Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1156: Bảy chùy, kinh thần Trường Mi tổ sư





Mà hiển nhiên đối phương cũng không có ngờ là Chu Báo lại trực tiếp truy tung tới đây, trong tưởng tượng của vị sơn chủ này, Chu Báo dưới công kích của mình, cho dù không bị đánh chết, cũng sẽ bị trọng thương, sau đó sẽ theo người của Thanh lão trở về Đông Tứ Vực, bởi vì có vài tên Thiên Quân làm bạn, cho nên hắn sẽ không ra tay lần nữa, nhưng sau khi Chu Báo trở về Đông Tứ Vực, hắn sẽ ra tay đối phó hắn.
Đây mới là kết quả trong suy nghĩ của hắn, mà không phải là hiện tại, Chu Báo lại có thể truy tung qua vô số thời không vô danh, làm ra một chuyện không cách nào dễ dàng tha thứ, không cách nào tưởng tượng.

- Họ Tề, sau khi ta giết chết con của ngươi, ta còn cởi tiên khí trên người của hắn xuống, ta luyện hóa nó, biến thành vũ khí của ta, hiện tại, ta sẽ cho ngươi nếm thử hiệu quả của vũ khí, nếu như nó đập chết ngươi, ta có thể không chịu trách nhiệm a.

Chu Báo vung song chùy màu xanh lá cây trong tay lên, hung hăng càn quấy hét lớn. Truyện Sắc Hiệp - https://trumtruyen.vn
Thiên Ngoại Thần Sơn nằm chính giữa một thời không vô danh, nhưng mà, đối với Chu Báo mà nói, chuyện này còn chưa đủ sức khiêu chiến, vị trí của Thiên Ngoại Thần Sơn ẩn mật, nhưng cũng không có khả năng thoát khỏi Thiên Giới, thậm chí là không có tư cách đột phá phạm vi Thất Thần Vực, Thất Thần Vực, từ Cửu Thiên Cương Phong, cho tới mười tám vạn dặm dưới lòng đất, lại kéo dài qua cả vùng biển, tất cả thế lực, toàn bộ nều nằm bên trong, mà thời không của Thiên Ngoại Thần Sơn, cũng nằm trong phạm vi này, cũng không khó tìm.
Mà cái thời không này cũng không có địa phương gì đặc thù, trừ lớn ra, thì chẳng còn gì khác, một mảnh hư vô nằm giữa không trung, một tòa kim sơn chíu mắt đơn độc bồng bềnh ở nơi này.
Đây chính là Thiên Ngoại Thần Sơn.
Mà không gian Chu Bao vừa mới tiến vào, giống như đã xúc động cấm chế, vô số kim quang hóa thành mũi tên ánh sáng, từ bên ngoài Thần Sơn bắn vào Chu Báo, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, đã tới trước mặt Chu Báo.

- Cút ngay!

Chu Báo thản nhiên nói ra, tay trái cầm chùy nhỏ màu bích lục, chỉ huy động nhẹ nhàng, tất cả mũi tên ánh sáng đều biến mất vô tung vô ảnh.
Ánh mắt của Chu Báo tập trung vào Thiên Ngoại Thần Sơn, thời không vặn vẹo, hắn muốn tiếp cận Thần Sơn, nhưng đột nhiên không gian xung quanh Thiên Ngoại Thần Sơn xuất hiện vặn vẹo cực kỳ quỷ dị, giống như câu thông với vô số thời không, không ngờ mảnh hư không độc lập này lại có thể vặn vẹo vô số thời không, nó xuất hiện ờ xung quanh Thiên Ngoại Thần Sơn, cho trong thời gian ngắn Chu Báo cũng không cách nào tập trung vị trí cụ thể của nó.

- Hừ, chút tài mọn!

Con mắt Chu Báo nhíu lại, nhìn ra, đây chỉ là một loại cơ chế tự động lẩn tránh của Thiên Ngoại Thần Sơn, cũng không có người thao túng, thời điểm có người chưa được sự đồng ý mà xâm nhập vào thời không này, cái không gian này sẽ tự động làm ra phản ứng như vậy.
Mà đến bây giờ, Chu Báo tin tưởng, Thiên Ngoại Thần Sơn đã biết mình tiến vào không gian độc lập này rồi.

- Chu Báo, ngươi thật lớn mật, dám tiến vào cấm địa Thiên Ngoại Thần Sơn!

