuy cái này có thể bảo trụ một mạng, nhưng tu vi cả đời liền bị hủy diệt hơn phân nửa, không đến nước cuối cùng thì có ai nguyện ý thi triển?
Vì nguyên nhân như vậy mà Ngọc Thái Hư có thể khách khí với Chu Báo như thế, coi như là hắn, đối mặt với loại ám sát đẳng cấp này của Chu Báo, cũng là một sự tình thập phần đau đầu, đừng nói chi là trước kia Ngũ đại tông môn thương nghị tốt, muốn âm thầm đối phó với Chu Báo tại Vạn Tinh Hải.
Mỗi một nhân vật ở đây đều là những lão đầu gian gian hoạt, sau khi chứng kiến Chu Báo thể hiện ra thực lực hung hãn mạnh mẽ như vậy, lại nhìn Chu Báo trò chuyện vui vẻ với Ngọc Thái Hư, Tứ đại tông môn tông chủ đều âm thầm nháy mắt ra dấu với nhau, mỗi người đều ngầm hiểu lẫn nhau, đều phân định danh tự Chu Báo vào trong danh sách thăm dò Vạn Tinh Hải rồi.
Tu bổ Nhân Hoàng Điện cũng không cần thời gian quá nhiều, nguyên một đám ở đây đều có không ít thần thông, coi như là cung nữ, bồi bàn hầu hạ ở một bên, thực lực ít nhất cũng là cường giả thất phẩm, cho nên, bất quá sau mấy hơi thở, Nhân Hoàng Điện lộ ra có chút lộn xộn liền bị thu thập sạch sẽ, mà điện thờ trên đỉnh, trong thời gian ngắn đã tu bổ tốt rồi, Chu Báo cũng về lại chỗ của mình ngồi xuống, chỗ ngồi của hắn, gần với Ngũ đại tông môn tông chủ, song song với bọn người Thanh lão, trên thực tế, hắn an vị bên cạnh Bạch Hổ.

- Vũ Dương Vương, lúc này ngươi đại triển thần uy, thật sự là để bọn ta mở rộng tầm mắt a!

Vừa mới ngồi xuống, chỉ thấy gã Bạch Hổ ngày bưng chén rượu lên.

- Không biết ngươi có hứng thú gia nhập vào Tiên Cung chúng ta hay không?

Nhân Hoàng Điện lại yên tĩnh một hồi.
Ngoại trừ gia hỏa Tiên Cung, tất cả mọi người đều nhìn Bạch Hổ, có thể như vậy sao? Hiển nhiên lôi kéo như vậy, thật sự là quá không để những tông môn khác trong mắt rồi, chiến lực cường đại của Chu Báo này rõ như ban ngày, sau khi gia nhập Tiên Cung, dù thực lực của Tiên Cung so với Linh Tiêu Điện thì kém hơn, nhưng tất nhiên cũng áp các tông môn khác một đầu, cái này đối với người bên ngoài thì có thể không phải là một chuyện tốt a.

- Tiên cung a!

Chu Báo giả vờ giả vịt sờ lên cái mũi.

- Ha ha, ta vẫn rất ngưỡng mộ Tiên Cung, đặc biệt là phương thức làm việc của Tiên Cung, thật sự khiến ta cảm thấy rất hứng thú, bất quá, nếu như sau khi ta gia nhập Tiên Cung sẽ là một tú trong Nhị thập bát tú sao!

- Ha ha, trong Tiên Cung ngoại trừ nhị thập bát tú ra, còn có Tứ Tượng nữa, ta và Thanh lão đều thuộc Tứ Tượng, lấy thực lực hiện giờ của người, so với hai người chúng ta đều mạnh hơn nhiều, ít nhất cũng thuộc loại Tứ Tượng a!

- Thuộc Tứ Tượng? Như thế nào, ngươi muốn dùng vị trí của ngươi cho ta?

Chu Báo nói giỡn với hắn.

- Ha ha, Tứ Tượng nhị thập bát tú Tiên Cung, đã rất nhiều năm qua không được đầy đủ rồi, cũng không cần ta tặng ngươi vị trí của ta, Chu Tước phương nam, Huyền Vũ phương bắc, ngươi có thể chọn một vị trí mà đảm nhiệm!