Quả nhiên, còn không đợi Chu Báo làm ra động tác dư thừa nào, một âm thanh của nam nhân nổ vang xung quanh thân thể của Chu Báo.
Chu Báo nghe xong, thời điểm hắn vừa xuất hiện ở truyền tống trận cũng nghe được âm thanh giống như vậy, không khỏi mở miệng cười cười.

- Họ Tề, sau khi con của ngươi chết đi, ta cũng đoạt luôn kiện tiên khí kia từ thi thể của hắn, ta luyện chế lại, biến thành vũ khí của ta, hiện tại, ta sẽ cho ngươi xem hiệu quả của nó a, nếu như ta đập chết ngươi, thì ta cũng không chịu trách nhiệm a.

Chu Báo đem song chùy ra cầm trong tay, vung vẩy chúng, hung hăng càn quấy hét lên.

- Ngươi đáng chết!

Hiển nhiên hành vi của Chu Báo đã chọc giận hắn, chỉ thấy Thiên Ngoại Thần Sơn chấn động mãnh liệt, một đạo kim quang thô to chừng mười trượng xuất hiện trước mặt Chu Báo.

- Đến tốt lắm!

Song chùy của Chu Báo để ở trước mặt.
Ầm ầm!
Cả thời không đều chấn động một cái, sau khi thân thể đón đỡ đạo kim quang này thì bị đẩy ra phía sau mười trượng, sau khi song chùy đón đỡ, cũng không bị tổn thương gì, về phần đạo kim quang kia, đã bị song chùy của Chu Báo ngăn cản được.

- Ha ha, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng không có gì hơn cái này a!