- Hay là thôi đi, nhị thập bát tú Tiên Cung cũng không phải quản sự, nhưng Tứ Tượng lại phải xen vào sự tình đấy, ngươi thấy ta giống với người quản sự sao?

Chu Báo lắc đầu cười nói.

- Chuyện của mình ta còn không quản xong, ở đâu có thể quản được sự tình Tiên Cung các ngươi a, như vậy đi, ngươi chọn cho ta một vị trí trong Nhị thập bát tú là được rồi!

- Nhị thập bát tú sao?

Bạch Hổ suy nghĩ một chút.

- Cũng tốt, vị trí Ky Thủy Báo trong nhị thập bát tú vừa vặn không có ai, ngươi là Chu Báo, liền ngồi lên vị trí Ky Thủy Báo này, như thế nào? Đồng Thời tạm chưởng quản vị trí Huyền Vũ phương bắc, địa vị tương đương với Tứ Tượng trong Tiên Cung, gần với Tinh Chủ, như thế nào?

- Đúng vậy, ta thích đề nghị này!

Chu Báo gật đầu cười, uống một ngụm rượu.

- Như vậy, về sau chúng ta là đồng môn rồi!

- Đúng vậy, về sau chúng ta là đồng môn rồi!

Bạch Hổ cười ha hả, mà nguyên một đám người liên can trong tràng đều há hốc miệng không biết nên nói gì cho phải.
Sự tình này, sau khi đăng quang đại điển, cứ trình diễn như vậy tại Nhân Hoàng Điện, như thế nào cũng thấy hai thằng này như bố trí tốt trước đó, kẻ xướng người họa, cùng hát hí khúc, kết quả như vậy, ai cũng không dự liệu được.
Ngược lại Ngọc Thái Hư kia, tinh quang trong mắt hắn lóe lên, phảng phất như thoáng cái hiểu được, chỉ nghe hắn thở dài một tiếng, bưng chén rượu lên, giơ lên trước mặt Tiên Cung Tinh Chủ.

- Ha ha ha ha ha ha ha, tốt, tốt, tốt, tốt, Mạc Tinh Chủ ngài, thật sự là hảo thủ đoạn, hảo thủ đoạn a, ta không bằng, ta không bằng đấy!

Tiên Cung Mạc Tinh Chủ cười cười, cũng giơ chén lên.
- Điện chủ quá khiêm nhường rồi, ta là Tinh Chủ, nhưng mất quyền lực đối với Nhị thập bát tú bọn hắn rồi, ta trên danh nghĩa là chủ nhân Tiên Cung, nhưng ai cũng không cần biết, ngươi nhìn xem, chỉ mấy câu, liền hạ xong một trong vị trí nhị thập bát tú và một trong vị trí Tứ tượng, kiêm nhiệm cả hai, hỏi cũng không hỏi ta một câu, hổ thẹn, thật sự hổ thẹn a!

- Tên cáo già keo kiệt!

Nghe được lời nói của Mạc Tinh Chủ, nguyên một đám trong tràng đều mắng thầm trong lòng, bọn hắn cũng đều hiểu rõ, thì ra Chu Báo này là ám tử Tiên Cung a!
Bất quá, ngẫm lại, nếu như không phải có thế lực Tiên Cung cường đại như Tiên Cung ủng hộ phía sau, Chu Báo này như thế nào lại hung hăng càn quấy như vậy? Như thế nào trong thời gian ngắn lại có thể quật khởi như vậy? Như thế nào trong thời gian ngắn, thực lực lại biến thái như thế?
Vì cái gì mà Chu Báo có thực lực mạnh như vậy, cho tới nay, cái này vẫn là nghi vấn lớn nhất trong lòng mọi người, chẳng lẽ vận khí của hắn tốt đến mức nghịch thiên? Hiện tại cuối cùng đã minh bạch, nguyên lai là Tiên Cung ở phía sau ủng hộ, cũng chỉ có Tiên Cung lớn như thế, tận hết sức lực ủng hộ, bồi dưỡng sau lưng Chu Báo mới có thể khiến tên gia hỏa trẻ tuổi này trong thời gian ngắn tu luyện ra thực lực cường đại như vậy.