Chu Báo cười lạnh, vung song chùy trong tay lên.
Mà song chùy màu bích lục kia nhìn cũng không có gì quá lớn, xanh tươi ướt át, giống như hai quả dưa hấu nhỏ xanh non, vừa nhìn là muốn dùng dao bổ nó ra, mở ra ăn ruột bên trong.
Mà song chùy nho nhỏ kia, thời điểm Chu Báo vung mạnh, đã tạo ra thanh thế khủng bố tới cực điểm, mỗi chùy vung lên, một hư ảnh tinh cầu xuất hiện sau lưng Chu Báo.
Đúng, đúng là một tinh cầu, một tinh cầu trong hư không, nhìn thập phần xa xôi, nhưng áp lực của nó mang lại hiển nhiên là thật, mà khi hư ảnh tinh cầu xuất hiện, cả thời không đều run rẩy theo.
Mà thời không này chỉ là một trong vô số thời không trong Đại Thế Giới của Thiên Giới, chỉ là một mà thôi, cũng không phải là cả thế giới, mà khỏa tinh cầu, dù lớn dù nhỏ, có nguyên khí hay không, đều là một thế giới, mà theo phân chia phẩm cấp, đều mạnh hơn so với thời không này không ít, giống như Chí Tôn tiên khí của Chu Báo và Đại Thế Giới không cách nào tồn tại cùng lúc được, bởi vì bên trong Chí Tôn tiên khí cũng tồn tại một Đại Thế Giới, khoảng cách của hai Đại Thế Giới quá gần, khi đó sẽ xảy ra vấn đề.
Mà lúc này trên không trung của thời không này xuất hiện tinh cầu, tuy tinh cầu này chỉ là chùy ý của Chu Báo thể hiện, nhưng tinh cầu này là hình chiếu của chùy ý phản chiếu tinh cầu thật sự, nhưng dù là thế nào, thời không này và tinh cầu đã xuất hiện lực bài xích với nhau, đây cũng không phải là lực lượng của Thiên Ngoại Thần Sơn, mà là lực lượng từ thời không ở nơi này.
Cái hư ảnh tinh cầu kia cũng không bởi vì lực bài xích của thời không mà biến mất, trái lại, nó hóa hư thành thật, hô một tiếng, theo thế đi từ song chùy của Chu Báo, đánh bại trùng trùng điệp điệp thời không, hung hăng nện vào Thiên ngoại Thần Sơn.
Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! ! ! Ầm ầm! !
Tiếng va đập và tiếng vang cực lớn không ngớt không dứt, giống như có vô số bom hạt nhân đồng thời nổ cùng một lúc, bên ngoài Thiên Ngoại Thần Sơn xuất hiện chấn động, một đạo hào quang màu vàng từ bên trong phản xạ ra ngoài, ngăn cản, giống như muốn ngăn cản lực phá hoại của tinh cầu trên trời giáng xuống.
Đối với Thiên Ngoại Thần Sơn mà nói, tuyệt đối là phá hư cực lớn, từ khi Thiên Ngoại Thần Sơn thành lập sơn môn đến nay, cũng không có gặp phải lực công kích mạnh như vậy.
Sau khi một khỏa tinh cầu nện xuống, đương nhiên, tuy cái gọi là tinh cầu kia đã ngưng tụ thành thật thể, nhưng nói cho cùng, cũng chỉ là hình chiếu mà thôi, so với một tinh cầu chân chính, còn chưa đạt tới một phần ngàn sức nặng của nó, nhưng dù là như vậy, cũng đủ làm cho cả tông môn Thiên Ngoại Thần Sơn bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng có được lực lượng phòng ngự cường đại, pháp trận, rất nhiều cơ quan thần bí, cho dù hơn mười tên Thiên Quân liên thủ, muốn công phá phòng ngự bên ngoài của Thiên Ngoại Thần Sơn là si tâm vọng tưởng, nhưng lúc này đây, bọn họ đúng là không may, lại gặp phải loại biến thái như Chu Báo.
Sau khi luyện thành song chùy, Chu Báo đã hoàn toàn đi lên con đường dùng lực phá xảo, đi con đường của lực lượng, siêu tuyệt lực lượng, lực lượng bá tuyệt thiên hạ, lực cực kỳ cảnh, Phá Toái Chân Không!
Đây chính là con đường mà hắn lựa chọn, là con đường tương lai hắn phải đi, từ nay về sau không có khả năng biến hóa nữa.
Đối với hắn ở hiện tại mà nói, cái gì pháp trận, cái gì cấm chế, cái gì cơ quan thần bí, cái gì thủ đoạn, cũng không cần nghiên cứu, không cần suy nghĩ, hắn chỉ cần làm một chuyện, đó là bằng lực lượng của mình, đem những thứ dám cản đường hắn đi, phá tan toàn bộ.
Trước kia, hắn chỉ dùng nắm đấm có lẽ không hiểu được điểm này, nhưng hiện tại, hắn có được song chùy.
Hiệu quả đương nhiên không giống nhau.
Tiếng va chạm đinh tai nhức óc lần đầu tiên còn chưa kết thúc, chùy thứ hai của Chu Báo đã tới, sau đó là chùy thứ ba, chùy thứ tư, chùy thứ năm, chùy thứ sáu, cuối cùng là chùy thứ bảy!
Huyền Công, Ngọc Hư Thông Thiên Kính cùng Thiên Xà Liễm Tức Thuật dung hợp với lực khôi phục của Huyền Nhất Quy Nguyên Khí và tốc độ của Động Huyền Thần Quang từ huyết thống siêu cường của Thái Cổ Yêu Viên Chu Yếm mà hắn vừa lĩnh ngộ sơ bộ, đã có tiểu thành trong quyền ý vũ trụ, cộng với sức nặng từ song chùy hắn cầm trong tay, liên tục công kích mười hô hấp, hắn đánh một trăm sáu mươi chùy là kiệt lực, mà mỗi lần đánh chính là tám chùy, lại có hư ảnh của một khỏa tinh cầu bị hủy diệt mà lực công kích lúc này, hắn đã dừng ở chùy thứ bảy, bởi vì chùy thứ bảy hắn đánh ra một lần bạo kích.
Thời gian nửa cái hô hấp quy về yên lặng, trên thực tế thời điểm hắn đánh ra chùy thứ ba, âm thanh đã biến mất, lực va đập khủng bố đã đánh nát toàn bộ thời không, bên trong vô số thời không của Thiên Giới, hình thành một nơi hỗn độn cực lớn, hư vô hỗn độn, ở chỗ này, tất cả đều là hư vô, chung quanh Thiên Ngoại Thần Sơn là một mảnh hư vô, không tông tại không gian, tất cả nguyên khí, tất cả chất, tất cả đều biến mất.
Cho nên, dù âm thanh có lớn hơn nữa, cũng không có khả năng truyền ra ngoài.
Bởi vậy, thời điểm chùy thứ tư năm sáu bảy, tất cả biến hóa chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung mà thôi.
Nát bấy!
Nát bấy, nát bấy, nát bấy, lại nát bấy!
Tất cả quy về hư vô, tất cả quy về chôn vùi!
Bản thân của Thiên Ngoại Thần Sơn chính là một Thượng phẩm La Thiên pháp khí, có vô số cấm pháp, bản thân cũng thập phần cường đại, nhưng mà, đối với lực công kích như vậy của Chu Báo, đặc biệt là chùy thứ bảy có bạo kích, rốt cuộc Thiên Ngoại Thần Sơn cũng gánh không được, kim quang chung quanh nát bấy, chôn vùi, từng đạo vết nứt lớn xuất hiện phía dưới núi.

- Dừng tay, mau dừng tay!

Hơn mười đạo thần niện cường hoành quét ngang qua.

- Bốn tên Thiên Quân, hai mươi tám tên Tôn Giả, thực lực của Thiên Ngoại Thần Sơn đúng là không tệ a, ồ, đây là lực lượng gì?

Ánh mắt Chu Báo chớp động, bên trong hơn mười đạo thần niệm này, có một đạo thần niệm kỳ dị, đạo thần niệm này không chỉ quét ngang qua, còn mang theo lực lượng tu bổ Thiên Ngoại Thần Sơn, ẩn ẩn ở giữa hư không, Chu Báo đối với cổ lực lượng này sinh ra một tia bản năng kiêng kị, bởi vì đạo thần niệm này, so với bốn tên Thiên Quân, còn thầm trầm hơn, mịt mờ hơn nhiều, nhưng mà, cũng chỉ là kiêng kị mà thôi, thậm chí, sau khi kiêng kị qua đi, Chu Báo nắm song chùy trong tay chặt hơn, một cổ chiến ý khát máu từ trong cơ thể phát ra.

- Ngươi là người phương nào, vì sao lại công kích Thiên Ngoại Thần Sơn của ta!

Thời điểm chiến ý trên người Chu Báo bộc phát, đạo thần niệm kia lại một lần nữa thể hiện lực lượng thần diệu, tạo ra một cái vòng, hình thành một không gian độc lập, bao phủ Chu Báo vào bên trong.
Chu Báo cũng nhìn ra, tuy cái không gian này độc lập, nhưng cũng không chặt chẽ, chỉ cần mình vừa dùng lực một chút, là không gian này sẽ chấn vỡ, nhưng hắn cũng không có làm gì, bởi vì đối phương muốn trao đổi với hắn, mà không phải vây khốn hắn.

- Hừ! Tại sao ta công kích Thiên Ngoại Thần Sơn, vậy thì phải hỏi sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn của các ngươi, xem hắn đã làm cái gì?

Chu Báo cười lạnh, cổ thần niệm này rất tối nghĩa và cực kỳ quỷ dị, đồng thời cũng cực kỳ cường đại, đơn giản là đem bốn đạo thần niệm của Thiên Quân, hai mươi tám đạo thần niệm của Tôn Giả ngăn cách, hiển nhiên là thần niệm của người này vượt qua Thiên Quân.
Đây là một cái thế giới dùng thực lực vi tôn, thực lực càng cao, địa vị cũng càng cao.
Sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, thực lực chỉ là Thiên Quân, mà địa vị của người này ở Thiên Ngoại Thần Sơn, hiển nhiên là vượt qua sơn chủ, rất có thể là một Thái Thượng trưỡng lão bế tử ẩn ở sâu trong thời không của Thiên Ngoại Thần Sơn, sau khi công kích của Chu Báo xúc động thần kinh, sợ Thiên Ngoại Thần Sơn hỏng mất, cho nên mới xuất hiện.

- A, lại có việc này?

Đạo thần niệm kia, hơi trầm ngâm, giống như đã hiểu ra.

- Thì ra là Chu Báo tiểu hữu, việc này, đúng là Thiên Ngoại Thần Sơn của ta không đúng, Thiên Ngoại Thần Sơn sẽ cho tiểu hữu một lời giải thích thỏa đáng, như thế này đi, không bằng tiến vào Thiên Ngoại Thần Sơn ngồi xuống, như thế nào?

- Tổ sư Trường Mi, vạn lần không được a!

- Tổ sư Trường Mi, vạn lần không được a!

Thời điểm tổ sư Trường Mi làm ra quyết định này, ngay cả bốn tên Thiên Quân và hai mươi tám tên Tôn Giả cùng kêu lên.
Lời này của hắn vừa nói ra, liền bị mọi người ở đây phản đối kịch liệt.

- Hừ, Tề Ngưng Bích, thân là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, không làm gương tốt, con của mình bất lực, hành hung không cố kỵ, gây phiền nhiễu cho Thiên Ngoại Thần Sơn nhiều chuyện như thế, mang đến tổn thất cực lớn, đến bây giờ, chẳng lẽ ngươi còn muốn mượn việc công làm tư không, kéo cả Thiên Ngoại Thần Sơn vào vũng bùn sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.