- Cái tên đáng chết này, trước kia ở chỗ này, cùng chúng ta nghiên cứu làm thế nào để mượn thế Vạn Tinh Hải diệt trừ nhân tố không ổn định như thật, thì ra là diễn trò với chúng ta a!

Chu Báo đã là người Tiên Cung, như vậy, sự tình bọn hắn đang âm thầm mưu đồ đối phó Chu Báo, Chu Báo hẳn đã biết, vô duyên vô cớ đắc tội một tên như vậy, thật sự là một sự tình nhức cả trứng ***.
Nghĩ tới đây, nguyên một đám người ở đây đều chăm chú, hận nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt bắn về đám người Tiên Cung phảng phất như dao găm, phảng phất như muốn dùng ánh mắt giết chết toàn bộ bọn hắn.
Bất quá, vẻ mặt đám người Tiên Cung đều mỉm cười, phảng phất như không phát sinh chuyện gì, vui vẻ nói chuyện với nhau, nhìn Chu Báo và Thanh lão nhiệt tình quen thuộc kia, mọi người dù hận thế nào, dù nghiêng dòng Tam Giang cũng không cách nào rửa sạch a!

- Ầm!

Thời điểm mọi người ở đây nén giận trong nội tâm, liền nghe một tiếng vang thật lớn, mãnh liệt ngẩng đầu, thấy nguyên lai là Tống Tử Phật một cước đá văng cái bàn trước mặt.

- Con mẹ nó, lão Ô quy cáo già, tên tiểu hồ ly gian hoạt!

Tống Tử Phật một cước đá văng cái bàn trước mặt, lớn tiếng chửi bậy, cũng không chỉ mặt gọi tên, sau đó, thân hình lóe lên, trực tiếp hướng về phía cửa Nhân Hoàng Điện bay đi.

- Con mẹ nó, chuyện của lão tử lúc nào đến phiên ngươi quản?

Tuy rằng Tống Tử Phật cũng không có chỉ mặt gọi tên, nhưng nhắm vào ai thì cũng đã hết sức rõ ràng rồi, Mạc Tinh Chủ có thể xem lời này như là gió thoảng bên tai, nhưng Chu Báo lại nhịn không được, thoáng cái liền theo thói quen bóp nát chén rượu trong tay, thân hình lóe lên, dĩ nhiên là muốn đuổi theo, tìm Tống Tử Phật gây phiền toái.

- A di đà phật, thiện tai, thiện tai!

Bỗng nhiên, ngay lúc đó phật hiệu hùng vĩ vang lên, một đạo kim sắc cực lớn bàng không xuất hiện, thả ra vạn đạo hào quang, ngăn trở đường đi Chu Báo.

- Chu thí chủ, tĩnh tâm một chút, tính tình Tống Tử Phật vốn nôn nóng, lời nói có điều không phải, lão nạp mong ngươi bỏ qua cho!

Mọi người định nhãn xem xét, Tuyết sơn Đại Luân Tự trụ trì Thích Già Hoạt Phật tự mình ra tay, ngăn cản Chu Báo.
Ngẫm lại cũng đúng, dùng chiến lực Chu Báo, tất nhiênTống Tử Phật kia không phải là đối thủ, mà Tống Tử Phật lại là một trong Tuyết sơn Đại Luân Tự Thập tam tôn Hoạt phật có khả năng tu đến cảnh giới Thiên Quân, Thích Già Hoạt Phật tự nhiên không muốn hắn gặp chuyện, mà những người khác lại không thể ngăn Chu Báo lại, cho nên, hắn không thể không tự mình ra tay.

- Hừ, xin lỗi, nói ngược lại là êm tai, lần thứ nhất trước đó, các ngươi trêu chọc ta, đưa ta ba kiện Thuần Dương pháp khí, lúc này đây, ngươi lại xin lỗi, không biết phải nên đưa cho ta vài món Thuần Dương pháp khí à?

Thích Già Hoạt Phật biến sắc, hắn thật sự không thể tưởng được Chu Báo lại không cho hắn mặt mũi.

- Thí chủ nói quá lời rồi, Đại Luân Tự ta không thể so với Tiên Cung các ngươi, tài lực có hạn, ba kiện Thuần Dương pháp khí đã là cực hạn của bản tự!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.